‘vù vù vù’ ban đêm Cao vượng thôn tối như mực, bên ngoài mưa phùn như trước đang không ngừng, Sở Hạo che ô phát ra thanh âm tí tách, gió nhẹ không có phương hướng thổi tới, trong không khí giống như là có một loại áp lực vô hình làm cho người ta thở không được, loại khí trời ướt sũng này làm cho tâm tình người ta cũng càng phát ra phiền chán.

Tại đây trong thôn trang đất rất thưa thớt, yên tĩnh là bao trùm hết thảy chủ đề, Sở Hạo cầm ô vừa đi một bên cẩn thận đánh giá chung quanh, mà dưới chân của hắn đang phát ra thanh âm nhỏ, hắn hơi hơi nghiêng tai liền phân rõ ra, đây là bùn đất ẩm ướt lại phát ra âm thanh, mà chỗ hắn phải tìm đó là thất cả nhà xí trong thông làng, không vì cái gì khác, cũng bởi vì nàng mất tích là ở nhà xí.

Mang theo ý nghĩ như vậy, hắn lùng sục nhiều cái nhà xí, cũng chẳng quan tâm có ác tâm hay không, hắn mở ra một cái nhà xí nhìn nhìn bên trong không có ai, tiếp theo tiếp tục tìm, cứ như vậy hắn đi được khoảng một lúc, đột nhiên, mày hắn chay lên dừng bước.

Không thích hợp. . . . . .

Cơ hồ là khẳng định , hắn đi trở về, ở một chỗ hắc ám hắn dừng bước, đúng vậy, nơi này có vấn đề, đây là một nhà xí bình thường không thể bình thường hơn, chính là nhà xí này có một chút làm cho hắn cảm thấy khả nghi, dọc theo con đường này dưới chân những nơi hắn đi đều trong bùn đất ẩm ướt phát ra tiếng vang rất nhỏ, nhưng cố tình nơi này lại khô ráo không thôi, không một chút tiếng vang, không có đạo lý chỗ này không có trời mưa?!

Đúng lúc này, kiếm Thanh long trong tay hắn phát ra tiếng vang rất nhỏ, tiếp theo kiếm trong tay hắn giống như là bị cái gì lôi vậy, làm cho hắn không tự giác nhíu mày đi theo kiếm Thanh Long trực giác hướng bóng tối mà đi. . . . . .

Bên kia.

Một màn trước mắt đến tột cùng là cái gì? Vì sao trên mặt đất, trên mặt bàn, trên ghế, thậm chí toàn bộ bên trong phòng đều là anh nhi huyết xích lõa? Bọn họ toàn bộ đều ở trên mặt đất trên bàn bò sát, mấp máy giống như cùng động vật, trên mặt đất khắp nơi đều là màu đỏ của máu.

Dạ dày Ngữ Diên bắt đầu trở mình dâng lên, nàng nhịn xuống cảm giác ghê tởm mãnh liệt, nhìn hướng này trên mặt đất nhóm anh linh một bên khóc không ngừng một bên bắt đầu muốn đi ra ngoài bắt đầu khởi động, bọn nó cứ như vậy đi đi, tựa hồ như là nhận cái gì đó mê hoặc không ngừng tìm kiếm cái gì.

“Hì hì. . . . . .” Chợt đột nhiên Ngữ Diên cảm giác mình trên chân có một cổ trọng lực, nàng vội cúi đầu nhìn lại, trên chân nàng chẳng biết lúc nào hiện lên một nữ huyết anh, nó nhìn về phía Ngữ Diên nhếch miệng cười lộ ra răng nanh máu đầm đìa la lên: “Mẫu thân. . . . . . Đói. . . . . . Thật đói. . . . . .”

Ngữ Diên hoảng sợ chân liền thu trở về, huyết anh lập tức liền ngã xuống mặt đất, một giây sau, truyền vào trong lổ tai nàng đó là tiếng khóc huyết anh thê lương, cả phòng huyết anh nghe được một tiếng khóc trong đó, tiếp theo toàn bộ oán hận trừng mắt Ngữ Diên, đôi mắt quỷ dị kia làm cho Ngữ Diên trong lòng không hiểu sinh ra cảm giác sợ hãi, mà nàng chỉ có thể sau lui ra phía sau, hàn ý đầy người lập tức theo lòng bàn chân thẳng hướng lên gáy.

“Ô ô. . . . . . Đau. . . . . . Đau quá. . . . . . Ô ô. . . . . .” Vừa rồi trong lúc vô tình nữ huyết anh trên mặt đất như trước đang không ngừng khóc, nhưng mà khủng bố là không dừng lại điểm này, mà là nữ huyết anh này khóc lên nước mắt lại là màu đỏ, nước mắt màu đỏ?!

“Nữ nhân xấu xa . . . . . nữ nhân xấu xa. . . . . .” Chợt đột nhiên cả phòng huyết anh giận trừng Ngữ Diên, mỗi người trong miệng hung hăng cắn bốn chữ ‘nữ nhân xấu xa’, tiếp theo liền giống như con sâu nhúc nhích lại đây, Ngữ Diên bị hù dọa lui về phía sau, bởi vì nàng rõ ràng nhìn trong con mắt của bọn nó là cừu hận, tuy rằng bọn nó đều là tiểu hài tử, nhưng mà ánh mắt khủng bố như vậy lại làm cho nàng lâm vào rung động.

“Không được hồ nháo, không được dọa mẫu thân!” đột ngột một tiếng, quỷ anh cục cưng đột nhiên lập tức liền từ phía trên đóa hoa bay đến trên mặt đất, nó đứng ở trước mặt bọn họ thân thể nho nhỏ chỉ huy nói.

Nhóm Huyết anh thấy thế khí thế ánh mắt hung ác trong chốc lát biến mất, ngược lại biến thành bộ dáng như trẻ con khanh khách cười cười, từng quỷ anh đều ngồi dưới đất mút lấy máu ngón tay của mình cười nói: “Mẫu thân. . . . . . Đói. . . . . .”

Dạ dày Ngữ Diên bắt đầu không ngừng quay cuồng, một trận ghê tởm đánh úp lại làm nàng chạy đến một bên bắt đầu phun , “Ách. . . . . . Ách. . . . . .”

“Các ngươi đều đi thôi, đều đi hoàn thành sứ mạng của mình đi!” thanh âm cục cưng cao vút làm cho Ngữ Diên đang nôn liền ngừng lại, tiếp theo nàng lau miệng đi vào bên cạnh nó, nhóm quỷ anh ngồi trên mặt đất như là đã được nhận lệnh bình thường toàn bộ đều đứng dậy cười đi bước một vượt qua cửa đi ra ngoài.

“Các ngươi. . . . . . Các ngươi muốn đi đâu?” Ngữ Diên hoảng thần, tiềm thức nói cho nàng biết sẽ có chuyện tình không tốt sắp xảy ra, mà nàng không để ý buồn nôn liền lôi kéo một huyết anh sốt ruột hỏi, huyết anh này bị Ngữ Diên kéo lại, động tác không có chút nào ngừng lại, như trước hướng phía trước cấp tốc chạy đi, Ngữ Diên gắt gao lôi cánh tay của nó lại hỏi: “Các ngươi muốn đi đâu?”

Huyết anh đối với nàng vội vàng hỏi như trước hờ hững, mắt thấy Ngữ Diên gắt gao lôi cánh tay nhỏ của nó, nó đột nhiên ngoái đầu nhìn lại hung hăng trợn mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, tiếp theo cúi người cầm lấy nhánh cây sắc bén hung hăng cắm vào cánh tay nhỏ bé của mình, nhất thời, cứ như vậy cánh tay nhỏ bị ra đi, mà trên tay của nàng cầm đó là cánh tay bị chảy máu đầm đìa kia

“A ——-” Ngữ Diên bị hù dọa ngã xuống mặt đất, tay trắng trên tay cũng bị nàng ném ra xa , mà huyết anh bị gãy tay kia tựa hồ không cảm giác gì đau đớn, như trước theo số đông hướng phía trước chạy đi.

“Này. . . . . . Này. . . . . .” Ngữ Diên sợ hãi nhìn trong phòng không đếm được bao nhiêu huyết anh không ngừng trào ra, mà bọn họ rời đi phương hướng quả thực chính là tứ phương tám hướng, Đông Nam Tây Bắc đều có, mà nàng căn bản kéo không được bất kỳ một đứa nào, nhóm huyết anh này giống như là nhận lấy không chết, mục đích của bọn nó chỉ có một, chính là hướng phía trước đi, cho dù nàng túm bất kỳ một đứa nào, bọn họ tình nguyện đứt tay đứt chân cũng muốn tiếp tục hướng phía trước đi.

“Khanh khách , đi ra ngoài hì, đi chơi hì, tìm mẫu thân hì!”

“Tìm mẫu thân, tìm đệ đệ, tìm muội muội, tìm mẫu thân, tìm đệ đệ, tìm muội muội!”

Thanh âm như vậy không ngừng từ hướng Đông Nam Tây Bắc trong miệng huyết anh hô lên, Ngữ Diên liền đứng dậy lập tức bắt lấy quỷ anh cục cưng sốt ruột hỏi”Bọn nó. . . . . . Bọn nó muốn đi đâu?”

“Bọn nó từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó nha!” Quỷ anh cục cưng cười vẻ mặt sáng lạn hoàn toàn nhìn không ra tà ác gì.

“Có ý tứ gì?” Ngữ Diên nhíu mi hỏi, trong lòng bất an nàng có chút lo lắng.

“Bọn họ đều rất cô độc, bọn nó bây giờ tỉnh tất nhiên phải đi tìm đệ đệ bọn muội muội chứ sao!” Quỷ anh cục cưng ở trước mặt nàng đột nhiên lập tức liền nhảy tới phía trên đóa hoa, tiếp theo nó đi chân trần ở phía trên đóa hoa đi tới đi lui, vừa đi vừa nói: “Cục cưng thật vui vẻ, đệ đệ muội muội của cục cưng càng ngày càng nhiều!” nói xong, nó đứng ở phía trên đóa hoa nhìn về phía phương hướng nhóm huyết anh rời đi khóe miệng nở nụ cười âm trầm quỷ dị.

Ngữ Diên từ ánh mắt của nó nhìn sang, huyết anh này rời đi nơi nào toàn bộ đóa hoa đều nhiễm một mảnh đỏ, gió âm u đang từ bốn phương tám hướng lao qua, trong không khí tràn ngập từng mùi máu tươi.

“Ngươi là muốn cho bọn nó đi thế gian? Đi làm thương tổn càng nhiều phụ nữ có thai?” Mùi máu tươi này tựa hồ làm cho Ngữ Diên nghĩ tới điều gì, vì thế liền nhìn về phía quỷ anh cục cưng hỏi.

“Ha ha, mẫu thân thật thông minh nga, đúng nha, bọn họ phải đi kinh thành a, kinh thành tốt nhất, nghe nói kinh thành rất lớn rất lớn, phụ nữ có thai rất nhiều rất nhiều, đệ đệ bọn muội muội của cục cưng tất nhiên rất nhiều rất nhiều!” nói xong, nhếch miệng cười.

“Cái gì? Các ngươi muốn đi kinh thành hại người?” Ngữ Diên nghe được nó nói như vậy trong lòng kinh ngạc làm nàng khó có thể tin.

“Đúng vậy a, bọn họ có khi là đi kinh thành, có khi không phải rồi, tóm lại chỗ nào có đệ đệ muội muội bọn họ sẽ đi!” quỷ anh cục cưng nói rất là nhẹ, giống như là đang nói một sự kiện giống như không hề lien quan đến nó.

“Bọn nó đi hại người có phải hay không?” cơn tức của Ngữ Diên ‘xoẹt’ một chút lại bốc lên, nàng không thể nhìn đến nhiều phụ nữ có thai lại bị đãi ngộ như vậy, nàng càng không thể nhìn them nhóm quỷ anh này còn chưa sinh ra đã uổng mạng bị tra tấn như vậy.

“Đúng, ta thừa nhận đau đớn, tất cả nhóm anh linh đều phải thừa nhận!” oán khí của quỷ anh cục cưng hiển nhiên cũng bị chọc giận đi ra, ngữ khí trở nên vạn phần rét lạnh.

“Nổi thống khổ của ngươi không nên gia tăng ở trên người đứa nhỏ vô tội, ngươi biết không? Bên ngoài người đạo hạnh lợi hại có rất nhiều rất nhiều, bọn họ đi ra ngoài sẽ bị đánh tan thành mây khói , bọn họ ngay cả cơ hội đầu thai cũng không có, ngươi có biết hay không?” Ngữ Diên quát lớn hành vi của nó như thế, ngữ khí của nàng cũng vạn phần cường ngạnh.

“Biết, biết, ta cái gì cũng biết, nhưng mà ta bất kể, tất cả phụ nữ có thai cũng không thể sanh con, bọn họ đều phải thống khổ giống như ta, thống khổ giống nhau . . . . . .” Quỷ anh cục cưng chợt đột nhiên dữ tợn, làn da nguyên bản trắng nõn lại đầy vết máu, tiếp theo, nó đột nhiên xoay người tức giận nhìn hướng Ngữ Diên cười lạnh nói: “Ngươi cũng giống nhau. . . . . .”

Ngữ Diên nghe nói thế hoảng sợ lui về sau hai bước nhíu mi hỏi: “Ngươi nói cái gì?”

Quỷ anh cục cưng máu chảy đầm đìa vươn tay tiếp theo lộ ra răng nanh đầy máu cười nói: “Bởi vì ngươi không ngoan, cho nên, kết cục của ngươi cũng giống như vậy, như vậy, hiện tại khiến cho ta tiếp muội muội xuất hiện đi. . . . . .” Ngữ tất, ngón tay của hắn nháy mắt biến thành giống như đao tử sắc bén, tiếp theo hắn tà ác cười, nhảy dựng lên bay thẳng đến ngữ Diên đánh tới. . . . . .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play