Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

---------------------------------------------- 

Lúc này có thể nhận ra sự ưu tú của vị học viên Sử Lai Khắc này. Dưới tình huống không thể bắt được Đường Vũ Lân ngay lập tức, nàng trước tiên lựa chọn thu liễm, cũng không nóng lòng cầu thành, mà lại vững vàng, thông qua tiêu hao hồn lực lẫn nhau tìm cơ hội. Như một con báo săn rình mồi, chờ đợi thời cơ tốt nhất tung ra một đòn trí mạng.

Tuy rằng đều chỉ là đệ nhất hồn kỹ, dưới thời gian kéo dài, vẫn sẽ tiêu hao nhanh chóng. Phạm vi phòng ngự của Lam Ngân Thảo so với phạm vi công kích của đối phương nhỏ hơn, nhưng dưới nhiệt độ thấp ảnh hưởng, tiêu hao cũng không hề ít hơn so với đối phương.

Huyền Thiên Công điên cuồng vận chuyển, nhưng dù sao hồn lực của hắn và đối phương cũng không cùng cấp độ, dần dần bắt đầu rơi vào thế hạ phong. Phạm vi phòng ngự của Lam Ngân Thảo càng ngày càng thu hẹp lại, hắn cũng đã bắt đầu chậm rãi lùi về sau để tản lực. Ở mặt ngoài của Lam Ngân Thảo, đã xuất hiện một tầng băng sương. Trên mặt đất, lớp băng lại càng dày đặc. Ai nấy đều có thể thấy được, Đường Vũ Lân đã tuyệt đối nằm ở thế yếu.

Bất quá, dưới tình huống như vậy, thời gian không ngừng trôi qua, đã qua yêu cầu tối thiểu 10 phút của sát hạch. Đường Vũ Lân đã nắm chắc 6 điểm trong tay.

Học viên số 10 càng công kích lại càng kinh ngạc, đối thủ này so với nàng tưởng tượng lại khó chơi hơn nhiều lắm. Sự công kích của mình đã rất hung hăng; nhưng đối phương lại như một chiếc thuyền con, dù sắp lật úp trong phong ba bão táp, lại ngoan cường vượt lên trên ngọn sóng, không ngừng giãy dụa, nhưng vẫn không thật sự bị nhấn chìm. Chiến đấu kiểu cù nhây như vậy cũng khiến cho nàng vô cùng đau đầu. Nhưng đối thủ lại là một tên Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư, nàng cũng không dám tùy tiện mạnh mẽ tấn công, vạn nhất đối phương có hậu thủ gì, rất có khả năng mình sẽ rơi vào tình huống vô cùng bất lợi.

Vậy thì so đấu tiêu hao là được rồi. Để cho đối phương thu được đủ điểm nhiều nhất chính là mình không có khen thưởng, nhưng nếu để đối phương chiến thắng mình, điểm học phần của mình e rằng cũng muốn tèo theo.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, song phương công phòng cũng đều bắt đầu yếu bớt, rõ ràng là tình huống xuất hiện do hồn lực tiêu hao đến trình độ nhất định.

Hoa tuyết bắt đầu mỏng manh, đã có thể nhìn thấy nhân ảnh của học viên số 10. Đường Vũ Lân bên này, Lam Ngân Thảo dây leo cũng xoay tròn một cách uể oải, hào quang dần trở nên le lói.

Hoa tuyết đột nhiên tăng cường, bay nhào sang Đường Vũ Lân. Ánh mắt của Đường Vũ Lân sáng lên, theo bản năng lùi về sau hai bước, vung vẩy dây leo Lam Ngân Thảo, khiến nó một lần nữa xoay tròn kịch liệt hơn.

Đúng lúc này, học viên số 10 động.

Trải qua tiêu hao thời gian dài như vậy, hồn lực của nàng chỉ còn lại không tới 3/10. Nàng hoàn toàn có thể khẳng định, tên đối thủ nhị hoàn Hồn Sư coi của mình đã nỏ mạnh hết đà. Coi như có hậu thủ gì, không đủ hồn lực chống đỡ cũng không thể triển khai. Cuối cùng cũng đã đến lúc quyết thắng.

Thân thể của nàng được hoa tuyết che giấu, như một con Báo Tuyết linh xảo, lặng yên tiếp cận, để rồi bỗng nhiên lộ ra răng nanh.

Lam Ngân Thảo vốn đang thối kích hoa tuyết đột nhiên tản ra, hồn lực của Đường Vũ Lân đúng là đã đến thời khắc sống còn, cũng không nhịn được nữa. Nếu như không phải dưới tác dụng của Huyền Thiên Công, lấy nhị hoàn đối kháng tiêu hao với tam hoàn, tuyệt đối là không thể. Tổng lượng hồn lực của hắn chỉ bằng khoảng 4/10 của đối phương. Nhờ có Huyền Thiên Công gia trì từ lúc bắt đầu, mới có thể giúp hắn kiên trì tới hiện tại.

Thân ảnh màu trắng mang theo khí tức băng tuyết xuất hiện ở trước mặt hắn. Bông hoa tuyết lớn bao phủ lấy hắn ở bên trong, khí cực hàn từ bên ngoài tràn vào bên trong cơ thể. Khí tức lạnh lẽo này khiến toàn thân Đường Vũ Lân trở nên cứng ngắc. Mà đúng lúc này, con Báo Tuyết mang theo lợi trảo sắc bén đã đến trước mặt hắn, nhắm thắng bờ vai hắn chộp tới.

Thẩm Dập liếc nhìn thời gian một chút, từ lúc bắt đầu đến hiện tại đã 25 phút trôi qua. Đường Vũ Lân đã kiên trì được 25 phút thế này, đã đủ để đạt điểm 9. Dù hiện tại thất bại, hắn cũng đã tiếp cận đến biên giới trúng tuyển.

Người trẻ tuổi này, nhìn qua thiên phú cũng không xuất chúng như vậy, Võ Hồn cũng bất quá chỉ là Lam Ngân Thảo, đây là dưới tình huống chưa tính đến Hồn Hoàn màu vàng kim quỷ dị kia. Nhưng hắn lại có cái nhìn toàn cục, khả năng vận dụng chiến thuật tốt, lại còn có đầu óc tỉnh táo. Điều này giúp hắn vượt toàn bộ 6 quan đều gần như với điểm tuyệt đối. Có lẽ hắn không phải là một nhân tài hàng đầu, nhưng tuyệt đối là một nhân tài toàn diện! Ở độ tuổi này, tuyệt đối là hiếm có.

Đáng tiếc, thực lực vẫn còn kém một chút. Dưới cái nhìn của nàng, nếu như không phải học viên số 10 quá mức cẩn thận, nếu lúc trước tiếp tục mạnh mẽ tấn công, cuộc chiến đấu này đã kết thúc từ sớm. Còn hiện tại, Đường Vũ Lân rõ ràng đã không có bất cứ cơ hội nào. Bị đối thủ khống chế, mà đối thủ lại không chỉ đơn thuần là Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư, mà còn có một ít đặc tính của Cường Công và Mẫn Công, trận này kết quả đã quá rõ ràng.

Thế nhưng, cũng vào lúc này, nàng đột nhiên phát hiện ra, ba tên đồng bọn của Đường Vũ Lân đều có vẻ rất bình tĩnh, không có một người nào bởi vì tình huống trước mắt mà xuất hiện biến sắc. Đây là do tố chất tâm lý của mấy tên tiểu tử này ổn định, hay là...

Đúng lúc này, một vệt màu vàng xinh đẹp đột nhiên xuất hiện ở trong phạm vi tầm mắt của nàng.

Bàn tay trắng như tuyết bắt được vai hắn, trên mặt Đường Vũ Lân đột nhiên toát ra vẻ mỉm cười. Thời gian cũng gần đủ rồi!

Hai cái Thiên Niên Hồn Hoàn cơ hồ đồng thời biến mất cùng Lam Ngân Thảo, nhưng cùng lúc đó, một luồng gợn sóng mạnh mẽ của huyết mạch lực từ trong cơ thể hắn bùng cháy.

Bánh màn thầu lúc nãy không phải chỉ ăn cho vui! Huyết mạch lực của Đường Vũ Lân được nhiều bánh màn thầu chống lưng như vậy, đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Khí huyết cường thịnh trong nháy mắt đã xua tan hàn ý chung quanh cơ thể hắn. Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn tuôn ra không còn là hồn lực, mà là, sức mạnh tuyệt đối.

"Đùng!" Cánh tay trắng như tuyết đánh trên bả vai của Đường Vũ Lân, tay phải nắm lấy chính là vai trái. Thế nhưng, học viên số 10 lại giật mình phát hiện, bờ vai của người này lại như là kim loại rèn đúc mà thành, chấn động đến mức bàn tay mình tê dại đi. Dù hiện tại hồn lực của mình chỉ còn 3/10, hắn hẳn là còn thảm hơn mình mới đúng chứ? Hắn không phải Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư sao?

Không tốt! Phản ứng của nàng cực kỳ nhanh, thân là ngoại viện học viên của Sử Lai Khắc học viện, nàng trước tiên ứng đối, định lùi về sau, kéo dãn khoảng cách.

Nhưng cũng vừa lúc đó, nàng nhìn thấy một đôi tròng mắt màu tím. Kịch liệt mê muội đột nhiên xuất hiện, nàng theo bản năng ngẩng đầu lên, ý nghĩ muốn thu chân về lại đột nhiên bị phá nát.

Một bàn tay lớn có vảy màu vàng kim đã chộp lấy bờ vai của nàng, đúng ngay vị trí mà trước đó nàng đã chộp lấy Đường Vũ Lân. Sức mạnh mạnh mẽ, trực tiếp làm chấn động động mạch ở gáy của nàng, hồn lực, khí huyết đồng thời gián đoạn. Thân thể học viên số 10 nhất thời mềm nhũn.

Tuyết vụ tản đi, kim quang chỉ là thoáng cái đã biến mất. Khi cảnh tượng trước mắt một lần nữa trở nên rõ ràng, tất cả mọi người đều nhìn thấy Đường Vũ Lân một tay đỡ dưới nách nữ học viên số 10, chống đỡ giúp nàng không ngã xuống. Học viên số 10 kia rõ ràng đã mất đi khống chế đối với thân thể, ngất đi.

Chuyện này...

Người thắng sau cùng dĩ nhiên lại là hắn?

Báo là loài Hồn Thú luôn luôn là am hiểu ẩn nhẫn nhất, thế nhưng, ngày hôm nay về mặt ẩn nhẫn, học viên số 10 hiển nhiên là đã thua.

Tạ Giải giơ tay vỗ vỗ trán của chính mình, thấp giọng nói: "Đội trưởng đúng là càng ngày càng xấu xa. Hắn lại dùng gần 30 phút để an bài, dụ dỗ khiến đối phương bị lừa. E rằng tên học viên số 10 kia đến lúc thua vẫn không biết được, đội trưởng am hiểu nhất căn bản không phải Khống Chế, cái tên này vốn là một tên nam nhân đầy bạo lực cơ!”

Kỳ thực, Tạ Giải đúng là trách oan Đường Vũ Lân, Đường Vũ Lân cũng không thích loại phương thức chiến đấu đầy ẩn nhẫn này, hắn vốn yêu thích đánh nhanh thắng nhanh, lấy sức mạnh tàn bạo đánh tan đối thủ.

Thế nhưng, vì muốn giúp Hứa Tiểu Ngôn tranh thủ thời gian, hơn nữa, đừng quên, đối thủ của hắn lại là một học viên ngoại viện của Sử Lai Khắc học viện lận đó! Một khi bạo phát bất lợi, như vậy, người thua rất có khả năng là hắn.

Cuối cùng thời điểm học viên số 10 tiếp cận Đường Vũ Lân phát động công kích, kết quả thi đấu đã xác định. Đường Vũ Lân am hiểu nhất không chỉ là sức mạnh, mà còn là cận chiến!

Một khi vào trong phạm vi nhất định, công kích cận chiến của hắn sẽ khiến đối phương cùng cấp bậc, thậm chí cao hơn hắn vài cấp bậc, vì đó mà gào khóc.

"Đường Vũ Lân, Thắng...Điểm tuyệt đối."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play