Một ông lão trong nhóm nhìn Thích Khải Bình một cái, rồi đi lên đeo bao tay chuyên dụng vào, người bên cạnh giúp ông mở hộp dụng cụ chuyên dụng ra, bên trong hộp dụng cụ có đủ loại công cụ cần thiết, lấy từ trong hộp ra công cụ cần dùng, đưa cho ông lão, còn Hồ Hưng Học thì đứng ở một bên quan sát!
Ông lão tiếp nhận công cụ, chọn một góc độ bắt đầu cẩn thận quan sát, tuy rằng đã có tuổi, nhưng các động tác giám định liên tiếp như nước chảy mây trôi, luôn phát ra một loại khí tức cao quý!
Đường Linh nhìn về phía Ngụy lão, nhẹ giọng nói, “Ông nội Ngụy à, vị này chính là?”
Ngụy lão thu hồi tầm mắt đang chăm chú theo dõi lại, hơi cúi thấp chút, giọng nói mang theo một chút cung kính, “Vị kia chính là Viện trưởng viện bảo tàng kinh thành, Diêu Bác Vân Diêu viện trưởng!”
Ánh mắt Đường Linh tỏa sáng ngời ngời, quả nhiên là vị kia!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mọi người lại không có nửa tia lo lắng, giờ khắc này đều chuyên chú theo dõi nhất cử nhất động của ông lão kia, bọn họ tuy không biết ông, nhưng vị cao nhân này đi cùng Hồ đại sư đến đây, chứng tỏ thân phận tất nhiên rất cao! Chỉ bằng thủ pháp giám định của lão, đã khiến bao nhiêu người phải xấu hổ!
Mãi lâu sau, vị kia mới dừng động tác trong tay lại, tháo xuống kính mắt, day mắt!
Hồ Hưng Học vội vàng nói, “Diêu viện trưởng, thế nào? Có phải thật hay không?”
Một số người hữu tâm liên tục theo dõi không dời mắt về phía bên đó, nghe được Hồ Hưng Học hỏi, hồ nghi nhìn chằm chằm vào vị kia, do dự lẩm bẩm nói, “Diêu viện trưởng? Chẳng lẽ là… vị Diêu viện trưởng tại kinh thành kia?”
“ Cái gì? Anh nói vị đó là viện trưởng viện bảo tàng nơi kinh thành kia!”
“ Tôi hình như cũng nghe được Hồ đại sư gọi vị đó như vậy, hơn nữa anh xem Hồ đại sư tôn trọng vị kia như thế, người ta còn có tay nghề giám định cao siêu thế kia, không giả được đâu, chính xác là vị kia rồi!”
“ Trời ơi! Vị Diêu viện trưởng này nổi danh hành tung bất định, có thể nhìn thấy ông ấy đã ít lại càng ít, thực sự là vị kia sao? Trời! Tôi vậy mà được gặp Diêu viện trưởng!”
Thanh âm thảo luận càng lúc càng lớn, đám đông mới vừa yên tĩnh nay lại nháo nhào lên, ai nấy đều mang vẻ mặt kích động nhìn đau đáu về phía Diêu viện trưởng, rất sợ vị kia một giây sau liền biến mất tăm!
Diêu viện trưởng gật đầu về phía Hồ Hưng Học, không khó nhìn ra, tâm tình của vị đó giờ khắc này cũng hết sức kích động, quá kinh ngạc khi giám định ra nó chính là nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” còn lại! Cũng may ông kịp đến, nếu không thật sự đã bỏ lỡ mất!
Kỳ thực hôm nay tới muộn, là vì Diêu Bác Vân hành tung bất định, Hồ Hưng Học nửa đêm hôm qua mới tìm được ông ta, mấy người họ suốt đêm ngồi máy bay bay đến thành phố Ninh của tỉnh Thanh, sau đó lại chuyển sang ngồi xe đi tới thành phố S, hiện tại thành phố S chú trọng việc chỉnh đốn giao thông đường lộ, khắp nơi đều đang sửa đường, kẹt xe rất lâu, thật vất vả mới chạy được tới nơi này, may nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” vẫn chưa bị bán đi!
Mọi người thấy Diêu viện trưởng gật đầu, “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” quả thực là bút tích thực!
“ Thích lão đệ, vị này chính là viện trưởng viện bảo tàng Diêu Bác Vân, nhóm chúng tôi lần này đặc biệt chạy đến đây, chính là vì nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” này, không biết nửa bức mưu đồ cậu chuẩn bị bán giá bao nhiêu?”
Thích Khải Bình ngây ngốc nhìn Diêu Bác Vân trước mặt, trái tim đập thình thịch, Diêu Bác Vân Diêu viện trưởng đó, là thần tượng của hắn! Không nghĩ tới hôm nay vậy mà gặp được thần tượng rồi, còn có thể nói chuyện cùng ông ấy! Điều này sao bảo hắn không kích động cho được!
Hai tay Thích Khải Bình chà sát lên hai bên quần, sau đó kích động đưa hai tay ra, nắm chặt lấy tay Diêu viện trưởng, khuôn mặt kích động, “Diêu viện trưởng, tôi…tôi… có thể thấy gặp được ngài, tôi thật sự rất kích động! Ngài vậy mà tới đây, trời ạ! Tôi thực sự rất cao hứng!”
Diêu viện trưởng thân thiết tươi cười, làm cho người ta có cảm giác như gió xuân ve vãn cây xanh, luôn có một loại người sinh ra đã có sẵn sức quyến rũ, không cần lên tiếng, không cần làm cái gì, chỉ cần lẳng lặng đứng ở nơi đó, liền có thể khiến người ta nhìn về phía mình, sinh lòng quý mến!
Ôm chặt tay Diêu viện trưởng kích động nửa khắc, mới phục hồi tinh thần lại, cảm giác mình quá liều lĩnh, Thích Khải Bình vội vàng thu tay về!
“Diêu viện trưởng ngài muốn mua lại nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” này ư?”
Diêu viện trưởng trịnh trọng gật đầu, nhìn về phía nửa bức mưu đồ trên bàn, có chút cảm khái nói, “Vốn tưởng rằng bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” liền chỉ còn lại nửa bức kia, cho tới nay đó luôn là điều tôi tiếc nuối trong lòng, nhưng không nghĩ tới hôm nay “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” rốt cục có thể chân chính tái hiện thế gian!”
“Ông chủ Thích, nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” ở đây có thể bán cho bảo tàng quốc gia chúng ta được không?”
Thích Khải Bình ngẩn ra, trên mặt có chút khó khăn, dù sao hôm nay đã lấy ra vật này để bán đấu giá, mà Diêu viện trưởng muốn trực tiếp mua lại, e là… không quá thỏa đáng!
“Chuyện này…” Thích Khải Bình khó khăn mở miệng.
Nhìn ra Thích Khải Bình khó xử, Hồ đại sư mở miệng nói, “Thích lão đệ yên tâm, nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” tại đây, bảo tàng quốc gia chúng tôi sẽ đưa ra mức giá hợp lý!”
Ánh mắt Thích Khải Bình liếc về phía Đường Linh bên này, Đường Linh ra hiệu bằng mắt cho hắn, Thích Khải Bình mới nói, “Diêu viện trưởng vội vàng tới đây, lại giám định mất nhiều thời gian, mọi người không bằng trước tiên nghỉ ngơi một chút, xem một chút đồ cổ tại Trân Bảo Các chúng tôi, sau đó chúng ta lại bàn tiếp!”
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, chuyện trọng yếu như vậy cần phải cân nhắc, hơn nữa mọi người quả thực cũng hơi mệt mỏi, sớm tinh mơ tinh thần phấn chấn đủ đầy nhưng giờ đột nhiên nhìn thấy nhiều đại nhân vật như vậy, phải cần thời gian tiêu hóa, nghỉ ngơi một chút cũng tốt!
Không gian Trân Bảo Các rộng rãi, còn cố ý chuẩn bị mấy cái bàn, dù sao người tới phần lớn đều là người có tuổi, Đường Linh cố ý bố trí vài khu nghỉ ngơi!
Lúc này Đường Linh và Thích Khải Bình, Chu Hồng Vũ ngồi ở trong phòng làm việc phía sau, thần sắc hai người họ hiển nhiên đang kích động, vẫn chưa bình phục lại!
Chu Hồng Vũ lúc nãy có nghiên cứu một món đồ cổ mới ở trong nhà kho, khi nhớ tới buổi đấu giá hôm nay, thì ngoài sảnh vừa vặn mọi người đang trong giờ giải lao rồi, kết quả bị Thích Khải Bình trực tiếp kéo đến phòng làm việc, khi hắn nghe được viện trưởng viện bảo tàng quốc gia Diêu viện trưởng đích thân đến đây, hắn liền kích động đứng bật dậy muốn chạy ngay ra ngoài, cũng còn may Thích Khải Bình kịp thời kéo hắn lại!
“Đường tổng, Diêu viện trưởng tự mình đến đây, vì chính nửa bức mưu đồ kia, nhưng chúng ta lúc trước có nói, nửa bức mưu đồ này sẽ đem ra bán đấu giá, phải làm sao mới tốt bây giờ?”
Trong tâm Thích Khải Bình tuy rằng ngưỡng mộ Diêu viện trưởng, nhưng hiện tại ông là người của Đường Linh, đương nhiên lấy suy nghĩ của Đường Linh làm đầu, lấy lợi ích của Trân Bảo Các làm đầu!
“ Đường tổng, tuy rằng bán đấu giá có thể bán được giá cao, có lợi cho Trân Bảo Các chúng ta, thế nhưng nửa bức mưu đồ này nếu có thể hợp lại với nhau, ý nghĩa rất đặc biệt! Tôi là dân mê đồ cổ, Đường tổng cũng biết, cho nên tôi càng hi vọng, nếu có cơ hội, nửa bức mưu đồ ở chỗ chúng ta vẫn nên bán cho Diêu viện trưởng!”
Chu Hồng Vũ ngồi thẳng tắp ở chỗ đó, lời nói hàm chứa sự thỉnh cầu, hắn rất yêu đồ cổ, yêu cái môn nghệ thuật này, cho nên hi vọng bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” đại biểu cho nghệ thuật văn hóa thời kỳ ngũ đại, có thể lại thấy ánh mặt trời!
“ Nhưng nếu như vậy, đối với danh dự của Trân Bảo Các chúng ta sẽ bị ảnh hưởng!” Thích Khải Bình trước sau vẫn coi danh dự của Trân Bảo Các làm đầu!
Chu Hồng Vũ cau mày, trầm mặc không nói, hắn biết Tiểu Bình nói có đạo lý!
Đường Linh nhìn dáng vẻ chau mày ủ dột của hai người họ, cười nói, “Đây vốn là chuyện vui, sao hai chú lại trưng ra bộ dạng đưa đám thế kia?”
Hai người Thích Khải Bình đều đồng loạt nhìn Đường Linh, đi theo Đường Linh được một khoảng thời gian rồi, tự nhiên nghe ra được Đường Linh có lời muốn nói!
Nhìn trong mắt hai người họ phát ra tinh quang, Đường Linh mở miệng phân phó nói, “Chú Bình, chú âm thầm truyền một lời cho Diêu viện trưởng, nói ngài ấy cứ tham gia đấu giá bình thường, không cần nói ngài ấy hô giá bao nhiêu, Trân Bảo Các chúng ta cuối cùng sẽ lấy giá ngài ấy định sẵn để bán ra!”
Ánh mắt hai người họ sáng lên, đúng vậy! Cứ như vậy, nửa bức mưu đồ chung quy vẫn sẽ được viện bảo tàng quốc gia giành về tay, mà Trân Bảo Các chỉ kiếm ít một chút thôi, nhất cử lưỡng tiện!
Vốn Thích Khải Bình muốn đi liên lạc với Diêu viện trưởng, kết quả lại bị Chu Hồng Vũ giành mất, “Tiểu Bình, cậu đã được bắt tay với Diêu viện trưởng rồi, lúc này đến phiên anh đây! Thằng nhóc nhà cậu, không thể ăn một mình chứ!”
Nói xong đứng lên, trong lúc Thích Khải Bình còn đang tỏ vẻ tức giận bất bình, Chu Hồng Vũ đắc ý chạy như bay ra khỏi văn phòng!
Nghỉ ngơi khoảng mười mấy phút, cuộc bán đấu giá nửa bức “Hàn Hi Tải Dạ Yến Mưu Đồ” rốt cục cũng bắt đầu, mọi người vốn tưởng rằng nửa bức mưu đồ kia nhất định là không có cơ hội đấu giá, ai ngờ Trân Bảo Các lại tuyên bố, tiếp tục tiến hành bán đấu giá, vẫn là người trả giá cao thì giành được, lần này không ít người nóng lòng muốn thử, có ý đồ giành về tay báu vật đó!
Phải biết, đây chính là văn vật cấp bậc quốc bảo, nếu như có thể giành được, lúc bán sang tay lại, đây nhất định sẽ kiếm được một món hời, cũng may công tác tuyên truyền của Trân Bảo Các về nửa bức mưu đồ này vừa phải, bằng không hôm nay người đến tranh đoạt sẽ càng nhiều hơn nữa!
Vì thế một phen tranh cướp bắt đầu!
Diêu viện trưởng trực tiếp kêu giá hai trăm triệu, giá khởi đầu bằng với giá cuối cùng của Nguyên Thanh Hoa, khiến ai nấy thổn thức không ngớt! Nguyên Thanh Hoa cũng được coi như cực phẩm đồ cổ, nhưng so với nửa bức mưu đồ này thì dường như “rẻ” hơn chút!
Vốn tưởng rằng trực tiếp gọi lên mức giá hai trăm triệu, sẽ trực tiếp loại trừ không ít đối thủ, nào ngờ vẫn còn không ít người tranh đấu đến cùng, chỉ trong chốc lát thôi, mức giá đã tăng đến 270 triệu!
Người ra giá là Tô lão, Đường Linh hơi kinh ngạc, suy nghĩ chốc lát liền vui vẻ, tuy rằng giá nửa bức họa này rất caó, nhưng Tô lão lại là ông chủ của phòng đấu giá Hối Cảnh, nửa bức họa này tiến hành đấu giá ở Trân Bảo Các, khẳng định kém xa nếu nó được đấu giá tại phòng đấu giá Hối Cảnh, dù sao thì tài sản của Hối Cảnh hùng hậu, lại có phương thức tuyên truyền hiệu quả, không giống Trân Bảo Các tổ chức triển lãm đồ cổ, chỉ có số ít người trong giới biết đến, trước mắt người tới đây ngoài Chu Nguyên Đường Chu lão sở hữu tài sản hùng hậu ra thì cũng không có mấy người!
Nhưng hiển nhiên Chu lão không hề có hứng thú với nửa bức kia, mục đích hôm nay lão tới là vì Nguyên Thanh Hoa, hiện tại Nguyên Thanh Hoa đã rơi vào tay lão, đương nhiên hết múc đích rồi!
Diêu viện trưởng nâng giá lên ba trăm triệu! Lúc này đã không có bao nhiêu người có thể theo, ba trăm triệu chẳng phải con số nhỏ, tuy rằng lúc bán sang tay không chỉ có mức giá này, nhưng cũng cần quay vòng vốn, tùy tiện lấy ra một số tiền quá lớn bậc này, vốn quay vòng nhất định sẽ khó khăn!
Vương Hải chính là xuất phát từ cân nhắc đó nên không tiếp tục ra giá!
Nhưng mức giá không ngừng lại, vẫn còn tiếp tục, mà trong khi mức giá không ngừng leo thang, lại có người đến!
Phần lớn mọi người đều không chú ý tới, Đường Linh với ngũ quan nhạy bén, liền biết ngay! Cặp mắt tinh tường nheo lại nhìn về hướng người tới, gần đây đúng là khéo quá, đi đến đâu cũng nhìn thấy hắn!
Triệu Nguyên với trang phục thoải mái, không giống lần trước, cả người thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái hơn nhiều, mắt phượng mê người tỏa ra nét phong tình không sao tả xiết, thân là con gái đều cảm thấy cặp mắt của hắn thật sự quá xinh đẹp khiến phái nữ ghen tị!
Mắt phượng lưu chuyển, bắt được dáng hình Đường Linh trong đám đông, môi mỏng khẽ nhếch lên, nhàn nhã cất bước đi tới bên cạnh Đường Linh, mỉm cười một cách tà mị, toát lên vẻ phong tình lười nhác!
Với chiều cao hơn một mét tám, đứng bên cạnh Đường Linh, nhìn vô cùng hài hòa, nhìn Đường Linh trước mắt, giờ khắc này cảm xúc trong hắn vô cùng dễ chịu!
Ngụy lão đứng cạnh Đường Linh bắt gặp cảnh Triệu Nguyên đang ngẩn người, thằng nhóc này chẳng phải ghét nhất đến mấy chỗ có đồ cổ sao? Mỗi lần lão gia tử nhà hắn kêu hắn cùng đi tham gia triển lãm, hắn đều tìm cớ từ chối, vì vậy Triệu lão không ít lần ca thán với Ngụy lão!
Đường Linh làm như không thấy Triệu Nguyên, chăm chú theo dõi nửa bức mưu đồ, Triệu Nguyên nghiêng đầu nhìn Đường Linh, con ngươi thâm thúy nổi lên gì đó, thấy cô chỉ dán mắt lên nửa bức mưu đồ không hề liếc hắn một cái, hắn nhíu mày, nhìn về phía nửa bức mưu đồ kia con ngươi xẹt qua một tia khó chịu!
Dường như bất mãn tầm mắt bị bức tranh tầm thường kia đoạt đi vốn hẳn là thuộc về mình, hắn có chút phiền não nhìn về đám đông đang giành giật gay gắt kia!
“ Năm trăm triệu!”
Thanh âm trầm thấp mang theo chút lười nhác, như kiểu năm trăm triệu kia chỉ là một hàng số mà thôi, thuận miệng hô lên!
Lào xào!
Mấy người đang trong cuộc tranh giành với khí thế ngất trời ngoảnh phắt người nhìn lại, trong lòng đều khiếp sợ không thôi! Họ giành giật mất bao lâu, mỗi lần nâng giá nhiều nhất là mười triệu, hắn lại một lần nâng 347 triệu, trực tiếp gọi giá lên năm trăm triệu!
Đây quả thực là quăng tiền! Trắng trợn quăng tiền!
Đối với phản ứng của mọi người, Triệu Nguyên cũng không để ý, lúc hắn nhìn thấy tầm mắt của Đường Linh rốt cục đã chuyển tới trên người mình, trong lòng mới thấy thoải mái chút, bên môi nở nụ cười càng toát lên vẻ phong tình hơn lúc bình thường!
Năm trăm triệu này hiệu quả cũng không tệ lắm!
Ngụy lão kinh ngạc nhìn Triệu Nguyên, nghi ngờ mở miệng nói, “Thằng nhóc này làm cái gì hả, đột nhiên chen một chân vào? Chẳng lẽ lão gia tử nhà cháu phái cháu tới?”
Triệu Nguyên đổi bộ dáng trông vẻ khiêm tốn, cung kính nói, “Cháu nghe thấy có bán đấu giá, vừa vặn đi ngang qua, tiến vào xem, tham gia chút náo nhiệt thôi!”
Ngụy lão nghe thấy khóe miệng không tự chủ bị rút gân, vừa vặn đi ngang qua? Tham gia trò vui? Ông thật muốn thay Triệu lão dạy dỗ thằng nhóc phá của này! Nhà ngươi đi ngang qua tùy tiện quăng ra năm trăm triệu, chính vì muốn tham gia chút náo nhiệt!
“ 510 triệu!” Rốt cục còn có người vẫn muốn tranh giá!
Đường Linh nghe thấy liền quay đầu lại, không nghĩ tới lại là Vương Hải! Vừa nãy Vương Hải là một trong số ít người vẫn theo giá, không nghĩ tới giá tăng đến năm trăm triệu, ông lại vẫn theo đến cùng!
Triệu Nguyên sắc mặt trầm lại, con ngươi tối sầm u ám, dường như rất bất mãn chuyện tầm mắt Đường Linh lại lần nữa bị người ta hấp dẫn đi, nhìn Vương Hải với ánh mắt lạnh lùng, lại dám tranh đoạt lực chú ý của “ hoa ăn thịt người” với hắn ư? Thực sự không biết tự lượng sức mình!
“ Một tỷ!”
Đùng!
Toàn trường ồ lên!
Vương Hải nghe thấy mà tức ngực, tức khắc như thấy bị vật nặng đè lên ngực, ông tăng mười triệu, hắn lại tăng lên 1 tỷ, người ta trực tiếp tăng gấp đôi giá! Nghe thấy mà muốn thổ huyết!
(còn tiếp)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT