Trăng non hình lưỡi liềm cao cao. Ở giữa màu mực lam là bầu trời bao la, trong suốt như nước ánh sáng chiếu khắp mặt đất.

Ở ngoài cửa của Lãnh Uyển là hai thân ảnh lén lút, mà bên cạnh hai người bọn họ đang đứng là Hồn Quy, Ngữ Diên nhìn Hiền cười cười nói: “Chúng ta lại gặp mặt”

Hiền nhìn về phía nàng nói: “Hôm nay, ta liền đi theo ngươi” trước đó Béo lão nhân đã cùng hắn khai báo hạng mục công việc. Thật lâu trước đó, Sở Hạo cứu mạng muội muội của hắn, đưa muội muội của hắn gả ột người tốt. Nay, muội muội của hắn đã sinh ra một trai một gái, hắn phi thường cảm tạ Sở Hạo, bằng không, muội muội của hắn cũng có thể là quỷ rồi. Bởi vậy hắn cam tâm tình nguyện đi theo Sở Hạo tới Lãnh uyển, cũng nghe theo chỉ huy của Sở Hạo.

Sở Hạo muốn hắn làm cho Gia Gia cao hứng, mà việc có thể làm cho gia gia cao hứng đó là nữ tử này, mà hắn, nghe theo Gia Gia an bài hết thảy.

Ngữ Diên cười cười nói: “Giới thiệu cho ngươi biết, hắn gọi Thất Dạ, là trợ thủ đắc lực của ta, nàng đây, kêu Xinh Đẹp là đồ đệ của ta, còn ngươi. . . . . . Cũng làm trợ thủ của ta đi, hơn nữa, ngươi có thể giống Thất Dạ gọi ta là Thiên Sứ”

Thất Dạ liền reo lên: “Rõ ràng là Vu bà còn dám nói là Thiên Sứ, ngươi thật có thể đem đen nói thành trắng ” hắn liếc mắt khinh bỉ một cái.

Mộng Ngữ Diên nghe thấy vậy ngượng ngùng cười cười, “Tùy tiện tùy tiện, về sau, Xinh Đẹp chính là tiểu sư muội của ngươi, tốt quá, Xinh Đẹp mau gọi sư huynh”

Xinh Đẹp điềm đạm kêu lên: “Thất Dạ sư huynh, Hiền sư huynh” đối với Ngữ Diên, Xinh Đẹp là phi thường thích, nàng nói cái gì thì là cái đấy, nàng cũng không tính toán cái gì.

“Tốt lắm, nói vô nghĩa làm gì, đi nhanh lên đi” Béo lão nhân chờ không được la lên.

Mọi người gật đầu cùng nhau theo Béo lão nhân ly khai Sở phủ, chỉ là bọn hắn không biết, bọn họ mới vừa đi, Sở Hạo liền đi theo sau, hắn vẫn cảm thấy kỳ quái, gia gia tại sao lại đột nhiên muốn quỷ làm bằng hữu?

Mà khi nhìn đến thời điểm chung quanh bọn họ có ba con quỷ, hắn càng thêm nghi hoặc không thôi, gia gia mang theo nhiều quỷ như vậy làm gì, chẳng lẽ không sợ Mộng Ngữ Diên sợ hãi?

Vì thế, hắn liền đi theo, hắn muốn nhìn một chút gia gia thật ra muốn dẫn nàng đi làm cái gì?

Không bao lâu liền tới đến thôn Mười Dặm, ở thời điểm bên ngoài thôn, Ngữ Diên liền cảm giác rõ ràng bên trong tà khí quá lớn, nàng mày chau lên, cảm thấy bên trong nhất định không đơn giản.

Thất Dạ cùng Hiền nhíu mày thành một cái chữ Xuyên (川), chỉ có Xinh Đẹp cùng Béo lão nhân không phát hiện cái gì.

“Đi thôi, mau vào xem đi” Béo lão nhân thúc giục.

Ngữ Diên vươn tay làm một cái tạm dừng, tiếp theo xoay người nhìn về phía Xinh Đẹp, “Xinh Đẹp, ngươi đạo hạnh thấp, chạy nhanh tiến vào bên trong Linh Đang”

Xinh Đẹp thấy nàng mày nhíu chặt, cũng không dám hỏi cái gì, đành phải cúi người tiến nhập huyết Linh Đang, Béo lão nhân không rõ hỏi: “Tại sao muốn nàng đi vào a, không phải bắt quỷ sao?”

Ngữ Diên than nhẹ một tiếng nhìn Hiền nói: “Nhiệm vụ của ngươi là bảo hộ cái tên mập mạp này”

Hiền gật đầu, Béo lão nhân không vui nói: “Cái gì gọi là nhiệm vụ bảo hộ ta, ta đây là Bàn Tử a, ngươi này xú nha đầu”

“Đừng cãi, bên trong oán khí đặc biệt nặng” nàng nghiêm túc nói.

“Gia gia, đồ vật bên trong oán khí rất nặng, ở trong này, chúng ta có thể cảm giác được sát khí của hắn” Hiền nhận chân nói, cách nhìn đối với nàng sinh ra thay đổi, xem ra, nàng không chỉ có diện mạo!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play