Đã bao lâu không liên lạc với người nhà?

Đông Phương Nhiêu mơ mơ màng màng, ban đầu hoàn toàn không có phản ứng, mơ hồ nghĩ tới người nhà? Người nào là người nhà? Cô là cô nhi không có người thân mà.. .. . .

Cho đến khi Vũ ca hỏi lại, lúc này mới hơi tỉnh. Người nhà? người nhà Hách Giai Giai? !

Lần đầu tiên gặp Vũ ca, hắn đã thô sơ giản lược qua, nhưng lúc ấy Đông Phương Nhiêu mới xuyên đến, đầu óc hỗn loạn không biết mình đang ở đâu, căn bản không chú ý. Hơn một năm Vũ ca không nhắc lại, không ai đề cập tới, Đông Phương Nhiêu cũng không hỏi.

Trong tư tưởng của cô cũng chưa từng có khái niệm gia đình, cô là cô nhi, đổi thành Hách Giai Giai, tự nhiên xem Hách Giai Giai là chính mình mà cư xử. Người nhà chưa từng hỏi thăm mình, với Đông Phương Nhiêu mà nói, chính là người xa lạ, triệt để xa lạ. Nếu như bọn họ cần Hách Giai Giai, quan tâm Hách Giai Giai..., nhất định sẽ tìm đến. Giả sử bọn họ tìm đến, Đông Phương Nhiêu sẽ không câu nệ mà quan tâm, chăm lo cho bọn họ. Nếu như bọn họ không để ý trên thế giới còn có một người Hách Giai Giai vậy..., cô chỉ cần chăm lo cuộc sống của riêng mình cũng rất tốt, dù sao cũng quen sống nhiều năm như vậy rồi.

Kết quả hơn một năm sống dưới thân phận Hách Giai Giai, người nhân bạn bè tìm đến không có lấy một người.

Sao vậy nhỉ? Vũ ca chợt nhắc tới?

Đông Phương Nhiêu không thể không mở mắt, từ trên sô pha khó khăn bò dậy.

“Hơn một năm rồi.. .. . .” Đông Phương Nhiêu lắc đầu, nói, “Sau khi mất điện thoại mất luôn số liên lạc, lại thêm bận rộn nên em quên.” Đây chính là một phần sự thật, mặc dù cái giải thích này thoạt nhìn tương đối sơ sài.

Vũ ca trầm tư một chút, hỏi, “Nói cách khác từ năm trước đến giờ vẫn không có liên lạc?” Cứ đinh ninh những người kia lường gạt, xem ra là thật.

Liên lạc gì chứ? Không biết họ ở đâu làm sao liên lạc? Đông Phương Nhiêu gật đầu một cái, Vũ ca nhìn Đông Phương Nhiêu không biết nói gì cho phải, một hồi lâu mới thở dài một hơi, nói: “Giai Giai, có một việc phải cho em biết, em từ từ nghe anh nói, đừng kích động, có thể đáp ứng không?” Mặc dù cảm thấy bây giờ nói chuyện này có chút tuyết thượng gia sương, nhưng lửa cháy đến nơi không thể không dập.

*tuyết thượng gia sương: Ý nói dư thừa, có tuyết còn thêm sương. Ngoài ra còn ám chỉ tin xấu đến liên tiếp. (tương tự câu “ đổ dầu vào lửa” nhỉ)

“Dạ?” Đông Phương Nhiêu hơi ngạc nhiên, hỏi “Sao vậy?”

“Em lâu rồi không về nhà, điện thoại lại không gọi được, thấy em trên tivi nhưng không biết cách nào liên hệ, người nhà em chạy thẳng tới công ty tìm“. Vũ ca lắc đầu một cái, lại nói: “Tiếp đãi bọn họ đúng lúc là bạn của anh, tiễn người đi lập tức gọi cho anh, mặc dù anh biết hồi trước em có mâu thuẫn với gia đình, cũng không muốn về nhà, nhưng anh không biết hơn một năm rồi em không liên lạc với họ, lúc bạn anh nói anh còn tưởng mấy tên lừa gạt tìm tới cửa, theo số điện thoại để lại hỏi một ít chuyện trước kia của em căn bản phù hợp, trước tiên trấn an bọn họ. Muốn hỏi lại em rồi tính tiếp, quả nhiên hơn một năm em không về.”

Nhìn Vũ ca vẻ mặt ngưng trọng, sợ rằng chuyện không chỉ như thế? Đông Phương Nhiêu nhứt đầu, lấy ngón trỏ xoa xoa hai bên huyệt Thái Dương, “Rồi sao?”

Thật ra thì Đông Phương Nhiêu đối với người nhà Hách Giai Giai không có cảm xúc quá lớn, người nhà cái gì, ở trong thế giới của cô quá xa lạ, bất luận thế nào, người nhà Hách Giai Giai đối với Hách Giai Giai quen thuộc bao nhiêu đi nữa thì Đông Phương Nhiêu đối với người nhà Hách Giai Giai cũng chẳng quen thuộc gì. Cô căn bản không biết bất kỳ cái gì về bọn họ, nơi ở cũ của Hách Giai Giai cũng không có lưu lại đầu mối nào, bọn họ không có đi tìm tới nhất định là có lý do của bọn họ, nhưng muốn Đông Phương Nhiêu liều mạng hàn gắn mối quan hệ gia đình, xin lỗi cô không làm được.

Vẫn chờ bọn họ tìm tới, thế nào mà chọn ngay thời điểm này, Đông Phương Nhiêu cảm giác đầu mình vô cùng đau, muốn nứt ra.

Vũ ca thở dài một hồi, do dự nên nói thế nào mới thích hợp, lát sau mới mở miệng nói, “Em có biết lần này gia đình em tìm đến là vì cái gì không?”

Đông Phương Nhiêu làm sao biết, chẳng lẽ không phải nhận người thân ?

Đông Phương Nhiêu lắc đầu, Vũ ca nói, “Bọn họ nghe anh là quản lý của em, mở miệng câu đầu tiên là bảo Giai Giai đưa năm mươi vạn về nhà, em trai em đi học không có tiền đóng học phí, bệnh mẹ em mặc dù bớt, nhưng tiền thuốc men còn thiếu chưa trả hết.” Vũ ca đưa ra tới một tờ giấy cho Đông Phương Nhiêu, “Bọn họ bảo anh đưa em.”

Đông Phương Nhiêu nhận lấy nhìn, là một dãy số, còn có một cái tên, Hách Vinh Quốc.

Chắc là tên và tài khoản ngân hàng của ba Hách Giai Giai.

“Em xác định bọn họ thật sự là người nhà của em chứ?” Thậm chí hỏi thăm cũng không, chỉ đưa ra một yêu cầu. Cuộc gọi này khiến Vũ ca cảm thấy mọi người chẳng có quan hệ gì, chỉ cần gửi tiền là được.

Hỏi Đông Phương Nhiêu, Đông Phương Nhiêu làm sao biết? Có khi Vũ ca còn biết rõ hơn cô ấy chứ.

Nếu đã tìm tới cửa, Vũ ca cũng xác nhận thật giả, Đông Phương Nhiêu liền thuận thế gật đầu một cái, nhét tờ giấy vào ngăn nhỏ trong túi xách, lại ngã xuống ghế sôpha, nói “Đợi em tỉnh ngủ rồi nói tiếp.” cô sắp hết kiên nhẫn rồi, từng chuyện từng chuyện đập vào đầu, cảm thấy không chống đỡ nổi nữa.

Nhưng nói thì nói thế, chuyện không thể cứ để yên như vậy. Chuyện chia tay với Phương Diễn phải để xuống, những chuyện khác cũng nên làm rõ từng cái từng cái, giải quyết cho xong, không thể không quản. Chuyện cung ứng tiền Đông Phương Nhiêu rõ nhất, có lần đầu thì có lần hai, không chừng tiếp tục lần ba lần bốn lần n. Nếu như lần đầu bọn họ đòi, cứ dễ dàng cho như vậy, vậy sau này đừng mong có cuộc sống an bình.

Không nghĩ tới người nhà Hách Giai Giai là loại này, nếu như Hách Giai Giai là cô nhi nhiều khi dễ sống hơn. Nhưng thế sự sao có thể như ý con người? Nếu mọi người tìm tới, cũng không thể làm như không biết.

Máy bay đáp xuống thành phố S, phụ tá Tiểu Lý sáu giờ sáng đã có mặt ở phi trường đón hai người. Vũ ca ở thành phố S không đến hai ngày, ngựa không ngừng vó bay về, xử lý chuyện nhà cửa, còn có vấn đề người nhà Hách Giai Giai, Đông Phương Nhiêu cùng Tiểu Lý ở lại tổ kịch bắt đầu làm việc.

Trong đoàn phim có một người quen, là Mã Phỉ Phỉ, chỗ bất đồng là lần này cô ấy chủ diễn nữ chính, Đông Phương Nhiêu nhận nữ phụ. Lúc tổ kịch đưa kịch bản cho Đông Phương Nhiêu, bộ này có chút tương tự《 hạ điện y thủy 》nên đưa nhân vật nữ chính cho cô nhìn, nhưng Đông Phương Nhiêu lại cứ coi trọng nữ phụ, không phải vai nữ phụ sẽ không đóng phim, lúc ấy đạo diễn hết lời thuyết phục, Đông Phương Nhiêu thái độ rất kiên quyết, hết cách, tình huống trước mắt có Đông Phương Nhiêu đóng coi như bảo đảm, nữ hai thì nữ hai đi, cứ quyết định như vậy.

Mã Phỉ Phỉ vẫn là người rất nhiệt tình, có thể nói tiểu cô nương này nhiệt tình quá đáng. Hơn nữa từ lúc《 hạ điện y thủy 》 về sau cũng bắt đầu có danh tiếng, mặc dù không thể so Đông Phương Nhiêu và Lý Hàm, nhưng tin tức giải trí hàng ngày cũng không thiếu cô. Tóm lại Đông Phương Nhiêu đối với cô ấy cảm giác vẫn không tốt, mặc dù cô ấy đối mặt với Đông Phương Nhiêu từ trước đến giờ luôn tươi cười cũng rất lễ phép, tựa hồ còn có một chút ý muốn thân cận. Nhưng Đông Phương Nhiêu không muốn thân thiết với cô ấy, ngược lại cực kỳ hợp ý với diễn viên Lý Mạt Phẫn diễn vai mẫu thân nữ hai, thường ngồi chung một chỗ nói chuyện phiếm, hoặc là tâm tính già rồi, thích qua lại với người có tuổi hơn. Đông Phương Nhiêu không thể không nghĩ vậy.

Vũ ca thường gọi điện cho Đông Phương Nhiêu, nói tiến độ trùng tu phòng ốc, nói một chút lịch trình, còn có những kịch bản cùng quảng cáo được gửi đến, mấy ngày nữa sẽ đến thành phố S tụ họp với Đông Phương Nhiêu, thuận tiện thương lượng lịch trình công việc. Về phần gia đình Hách Giai Giai, Vũ ca với bọn họ giằng co một hồi, cuối cùng thỏa thuận đưa ra hai mươi vạn, song phương ước định không can thiệp lẫn nhau, như thế hàng năm Đông Phương Nhiêu sẽ gửi hai mươi vạn làm phí cấp dưỡng cho cuộc sống của bọn họ.

Hàng năm đưa tiền là chủ ý Đông Phương Nhiêu. Đưa tiền nuôi dưỡng người nhà Hách Giai Giai cô có thể tiếp nhận, nhưng rõ ràng người nhà Hách Giai Giai tìm đến cô chỉ vì tiền, không có tình thân, giống như những người ở đời trước, chỉ là qua loa đại khái, cũng không có cẩn thận nuôi dưỡng chăm sóc cô, đối với cô mắt lạnh ngữ lãnh, có lúc cơm cũng không cho ăn no, đợi cô thành danh rồi tìm đến cửa, có thể sử dụng tiền giải quyết thì giải quyết, Đông Phương Nhiêu không muốn dây dưa với bọn người này.

Tuy hai mươi vạn chưa tới mục đích ban đầu, nhưng nghĩ tới hàng năm đều được món tiền như vậy, tính toán lâu dài vẫn có lời, nên đồng ý.

Đông Phương Nhiêu nghe Vũ ca nói bọn họ đồng ý, thật ra có chút hoài nghi Hách Giai Giai có phải con ruột bọn họ không, cô là nhân vật công chúng, tìm thám tử tư dò hỏi mình và người nhà có quan hệ ruột thịt không thật buồn cười, mặc dù thám tử tư cũng có điều khoản giữ bí mật, nhưng thiên hạ không có gió nào không lọt tường, Đông Phương Nhiêu nhịn hiếu kì. Cho dù cô ẩn danh đi điều tra, nhưng lỡ thám tử tư tra ra gì đó để truyền thông biết, vậy thôi thế này cô còn dễ chịu hơn.

Quay phim thời gian trôi qua rất nhanh, quan hệ trong đoàn phim cũng tương đối hài hòa, thoáng một cái đã qua hai tháng, lúc này tin đồn Đông Phương Nhiêu cùng Phương Diễn chia tay rốt cục bộc phát toàn diện, hàng báo nào cũng có tin tức của Đông Phương Nhiêu và Phương Diễn . Bên ngoài đoàn phim ngày ngày vây đầy ký giả, đều muốn phỏng vấn Đông Phương Nhiêu không gặp không về. Phương Diễn bên kia ôm một nữ minh tinh điện ảnh xinh đẹp, lúc hỏi chỉ đáp bốn chữ, không thể trả lời, rõ ràng không cách nào lấy tin. Tin tức chia tay còn là do nữ minh tinh điện ảnh tuôn ra.

Người người đều nói cô kia là kẻ thứ ba chen vào giữa Phương Diễn và Đông Phương Nhiêu, mấy ngày đó công kích cô ấy kịch liệt, ngôn luận bay múa đầy trời, một biển người ái mộ Đông Phương Nhiêu mắng tới tấp, nhổ nước bọt cũng có thể ngộp chết người, thậm chí có người thần thông quảng đại tìm được chỗ ở nữ minh tinh điện ảnh, thấy cô lái xe về liền chọi trứng gà chọi cà chua ngổn ngang. Đoạn thời gian đó quá là rối loạn.

Nữ minh tinh đó trong vòng luẩn quẩn vốn là một người rất có danh tiếng, chưa từng chịu đối xử tệ như vậy, người hâm mộ cô hoàn toàn không địch lại fanclub của Đông Phương Nhiêu, vừa mở miệng liền bị trăm ngàn cái miệng bao phủ. Đông Phương Nhiêu khi đó suốt ngày hoạt động trong studio, tốc độ cập nhật tin tức luôn chậm một nhịp so với người ngoài. Nhưng Vũ ca mật thiết chú ý chuyện này, vừa có động tĩnh lập tức nói với Đông Phương Nhiêu. Đông Phương Nhiêu cùng Vũ ca thương lượng lấy bất biến ứng vạn biến, tóm lại tránh trong tổ kịch, bị ảnh hưởng không nhiều như tưởng tượng. Vốn nghĩ cùng Phương Diễn chia tay sẽ huyên náo dư luận xôn xao, tình huống bây giờ dư luận xôn xao không sai, nhưng Phương Diễn lại lấy bản thân làm bia, không tuyên bố chia tay lại mang nữ nhân khác xuất hiện công khai. Đám ký giả, giới truyền thông luôn mở to đôi mắt kim tinh nhìn chằm chằm, rình rập không lơ là đâu có ngu, dĩ nhiên như ong vỡ tổ nhào tới .

Ngược lại Đông Phương Nhiêu thành người thụ ích lớn nhất trong sự kiện này, người ta đồn bởi vì cô vất vả cần cù đến thành phố S quay phim, không gần gũi Phương Diễn bị hồ ly tinh lợi dụng cơ hội quyến rũ anh, mà cô vẫn như cũ lấy công việc làm trọng không phản bác không nổi giận, hình tượng kiên cường. Tin tức tuôn ra ngay thời điểm cô ở thành phố khác, ngược lại khiến ba người bị tưởng tượng thành như thế.

Phương Diễn không phải là người truyền thông có thể tùy ý chọc, cho nên khi làm văn trên người anh vẫn có hạn chế, cái gì có thể nói, cái gì không thể truyền thông phải suy tính nắm chặc, Đông Phương Nhiêu bên này núp trong studio, muốn gặp mặt rất khó, gặp được Đông Phương Nhiêu cũng là một kiểu chỉ nguyện ý trả lời vấn đề tương quan bộ phim, tình cảm riêng tư không muốn nhắc tới, truyền thông không có biện pháp, chỉ còn cách tìm tới nữ minh tinh kia.

Đông Phương Nhiêu hoài nghi Phương Diễn đưa nữ minh tinh đó ra ngoài là vì giúp mình, hết thảy đầu mâu cũng chỉ hướng nữ diễn viên này, truyền thông moi ra viên toàn bộ sự tích về nữ diễn nói một lần lại một lần. Cô gái này trong nghiệp giới đã nổi danh Tiểu Tam từ lâu, từng nhúng tay vào không biết mấy đôi tình nhân khiến người ta chia tay. Cho tới sau lại cô cãi lại nói Đông Phương Nhiêu và Phương Diễn đã sớm chia tay, truyền thông và quần chúng cũng tin, bởi vì Đông Phương Nhiêu cùng Phương Diễn hai người không trả lời thẳng xem như chấp nhận, nhưng cô nhảy ra nói cô không phải là người thứ ba, không phải người khiến Đông Phương Nhiêu và Phương Diễn chia tay, lại bị bốn phương tám hướng pháo oanh.

Nhìn hành động trước kia của cô, ai tin?

Không có ai, ngay cả người hâm mộ của cô ấy cũng không thể biện hộ, không có đủ tự tin lý trực khí tráng nói nữ diễn viên bọn họ thích chưa từng làm chuyện như vậy !

Kết quả Đông Phương Nhiêu hữu kinh vô hiểm ở tổ kịch vượt qua một đại xì căng đan. Nhưng nghĩ tới Phương Diễn cố ý giúp mình, Đông Phương Nhiêu thấy khả năng này quá nhỏ, cô vẫn nhớ, lúc cô rời đi ánh mắt Phương Diễn giận dữ mà không tin, thẳng tắp khảm ở đáy lòng cô, muốn quên cũng không quên được. Lấy tính tình Phương Diễn, như thế nào lại giúp cô đây?

Không chèn ép đã coi là nhân từ, còn giúp cô? Ý nghĩ kỳ lạ, mơ tưởng viễn vông .

Chưa hết.

Diễn viên nữ kia mới tuôn tin tức Phương Diễn và Đông Phương Nhiêu chia tay, bị truyền thông pháo oanh khủng khiếp, hai ngày sau, Phương Diễn lại dẫn theo một nữ nhân khác ra ngoài, cũng trực bạch hoà giải không có chút quan hệ nào với người kia, người thứ tư cũng đi ra, còn muốn hỏi Đông Phương Nhiêu chuyện gì?

Muốn phỏng vấn lại phỏng vấn không được, phỏng vấn được cũng chỉ đáp một chút lời đường hoàng..., một chút ý nghĩa cũng không có, còn có truyền thông nào tranh nhau chạy tới phỏng vấn cô? Toàn bộ như ong vỡ tổ chạy tới lấy tin của Phương Diễn, Đông Phương Nhiêu bên này ngược lại chỉ còn lại thiểu số, vài tên ký giả mà thôi, Đông Phương Nhiêu ứng phó thành thạo, náo nhiệt chưa được mấy ngày, ba chữ Hách Giai Giai cơ bản bị truyền thông tẩy gió. Lần này Đông Phương Nhiêu thật đúng là muốn cảm ơn Phương Diễn .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play