"Chất nhi đương nhiên biết điểm ấy, chất nhi đối với Ninh Nhi muội muội là thật tâm , không biết dì có... Thành toàn cho một mảnh thiệt tình của chất nhi không?." Lâm đại thiếu gia vội vàng nói, nếu có thể đem Ninh Nhi bỏ vào trong đám tiểu thiếp , kia thật là một chuyện không thể tốt hơn nữa .

Đại phu nhân ha ha cười nói, "Thành toàn sao?Ta thì không sao cả, thân càng thêm thân, bất quá, Ninh Nhi biểu muội nay được Hầu gia cực kỳ coi trọng, ta xem ý tứ của Hầu gia, là muốn tác hợp nàng ta với Ly vương điện hạ !"

"Ly vương? Hắn thì tính là cái gì " Lâm đại thiếu gia gia khinh thường quát lạnh một tiếng, Triệu Cảnh Trạch tuy rằng là vương gia, nhưng Lâm Tường hắn cũng là đại thiếu gia của gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia, muội muội lại là quý phi của hoàng thượng, Triệu Cảnh Trạch dám cùng hắn tranh nữ nhân sao?

Hừ! Thật sự là không biết tốt xấu!

Đại phu nhân nhìn phản ứng của Lâm đại thiếu gia , liễm liễm mi,không nói gì thêm, sau một lúc lâu, đại phu nhân giống như nghĩ đến cái gì, "Ngươi xem trí nhớ của ta này, như thế nào lại quên đem bạc hàng tháng qua cho Ninh nhi , Cố đại nương..."

"Dì..." Lâm đại thiếu gia đánh gãy lời nói của đại phu nhân, trong lòng vui vẻ, vẻ mặt chân thành đứng dậy, "Dì, đừng kêu Cố đại nương , giao cho chất nhi, chất nhi thay dì đưa qua."

Lời tuy như thế, trong lòng Lâm đại thiếu gia lại là có thêm một tính toán khác, hắn muốn tìm một cơ hội ở riêng cùng Ninh Nhi biểu muội! Cơ hội này không phải đã tới rồi sao? Trong lòng lưu chuyển vô số ý tưởng, bộ dạng của Ninh Nhi biểu muội thật đúng là xinh đẹp, nếu có thể chấm mút tí, cũng không uổng công hôm nay hắn tới Hầu phủ một chuyến.

"Này..." Đại phu nhân nhíu mày, hình như có chút khó xử.

"Dì, ngươi còn không tin chất nhi sao? Quyết định như vậy đi, chất nhi sẽ làm ổn thỏa chuyện tốt này” Lâm đại thiếu gia nói xong, khẩn cấp đi ra phòng, hắn tự nhiên là không hỏi đến bạc của đại phu nhân, hắn đường đường đại thiếu gia Lâm gia, còn thiếu chút bạc ấy sao?

Nghĩ đến rất nhanh nữa là có thể nhìn thấy An Ninh, bước chân của Lâm đại thiếu gia lại nhanh hơn một chút, vội vàng rời đi , nhưng không có phát hiện sự âm lãnh trên mặt đại phu nhân sau khi hắn rời đi, lúc này, vẻ khó xử mới vừa rồi biến mất không còn tung tích thay vào đó là vẻ mặt cười lạnh nham hiểm.

Bà biết Lâm đại thiếu gia gia đối với An Ninh không có cái ý tốt gì, liền biết thời biết thế thôi, bản tính của chất nhi, bà hiểu rất rõ , dù là tiểu thư quan gia hắn cũng chiếm đoạt, thậm chí ngay cả thiếp thất của quan viên hắn cũng đoạt , hoàn toàn là một tên háo sắc lưu manh, bà trước kia cũng từng có ý định đưa An Ninh cho hắn, hiện tại lão gia muốn tác hợp Ninh Nhi cùng Ly vương, hừ!

Nghĩ đến Yên nhi từng nói qua với bà, Ly vương điện hạ từng tặng cho nàng một bộ áo choàng lông cáo, hiện tại Ly vương tuy rằng không thể so với Nam Cung Thiên Duệ, nhưng tình huống hiện tại của Yên nhi , nếu là thật , như vậy Ly vương cũng là một sự lựa chọn tốt , huống hồ, hiện tại tuy Ly vương không được tốt lắm, nhưng nếu về sau có thể đoạt được ngôi vị hoàng đế kia, kia không phải... Đại phu nhân tính toán điểm này, lại khẳng định quyết định mới vừa rồi của mình là đúng .

Tốt nhất là Lâm đại thiếu gia nhìn thấy An Ninh, nổi lên sắc tâm, gạo nấu thành cơm, như vậy lão gia cũng không thể nói cái gì !

Chỉ cần An Ninh theo Lâm đại thiếu gia, vậy tương lai, còn sợ gì sao?

"Ha ha..." Tính toán như thế , đại phu nhân đắc ý bật cười lên, thấy Cố đại nương vào phòng,cũng không có che dấu, "Nha đầu Tuyết Nhi đâu?"

Cố đại nương tiến lên đáp, "Phu nhân, ngài mới vừa rồi phân phó Tuyết Nhi trở về Tuế Lan hiên , lão gia ngày mai liền trở lại, ngươi nói là bảo nàng dọn dẹp một chút, làm lục phu nhân."

Đại phu nhân nhíu mày, là như vậy, bà mới vừa rồi là quá mức cao hứng , liền quên chuyện Tuyết Nhi về Tuế Lan hiên, mấy ngày nay chuyện bà để Tuyết Nhi trở thành hạ nhân, chắc chắn không thể để cho lão gia biết, nha đầu kia, nhát gan yếu đuối, ngay cả là bà có cho một trăm lá gan, cũng không dám ở trước mặt lão gia nói bậy cái gì

Trong Thính Vũ hiên.

An Ninh nhìn người tới, trong lòng nhất thời trồi lên một tia tức giận, nàng thật không ngờ, An Bình hầu gia nói Ly vương tới nhưng hắn lại không tới, bù lại sát tinh Lâm đại thiếu gia này lại đến đây!

"Ninh Nhi muội muội, đã lâu không thấy, có nhớ ta không" Lâm đại thiếu gia tiến vào Thính Vũ hiên, nhìn thấy An Ninh, trong mắt để lộ hào quang, kia hào quang, làm cho mi tâm của An Ninh nhăn càng nhanh, Lâm đại thiếu gia gia lúc trước đã từng gặp ở Ly viên, nhưng lần đó cũng biết thu liễm, giờ phút này sắc mặt lại không hề che dấu sắc tâm, nhìn như một con mèo gian sảo,Lâm đại thiếu gia này, xem ra là ngày đó ở Ly viên dạy dỗ hắn không đủ nên bây giờ ngựa quen đường cũ đưa tới cửa.

Nhìn kia bộ dáng đáng khinh của Lâm đại thiếu gia hướng tới bên nàng đi tới, An Ninh quát lạnh một tiếng, "Phi Phiên."

Vừa dứt lời, Phi Phiên đang đợi ở một nơi bí mật gần đó lập tức liền chắn ở trước mặt An Ninh, nhìn sắc mặt của Lâm đại thiếu gia , lợi kiếm trong tay vung lên một cái, xoẹt một tiếng,kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang hiện ra , chỉ thẳng vào Lâm đại thiếu gia.

Lâm đại thiếu gia trong lòng ngẩn ra, ngừng lại cước bộ, sắc tâm mới vừa rồi giống như bị dội một gáo nước lạnh sắc mặt khó coi, mũi kiếm vung tới chỉ cách cổ họng của hắn có một tí, nếu mới vừa rồi hắn bước thêm một bước nữa , như vậy mũi kiếm này chắc chắn là sẽ xuyên qua cổ họng hắn , kết quả chính là kết thúc tính mạng của hắn .

Trong lòng nghĩ mà sợ, từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu chảy xuống, hung hăng trừng nam tử cầm kiếm mắt trước mặt, "Ngươi... Ngươi... Ngươi là ai? Sao lại lớn gan dám đối xử với ta như vậy, ngươi có biết bổn thiếu gia là ai không?"

Phi Phiên hừ lạnh một tiếng, "Ngươi là ai? Chẳng lẽ là súc sinh?"

Sắc mặt Lâm đại thiếu gia gia xanh mét, "Ngươi nói ai là súc sinh?"

"Trừ ngươi ra, nơi này có ai có thể là súc sinh?" Phi Phiên nhíu mày, kiếm trong tay giương lên, nhẹ nhàng quét qua, tê một tiếng, đai lưng của Lâm đại thiếu gia gia đứt ra, trong lòng Lâm đại thiếu gia gia phát lạnh, theo bản năng lui về phía sau từng bước, tay cũng bảo vệ hạ thân của mình, thân thể giật mình một cái.

"Ngươi..." Lâm đại thiếu gia gia tức giận trừng mắt nhìn Phi Phiên, mới vừa rồi thiếu chút nữa, gốc rễ của hắn liền bị thanh kiếm kia chém rớt, bây giờ ngẫm lại thấy mà sợ, "Ngươi chờ ở đó cho ta, ta nhất định sẽ làm cho ngươi đẹp mặt!"

Mặc dù không biết vì sao ở trong nơi ở của An Ninh lại có thêm một người, nhưng thân thủ của người này cũng rất lưu loát, tự biết mình hôm nay không thể lấy được cái gì tốt, Lâm đại thiếu gia hoảng sợ xoay người chạy ra khỏi Thính Vũ hiên .

"Lâm đại thiếu gia, ngươi vừa mới đến, như thế nào liền đi vội như vậy? Ngươi tới tìm Ninh Nhi có chuyện gì a?" An Ninh thấy bộ dáng chật vật của Lâm đại thiếu gia, trong lòng cảm thấy vui sướng đến cực điểm, người nọ đến Thính Vũ hiên của nàng chắc chắn không phải là chuyện gì tốt, may là hắn chạy mau, nếu không , một kiếm mới vừa rồi của Phi Phiên không chỉ là cắt qua đai lưng của hắn .

Khi Lâm đại thiếu gia nghe được thanh âm mềm mại của An Ninh, người sớm đã chạy ra ngoài thật xa, Phi Phiên thu kiếm lại, quát lạnh một tiếng, "Hừ,ta liền ở chỗ này chờ , nhìn ngươi làm sao khiến ta đẹp mặt! Lần sau còn dám đến, không để cho ngươi lưu lại vài thứ, Phi Phiên ta sẽ không đáp ứng."

Lâm đại thiếu gia rốt cục chạy xa Thính Vũ hiên, mới thả chậm tốc độ, nhìn xiêm y bị cắt qua, nghĩ đến chuyện mới vừa rồi, trong lòng tích tụ lửa giận, hắn căn bản là vì An Ninh mà đến, nhưng vừa nhìn thấy An Ninh, lại bị trêu chọc như vậy, nam nhân kia rốt cuộc là ai? Làm sao có thể xuất hiện bên trong Thính Vũ hiên?

"Chết tiệt! Lần sau đừng để ta gặp lại!" Lâm đại thiếu gia một cước đá văng viên đá chắn giữa, phẫn nộ quát, lần sau hắn lại tới nơi này, định sẽ không một người một mình tiến đến, cái nam nhân kia có kiếm phải không, cái nam nhân kia có võ công phải không? Hừ, lần sau hắn cũng sẽ mang thêm vài người giúp đỡ, nhìn một mình hắn ta làm sao đánh thắng được cả một đám người!

"Ngô..."

Một tiếng hô đau vang lên, Lâm đại thiếu gia gia khẽ nhíu mày, nhìn thấy nha hoàn phía trước cho rằng nữ tử là ngã xuống đất, con ngươi căng thẳng, cơ hồ là theo bản năng , trước tiên là cao thấp đánh giá nữ tử này một phen, ánh mắt phút chốc sáng ngời, sắc tâm nổi lên.

Hắc, không nghĩ tới Hầu phủ này lại có một tiểu nha hoàn thướt tha như vậy, nhìn chung quanh không có người, khóe miệng khẽ nhếch, "Cô nương, ngươi làm sao? Cần ta hỗ trợ không?"

Tuyết Nhi mới từ Tuế Lan hiên đi ra, lại không dự đoán được, là có một cục đá không biết từ đâu bay ra, vừa vặn đánh vào trên đầu gối của nàng, cả người cũng theo đó ngã xuống đất, nghe được thanh âm của nam nhân, Tuyết Nhi giật mình, vừa nhấc mắt, liền nhìn thấy một vị công tử trước mặt, trong lòng sinh ra một tia bài xích, không biết vì sao, ánh mắt mà công tử này nhìn nàng càng xem càng quái dị, làm cho nàng cả người không được tự nhiên.

Vừa nhấc đầu, Lâm đại thiếu gia gia liền nhìn thấy hai má hồng hồng xinh đẹp của Tuyết Nhi, trong lòng mừng rỡ, nha hoàn này so với tiểu thiếp trong phủ của hắn, chỉ có hơn chớ không kém a!

Thấy xung quanh không có người, trong lòng Lâm đại thiếu gia liền quyết định, một con dao bổ về sau gáy của Tuyết Nhi, Tuyết Nhi bị bất ngờ không kịp phòng bị, nhất thời ngất đi , thân thể xụi lơ ở trong lòng Lâm đại thiếu gia, Lâm đại thiếu gia nhìn dung nhan diễm lệ này, cười đến đáng khinh nói, "Không có Ninh Nhi biểu muội, tiếu nha hoàn này cũng được lắm."

Đem nữ tử bị ngất ôm lấy , vừa vặn nhìn thấy phía trước có một cái sân, ba chữ "Tuế Lan hiên" ánh vào mắt, Lâm đại thiếu gia lúc ấy liền quyết định, đi nhanh hướng tới Tuế Lan hiên, có thể ở trong Hầu phủ gặp được một nha hoàn xinh đẹp như thế này,Lâm Tường hắn quả nhiên là cực kỳ may mắn, lão thiên gia chiếu cố hắn a! Chờ hắn thu phục được tiếu nha hoàn này xong, liền đi nói vói dì, bào bà đem tiểu nha hoàn này cho hắn về làm tiểu thiếp, đó cũng là phúc mà đời trước tiểu nha hoàn này tích được .

Bóng đêm dần dần buông xuống, người hầu trong phủ vẫn thường xuyên qua lại.

Bên trong Cẩm tú các, không biết vì sao trong lòng đại phu nhân có chút bất an, nhìn nhìn canh giờ, "Cố đại nương, có thấy biểu thiếu gia không?"

"Hồi phu nhân , không có thấy, sắc trời đều đen, chắc là biểu thiếu gia đã trở về Lâm phủ rồi." Cố đại nương nhíu nhíu bấc đèn, làm cho đèn đuốc càng thêm sáng trưng, "Chỉ là không thấy Tuyết Nhi đâu!"

Đại phu nhân nhíu mày, "Hừ, ta lệnh cho nàng trở về Tuế Lan hiên dọn dẹp một chút, vừa đi cũng đã đến giờ ngọ, đi đem nàng gọi tới, ta còn phải phân phó nàng một chút sự tình, ngày mai lão gia sẽ trở lại , nàng nếu còn không biết hành động như thế nào, thì xem ta thu phục nàng ra sao"

"Vâng, nô tỳ liền đi Tuế Lan hiên, đem Tuyết Nhi mang lại đây." Cố đại nương phúc phúc thân, muốn đi ra ngoài cửa, lại nghe thấy thanh âm của đại phu nhân vang lên sau lưng, "Đợi đã!"

Đại phu nhân đứng dậy, "Thôi, ta với ngươi cùng đi, thuận đường nhìn xem Tuế Lan hiên còn cần mua thêm cái gì không, lần này lão gia trở về, nhất định phải khiến lão gia ngủ lại trong Tuế Lan hiên."

Qua giờ ngọ một chút, đại phu nhân đã nghĩ thông suốt nên đối phó Tần Ngọc Song như thế nào , nếu lão gia đã có lục phu nhân, như vậy muốn xử trí Tần Ngọc Song,cũng không sợ lão gia chạy sang biệt viện thành nam, hừ, Tần Ngọc Song, xem nàng có thể đắc ý được bao lâu!

Trong Tuế Lan hiên, đại phu nhân cùng Cố đại nương vừa vào sân, liền nghe được tiếng rên rỉ mềm yếu rất nhỏ, đại phu nhân nhíu mày, trực tiếp vào phòng Tuyết Nhi, đẩy cửa vào, nhìn thấy hình ảnh làm cho hai người trước cửa ngẩn ra, nhất thời đứng như trời trồng.

Trong phòng, quần áo rách nát phân tán khắp nơi , trực tiếp lan tràn đến trên giường, mà trên giường là hai thân thể đang dây dưa cùng một chỗ, làm cho sau ót đại phu nhân sung huyết, kia không phải là Lâm đại thiếu gia đang nằm trên người nữ tử bộc phát thú tính sao?

Mà nữ tử dưới thân hắn, hai tay bị trói ở trên giường, trong miệng bị nhét vải , không nói nên lời, ngay cả kêu cứu đều không được, nhưng vẻ mặt thống khổ, lại tỏ rõ sự thống khổ của nàng, đại phu nhân nhìn khuôn mặt kia, nhìn hai người đang quấn nhau ở trên giường , Lâm đại thiếu gia đang hưởng thụ , giống như ngay cả hai người các bà xuất hiện ở cửa đều không có phát hiện.

"Làm càn!" Đại phu nhân gầm lên một tiếng, nhất thời kinh động đến Lâm đại thiếu gia đang ra sức ở trên giường, trong lòng Lâm đại thiếu gia cả kinh, bất chấp tất cả, rút ra khỏi thân thể nữ tử, vội vàng bối rối mặc xiêm y, mà Tuyết Nhi đang bị trói ở trên giường, vẻ mặt đầy nước mắt, giờ phút này lại hoảng sợ đến cực điểm.

"Cố đại nương, đi giúp nàng ta mặc lại quần áo, hai người các ngươi, lập tức liền chỉnh trang lại cho tốt, lập tức đến đại sảnh gặp ta." Đại phu nhân trong cơn giận dữ, thế nhưng đã xảy ra chuyện như vậy, nếu không phải là hôm nay bà gặp được, không chừng về sau còn có thể gây ra thêm nhiễu loạn, hung hăng trừng mắt nhìn hai người liếc mắt một cái, đại phu nhân bước đi ra phòng, ngược lại vào phòng bên cạnh

Trong Đại sảnh, tràn ngập một cỗ hơi thở âm trầm, đại phu nhân ngồi ở chủ vị thượng, vẻ mặt sắc bén, nhìn Lâm đại thiếu gia gia cùng Tuyết Nhi bị Cố đại nương mang tiến vào, "Quỳ xuống!"

"Phu nhân..." Tuyết Nhi hoảng sợ quỳ trên mặt đất, vừa xuất khẩu, một bạt tai liền hung hăng đánh vào trên mặt của nàng, đau đớn từ trên mặt lan tràn, giờ phút này, nàng còn chưa thoát khỏi sự khốn khổ khi bị nam nhân này chiếm đoạt thì lại phải chịu sự trách phạt của đại phu nhân, nàng biết, đại phu nhân nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng, mặc dù nàng là bị bắt buộc, trời biết, nàng lúc tỉnh lại, cũng đã thấy nam nhân này đang lăng nhục nàng, nàng bị trói , ngay cả giãy dụa cùng kêu cứu đều không được.

"Ngươi còn có mặt mũi? Nhưng lại làm ra chuyện naỳ !" Ngực Đại phu nhân kịch liệt phập phồng , mới vừa rồi một cái tát kia một chút cũng không có lưu tình.

"Dì, sao người lại tức giận như vậy? Cùng lắm thì, chất nhi hướng người lấy nàng."

Lâm đại thiếu gia lơ đễnh mở miệng, hắn đang hưng trí a, lại bị đại phu nhân làm gián đoạn, trong lòng cũng mang theo oán khí, tư vị của tiếu nha hoàn này quả thật rất ngon, ngay cả hắn đều có chút khó kiềm chế.

"Ba..."

Lại một cái tát vang lên, lúc này ra tay vẫn là đại phu nhân, nhưng người hứng chịu một bạt tai này lại là Lâm đại thiếu gia, Lâm đại thiếu gia không biết tại sao bị đánh, ánh mắt rùng mình, "Dì điên rồi sao?"

Hắn gọi bà một tiếng dì là tôn trọng bà, nhưng cũng không có nghĩa là bà có thể đánh hắn, ngay cả mẫu thân của hắn cũng chưa từng tát hắn cái nào, huống chi chỉ là một người dì?

"Hừ, ta điên rồi? Ta xem là ngươi điên rồi mới đúng! Ngươi hướng ta lấy nàng? Ngươi cho là dễ dàng như vậy sao? Ngươi rốt cuộc có biết nàng là ai hay không?" Đại phu nhân sắc bén chất vấn, chất nhi này ngày thường ở bên ngoài háo sắc bao nhiêu cũng liền thôi, hiện tại, lại làm ra sự việc như thế này, đánh hắn một cái tát xem như là tiện nghi cho hắn .

Trên đầu chữ sắc có một cây dao, Lâm đại thiếu gia gia này sẽ có một ngày đưa cổ của mình lên cây dao đó!

Lâm đại thiếu gia khẽ nhíu mày, "Không phải chỉ là một nha hoàn sao? Đáng giá cho dì tức giận như vậy?"

"Hừ, nha hoàn? Nếu chỉ là một cái nha hoàn cũng liền thôi, nàng là lục phu nhân mà dượng ngươi mới nạp, ngươi dám..." Đại phu nhân tức giận đến nói không ra lời, hé ra gương mặt xanh đen xen kẽ, ngày mai lão gia sẽ đã trở lại, nếu lão gia phát hiện chuyện này, như vậy sự tình liền càng thêm nghiêm trọng , hiện tại nên làm thế nào cho phải?

Lâm đại thiếu gia vừa nghe là lục phu nhân do An Bình hầu gia mới nạp, sắc mặt nhất thời trắng bệch, mới ý thức được sự tình nghiêm trọng , nếu là một nha hoàn, hắn làm bẩn cũng liền làm bẩn , nhưng đây là thiếp của dượng... Ngay cả là Lâm đại thiếu gia cũng không biết làm sao, hắn biết, hắn làm bẩn sự trong sạch của tiểu thiếp của dượng, nếu bị dượng biết được, trách tội xuống dưới, nháo đến phụ thân , hắn càng chịu không nổi.

"Dì, là nàng... Là nàng quyến rũ ta, đúng, chính là tiện nhân này quyến rũ ta!" Lâm đại thiếu gia chỉ vào trên người Tuyết Nhi, cả người trở nên kích động đứng lên, hiện tại tốt nhất là đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên người nữ nhân này, chính mình mới có thể có thể thoát thân.

Trong lòng Tuyết Nhi cả kinh, chân tay luống cuống lắc đầu, "Không, phu nhân... Không phải ta... Không phải ta..."

Nàng không có quyến rũ hắn, là hắn bắt buộc nàng, nhưng người này lại đi vu khống nàng, nắm tay của Tuyết Nhi vô thức nắm chặt, tâm hồn nguyên bản đơn thuần rốt cục sinh ra hận ý, nàng hận, hận nam nhân làm bẩn sự trong sạch của nàng, hận chính bản thân nàng , càng thêm hận đại phu nhân, là nàng đem chính mình kéo vào Hầu phủ như vực sâu không đáy này!

Đại phu nhân lạnh lùng nhìn Tuyết Nhi, bà biết chất nhi của mình có đức hạnh gì, Tuyết Nhi trẻ tuổi xinh đẹp, nhất là từ khi trở thành lục phu nhân của lão gia, càng thêm có một loại phong tình không cần ngôn ngữ cũng có thể mê người, tuy rằng chính nàng có lẽ căn bản là không phát hiện, nhưng vẫn tự nhiên phát ra như cũ, có đôi khi liền ngay cả bà thấy , trong lòng cũng không khỏi sinh ra vài phần ghen tị.

Hiện tại mặc kệ là Tuyết Nhi quyến rũ Lâm đại thiếu gia gia, hay là Lâm đại thiếu gia gia bắt buộc Tuyết Nhi, việc đã đến nước này,biện pháp giải quyết duy nhất , chính là đem chuyện này nén nhẹm xuống.

Đại phu nhân đi đến trước mặt Tuyết Nhi, trầm mặc không nói, mắt lạnh nhìn xuống, cả người sắc bén, ép tới Tuyết Nhi không thở nổi, Tuyết Nhi bắt lấy vạt áo của đại phu nhân, "Phu nhân... Ngươi phải tin tưởng Tuyết Nhi, Tuyết Nhi không có quyến rũ hắn... Tuyết Nhi... A..."

Tuyết Nhi còn chưa nói xong, liền bị đại phu nhân một cước đá văng ra, điềm đạm đáng yêu như vậy, quả thật là một sư dụ dỗ, trong lòng đại phu nhân vẫn đều mâu thuẫn , bà muốn lợi dụng Tuyết Nhi, lại ghen tị với Tuyết Nhi.

"Hiện tại nói cái này để làm gì? Trong sạch của ngươi đã bị người khác vấy bẩn,nếu lão gia biết, ngươi chắc hiểu được kết cục của ngươi?" Thanh âm Đại phu nhân đối với Tuyết Nhi mà nói, giống như là từ địa ngục truyền đến, vừa nghe thấy hai chữ "Lão gia" ,hoảng sợ trong mắt Tuyết Nhi càng thêm đặc hơn.

Người nhà giàu đối với trinh tiết yêu cầu cao hơn người bình thường, An Bình hầu gia thân là một trong tứ đại thế gia, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho một người thiếp đã bị vấy bẩn? Ở trước mặt những người này, Tuyết Nhi nàng căn bản không có tư cách đi giải thích, nam nhân này kêu đại phu nhân là dì, đại phu nhân khẳng định là muốn che chở cho hắn , như vậy lết cục duy nhất của nàng chính là cái chết!

"Không, ta không muốn chết, phu nhân, cầu ngươi cứu cứu ta... Van cầu ngươi..." Tuyết Nhi khóc thê lương, đau khổ cầu xin, nàng nếu chết, phụ thân bệnh nặng của nàng phải làm sao?

Còn đệ đệ của nàng phải làm sao bây giờ?

"Cứu ngươi?" Đại phu nhân mâu quang vi thiểm, trong mắt ánh lên khi mưu kế thực hiện được: "Cứu ngươi cũng không phải là không có cách."

Hai mắt Tuyết Nhi nhất thời sáng ngời, "Phu nhân, chỉ cần ngươi cứu Tuyết Nhi một mạng, về sau có bất kì chuyện gì Tuyết Nhi đều nghe phu nhân ."

"Thật sao?" Đại phu nhân mị hí mắt, nhìn Tuyết Nhi, khóe miệng giơ lên một nụ cười, mặc dù là ở trước mặt Tuyết Nhi, bà cũng không có che dấu, giờ phút này,sự tức giận mới vừa rồi của đại phu nhân thoáng liền nguôi xuống, hiện tại trong tay bà đang nắm nhược điểm của Tuyết Nhi, thậm chí còn so với giấy bán mình kia có tác dụng hơn.

Tuyết Nhi không ngừng gật đầu, nàng muốn sống sót, điểm này không thể nghi ngờ.

"Tốt lắm, ta có một biện pháp, các ngươi đều nhớ kỹ cho ta, hôm nay không hề phát sinh bất cứ chuyện gì, hai người các ngươi cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt, nếu ai dám đem chuyện này tiết lộ ra ngoài, hậu quả các ngươi tự mình hiểu."

Đại phu nhân lạnh giọng mở miệng, ánh mắt nhất nhất đảo qua Tuyết Nhi,và Lâm đại thiếu gia , cùng với Cố đại nương, người may mắn biết việc không nhiều lắm, hai cái đương sự chắc chắn sẽ không nói ra , mà Cố đại nương là nha hoàn bên người mình, theo bà nhiều năm như vậy, tự nhiên là một lòng với bà,vậy chỉ cần bốn người bọn họ không truyền chuyện này ra ngoài vậy thì sẽ có thể dấu nhẹm xuống.

"Dì, chất nhi đã biết, chất nhi không nói, không nói." Lâm đại thiếu gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần dì không vạch trần hắn, như vậy là tốt rồi.

"Ngươi còn không mau rời đi, nhớ phải cẩn thận chút, đừng để cho bất luận kẻ nào thấy, trực tiếp hồi phủ, nếu có ai hỏi, ngươi nói ở Cẩm Tú các uống trà với ta." Thanh âm của đại phu nhân cất cao vài phần, đánh giá quần áo không chỉnh tề của Lâm đại thiếu gia, mi tâm nhíu chặt, nếu không phải phía sau hắn có Lâm gia, sợ rằng hắn đã bị người ta loạn côn đánh chết , không biết đã gieo tai họa cho bao nhiêu người, lúc đầu còn hy vọng hắn đi thu thập An Ninh một chút, lại không dự đoán được, hắn lại gây cho nàng một tai họa lớn như vậy.

“Vâng, vâng , vâng, chất nhi liền rời đi." Lâm đại thiếu gia vội vàng sửa lại quần áo của bản thân,xoay người đi ra phòng, khi hắn ra khỏi cửa còn cố gắng nhìn lại Tuyết Nhi quần áo xộc xệch mảnh mai đáng thương còn đang quỳ trên mặt đất, thầm nghĩ trong lòng: một cô gái trong sáng dễ thương như vậy, sao lại là thiếp của An Bình hầu gia?An Bình hầu gia tuổi cũng đáng làm cha của nàng , thật sự là hoa nhài cắm bãi phân trâu mà, nếu đi theo hắn... Lâm đại thiếu gia lại thở dài một tiếng, thật sự là đáng tiếc , miếng thịt ngon như vậy, về sau sợ ăn không được !

Lâm đại thiếu gia đi rồi, đại phu nhân lại nói, "Còn không mau dọn dẹp một chút,ngày mai lão gia sẽ trở lại , ta là có thể thay ngươi giấu diếm, nhưng nếu chính ngươi khiến lão gia phát hiện ra manh mối, như vậy ta cũng không thể nào cứu được ngươi !"

Bỏ lại một câu này, đại phu nhân liền mang theo Cố đại nương rời đi, giống như là chỉ cần ở lại nơi này thêm chút nữa sẽ khiến bà chết vì tức giận.

Tất cả mọi người đi rồi, trong phòng chỉ còn lại có một mình Tuyết Nhi, nàng biết, có lẽ có thể lừa gạt được lão gia, nhưng nhược điểm của mình liền bị đại phu nhân nắm, hít một hơi thật sâu, toàn bộ thân thể của Tuyết Nhi xụi lơ xuống, phủ phục trên mặt đất.

Nghĩ đến chuyện đã xảy ra mới vừa rồi, thân thể Tuyết Nhi liền run lên, nước mắt không tự chủ được chảy ra, nhưng giống như nghĩ đến cái gì, Tuyết Nhi liền kiên định đem nước mắt trên mặt lau đi, cắn chặt môi, tay nắm thành quyền.

Nàng muốn sống sót, không chỉ có vì phụ thân cùng đệ đệ, còn bởi vì trong lòng nàng rất không cam lòng, nghĩ đến ngày ấy ở trong đại sảnh, nghe được một câu kia của nhị tiểu thư .

'Nếu muốn sống sót tại Hầu phủ , rơi lệ là việc không được xuất hiện , thu lại nước mắt, làm cho chính mình trở nên cường đại, mới là đạo lý đúng đắn.’

Đúng vậy! Nàng đã bị ép đến thế này, còn sợ cái gì nữa? Nàng không chết, nhất định phải trở nên cường đại!

Hôm sau, toàn bộ An Bình hầu phủ giống như thay đổi không khí, sáng sớm, đại phu nhân liền phân phó quản gia cùng Cố đại nương thu xếp , chuẩn bị nghênh đón An Bình hầu gia hồi phủ.

Đến buổi trưa, đại phu nhân cùng với lục phu nhân, còn có An Ninh cùng với An Lan Hinh đều đến trước cửa Hầu phủ đứng, cùng đợi xe ngựa của An Bình hầu gia trở về, An Ninh khinh thường nghênh đón An Bình hầu gia, mục đích mà nàng đến, bất quá chính là xem kịch vui thôi, nghĩ đến kiếp trước sau chuyến đi U Châu này Tần Ngọc Song trở về sở mang theo "Tin tức tốt", khóe miệng có chút nhếch lên, kiếp trước, đại phu nhân tức giận đến ngất đi a!

Kiếp này, nàng đương nhiên không thể bỏ qua trò hay này!

"Như thế nào còn chưa tới? Quản gia, mau đi xem một chút, lão gia đã vào thành chưa?"

Đại phu nhân thúc giục nói, đã đến trưa , không phải là trên đường đã xảy ra chuyện gì chứ?

Quản gia lĩnh mệnh, vừa rời đi trong chốc lát, liền vội vàng chạy trở về, "Đã trở lại, đã trở lại, xe ngựa của lão gia đã trở lại."

Trong lòng Đại phu nhân vui vẻ, quả nhiên nhìn đến bên góc đường ,liền thấy xe ngựa chậm rãi chạy lại, đại phu nhân không chờ xe ngựa lại đây, ngược lại đi lên nghênh đón xe ngựa, đợi cho xe ngựa rốt cục dừng lại, đại phu nhân mang theo mọi người quỳ trên mặt đất, "Cung nghênh lão gia hồi phủ."

Lập tức đứng dậy, tự mình tiến lên vén mành lên, "Lão gia..."

Chính là lúc này, lại thấy An Bình hầu gia thật cẩn thận giúp đỡ ngũ phu nhân Tần Ngọc Song đi ra, trên mặt tràn đầy ý cười, "Ngọc Song, ngươi chậm một chút."

Tất cả lực chú ý của An Bình hầu gia đều dồn ở trên người Tần Ngọc Song, ngay cả nhìn đại phu nhân một cái cũng không có, đại phu nhân thấy An Bình hầu gia đối với Tần Ngọc Song che chở mọi nơi, trong lòng ghen tỵ lại tăng vọt lên, không để ý tới Tần Ngọc Song đang dựa vào trong lòng An Bình hầu gia, nói thẳng với An Bình hầu gia, "Lão gia, thiếp thân đợi đã lâu, lão gia mau vào phủ, thiếp thân đã chuẩn bị một bàn tiệc lớn, thay lão gia tẩy trần."

An Bình hầu gia khẽ nhíu mày, nhưng nháy mắt lại giãn ra mở ra, "Vất vả cho ngươi , đúng rồi,hôm nay liền miễn thịt cá, Ngọc Song sợ thấy mỡ, bảo cho người ta chuẩn bị lại đồ ăn một lần nữa, phải là thức ăn nhẹ có dinh dưỡng, cho Ngọc Song bổ bổ thân mình."

Đại phu nhân giật mình, nhìn về phía Tần Ngọc Song, nhìn thấy tươi cười trên mặt nàng,nhất thời cảm thấy phá lệ chói mắt, nhất là tay đang để trên bụng kia.. Liên hệ với lời nói mới vừa rồi của An Bình hầu gia,trong lòng đại phu nhân căng thẳng, một đáp án xuất hiện trong đầu, kéo kéo khóe miệng, "Lão gia, ngũ muội có phải có thai hay không ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play