Từ rất xa, hắn đã nhìn thấy từng thân ảnh Hỏa Diễm Ma Sư cường tráng. Cùng chúng nó chiến đấu, là một tiểu đội bảy người.
Đường Vũ Lân hướng về đồng đội làm ám hiệu dừng lại, tay phải vừa nhấc lên, Hồn Hoàn màu tím dưới chân lặng yên sáng lên. Cố hết sức thu lại ánh sáng, một dây leo Lam Ngân Thảo phóng vút ra, bám vào trạc cây to lớn ở bên trên, hắn dùng sức lôi kéo, dây leo Lam Ngân Thảo bằng một sự co dãn tuyệt hảo nháy mắt đem hắn đưa vào không trung. Chỉ vươn mình một cái đã leo lên trên cành cây.
Cấp tốc thu hồi Hồn Hoàn, trong mắt tử ý lượn lờ, Tử Cực Ma Đồng.
Từ vị trí này, vừa vặn có thể quan sát được tình huống chiến trường 200 thước trước mặt.
Trên mặt đất có một con Hỏa Diễm Ma Sư tựa hồ đã tử vong, nằm yên ở đó không nhúc nhích. Hỏa Diễm Sư Quần * đang điên cuồng công kích tiểu đội Hồn Sư nhân loại kia.
* Sư Quần = Bầy sư tử
Tiểu đội Hồn Sư này, trên người các đội viên đều hoặc ít hoặc nhiều có ánh sáng linh lực vây quanh, hiển nhiên biểu hiện năng lực của bản thân họ đều không tầm thường.
Sự thực cũng là như thế, tiểu đội này toàn bộ thành viên tu vi đều là tam hoàn, trong đó có hai người đệ tam Hồn Hoàn còn là màu tím. Nhìn qua đều khoảng tầm 20 tuổi.
Đây rõ ràng là một nhánh Hồn Tôn tiểu đội, chẳng trách dám trêu chọc Hỏa Diễm Sư Quần, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến.
Hỏa Diễm Sư Quần, bao gồm cả đầu Hỏa Diễm Ma Sư đã chết đi, tổng cộng có 16 con. Tọa trấn trung ương, là một con Hùng Sư to lớn, trên người nó toả ra ánh sáng hung hăng.
Chỉ cần nhìn quét qua một chút chiến trường, Đường Vũ Lân liền không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Sự thực đều là tàn khốc như vậy. Bọn họ lúc trước còn phán đoán bầy sư tử này có vài con Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư. Hiện tại vừa nhìn qua, đây tuyệt đối là bầy Hỏa Diễm Sư Quần mạnh mẽ nhất mà bọn họ từng gặp phải.
Trong số 15 con Hỏa Diễm Ma Sư còn lại, tính cả Hỏa Diễm Sư Vương, có tới 04 con Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư. Ba con Thư Sư không ngờ cũng đến tầng thứ này, mà từ tình huống của con Hỏa Diễm Sư Vương đực mà xem, thân thể của nó thể tích khổng lồ, chỉ sợ cũng không phải đơn giản chỉ có 1.000 năm tu vi, rất có khả năng là tồn tại thuộc tầng thứ cao hơn.
Nếu như tu vi vượt quá 3.000 năm, chỉ sợ là bầy sư tử này sẽ đem lại thảm họa thực sự cho chi đội Hồn Sư.
Đường Vũ Lân hướng về phía dưới làm ám hiệu, ra hiệu cho các bạn bè không được manh động, kiên trì chờ đợi.
Nếu như đây là ở ngoài đời thật, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu viện đối phương. Nhưng nơi này là Thăng Linh Đài, cũng sẽ không thật sự tử vong. Mọi người thu được linh lực bao nhiêu mới là quan trọng nhất. Hắn dĩ nhiên là sẽ không nóng lòng ra tay. Hắn muốn trước tiên cẩn thận quan sát thực lực của bầy Hỏa Diễm Ma Sư này, đồng thời cũng quan sát tình huống của tiểu đội Hồn Sư kia.
Sự thực chứng minh, phán đoán của Đường Vũ Lân là chính xác. Tiểu đội Hồn Sư kia hiển nhiên là đã đoán sai thực lực của bầy Hỏa Diễm Ma Sư này.
Ở dưới công kích hỏa diễm mãnh liệt, rất nhanh, bọn họ đã bắt đầu xuất hiện thương vong.
Hỏa Diễm Ma Sư bất kể là cận chiến hay là tấn công từ xa đều phi thường am hiểu. Mỗi một con trên người đều bốc lên hỏa diễm chói mắt, thân thể của bọn chúng không khác nhau lắm về độ lớn, bất đồng của Thiên Niên cùng Bách Niên tu vi chính là ở chỗ, Bách Niên Hỏa Diễm Ma Sư hỏa diễm trên người là màu đỏ, mà Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư trên người bốc lên hỏa diễm lại có màu da cam.
Bốn ngọn hỏa diễm màu da cam ở bên trong bầy sư tử này bắt mắt như vậy, tiểu đội này cũng là có nỗi khổ khó nói, bọn họ sau khi đánh lén giết chết được một con Hỏa Diễm Ma Sư, liền bị sư quần vây nhốt, hiện tại muốn chạy cũng chạy không được.
Bất quá, thực lực của bọn họ cũng đúng là tương đối khá. Thành viên của bọn họ tuy thương vong, nhưng cũng tạo cho Hỏa Diễm Sư Quần tạo tổn thương nhất định.
Song phương đều không ngừng có thành viên ngã xuống, tình huống của phía nhân loại hiển nhiên là càng lúc càng chật vật.
Đường Vũ Lân không hề sốt ruột chút nào, Hỏa Diễm Sư Quần như vậy, bọn họ chính diện đối chọi cũng không chiếm được lợi ích. Nhưng tình huống bây giờ đã không giống như thế. Có một nhánh tiểu đội bảy người giúp làm suy yếu chúng nó, đợi được trận chiến đấu bên này kết thúc, hoặc là vào lúc gần kết thúc, chính là cơ hội tốt của bọn họ.
Đường Vũ Lân lặng yên nhảy xuống dưới, đến bên cạnh Tạ Giải. Thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn bàn giao vài câu.
Tạ Giải biểu hiện trên mặt nhất thời trở nên quái lạ hơn, nhưng vẫn hướng về Đường Vũ Lân gật gật đầu, đưa ngón tay cái lên. Sau đó lặng yên biến mất ở trong màn đêm.
Cứ như thế một lúc, sắc trời đã tối lại. Chính là nhân lúc hắc nguyệt cao phong sát nhân dạ *!
* Trời không trăng, gió lớn, nhân đêm tối đi giết người.
Đường Vũ Lân lại hướng về Cổ Nguyệt cùng Hứa Tiểu Ngôn bàn giao vài câu. Sau đó cùng Cổ Nguyệt, lặng yên không một tiếng động đồng thời tiếp cận chiến trường.
Dựa vào cây cối cùng lùm cây che giấu, bọn họ cấp tốc tới gần chiến trường.
Lúc này, tiểu đội bảy người cũng chỉ còn sót lại ba người, hơn nữa còn có một người trọng thương. Mà trong đám Hỏa Diễm Ma Sư, có bốn con Bách Niên Hỏa Diễm Ma Sư chết trận. Hai con Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư bị thương. Tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng ảnh hưởng đến khả năng phát huy thực lực.
Trong ba người còn lại của tiểu đội này, cầm đầu là một tên thanh niên vóc người đặc biệt khôi ngô, dáng vẻ hắn nhìn qua khoảng 20 tuổi, một mái tóc màu nâu nhạt dựng đứng. Ở dưới ảnh hưởng của Võ Hồn, thân thể bắp thịt của hắn bắt đầu bành trướng, thân cao đầy đủ vượt quá 2m50, cả người nhìn qua như một con quái thú bắp thịt cuồn cuộn.
Trong tay hắn nắm một thanh thiết bổng to lớn, thiết bổng độ dài vượt quá 4 mét, phía trước đặc biệt thô to, hơn nữa trên kim loại có ám văn. Với nhãn lực của Đoán Tạo Sư cấp 4, Đường Vũ Lân một chút liền có thể nhận ra, đây chí ít cũng là kim loại hiếm Bách Đoán Tạo. Hơn nữa, một cây thiết bổng khổng lồ như vậy, trọng lượng tuyệt đối vượt quá nghìn cân.
Chính nhờ tên thanh niên cường tráng này ở chính diện hứng chịu phần lớn công kích của bầy Hỏa Diễm Ma Sư, tiểu đội bọn họ mới có thể tạo thành thương tổn lớn đến như vậy cho bầy Hỏa Diễm Ma Sư này.
Hắn rõ ràng là Lực Lượng Hình Hồn Sư, toàn thân phóng thích một tầng tia sáng màu vàng, cây côn lớn kia cũng không phải là Võ Hồn của hắn, hẳn là ngoài ngạch chế tạo, sau khi vung lên, coi như là Hỏa Diễm Ma Sư cũng không dám chính diện chống đỡ.
Con Hỏa Diễm Ma Sư tử vong đầu tiên kia, toàn bộ xương sọ đều nát bấy, nhìn qua hẳn là do hắn làm ra. Vì lẽ đó, Hỏa Diễm Ma Sư hướng về hắn phóng thích công kích cũng nhiều nhất.
Ở bên người thanh niên này còn có một cô gái, không ngừng thả ra từng tầng quang độn màu trắng, đỡ thay cho hắn không ít công kích. Bất quá, vị nữ Hồn Sư này hiển nhiên là đã tiêu hao quá độ, nơi khóe miệng có tơ máu chảy ra, uy lực của tấm chắn cũng càng ngày càng yếu.
"Khôn ca, ta sắp không chịu nổi." Nữ Hồn Sư gấp gáp nói.
Tên thanh niên cường tráng nổi giận gầm lên một tiếng, dùng sức vung thiết bổng lên, bức lui ba con Hỏa Diễm Ma Sư đang xông lại, giọng ồm ồm nói: "Lần này vận may cũng quá kém, dĩ nhiên gặp phải Hỏa Diễm Sư Quần cường hãn như thế. Các ngươi đi trước một bước, ta tranh thủ lại giết thêm một hai con, báo thù cho các ngươi."
Người thiếu nữ kia gật gật đầu, nhấn tín hiệu cầu cứu trên mu bàn tay mình. Dù sao, nếu chịu thương tổn ở bên trong Thăng Linh Đài, cảm thụ sẽ vô cùng chân thực sống động. Ai cũng không thích cảm giác bị Hỏa Diễm Ma Sư xé nát người!
Hào quang lóe lên, lại thiếu bớt một người.
Ngoại trừ thanh niên cường tráng ra, cũng chỉ còn sót lại một tên vóc người nhỏ gầy, phi thường linh hoạt, Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư.
Thiên Niên Hỏa Diễm Sư Vương bỗng nhiên nhảy lên, lao thẳng tới tên thanh niên cường tráng kia. Thanh niên chợt quát một tiếng, toàn thân ánh vàng toả sáng, gân xanh lộ rõ. Hiển nhiên cũng đã thôi thúc toàn lực, cự bổng trong tay hung hãn đánh tới.
Nhưng con Hỏa Diễm Sư Vương này phi thường giảo hoạt, nhìn qua quyết chí tiến lên tấn công nhưng lại đột nhiên ở giữa không trung thay đổi phương hướng.
Phương hướng này thay đổi hiển nhiên không phải một mình nó có thể làm được, mà là đến từ lực va chạm của một con Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư từ mặt bên, giúp nó cấp tốc biến hướng, đã đổi mục tiêu thành tên Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư ở bên cạnh.
Biến hóa đến thực sự là quá nhanh cũng quá đột ngột, tên Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư kia còn chưa kịp phản ứng lại, một luồng lửa màu đỏ đã bao phủ khắp người hắn. Dưới sự ngơ ngác, hắn phản ứng cực nhanh đập vào thiết bị cầu cứu, hóa thành ánh sáng biến mất.
Chiến đấu tiến hành tới đây, chi tiểu đội bảy Hồn Tôn này cũng chỉ còn sót lại một người đội trưởng, là người thanh niên cường tráng, mà thôi.
Trong lúc tên thanh niên cường tráng tuyệt vọng, chuẩn bị lại chém giết một hồi sau đó thoát ly khỏi, đột nhiên, từng cây dây leo xanh lam vụt lên từ mặt đất.
Những dây leo này đến phi thường đột ngột, xuất hiện ngay thời điểm bầy Hỏa Diễm Ma Sư định tiếp tục bao vây hắn.
Mỗi một cây leo đều to bằng cánh tay, óng ánh long lanh khác nào điêu khắc thủy tinh vậy. Bên trong mơ hồ có ánh vàng kim lấp loé.
Hết thảy Hỏa Diễm Ma Sư đều bị trói chặt, đã bị những cây dây leo kia quấn quanh người.
Cơ hội tốt như vậy làm sao tên thanh niên có thể buông tha? Cự bổng vung lên, một con Bách Niên Hỏa Diễm Ma Sư ở gần hắn nhất đã vỡ toang óc mà chết.
Tiếp theo, thân hình hắn xoay tròn, hai tay nắm chặt cự bổng hung hãn nện xuống, một con Thiên Niên Hỏa Diễm Ma Sư - Thư Sư cũng thuận theo đó ngã xuống.
Hỏa diễm trên người tất cả các con Hỏa Diễm Ma Sư đều tỏa ra ánh hào quang, thiêu đốt dây leo màu xanh lam kia. Nhưng kỳ dị nhất chính là, những dây leo kia chỉ quấn quanh chúng nó một thoáng liền cấp tốc thả ra, cũng không hề bị hỏa diễm ảnh hưởng quá lớn.
Con Hỏa Diễm Sư Vương hùng tráng nhất nổi giận gầm lên một tiếng, nó vừa muốn đánh về phía tên thanh niên kia, đột nhiên, lại một dây leo kim sắc vụt lên từ mặt đất, lại trói chặt người nó. Những con Hỏa Diễm Ma Sư còn lại tuy rằng nhào tới, nhưng thiếu hụt mất chủ công mạnh nhất, nhất thời có vẻ yếu đi mấy phần.
Chính vào lúc này, từng đạo từng đạo băng hào quang màu xanh lam từ trên trời giáng xuống, bao trùm lấy toàn bộ bầy Hỏa Diễm Ma Sư.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT