Ông hỏi như vậy thật ra là muốn thăm dò một chút, ông vẫn nhớ Đường Linh đã kiểm lậu được Thất Bảo Lưu Ly châu, cho nên một khắc kia trông thấy Đường Linh tại đây, ông có loại cảm giác, ‘Hàn hi tải dạ yến mưu đồ’ không tránh khỏi có quan hệ với cô nhóc này! Đồng thời Trân Bảo Các rất có khả năng là do chính cô nhóc mở ra!
Người khác không biết, nhưng Ngụy lão thì biết, Đường Linh khi còn chưa tới mười tuổi đã mở ra Trân Bảo Trai, tuyệt đối không thể đối xử với con nhóc này như một đứa trẻ được! Cô nhóc này còn gian trá hơn mấy lão già kia nhiều!
Mà câu trả lời của Đường Linh khi nãy đã khẳng định suy đoán của ông! Trân Bảo Các này quả nhiên là của con nhóc!
Sau khi kinh ngạc đi qua, ông không khỏi cảm thán hậu sinh khả úy!
Đường Linh nhìn thái độ của Ngụy lão, cô cũng đoán được tâm tình của Ngụy lão lúc này, bèn cười trêu đùa “Ngụy lão luôn say mê đồ cổ thế cơ mà, đến nơi này rồi không vội đi xem đồ cổ, lại còn sốt sắng lo đi xác nhận chủ nhân nơi này là ai ư!”
Ngụy lão nghe thấy cười ha ha, “Cháu, đứa bé này, thật tinh quái!”
Đường Linh cười nhún vai rất dí dỏm, xem như đã thừa nhận lời Ngụy lão mắng yêu cô, Ngụy lão lắc đầu bật cười!
Người tới đây, phần lớn đều là người trong ngành hoặc trong giới đam mê có thú vui sưu tầm đồ cổ, Đường Linh vẫn thật sự không quen biết một số người, nhưng có Ngụy lão ở bên cạnh, cô được ông nói cho biết không ít tin tức!
“ Ngụy lão, thì ra ông ở đây à! Tôi nói tìm nửa ngày cũng không tìm thấy ông!” Mấy ông lão cùng đi tới, tươi cười chào hỏi với Ngụy lão!
“ Ý? Cô gái nhỏ này là…?”
Một ông lão thấy một cô gái nhỏ đứng bên cạnh Ngụy lão, quan sát hồi lâu cũng không nghĩ ra con bé là ai! Mấy ông cũng không nhớ rõ trong gia đình Ngụy lão có cô cháu gái bằng tuổi này!
“ Con nhóc này là người bạn vong niên của Ngụy lão tôi đây! Nhóc Tiểu Đường, mau đến đây ra mắt mấy ông lão đi cháu!”
Ngụy lão kéo Đường Linh lên, khuôn mặt đầy vẻ tự hào, thấy vậy mấy ông lão kia hết sức tò mò! Cô gái nhỏ này có năng lực gì, vậy mà khiến cho Ngụy lão gọi cô là bạn vong niên!
Đường Linh tươi cười đối diện với mấy ông lão kia, cô nói chuyện rất ngọt ngào, “Cháu chào mấy ông ạ! Cháu tên Đường Linh, các ông cứ gọi cháu là Tiểu Đường cho tiện nha!”
Chẳng qua mấy ông lão đều cảm thấy Đường Linh rất được Ngụy lão yêu thích, còn về ý nói ‘bạn vong niên’ kia thì bọn họ lại không cho là như vậy, thái độ đối xử với Đường Linh cũng coi như hòa ái, nhưng vẫn chưa coi cô cùng đẳng cấp, chỉ xem cô như một cháu gái nhỏ đáng yêu!
Mà Ngụy lão lại giới thiệu từng ông lão một cho Đường Linh quen biết, bàn tay hướng về ông lão đứng sát Đường Linh, “Vị này chính là Vương lão, là Phó hội trưởng của Hiệp hội giám định đồ cổ tỉnh Thanh chúng ta, lần trước Trân Bảo Các cử hành triển lãm giám định đồ cổ cũng mời ông bạn già này, nhưng Vương lão đâu để vào mắt, kết quả đương nhiên bỏ lỡ giám định thưởng thức hai vật phẩm bảo bối đó!”
Vương lão nghe xong giả bộ sừng sộ lên, nói thẳng băng, “Tôi nói này Ngụy lão, ở trước mặt trẻ nhỏ sao lão cứ phải làm mất mặt tôi thế! Lần trước chẳng phải lão cũng không tới sao! Tôi thấy, lão còn tiếc hùi hụi hơn tôi đấy!”
Ngụy lão cũng không tức giận, vẫn như cũ cười ha hả nói, “Chẳng sai chút nào! Lần trước kinh thành cũng có triển lãm đồ cổ, vốn nghĩ có thể gặp được đồ vật tốt, nào ngờ lại bị bỏ lỡ hai bảo bối kia! Tôi đây hối hận muốn chết!”
“ Tôi thấy ông cũng không cần hối hận, mấy người chúng ta lần trước không được thưởng thức, chẳng phải vẫn còn cơ hội trước mắt đây sao!” Ông lão đứng ở giữa chen lời.
Ngụy lão quay sang Đường Linh nói, “Vị này chính là Tô lão, ông già này rất lợi hại đấy nhóc!”
Ngụy lão lấp lửng, Tô lão lắc đầu một cái rồi cười nói, “Mỗi lần gặp được Ngụy lão, đều bị lão ta trêu chọc một phen, tôi đây chỉ có một phòng đấu giá nho nhỏ, sao có thể so với tiệm châu báu của lão chứ!”
Thì ra vị này là ông chủ Tô, ông chủ của cửa hàng đấu giá Hối Cảnh, thời buổi này phòng đấu giá không nhiều, mà phòng đấu giá Hối Cảnh là một công ty có quy mô rất lớn mà Đường Linh biết!
Phải biết Đường Linh đã bước chân vào kinh doanh đồ cổ, ngày sau không tránh khỏi phải tiếp xúc với phòng đấu giá, mà Đường Linh biết phòng đấu giá Hối Cảnh là có quy mô lớn nhất, thời gian hành nghề lâu dài, có tiếng tăm rất lớn ở trong nước, không phải người nào cũng có thể đưa vật phẩm đấu giá vào phòng đấu giá Hối Cảnh! Đường Linh biết Ngụy lão đang lôi kéo nhân mạch giúp cô, trong lòng Đường Linh sinh lòng cảm kích!
“Nhóc Tiểu Đường à, sau này cháu nếu có đồ cực phẩm nào thì cứ trực tiếp đưa đến chỗ đó đi, nhất định phải đưa đi chỗ Tô lão nha, cháu đừng đưa sai chỗ!”
Ngụy lão vừa cười ha hả vừa nói, mấy ông già nghe mấy lời này trong tai, liền cảm giác được không phải những lời nói trêu ghẹo, mà là đang truyền đạt thông tin cho bọn họ! Vậy thì cô gái nhỏ trước mặt này thật không đơn giản chút nào! Có thể làm cho Ngụy lão dốc hết tâm tư mở rộng giao thiệp giúp cô, nói vậy giao tình giữa hai ông cháu nhà này không phải dạng thân bình thường đâu!
Mấy người họ trên thương thường đều thuộc dáng cáo già, tự nhiên nhìn ra được ý đồ của Ngụy lão, Tô lão cười nói, “Chỗ của tôi thu nhận đồ vật không phải dạng nghiêm ngặt bình thường đâu nha!”
Ngụy lão lại không ngại, cười hắc hắc rất thần bí, ánh mắt tóe kim quang, “Chà chà! Tô lão a, không phải tôi khuyếch đại chứ, nếu như các lão biết bản lãnh của con nhóc này, phỏng chừng đều muốn tranh cướp giành giật những món đồ trong tay nó đấy!”
“ Ồ?” Có một ông lão nãy giờ chưa lên tiếng rốt cục cũng nổi lên hứng thú, giọng điệu có vẻ không cho là đúng.
“ Nhóc Tiểu Đường, vị này là Chu lão, có lai lịch lớn đó nha, là chủ tịch tập đoàn Chu thị của Hong Kong Chu Nguyên Đường! Tập đoàn Chu thị tham gia đầu tư rất nhiều ngành nghề, đóng vai trò rất quan trọng với nền kinh tế xứ Hồng Kông đó!”
Đường Linh thầm quan sát một chút Chu Nguyên Đường, khi nghe được Ngụy lão nói ông ta là chủ tịch tập đoàn Chu thị Hồng Kông, Đường Linh liền biết ngay thân phận của Chu lão!
Cô nhớ tới thành phố S tương lai sở hữu một dãy phố đồ cổ chính là do tập đoàn Chu thị Hồng Kông sáng tạo ra! Không nghĩ tới lúc này bản thân cô lại gặp được Chu Nguyên Đường!
Đường Linh âm thầm suy ngẫm, cô nhớ tới chuyện Chu thị bắt đầu tiến vào thành phố S khoảng năm 2000, hiện tại Chu Nguyên Đường xuất hiện ở đây, không thể không khiến Đường Linh suy nghĩ nhiều! Xem ra chuyện thu mua nên đẩy nhanh tiến độ!
“ Nhóc con này trong tay có vật gì tốt, lại được lão ngợi ca đến mức này!” Trình độ tiếng phổ thông của Chu Nguyên Đường bình thường, vừa nghe liền nhận ra ngay là người Hồng Kong!
Một con nhóc thôi mà được Ngụy lão khen ngợi đến mức này, chính bọn họ đều cảm thấy khó tin!
Ngụy lão tươi cười, ưỡn thẳng sống lưng, thần sắc có chút khoe khoang nói, “ Mấy lão già các ông đều muốn tranh cướp nhau mua từ trong tay tôi món Thất Bảo Lưu Ly châu đó, chính là cô nhóc này bán cho tôi!”
Cái gì?
Ba ông lão trong nháy mắt quay sang Đường Linh, lộ ra khuôn mặt ‘không thể tin nổi’!
Vậy Thất Bảo Lưu Ly châu được mua lại từ chỗ con nhóc này?
Bởi có hạt châu này, Ngụy lão khoe khoang trước mặt bọn họ không ít lần, bọn họ cũng được biết Ngụy lão chỉ bỏ ra hai trăm vạn liền mua được bảo bối này, bọn họ đều ganh tỵ muốn chết! Chu lão đã ra giá 2000 vạn để mua lại của Ngụy lão Thất Bảo Lưu Ly châu kia, nhưng đáng tiếc Ngụy lão chết sống không đồng ý, cho tới bây giờ, Chu lão vẫn muốn chiếm được Thất Bảo Lưu Ly châu!
Mà lai lịch của Thất Bảo Lưu Ly châu, Ngụy lão không biết đã khoe khoang kể đi kể lại không biết bao nhiêu lần, bọn họ đều thuộc lòng rồi!
Nhìn Đường Linh trước mặt, cô nhóc chỉ thản nhiên đứng đó, ba ông lão không khỏi tặc lưỡi! Cô nhóc này chính là người lúc đó đã bỏ ra 10 tệ, kiểm lậu được cổ vật có liên quan đến vua kiếm thời thượng cổ!
Nếu như nói vừa nãy ba người họ còn chưa đem Đường Linh để vào mắt, thì hiện tại lại dùng ánh mắt coi trọng nhìn Đường Linh, cảm thấy Ngụy lão dốc hết tâm tư giới thiệu cô nhóc cho họ, cũng có thể hiểu được!
Thế mà lời tiếp sau của Ngụy lão, triệt để khiến mấy ông lão rung động!
“ Hai vật phẩm bảo bối mẫy lão muốn tận mắt chứng kiến ngày hôm nay, sợ rằng cũng phải do nha đầu này gật đầu mới được!”
Khi Đường Linh nghe thấy Ngụy lão giới thiệu thân phận ba ông lão này, cô lại không nghĩ muốn che dấu thân phận, bọn họ đều là người có thân phận cao quý, đối mặt với họ, Đường Linh cần một thân phận, như vậy mới sẽ không bị mấy ông lão này xem thường!
Ba ông lão nghe ra ẩn ý trong lời Ngụy lão, lúc này đều đang cẩn thận quan sát Đường Linh, sau khi đánh giá, đều âm thầm chấn động!
Cô nhóc này dưới ba cặp mắt sắc bén đánh giá, vẫn thản nhiên như thế, phải biết rằng chỉ cần khí thế của một trong ba lão thôi cũng đủ áp chế bất kì ai, mà ba lão hợp lại thì khí thế càng thêm bức người, khiến người ta không dám nhìn thẳng!
Cô nhóc này quả nhiên khiến người ta phải nhìn bằng cặp mắt khác!
Bất quá Ngụy lão nói, muốn giành được hai món đồ cổ bảo bối kia, phải được cô nhóc này gật đầu đồng ý là có ý gì? Chẳng lẽ hai món đó cũng do cô nhóc này đào được?
Nghĩ đến đây, trong lòng ba lão đều cả kinh! Có thể đào được một cái Thất Bảo Lưu Ly châu cũng đã là việc khó như lên trời, hai món cổ vật kia cũng do cô nhóc đào đươc? Bản thân họ thực sự khó có thể tin được! Ba lão cũng không che đậy vẻ hoài nghi ra ngoài mặt!
Ngụy lão thấy bọn họ không tin, ông làm mặt nghiêm có chút tức giận quay về phía Đường Linh nói, “Nhóc! Lát nữa dù mấy lão già này có đấu giá được, cháu cũng đừng bán cho họ! Cho họ chết thèm chơi!”
Đường Linh hiểu ý cười, cô biết Ngụy lão cố ý nói thế, có thể hiểu được là đang cho cô một ân tình rất lớn!
“ Ông nội Ngụy, nếu ông trả giá cao, vậy cổ vật kia chỉ bán cho ông thôi, được không ạ?”
Mang theo ý đùa giỡn Đường Linh trả lời Ngụy lão một câu, Ngụy lão nghe xong liếc mắt xem thường, con nhóc này lại chọc ghẹo ông rồi! Hai bảo bối kia? Chỉ một món thôi đã tranh vỡ đầu chảy máu, còn dám nói hai món!
Ba lão dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Đường Linh, chỉ mấy câu nói vừa nãy thôi, Đường Linh ở trong mắt bọn họ đã không còn là đứa bé đơn giản nữa rồi!
“ Cháu gái à, cháu cũng đừng nghe ông già kia! Lần trước Thất Bảo Lưu Ly châu ông già đó nói chết cũng không chịu nhường cho ông, lần này Nguyên Thanh Hoa nhất định không thể lọt vào tay ông già đó được!”
Ông lão mở miệng trước là người thoạt nhìn trầm mặc nhất – Chu lão, nghe Chu lão nói, trong lòng Đường Linh đã rõ, trong lòng Chu lão đã công nhận cô! Bằng không với thân phận chủ tịch tập đoàn Chu thị, biết bao nhiêu người xếp hàng muốn nịnh bợ hắn cũng không đến lượt, làm sao có thể bắt chuyện với con bé không có thân phận như cô!
“ Nếu về mặt giá cả, chủ tịch Chu ngài có thể ra giá tuyệt đối vượt trên ông nội Ngụy, vậy thì chiếc bình Long Phượng Văn Mai tự nhiên sẽ thuộc về Chu lão!” Đường Linh cười mỉm.
Chu Nguyên Đường nở nụ cười khó có được, “Ông đây số tuổi còn lớn hơn so với Ngụy lão, gọi ông một tiếng ông nội, cháu cũng không mất mát gì!”
Ánh mắt Đường Linh lóe sáng, cười gật đầu, ngọt ngào mở miệng kêu một tiếng, “ông nội Chu!”
Mặc kệ Chu Nguyên Đường xuất phát từ mục đích gì, một câu nói kia của ông, đủ để Đường Linh ghi nhớ trong lòng một ân tình! Một cơ hội hiếm có như thế, Đường Linh há có thế để vuột mất!
Đường Linh tán gẫu với mấy ông lão trong chốc lát, càng tán gẫu càng khiến mấy lão càng kinh ngạc! Bản thân họ thật khó có thể tin được, với tuổi đời kinh nghiệm của Đường Linh, khi giao tiếp với họ cũng không thể hiện mặt nào yếu kém! Có vài quan điểm thậm chí cách nhìn còn thông suốt nhìn xa trông rộng hơn họ! Mấy lão ngay lập tức liền sinh ra hảo cảm với cô gái nhỏ này, ở trong lòng cũng coi như chính thức tiếp nhận Đường Linh rồi!
Đường Linh trên mặt thì vẫn tỏ ra như đang trò chuyện tươi cười với mấy lão, nhưng trong đầu lại xoay lòng vòng liên tục! Tuy rằng Đường Linh phát triển sản nghiệp cũng không ít, cho tới nay Đường Linh cũng tiếp xúc không ít nhân sĩ có danh tiếng, nhưng với những người có sức ảnh hưởng lớn như mấy ông lão đây thì chưa gặp!
Thời khắc này, cô mới xem như thực sự được tiếp xúc đến người đỉnh cao trong xã hội!
Mà chính lần gặp gỡ quen biết này, đã gieo xuống mầm mống cho ngày sau Đường Linh nảy sinh dã tâm thành lập đế quốc thương nghiệp!
Không ít người đều ở phía xa dõi theo Đường Linh bên này, trông thấy Đường Linh có thể cùng mấy vị cao nhân vừa nói vừa cười, họ đều âm thầm hâm mộ, có không ít người nổi lên suy nghĩ muốn tiến lên bắt chuyện, nhưng lại chần chừ không dám cất bước, chỉ lo mình đường đột, đắc tội với họ!
Đáng tiếc, luôn có kẻ không thức thời, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, hướng về phía Đường Linh đi qua, nhìn thấy Ngụy lão, lại bày ra vẻ mặt châm biếm, xuất khẩu càng là giọng điệu bất thiện!
“ Ôi dào! Thì ra là Ngụy lão! Hôm nay Ngụy lão sao rảnh rỗi thế, vậy là lại đến nơi địa phương nhỏ này dạo chơi!”
Ngụy lão nhìn thấy kẻ đó, sắc mặt biến đổi, khí tức lập tức không giống hồi nãy, lạnh lùng mang theo khí tức sắc bén!
“ Đi chỗ nào cũng gặp được cậu! Chẳng lẽ lúc này thư ký của cậu lại dựa theo hành trình của tôi để sắp xếp lịch trình cho cậu sao!”
Kẻ mới tới sắc mặt cũng cứng đờ, có chút khó coi, trước đây quả thực có chuyện đó, vì muốn làm thân với Ngụy Bác Đạt, lúc đó bị không ít người trong nghề cười nhạo, mà khi có cơ hội, hắn lập mưu hại Ngụy Bác Đạt, vốn hắn tưởng rằng bản thân làm rất bí mật, không ai biết, không nghĩ tới chuyện bị tiết lộ ra ngoài, huyên náo đến nỗi mọi người đều biết!
Cuối cùng Ngụy Bác Đạt cũng không bị hắn làm hại, sau đó hai người liền trở thành đối thủ một mất một còn, Ngụy Bác Đạt đúng là không thèm để hắn trong mắt, nhưng không có nghĩa là hắn cũng giống vậy!
Kẻ mới tới cũng coi như là người quen, Đường Linh liếc một cái đã nhận ra ngay, hắn chính là kẻ trên hội đấu giá ngọc thạch Đằng Việt tự tin ngút trời – Vương tổng!
Đường Linh cười thầm, cái vòng này cũng thật nhỏ bé! Cô hiểu Ngụy lão, Ngụy lão tuy rằng kinh doanh ngành nghề châu báu, nhưng trong xương tủy lại say mê đồ cổ! Không nghĩ tới tên Vương tổng này tuổi tác không lớn lắm, không chỉ có thành tựu nhất định ở ngành đá quý, bây giờ còn bắt đầu có hứng thú chơi đồ cổ!
Cùng lúc Vương tổng cũng nhận ra Đường Linh, ánh mắt nhìn Đường Linh mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu! Lần trước tại buổi đấu giá hắn tận mắt nhìn thấy Đường Linh dùng một khối mao liệu không đáng tiền, khai xuất ra Đế Vương Lục cùng tuyệt thế Tử Tinh Linh khiến người khác điên cuồng! Hắn thua thê thảm, trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi!
Tuy rằng hắn không biết Đường Linh là bà chủ đằng sau lưng Trân Bảo Trai, nhưng hắn cũng nhìn ra được Đường Linh là người của Trân Bảo Trai, bằng không mao liệu Trân Bảo Trai mua về cũng không đến lượt cô giải thạch!
Nhưng hắn luôn cho rằng Đường Linh là nhân viên trong Trân Bảo Trai, nên không coi cô ra gì! Nhưng lúc này đây gặp được Đường Linh, trong lòng hắn vẫn thấy chán ghét! Luôn cảm thấy Đường Linh sinh ra để khắc hắn!
“ Ngụy lão thật biết nói đùa!”
Con mắt Vương tổng đảo lia lịa, chuyển hướng sang Chu Nguyên Đường, cười mang vẻ nịnh hót, “Chủ tịch Chu thân thể thật càng ngày càng cường tráng, lần này đến đây chắc ngài cũng nhắm vào hai món bảo bối kia a? Ha ha! Không nghĩ tới thành phố S nho nhỏ này vậy mà lại xuất hiện hai món hàng cực phẩm! Thật hiếm có a!”
Nói ra mấy câu như có vẻ rất thân quen, Chu Nguyên Đường chỉ gật đầu, cũng không đáp lời! Phải biết mỗi lần tham gia hoạt động nơi công chúng, đều sẽ có một số người đi lên bắt chuyện, mục đích muốn có chút giao tình! Nhưng đáng tiếc là, phần lớn số người trong đó đều mất hứng mà về!
Hôm nay ông có thể trò chuyện cùng Đường Linh, cũng vì cho Ngụy lão mặt mũi, mà sau khi trò chuyện, phải dựa vào sức quyến rũ cá nhân của Đường Linh thôi!
Vương tổng thấy Chu lão không ưa hắn, cũng biết bản thân thất bại rồi, nhưng trên mặt hắn vẫn tươi cười, cứ đứng bên cạnh mấy lão, cũng không rời đi, nhìn rất chướng mắt!
Kẻ trước chưa đi kẻ sau đã mon men tới gần- – Vương Chí Viễn!
Đường Linh biết lần này náo động như vậy, nhất định sẽ hấp dẫn Vương Chí Viễn xuất hiện, cho nên cô đã sớm phân phó Thích Khải Bình chuẩn bị sẵn sàng, phòng ngừa hắn đến gây sự!
Mục đích Vương Chí Viễn chẳng phải Chu lão, mà là Tô lão Tô Nhân Thái! Bản thân Vương Chí Viễn kiếm cơm trong ngành đồ cổ, cho nên luôn phải đưa cổ vật của mình tiến vào phòng đấu giá Hội Cảnh, cũng coi như có chút quen biết với Tô Lão!
Mà Phó hội trưởng hiệp hội giám định đồ cổ Vương Thanh Tuyền cũng rất thân quen với Vương Chí Viễn, mấy người họ cũng coi như hòa hợp trong giao tiếp!
Vương Chí Viễn nhìn thấy Đường Linh, cũng hơi kinh ngạc, nhưng không nhận ra cô, chẳng qua đều cảm thấy trong một nhóm người tôn quý như thế, sao bên cạnh lại xuất hiện một bóng dáng không hài hòa đến thế!
Đương lúc bọn họ nói chuyện không biết trời đất, Đường Linh liền âm thầm quan sát, không thể không thừa nhận, Vương Chí Viễn chính là một kẻ rất biết xã giao, ngay cả người khá trầm lắng như Chu lão cũng lên tiếng trò chuyện vài câu! Vương tổng người luôn đứng một bên thấy vậy, nhìn đăm đăm vào Vương Chí Viễn không biết đang nghĩ cái gì!
Đám người đó đứng chung một chỗ, khiến cho mọi người chú ý, Phó hội trưởng hiệp hội giám định đồ cổ tỉnh Thanh, ông chủ phòng đấu giá Hối Cảnh, một vào ổng tổng các tiệm châu báu, còn có một chủ tịch tập đoàn Chu thị Hong Kong! Tùy tiện một người thôi, đều là nhân vật nổi tiếng, tiếng tăm lẫy lừng! Vậy mà lại tụ tập một chỗ tại đây!
“ Hôm nay muốn giành Nguyên Thanh Hoa về tay xem ra khó đây!”
“ Ài! Vốn chỉ tưởng rằng nửa bức “Hàn hi tải dạ yến mưu đồ” kia nhất định với không tới, ai ngờ ngay cả Nguyên Thanh Hoa cũng không thể mơ ước!”
“ Tin tức sao lại truyền nhanh như vậy! Mọi người có nhìn thấy ông lão bên kia không? Tôi nghe nói ông ta là chủ tịch tập đoàn Chu thị ở Hong Kong đó!”
“ Cái gì! Tập đoàn Chu thị?” Có người bật ra tiếng kinh hô!
“ Không lẽ là tập đoàn Chu thị trị giá lên đến hàng trăm triệu đô? Trời! Tôi có thân thích tại Hong Kong, mỗi lần gặp mặt đều nói về chuyện của tập đoàn Chu thị, Chu thị là một công ty đã lên sàn chứng khoán, tuyệt đối là một doanh nghiệp có vị thế đứng đầu trong nước! Cấp nhân vật hàng đầu a, trời! Trước mắt tôi lại có dịp được nhìn thấy ngài chủ tịch Chu thị nha! Nếu người họ hàng kia của tôi mà biết, nhất định phải hâm mộ chết mất!”
“ Tôi cũng biết Chu thị, Chu Nguyên Đường được xếp vào bảng xếp hạng những doanh nhân giàu có bậc nhất Á Châu đó! Nếu có thể đi tới bắt chuyện thì thật tốt quá! Cơ hội hiếm có a!”
“ Phốc! Anh muốn bắt chuyện với Chu Nguyên Đường Chu lão? Đừng có mà điên!”
“ Xời! Ngẫm lại cũng không nên! Muốn bắt chuyện tôi cũng sẽ không tìm Chu lão, Tô lão bên kia tôi đã canh lâu lắm rồi đó! Tôi có vài món đồ cổ muốn nhờ người đưa vào phòng đấu giá Hối Cảnh, nếu có thể làm quen được với Tô lão, đây còn không phải chỉ là chuyện một câu nói thôi sao!”
“ Tôi ngược lại rất hy vọng có thể quen được Ngụy lão, bà nhà tôi hàng năm đều mua một đống trang sức ở Vinh Phúc châu bảo, nếu quen được Ngụy lão bà nhà tôi không chừng mừng phát điên ấy chứ!”
“ Vậy thì tôi càng muốn quen biết Lưu Triển Bằng, bã xã tôi thích đồ trang sức ngọc, Vinh Phúc châu bảo mấy năm qua chuyển qua kinh doanh vàng bạc châu báu, ngược lại Trân Bảo Trai nơi đó các đồ bằng ngọc cực kì có tiếng!”
Đám người đó tám qua tám lại quên trời đất, đều có người mình muốn bắt chuyện làm quen, đám người Chu lão kia không thể nghi ngờ đã trở thành tiêu điểm!
Thích Khải Bình xuất hiện, rốt cục đã phá vỡ những ảo tưởng trong họ, chuyển suy nghĩ của họ qua buổi khai trương hôm nay – – chiếc bình Long Phượng Văn Mai Nguyên Thanh Hoa và nửa bức “Hàn hi tải dạ yến mưu đồ”!
Thích Khải Bình nói vài câu đơn giản, liền cho người mang lên hai món bảo bối ra, hai kiện đồ cổ vừa lên sàn, lập tức làm xao động không khí trong hội trường!
Đám người Chu lão cũng biểu lộ vẻ nôn nóng, ba ông lão biết được thân phận Đường Linh rồi, Vương Thanh Tuyền lập tức quay sang Đường Linh, nói một cách vội vã, “Cháu gái à, hai kiện cổ vật này có thể cho ông xem trước hay không!”
“ Có thể vinh hạnh mời được Phó hội trưởng hiệp hội giám định đồ cổ tỉnh Thanh lên hỗ trợ giám định, bao nhiêu người xếp hàng cũng không mời được! Nếu cháu còn ra vẻ, phỏng chừng không ít người ở chỗ này đều muốn bóp chết cháu mất!”
Đường Linh trả lời một cách dí dỏm, Vương Thanh Tuyền nghe rất bùi tai, nhìn Đường Linh càng cảm thấy hợp mắt!
Đường Linh ra hiệu cho Thích Khải Bình, Thích Khải Bình cười ha hả hoan nghênh Vương Thanh Tuyền lên giám thưởng, ở đây không ít người đều thuộc trong giới chơi đồ cổ, Vương Thanh Tuyền ở trong mắt bọn họ chính là nhân sĩ quyền uy!
Mà lúc này mấy lão cũng coi như xác định, cô gái nhỏ mười lăm tuổi này đúng là bà chủ sau lưng Trân Bảo Các, hai món bảo vật cực phẩm kia do chính cô nhóc tìm được!
Đường Linh cẩn thận quét mắt thoáng qua, chưa thấy Hồ Hưng Học tới, chính là Hồ đại sư giám định triển lãm lần trước! Cô nghĩ chắc có việc gì khiến ông tới trễ rồi, bằng không thì với sự nhiệt tình của ông với đồ cổ, không có khả năng không xuất hiện tại đây!
Trong tay Vương Thanh Tuyền cầm công cụ, đeo vào găng tay chuyên dụng màu trắng, cầm kính lúp quan sát tỉ mỉ, nếu nhìn kỹ, vẫn sẽ phát hiện lúc này bàn tay ông đang cầm chiếc bình Long Phượng Văn Mai hơi có chút run rẩy!
Những người trước đây chưa từng thấy Nguyên Thanh Hoa, đều vươn cổ ra mở to mắt nhìn chằm chằm vào chiếc bình trong tay Vương Thanh Tuyền, nhìn thấy trên mặt Vương Thanh Tuyền kích động, trong lòng đã hiểu, Nguyên Thanh Hoa là hàng thật trăm phần trăm!
Sợ rằng kế tiếp sẽ phải có một phen long tranh hổ đấu!
Quả nhiên lúc Vương Thanh Tuyền đặt chiếc bình Long Phượng Văn Mai xuống, cảm thán nó chính là Nguyên Thanh Hoa, ánh mắt mọi người càng thêm nóng bỏng!
“80 vạn!”
Trong đám người truyền đến một tiếng gọi giá!
Đám đông sôi trào!
Nhìn về phía người ra giá, kinh ngạc đến cực điểm! Nguyên Thanh Hoa, 80 vạn? Người nọ bị điên rồi hả? Giá ước định thấp nhất cũng phải trên trăm triệu!
Nhất thời không ai ra giá, mọi người dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn về người vừa nãy mới ra giá kia!
Thích Khải Bình nhìn theo giọng nói đó, khẽ cau mày một cái, sắc mặt nghiêm túc, hắn ta quả nhiên vẫn đến đây!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT