Sáng sớm, hạ nhân trong Thần vương liền bận rộn lên, trong thư phòng của Phủ Thần vương, Thương Địch vừa xem xong tin tức từ bên Bắc Yến, thần sắc
vi liễm, lập tức cầm tờ giấy trong tay chầm vào ngọn lửa, nhìn nó chậm
rãi hóa thành tro tàn.
Tô Cầm đẩy cửa ra, nhìn thấy hình ảnh
này, cũng không có chút giật mình hoặc là khác thường, tìm một cái ghế
ngồi xuống, giơ ra quạt trong tay, xem bộ dáng kia, giống như có chút
không vui.
"Là ai chọc Cầm công tử tức giận?" Thương Địch
nhíu mày, vui đùa nói, cả người không còn bộ dáng nghiêm túc mới vừa
rồi, thoải mái rất nhiều.
"Hừ, nói đến là tức giận, vị nhị
công tử kia tự cho mình là rất cao sao? Ngươi không biết, hôm qua ta đi
bát trân các, Ngân Diện công tử kia lại nói nhị công tử không có ở đó,
hại ta ăn cái bế môn canh, sáng sớm hôm nay , ta lại đi, vẫn nói không ở đó, chẳng lẽ nhị công tử kia tự nhiên biến mất sao? Rõ ràng chính là
không cho Tô Cầm ta mặt mũi!" Tô Cầm thầm oán nói, không chỉ có như
thế, Ngân Diện công tử kia cũng là một bộ dáng xa cách, Tô Cầm hắn còn
chưa chịu qua đãi ngộ như vậy đâu! Ngay cả hoàng thượng cũng đối với hắn với bộ mặt hòa nhã, nhị công tử kia thật đúng là biết cách làm hắn tức
giận!
Ánh sáng trong mắt Thương Địch chợt lóe qua, "Nói không chừng chính là tự nhiên biến mất ."
Nghĩ đến An Ninh, gương mặt Thương Địch có vài phần ôn nhu, Ninh Nhi hôm nay sẽ đến , không biết bây giờ đã xuất môn chưa.
"Hừ, không nói hắn ta nữa , lần sau nếu nhìn thấy vị nhị công tử kia, ta
định cũng sẽ cho hắn ăn bế môn canh, Tô Cầm ta đời này vẫn là lần đầu
tiên bị sập cửa vào mặt." Tô Cầm gấp mạnh quạt lại, đột nhiên, giống như nghĩ đến cái gì, nhíu nhíu mày, "Thương Địch, ta thấy cách vách Phủ
Thần vương xây dựng rầm rộ, phụ đệ kia cũng đã xây thành hình, xem ra
cũng có thể so với Phủ Thần vương của ngươi nha, không biết phủ đệ kia
là của ai? Lại có thể rầm rộ như vậy!"
Nhắc tới việc này, Thương Địch cũng khẽ nhíu mày, "Chuyện này ta cũng không biết."
"Ngay cả ngươi cũng không biết?Có người muốn làm hàng xóm của ngươi mà ngươi
cũng không quan tâm." Tô Cầm lại khôi phục bộ dáng cà lơ phất phơ .
"Ta quan tâm chuyện này làm chi?" Thương Địch cười nhẹ, lập tức đứng dậy,
"Muốn biết ai là chủ nhân, khi nào gặp đám người chuyển vào thì tự ngươi đi hỏi một chút không phải là được sao , đi thôi! Sợ rằng cậu ta cũng
đã đến rồi."
Tô Cầm nhíu mày, thấy Thương Địch đứng dậy muốn
ra cửa, liền lập tức đi theo, đứng ở ngoài thư phòng , liền có thể thấy
lầu các cao ngất bên cách vách, cái sân kia thế nhưng cùng với thư phòng chỉ cách nhau một bức tường, không biết vì sao, Tô Cầm đối với chủ nhân của ngôi nhà này thập phần tò mò, xem lầu các kia giống như là chuẩn bị cho nữ tử ở, nếu thật sự là tiểu thư nhà nào ở tại trên lầu các kia,
như vậy chỉ cần dứng nhìn là có thể trông thấy mọi động tĩnh của thư
phòng trong Phủ Thần vương sao?
Nghĩ đến lời nói mới vừa rồi của Thương Địch, có lẽ đến lúc đó hắn cũng nên qua hỏi,chủ nhân của căn nhà cách vách là của ai!
Bên trong Phủ Thần vương, do hoàng đế ở Phủ Thần vương thay Thần vương làm
tiệc sinh nhật, sáng sớm,ngự trù trong cung liền đến Phủ Thần vương,
trong một buổi sáng, liền có tân khách lục tục kéo đến, Thần vương rất
ít khi rầm rộ thế này, trong triều chỉ có quan viên từ nhất phẩm trở lên mới được mời,quan viên nhất phẩm thật vất vả mới có cơ hội tiến vào
trong Phủ Thần vương , tự nhiên là sẽ chuẩn bị món quà thật lớn, hơn nữa còn mang theo khuê nữ nhà mình tiến vào dự tiệc.
Phủ Thần
vương ở kinh thành sở hữu phủ đệ lớn nhất trong các vương gia , năm đó,
khi Sùng Chính đế còn chưa kế vị, tiên đế đã ban cho Sùng Chính khi vẫn là một vương gia phủ đệ này, sau Sùng Chính đế lại đem phủ đệ này mở
rộng tu sửa, ban cho Thần vương điện hạ ở lại, nay Phủ Thần vương chiếm
một khoảng diện tích lớn gấp hai lần so với An Bình hầu phủ , càng không cần phải nói đến những thứ bên trong phủ , đường nét độc đáo, xa hoa có thể so với hoàng cung.
Quan viên nhất phẩm khi đưa nữ nhi
của mình tới đây còn hưng phấn hơn khi vào hoàng cung, hoàng cung các
nàng đã từng đi qua nhưng với phủ Thần vương thì đây là lần đầu tiên các nàng tới!
An Ninh còn chưa tới Phủ Thần vương, liền cố ý xốc mành xe bên cạnh lên, nhìn sang phủ đệ bên cạnh phủ Thần vương, khóe
miệng giơ lên, đây là nhà của nàng về sau nha! Vân Cẩm biểu ca tiến độ
cực nhanh, chỉ không đến ba tháng, cũng đã gần xong , không lâu sau, bọn họ có thể tùy thời chuyển vào sống ở trong phủ này!
Xe ngựa
vừa dừng lại, âm thanh nào nhiệt liền truyền ra từ trong phủ Thần vương , An Ninh xuống xe ngựa, Đồng Tước liền đi lên đón , "Nhị tiểu thư, chủ
tử phân phó Đồng Tước ở đây chờ đón nhị tiểu thư, nhị tiểu thư thỉnh
cùng Đồng Tước vào phủ."
"Như thế liền cám ơn Đồng Tước công
tử ." An Ninh gật đầu , đang muốn cùng Đồng Tước đi vào, Phi Phiên liền
bước lại , cố ý che ở giữa Đồng Tước và Bích Châu, lại ra vẻ thân thiện
nói, "Huynh đệ, Phủ Thần vương hôm nay bận rộn, ngươi đi làm việc của
ngươi, về phần tiểu thư, có Phi Phiên chiếu cố là được."
"Nhưng là..." Đồng Tước nhíu mày, nhưng lại cảm giác Phi Phiên đang đề phòng
mình cái gì đó, nghĩ đến lời dặn của chủ tử, chủ tử chính mồm dặn hắn,
đợi nhị tiểu thư đến thì không được rời nửa bước , nhưng Phi Phiên đây
là...
"Không có gì là nhưng , huynh đệ ngay cả ta ngươi còn
không tin được sao? Đừng quên sứ mệnh của ta." Phi Phiên có chút không
kiên nhẫn thúc giục, trong lòng thì hạ quyết tâm, tuyệt đối không thể để cho Đồng Tước tới gần tiểu thư... Bên cạnh Bích Châu!(anh PP này dễ
thương thiệt kaka)
Nói xong, liền đem Đồng Tước đẩy ra, Đồng
Tước tự nhiên là tin khả năng của Phi Phiên , nghĩ đến chủ tử, hôm nay
Phủ Thần vương nhiều người, chính mình cũng cần phải đi theo bên người
chủ tử, bảo hộ chủ tử an toàn, thấy Phi Phiên kiên trì như thế, liền
cũng không lại từ chối.
Phi Phiên rốt cục cũng đuổi được Đồng Tước đi, liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, An Ninh xem ở trong mắt, Phi
Phiên này, ngày thường luôn đợi ở một nơi bí mật gần đó, có đôi khi,
nàng cũng không cần hắn đi theo bên người, liền phân phó hắn một tiếng,
hắn liền biến mất, nhưng hôm nay, vốn đến Phủ Thần vương dự tiệc nên
cũng không có cái gì nguy hiểm, cho nên, An Ninh cũng không tính cho Phi Phiên đi theo, nhưng Phi Phiên này cũng đã sớm chuẩn bị xe ngựa, ngồi ở vị trí xa phu , chủ động xin đi giết giặc muốn đưa các nàng đến đây.
Thông minh như An Ninh tự nhiên là biết được dụng ý của hắn, Phi Phiên này
là đề phòng nàng a! Xem hành động hắn đuổi Đồng Tước đi, An Ninh không
khỏi mỉm cười, giống như vô nhìn thoáng qua Bích Châu bên cạnh, lại vừa
vặn thấy Bích Châu hung hăng trừng mắt nhìn Phi Phiên liếc mắt một cái,
mà Phi Phiên chẳng những không có tức giận, ngược lại là nở một nụ cười, cắm đầu đi sau An Ninh và Bích Châu.
An Ninh vào Phủ Thần
vương, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy Vân Cẩm, nhưng trong trường hợp này,
chính mình đang trong thân phận An Ninh , tự nhiên là không thể tỏ ra
quen biết với Vân Cẩm , hai người nhìn nhau, nhưng chỉ có tầm mắt giao
nhau một cái, liền hiểu được ý định của đối phương, bất quá bên cạnh Vân Cẩm là Hải Táp, cũng làm cho An Ninh có chút kinh ngạc, nàng biết trong khoảng thời gian này Hải Táp đều đang đợi "Nhị công tử", lâu như vậy,
nhưng hắn cũng không bỏ cuộc, xem ra là không đợi được "Nhị công tử",
Hải Táp sẽ không bỏ qua !
"A, này không phải là nhị tiểu thư
An Bình hầu phủ sao?" Một thanh âm từ phía sau truyền đến,thân thể An
Ninh giật mình, thanh âm này, nàng biết , quay người lại, quả nhiên nhìn thấy một bộ quần áo nữ tử , không phải Công chúa Minh Nguyệt thì là ai?
"An Ninh gặp qua công chúa Minh Nguyệt." An Ninh cúi đầu, nhưng cũng liếc
mắt qua gương mặt của công chúa Minh Nguyệt, liền biết công chúa Minh
Nguyệt này là đang muốn khiêu khích nàng.
Theo sau công chúa
Minh Nguyệt là một nhóm nữ tử quý tộc, đi đến bên cạnh An Ninh, nhìn từ
trên xuống dưới nàng, "Theo ta được biết, An Bình hầu gia tựa hồ không
được mời đến dự tiệc, ngươi tới đây làm gì?"
An Bình hầu gia ở
trong triều là quan nhị phẩm, hôm nay tự nhiên là không có tới, An Bình
hầu gia không có tới, như vậy An Ninh tự nhiên cũng không có tư cách
xuất hiện ở trong này, trừ phi... Trừ phi chính nàng có thiếp mời, chắc
hẳn phải là vậy,nhưng công chúa Minh Nguyệt lại không tin rằng An Ninh
sẽ có thiệp mời ,yến hội lần này tất cả đều do phụ hoàng lo liệu, ngay
cả thiệp mời cũng do mẫu hậu một tay xử lý, người nào được mời , người
nào không có được mời, công chúa Minh Nguyệt nàng tự nhiên là biết được , nàng thấy trên danh sách không hề có tên An Ninh.
"Đúng vậy, không được mời mà nhị tiểu thư lại tích cực như vậy." Có một nữ tử mở
miệng nói, đối với vị nhị tiểu thư này, các là có bao nhiêu ghen tị ,
ngày thường các nàng cũng không dám làm khó dễ vị nhị tiểu thư này, đó
là bởi vì nàn còn có một thân phận là nghĩa nữ của hoàng hậu nương
nương, nhưng hôm nay lại không giống vậy,có công chúa Minh Nguyệt ở đây, công chúa Minh Nguyệt mới là nữ nhi thân sinh của hoàng hậu nương
nương, xứng đáng cái tên kim chi ngọc diệp, An Ninh này chỉ là nghĩa nữ, tự nhiên là kém hơn so với công chúa Minh Nguyệt.
"Cũng
không đúng,nếu như không tích cực thì làm sao có thể câu được con rẻ kim quy?" Một nữ tử khác phụ họa nói, trong mắt các nàng thì Thần vương
điện hạ cùng Nam Cung tướng quân đều đối xử với vị nhị tiểu thư này rất
đặc biệt, nghĩ vậy chắc vị nhị tiểu thư này cũng có chút thủ đoạn .
"Sinh nhật của Thần vương điện hạ , An Ninh tự nhiên đến chúc mừng." Đối mặt
với áp lực do công chúa Minh Nguyệt cùng với nhóm nữ tử phía sau tạo
ra, An Ninh vẫn trấn định như trước, mặt không đổi sắc, "Các tiểu thư
cũng rất tích cực , chẳng lẽ cũng không phải vì muốn câu chàng rể kim
quy?"
Nàng có thể xem mặt mũi của hoàng hậu nương nương mà
cho công chúa Minh Nguyệt mặt mũi, nhưng đối với sự khiêu khích của nhóm nữ tử này, nàng cũng không có nhân từ như vậy, lời này vừa ra, quả
nhiên liền nhìn thấy gương mặt của nhóm nữ tử trướng hồng.
"Ngươi... Ngươi..." Hai nữ tử chỉ vào An Ninh, không nghĩ tới nàng thế nhưng lại
có cái miệng lợi hại như vậy, trong khoảng thời gian ngắn tức giận đến
nói không ra lời, đơn giản là vì những điều An Ninh nói đều là sự thật, phụ thân mang các nàng tới nơi này, tự nhiên đều có tâm tư , nếu thật
sự có thể có mối quan hệ với Thần vương, cho dù là với các công tử khác
đang dự tiệc, kia cũng là buôn bán có lời nhất, nhưng... Ý định lại bị
nói ra trắng trợn như thế, nhất thời các nàng cảm thấy mặt giống như bị
đánh một cái bạt tai.
An Ninh liễm mi, vẫn trấn định như lúc ban đầu, giống như cái gì cũng chưa có phát sinh qua.
"Công chúa, ngươi mới vừa nghe thấy, nàng nhưng lại nói như vậy, công chúa
ngươi phải làm chủ cho chúng ta a." Hai ác nữ lên tiếng cáo trạng trước, phía sau là công chúa Minh Nguyệt, tự nhiên cho là đúng .
Ánh mắt của công chúa Minh Nguyệt từ đầu đến cuối đều chưa từng rời khỏi từ trên người An Ninh, trong lòng có một tia tức giận, nhưng cũng phải do
sự cáo trạng của hai nữ tử, mà là vì trên mặt An Ninh vẫn rất lạnh nhạt
tự nhiên, con ngươi híp lại , này An Ninh, giống như mỗi lần nàng gặp
nàng ta đều thấy sự thay đổi khác biệt của nàng ta, nàng vẫn không rõ
mẫu hậu vì sao muốn nhận nàng ta làm nghĩa nữ, ở trong mắt nàng, dù mẫu
hậu có muốn nhận nghĩa nữ thì người đó chắc chắn không phải An Ninh,
nhưng mẫu hậu chẳng những nhận nàng ta , nàng còn nghe mẫu hậu không chỉ một lần khen nàng ta, mẫu hậu xưa nay rất ít khi tán thưởng người khác, nhưng An Ninh này lại là ngoại lệ, mẫu hậu rất thích An Ninh, nữ nhi
thân sinh như nàng làm sao có thể không ăn giấm?
Nếu không có thiệp mời thì mau đi ra ngoài cho ta, nơi này cũng không phải là nơi mà một người thấp kém như ngươi có thể tới!" Công chúa Minh Nguyệt lạnh
giọng quát.
Thiệp mời? Cái này hình như An Ninh không có, mới
vừa rồi lúc vào cửa , nàng quả thật thấy có thị vệ gác ở cửa , có thiệp mời mới có thể nhập phủ, nhưng nàng là được Đồng Tước đưa vào, Đồng
Tước là thị vị bên người Thương Địch, đó là một cái thiệp mời sống, tự
nhiên không ai dám làm khó xử.
"Cái gì mà là thấp kém ?" Phi Phiên tiến lên, che ở trước mặt An Ninh,trong tay cầm một thanh kiếm.
Nhóm nữ tử vẫn còn đang tập trung trên người An Ninh thì lại thấy một công
tử tuấn tú bước ra, bộ dáng giống như đang hộ giá, không khỏi khẽ nhíu
mày, "Ngươi từ đâu đến đây, dám nói chuyện với công chúa như vậy, từ đâu đến thì trở về đó đi!"
Phi Phiên thân là một trong bát tuấn,
bát tuấn chỉ nghe theo lệnh của Thần vương Thương Địch, nay Phi Phiên
lại nhận An Ninh làm chủ nhân, lại có một khắc tinh là Bích Châu, lời
nói của ba người này trong mắt hằn chính là thánh chỉ, ngoại trừ ba
người này những người khác, Phi Phiên hắn cũng không sợ!
Nhóm nữ tử kia vừa nói xong thì kiếm trong tay Phi Phiên liền rút ra khỏi vỏ,
thân kiếm sắc bén làm cho người ta sợ, "Ngươi nói ta nên trở về là muốn
ta về đâu a?"
Rõ ràng uy hiếp, làm cho nhóm nữ tử sợ tới mức
thân thể cũng run run, tránh ở phía sau công chúa Minh Nguyệt , "Người
đâu, hộ giá! Mau tới a... Có người muốn đả thương công chúa!"
Nhóm nữ tử kêu to ra tiếng, công chúa Minh Nguyệt cũng cảnh giác lên, nhưng
không có ngăn cản hành động của nhóm nữ tử,thị vệ xung quanh nghe thấy
động tĩnh, liền chạy tới vây quanh lại, rút đao kiếm ra, tùy thời đợi
lệnh, sắc mặt Phi Phiên nhất thời đen sì, cũng nhanh chóng rút kiếm ra
khỏi vỏ, ánh mắt trở nên sắc bén.
Công chúa Minh Nguyệt thấy
mọi việc diễn ra như vậy hình như cũng vượt qua mong muốn của nàng, nàng vốn là muốn gây khó dễ An Ninh, chứ cũng không muốn rút đao giằng co,
nhưng giờ phút này nàng cũng không còn đường lui nữa, nàng đường đường
là công chúa,làm sao có thể tha thứ cho người dám rút kiếm với nàng!
"Đem bọn họ đuổi ra khỏi Vương phủ!" Công chúa Minh Nguyệt mở miệng hạ lệnh, dứt lời, thị vệ liền lập tức tiến lên.
"Đang làm gì ở đây?" Chính lúc này, một thanh âm hùng hậu vang lên, giọng điệu kia rõ ràng ẩn chứa một tia tức giận.
Mọi người nhìn sang hướng người đang tới, Thương Địch với một bộ cẩm bào
màu đen đang hướng tới nơi này, ánh mắt sắc bén, tỏ rõ hắn đang tức
giận, ở trong mắt mọi người, Thương Địch càng đi tới gần, trong lòng
Công chúa Minh Nguyệt trong lòng kêu to không tốt, biểu ca Thần vương
không thích nhất là người khác trong địa bàn của hắn gây rối, huống chi
đây lại là sinh nhật của hắn, khép hờ mi mắt,tiến đến đón, "Biểu ca,
Minh Nguyệt phát hiện vài người lạ không được mời mà đến, nên muốn kêu
người đuổi ra, sao biểu ca lại đến đây? Việc này cứ giao cho Minh
Nguyệt là tốt rồi."
Công chúa Minh Nguyệt vẻ mặt tươi cười
lấy lòng, phụ hoàng yêu thương Thần vương biểu ca còn hơn các hoàng tử,
cũng hơn công chúa là nàng, dù nàng là một công chúa tự cho mình rất
cao, lại có chút kiêu căng nhưng cũng sẽ không chủ động chọc Thần vương
tức giận.
Công chúa Minh Nguyệt đi đến trước mặt Thần vương,
Thần vương cũng không nhìn nàng một cái, đi qua bên người nàng ta, tiêu
sái đứng bên cạnh An Ninh, rất tự nhiên nắm lấy tay An Ninh, ánh mắt tức giận, bây giờ cũng thoáng giãn ra, mọi người thấy hai người có hành
động vô cùng thân thiết, đều giật mình, ngay cả Công chúa Minh Nguyệt
trong lòng cũng là lộp bộp một chút, kêu to không tốt, nàng nghe nói
Thần vương cùng An Ninh qua lại gần nhau, nhưng không dự đoán được, bọn
họ lại thân cận như vậy!
Thần vương biểu ca xưa nay không gần nữ sắc, nhưng giờ phút này hắn lại không coi ai ra gì nắm tay An Ninh, này đại
biểu cho cái gì, người sáng suốt liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được , nhóm nữ tử giật mình, lại càng thêm ghen tị, trông bộ dáng kia của
Thần vương,giống như là cực kì che trở cho An Ninh.
"Biểu ca..." Công chúa Minh Nguyệt kéo kéo khóe miệng, phần cao ngạo lúc trước nay đã không còn chút nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT