Người đàn ông này cũng đã mở miệng nói ra, giống như là rất hiểu suy nghĩ trong lòng của cô, nói một thôi một hồi rất lưu loát trơn tru, giống như là không cần suy nghĩ gì hết, “Trước tiên cô không cần thể hiện ra vẻ mặt cáu kỉnh như vậy, ghế sofa trong nhà tôi, làm bể hai cái ly uống rượu và cây thông liễu, cho dù là cái gì cũng không phải chỉ có giá này, cho nên, tôi cảm thấy cô phải nên biết ơn tôi. Tôi cho cô ba ngày để chuẩn bị tiền, đúng ba ngày sau tôi sẽ tới nhà của cô, đi thong thả, không tiễn. À, thuận tiện đóng cửa lại giùm.”

Tần Ngu tức muốn nổ đom đóm mắt, đúng là người đàn ông có lòng dạ hẹp hòi lại mang thù như vậy, cùng lắm là do cô uống rượu say nên mới làm hư hỏng một số thứ ở trong nhà anh ta mà thôi. Những thứ đó ở trong mắt của Tống Mạc cũng không đáng giá bằng sợi lông của anh ta, vậy mà anh ta còn bắt cô phải đền?

Đây chính là cháy nhà hôi của một cách trắng trợn, không phải cô cố tình làm hư mấy món đồ đó, người đàn ông này lại tính toán chi li như vậy, rõ ràng là muốn làm khó cô mà.

Nhìn vẻ mặt nhởn nhơ tự đắc của anh ta, bộ dạng như không có chuyện gì xảy ra, người đàn ông này tuyệt đối không tử tế chút nào mà!

Lão hổ không phát huy lại cho cô là mèo bệnh phải không, đều muốn trèo lên đầu cô mà bắt nạt sao, xem ra không để cho anh ta xem một chút lợi hại của cô là không được mà.

Tay cô nắm chặt thành quyền, hít một hơi thật sâu, cất bước.

Mới vừa bước được một bước, lại nghe thấy giọng nói của người đàn ông vang lên, khoé môi của anh ta khẽ nhếch lên, “Nếu cô còn không đi thì anh Giang Nam của cô sẽ tìm tới nhà của tôi, có nên nói cho anh ta biết cô ở nhà tôi cả đêm, hơn nữa còn bò lên trên giường của tôi?”

Tần Ngu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của người đàn ông, lửa giận đằng đằng, anh lại thong thả ung dung ngồi ở đó ăn cơm, cũng không thèm nhìn cô lấy một cái, nhìn rất đẹp mắt giống như một pho tượng điêu khắc.

Thật sự là không thể nhịn được nữa!

Đưa tay ra chống nạnh, thốt lên một câu: “Anh nghĩ rằng tôi nguyện ý bò lên giường của anh sao, chẳng qua là do tôi uống rượu say mới vậy thôi!”

“Uống rượu say thì cũng không phải là hoàn toàn mất đi ý thức, ít nhất thì tiềm thức vẫn còn tỉnh chút, bây giờ nhìn lại xem, trong tiềm thức của cô, trong đầu cô luôn có suy nghĩ muốn bò lên giường của tôi.”

“...” Mẹ kiếp!

Tần Ngu bị tức nghẹn họng không thốt ra được câu nào, người đàn ông này sao lại có thể vô liêm sỉ như vậy, cắn môi dưới, không suy nghĩ mà nói ra một câu: “Vậy chứ sáng nay ai còn hôn tôi vậy, nói như vậy, chẳng lẽ trong tiềm thức tiên sinh Tống vẫn muốn hôn tôi hay sao?”

Dứt lời, mới phát giác, cách đó không xa có một ánh mắt tế nhị đang nhìn về phía cô.

Là Vú Trương nãy giờ liên tục bận rộn công việc ở bên cạnh.

Tần Ngu hận không thể cắn lưỡi tự sát ngay lập tức, lời nói ra như bát nước hất đi, không thể thu hồi trở lại.

Giữa lúc còn đang giật mình hoảng sợ, lại nghe thấy âm thanh nhẹ nhàng của người đàn ông vang lên một lần nữa: “À, cô suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi chỉ không muốn mới sáng sớm tinh mơ mà cô lại nói nhảm quá nhiều ở trong phòng ngủ của tôi, quá ồn ào.”

“...”

Tần Ngu cảm giác mình thật sự tức muốn xù lông lên, người đàn ông này... Lại có thể vô sỉ như vậy nữa sao!

Đứng yên tại chỗ, thân thể khẽ run lên, ánh mắt sắc bèn nhìn chằm chằm vào người đàn ông, lại thấy người đàn ông liếc nhìn cô một cái, ánh mắt kia, tĩnh mịch, tối đen, còn có mang theo một chút hứng thú không rõ ràng.

Trong lòng đột nhiên run lên, ánh mắt của người đàn ông này giống như đi thẳng vào trái tim cô, đó là một luồng ánh sáng, một luồng ánh sáng kinh diễm.

Như có kỳ tích xuất hiện, những nỗi tức giận trong lòng, phai nhạt dần, trên mặt có một luồng lửa nóng từ từ lan tới đáy lòng của cô.

Một lúc lâu sau, có chút tinh nghịch thu hồi lại ánh mắt, xoay người, “Tiền tôi sẽ trả anh, anh đừng có mà tới nhà của tôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play