Vì đột nhiên xuất hiện biến cố tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, hai bóng dáng hướng hướng vị trí An Ninh vọt tới trước tiên, An Bình khẽ nhíu mày, tay vốn bị người khác nắm, trong khoảnh khắc rất muốn rút ra, tay bị nắm, An Ninh giương mắt chống lại cặp mắt thâm thúy kia, con ngươi đen , tựa hồ ẩn chứa tức giận của chủ nhân tuấn mi vi ninh.
"Nam Cung lão gia người nhận lầm người."
Thương Địch trầm giọng mở miệng, mới vừa rồi bắt lấy tay An Bình, kêu tên "Chiêu Dương" Nam Cung Ngạn đúng là phụ thân, Nam Cung Ngạn là chủ nhân Nam Cung.
"Nhận sai? Làm sao có thể nhận sai? Nàng là Chiêu Dương....
Năm đó......"
Nam Cung Ngạn không chớp mắt nhìn chằm chằm An Ninh vẻ mặt như trước kích động, muốn gần An Bình thêm chút nữa, Thương Địch nhanh chóng đem An Bình che trở sau lưng
"Cha, nàng là An Ninh, nhị tiểu thư An Bình Hầu phủ." Nam Cung Thiên Duệ cắt lời Nam Cung Ngạn, hắn vừa cùng Thương Địch chạy tới, lúc Thương Địch che chở An Ninh, hắn nhận thấy sự thất thường của phụ thân, trong lòng thật nghi hoặc, vì sao cha gặp An Ninh lại nhận sai là người khác? Ở Đông Tần Quốc, danh gọi Chiêu Dương, chỉ có Chiêu Dương trưởng công chúa.
Nam Cung Ngạn thân thể ngẩn ra, thấp giọng nỉ non, :Không phải nàng sao?" Ánh mắt nhìn An Ninh, ánh sáng trong mắt nháy mắt suy sụp đi xuống, trong miệng như trước thì thào "Không phải Chiêu Dương, không phải Chiêu Dương."
Ở đây đại đa số mọi người không biết Nam Cung Ngạn thất thường là vì chuyện gì, nhưng bên trong tứ đại thế gia Lâm Thanh cùng Tô Phong trong lòng đều biết rõ ràng, hơn hai mươi năm trước, Chiêu Dương trưởng công chúa cập kê cùng lúc với bọn họ ở đây, ngày đó Chiêu Dương công chúa cùng với An Ninh ở đây, đẹp không gì sánh nổi, mới vừa rồi bọn họ thấy An Ninh cũng không dám tin vào mắt mình, rõ ràng khuôn mặt giống như vậy, làm cho người ta có cảm giác cùng một người.
Chiêu Dương trưởng công chúa...... Lâm Thanh cùng Tô Phong trong đầu hiện ra bóng dáng, diễm lệ, đều liễm hạ mặt mày, làm người ta không nhận ra cảm xúc trong mắt,An Ninh đem phản ứng của người kia để trong mắt, xem ra hôm nay chính mình mặc một thân xiêm y, đánh bậy đánh bạ lại khơi dậy người chôn dấu trong trí nhớ, Chiêu Dương trưởng công chúa? Nếu nàng đoán không sai, năm đó vị hôn phu của Chiêu Dương trưởng công chúa sợ là Nam Cung Ngạn!
Nhưng bởi vì Hoàng Đế Bắc Yến hoành hành ngang ngược, Chiêu Dương trưởng công chúa vì Đông Tần Quốc không thể không buông tư tình nữ nhi gả cho Hoàng đế Bắc Yến!
Gương mặt nhìn về phía Thương Địch, bị hắn nắm tay, lại cảm giác được thân thể hắn ẩn ẩn run run, tựa hồ đang cật lực ẩn nhẫn cái gì.
"Thương Địch.........."An Ninh khẽ gọi ra tiếng, nàng biết
Thương Địch nhìn như cái gì cũng không để ý, nhưng một khi có liên quan đến trưởng công chúa Chiêu Dương , hắn liên bất thường để ý, chỉ cần nhìn hắn bố trí ở Tơ Bông Tiểu Trúc liền có thể thấy vài điểm.
Nghe được thanh âm mền mại, thân thể Thương Địch dần thả lỏng, để ý tới xưng hô của nàng, con ngươi có vài phần nhu hòa, nàng không xa cách gọi hắn là "Thần Vương", mà là gọi hắn "Thương Địch", nhìn An Ninh Thương Địch dần bình tĩnh trở lại.
Hoàng hậu thấy không khí quỷ dị, bước lên phía trước hòa giải, "Ca, ngươi uống nhiều mấy chén, làm sợ chất nữ nhi( cháu gái) của ngươi."
Hoàng hậu nương nương gọi một tiếng “chất nữ nhi" làm mọi người ở đây không hiểu, mà ngay cả An Bình cung hơi nhíu nhíu mày, chất nữ nhi? Hoàng hậu có ý gì?Hoàng hậu dịu dàng cười, vô cung thân thiết kéo tay An Ninh, "Bổn cung cùng Ninh nhi hợp ý, gần đây, bổn cung một thân nữ nhi ở Minh Nguyệt thật sự rất tĩnh mịch, cho nên, bổn cung da mặt dày cầu An Bình Hầu gia cùng đại phu nhân một việc, có thể hay không đem nữ nhi bảo bối của các người phân cho bổn cung một ít, dù cho bổn cung làm nghĩa nữ cũng đươc."
Lời nói Hoàng Hậu vừa dứt, nhất thời một trận ồ lên, Hòang hậu nương nương nhưng lại muốn nhận An Ninh làm nghĩa nữ!
Chuyện này......... mọi người không ai đoán được, mà ngay cả An Ninh trong lòng cũng cả kinh, nhìn ý cười trên mặt Hoang hậu nương nương, ân thầm tìm kiếm ý đồ của nàng ta.
Hoàng hậu nương nương có lẽ thích nàng nhưng thu làm nghĩa nữ, tưa hồ không giống tác phong của Hoàng hậu nương nương,
kiếp trước An Như Yên lấy lòng Hoàng hậu như vậy nhưng không có được đãi ngộ này, mà nàng lại......
Ánh mắt thản nhiên liếc về phía An Như Yên, tỉ mỉ quan sát gương mặt, bởi vì không cam lòng cùng với ghen tị mà nghiêm trọng vặn vẹo, trong lòng trồi lên một tia châm chọc, nếu nàng thực bị Hoàng hậu thu làm nghĩa nữ, người bất bình nhất sẽ là An Như Yên và đại phu nhân đi.
"An Bình Hầu gia, đại phu nhân, các ngươi mau cho bổn cung một câu trả lời nha!" Hoàng hậu nương nương thúc giục nói.
An Bình Hầu nghe thấy yêu cầu Hoàng hậu nương nương, cũng nhất thời tỉnh mộng, hắn như thế nào cũng không nghĩ đến An Ninh có thể được Hoàng hậu ưu ái, được làm nghĩa nữ? Hắn đương nhiên vui mừng, nhưng đại phu nhân thì không vậy nàng ta sao có thể trơ mắt nhìn nữ nhi của Vân Trăn thành Hoàng hậu nghĩa nữ?
Con gái của nàng đều không lấy được vinh quang này, nhưng lại làm nữ nhi của Vân Trăn có được, nàng không cam tâm.
Không chỉ có thế nếu An Ninh thực trở thành Hoàng hậu nghĩa nữ về sau sợ khó khống chế.
"Hoàng hậu nương nương, Ninh nhi thực sự không đáng Hoàng hậu nương nương........." Đại phu nhân ve mặt khó xử, mặc dù trong lòng nàng ta đã sớm không bình tĩnh, nhưng bên ngoài vẫn duy trì hình tượng dịu dàng, hiền lành.
Chỉ là, lời nàng ta chưa nói hết, liền bị An Bình Hầu cắt ngang, An Bình Hầu vẻ mặt tươi cười, "Hoàng hậu nương nương thích Ninh nhi, là vinh hạnh của Ninh nhi, chúng ta đương nhiên nguyện ý."
"Lão gia: "" Đại phu nhân thần sắc khẽ biến, nhưng ý thức được vô số ánh mắt nhìn nàng, liễm liễm mi, không thể không áp chế tức giận trong lòng, ôn như mở miệng, "Ý cua thiếp là sợ Ninh nhi không hiểu chuyện, chọc giận Hoàng hậu nương nương."
Khóe miệng An Ninh khẽ gợi lên một chút châm chọc, đại phu hân thật đúng là không thể để nàng gặp chuyện tốt, nếu hôm nay Hoàng hậu nương nương thu nhận An Như Yên làm nghĩa nữ, sợ rằng nàng ta khua chiêng gõ trống bốn phía chúc mừng đi!
Nhìn về phía Hoàng hậu, Trong mắt Hoàng hậu mơ hồ hiện lên một tia hờn giận, trong lòng An Ninh hiểu rõ, liền hạ mắt cúi đầu, qua nhiên nghe được thanh âm của Hoàng hậu có thêm vài phần cường thế, "Chuyện này liền như vậy quyết định đi!
Về sau, An Ninh là nghĩa nữ của Bổn cung , mọng mọi người ở đây chứng kiến!"
Giải quyết dứt khoát, thần sắc mọi người khác nhau.Đại phu nhân thân thể nhẩn ra, sắc mặt khó coi, nhận ra Hoàng hậu hờn giận, nàng mặc dù muốn nói cái gì nữa cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng, An Ninh thoáng nhìn đại phu nhân trong mắt không cam lòng, khẽ hừ lạnh, việc Hoàng hậu nương nương muốn làm, đại phu nhân nghĩ đến có thể ngăn cản được sao?
nghĩa nữ Hoàng hậu nương nương ? Mặc kệ Hoàng hậu vì sao thu nhận nàng làm nghĩa nữ nhưng nàng hiểu được một chút, trong tay mình có bao nhiêu vương bài!
Duy độc có An Như Yên nắm chặt tay, lúc An Ninh xuất hiện trước mặt mọi người, nàng liền ẩn nhẫn, quả nhiên, chuyện nàng lo lắng đã xảy ra, bộ dạng xinh đẹp của An Ninh hôm nay, ngày đó ngay cả nàng cũng không theo kịp.
Những người đó nhìn An Ninh đến ngay ngất, nhất là Nam Cung Thiên Duệ ánh mắt dịu dàng, một đao sắc bén trên người nàng ta hạ xuống, hiện tại thành Hoàng hậu nghĩa nữ, nàng ghen tị, nàng không cam lòng! Nàng có thể làm cho An Ninh biết cái giá của hào quang.
An Như Yên nhìn về phía đại phu nhân, vừa vặn gặp tầm mắt của nàng, mẹ con hai người coi như trao đổi cái gì tin tức, An Như Yên khóe miệng gợi lên một chút ý cười, cấp Dĩnh Thu phía sau ánh mắt, Dĩnh Thu lặng lẽ rời khỏi hiện trường.
An Như Yên nhìn An Ninh, nghĩ đến kế hoạch của nương, trong mắt hiện lên một tia ác độc.
"Xưa nay đều ở lễ cập kê đều là mẫu thân chải đầu cho con gái, hôm nay ta đây cái nghĩa mẫu thay mẹ của con chải đầu cho con được chứ, cũng sẽ không rối loạn quy củ chứ." Hoàng hậu nhẹ nhàng vỗ về sợi tóc của An Ninh, trên mặt ý cười ôn hòa, ý bảo Ngân Sương mang đến cây lược gỗ cùng trâm gài tóc, tự mình chải đầu An Ninh đem sợi tóc kéo xắn.
An Ninh dịu dàng cười, ánh mắt không dấu vết quét về phía mọi người, Tô Cầm như tươi cười ánh mặt trời , Nam Cung Thiên Duệ tầm mắt dịu dàng, Triệu Cảnh Trạch trong mắt tính toán, Thái Tử mang ánh mắt tìm kiếm, cùng với Thương Địch kia không một chút biểu tình, nhất nhất đều lọt vào mắt nàng.
Quá chói mắt trong mắt An Như Yên tràn đầy ghen ghét, giống như mũi tên nhọn, muốn đem nàng đâm thủng, nghĩ đến lời nói ôm qua An Như Yên h, lại phát hiện không thấy tung tích Dĩnh Thu, con mắt sáng lên, xem ra, An Như Yên đã không thể kiềm chế.
Khóe miệng gợi lên một chút cười lạnh, An Ninh cúi đầu nhưng thật ra nàng rất muốn nhìn An Như Yên ở trước mặt bao nhiêu người, dùng thủ đoạn gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT