Buổi tối hôm đó Bá Chương đem đến cho Thiên một bao lớn dược liệu.
"Tiêu đệ...dược liệu ngươi cần ta đã kiếm đủ chỉ thiếu 1 vị tên là Lục Hoàn Thảo...để mai ta kiếm rồi lại đưa cho ngươi"
"Uhm....không cần đâu, vị này ta có rồi, huynh cầm Hàn Minh Công này về tu luyện đi"
Bá Chương lật quyển sách viết tay ra, quyển này rõ ràng dầy hơn gấp 3 lần trước kia, bên trong còn ghi rất chi tiết những quá trình nhỏ nhặt, đặc biệt là công pháp phần sau không ngờ 4 tầng phía sau lại đầy đủ nguyên vẹn như vậy.
Hàn Minh công này bản thiếu có 3 tầng, mỗi tầng sẽ luyện ra một môn băng hệ thần thông, 4 tầng mà Thiên sửa lại có thêm 3 môn thần thông nữa sau đó tầng thứ 7 chính là ghép giữa 6 môn băng hệ này thành một thể luyện ra một môn "Hàn Minh thần thông" uy lực vô cùng.
Trong phòng, Bá Chương run run kích động đọc kỹ công pháp sau đó lại tu luyện, trong cơ thể hắn Hàn Minh Công cứ vận chuyển 1 vòng liền nhanh hơn 1 vòng thực lực hắn lại tăng tiến hơn 1 vòng.
Đạt được cảnh giới địa cảnh đã vượt xa hơn công pháp cần yêu cầu nên bây giờ hắn tu luyện tốc độ vô cùng nhanh, không ngờ chỉ 1 đêm đã chớm chạm tới tình trạng đột phá tầng 4, xây dựng được sơ bộ thần thông thứ 4, tai họa ngầm cũng dần giảm bớt.
Cảm nhận được các huyệt vị không còn đau đớn nữa hắn không nhịn được nước mắt muốn rơi.
Từ một bần dân ngẫu nhiên được công pháp tu luyện, một mình hắn đã giúp cả gia đình thoát khỏi cảnh đói ăn thiếu gạo, sau đó bây giờ không ngờ 30 tuổi hắn lại có cơ duyên tấn lên địa cấp lại còn có được công pháp phần sau, bây giờ nghĩ lại...cuộc đời hắn đắng cay nhiều, khổ cực nhiều nhưng lại may mắn cũng nhiều.
Lần này gặp Thiên, quả thật chính là may mắn nhất trong cuộc đời hắn.
......
Trong phòng, Thiên đã luyện xong 1 lò đan dược có tên "Tiểu Hỗn Nguyên Đan"
Đan dược này có diệu dụng vô cùng nghịch thiên, đó là mở ra cực hạn của nhân đan, đưa tu vi thực lực 1 người lên đến cực hạn.
Phải biết rằng luyện thể thành công muốn luyện thành nhân đan là cần phải có vô số tài nguyên bảo vật mới có thể tạo thành được 1 cái nhân đan đầy đủ vẹn toàn trực tiếp khuếch trương thực lực lên gấp 10 lần nếu không sẽ vô cùng khó đạt đến mức này.
Đạt đến trình độ viên mãn gấp 10 này da số đều là những thiên kiêu thuộc các đời nổi danh kỳ tài, chỉ có những đại môn phái mới dưỡng thành, ngay cả Lang Thế Thiên mang theo ký ức 2 đời kiêu hùng cũng chỉ có thể đạt đến gấp 9 lần mà thôi.
Đại đa số các thiên kiêu trong nhân gian đều chỉ đạt được đến mức 5 lần, các môn phái là 6, 7 lần, 9 lần là vô cùng hiếm, 10 lần chỉ là trong truyền thuyết, cho nên nếu là 1 bình thường võ giả nhiều lắm cũng chỉ gấp được 3, 4 lần.
Khi đó 1 viên Tiểu Hỗn Nguyên đan này nếu tung ra thị trường, nhất định sẽ đủ để oanh bạo đến các đại môn phái cũng nhoi đầu ra.
Ở trong Thiên Kiếm Môn, bí phương Đan dược này được Thiên xem trong dược các bất quá đã bị người ta từ bỏ vì lý do không thể luyện thành, bí phương này trở thành vật trong giả thuyết tưởng tượng, là nghịch thiên không thể có.
Nhưng mà khi tới tay Thiên, thứ không có đã trở thành có.
Một phần dược liệu vốn chỉ thể luyện thành 3 viên nhưng Thiên chỉ cố ý luyện ra 3 viên tuyệt phẩm và 5 viên hạ phẩm, dược liệu hoàn mỹ không bỏ sót một chút nào.
Đan thành tuyệt phẩm sẽ tăng tỷ số gấp 10, thượng phẩm gấp 9, trung phẩm gấp 8, hạ phẩm gấp 7.
Dù chỉ là hạ phẩm gấp 7 thôi đã là vô cùng hiếm có, tại vì loại đan dược này có tỉ lệ thành công gần như bằng 0, nếu tung ra thị trường thì cũng không đến nỗi gây oanh động.
Lại một ngày lật tung thành Ngũ Kinh nữa qua đi rốt cuộc nhóm 3 người này viên mãn hoàn thành quá trình trác táng của mình.
Tất nhiên là Thiên cũng đồng dạng gia tăng số nợ này lên tới 700 vạn kim, nếu mà lấy nó ra ban cho người nghèo có thể cho toàn thành này ăn trong nửa tháng.
Đáng tiếc mấy cô cậu này sớm đã không xem tiền là vấn đề nữa.
Đến tối Thiên lại nấu cho nhị vị mỹ nhân ăn món gà nướng ăn mày và linh chi xào ớt ngon tuyệt. Xong việc họ mới đủng đỉnh đi tới nội thành.
"Wao....thật là nhiều mã xa nha, toàn là trân quý giá hàng trăm kim không ah..."
"Caca, huynh xem...chiếc hồng hà mã xa này nè...thậm chí còn có khắc phù văn làm mát nha, ngồi bên trong là không sợ sóc nảy, không sợ nóng lạnh..."
"Còn chiếc tuyên văn xa này...tốc độ rất nhanh, thú kéo thậm chí còn là bạch dực mã có thể phi hành ah nha"
.....
"Ờ... được nàng muốn thì sau này ta làm cho nàng 1 chiếc ngồi cho sướng...chịu không"
"Chịu...hi"
Đi qua một hàng thật dài bày toàn xe ngựa của các bậc hào gia rốt cuộc họ tới được một nơi giống như thiên đường.
Ở đây trưng bày khí khái vô cùng sang quý, cung vàng nạm ngọc, rồng bay phượng múa, hồng vũ phất phới. Người bình thường mà đến đây e rằng cũng không có can đảm mà đi vào.
Khu vực này người vào đông vô cùng, ai nấy đều quần áo xa hoa, váy lụa đẹp mắt, nữ tử đều trang điểm lòe loẹt, nam nhân tóc chải cao cao khí chất quý phái
"Xin hỏi nhị vị danh tính là gì..."
Vừa đi qua cánh cổng liền bị một tên canh cổng ngăn lại.
"Uhm, Doãn Kế Anh...Doãn Minh Hội tam tiểu thư" Doãn Kế Anh lấy ra một tấm thẻ bài đưa cho hắn xem.
Lập tức sắc mặt hắn liền dãn ra, thái độ cung kính hẳn.
"Anh tiểu thư xin mời, còn 2 vị này là sao ah"
Tên này nhìn thấy ánh mắt mầu đen của Thiên lập tức liền quăng tới một ánh mắt khinh bỉ.
"Họ đều là bạn ta..."
"Vậy thì không được rồi, tiểu thư... theo quy định thì một người tối đa sẽ chỉ thể dẫn theo 1 người, người khác muốn vào thì phải có thế chấp, Thiên Minh Hội Quán ta...đâu phải loại mèo chó nào cũng có thể tới được"
Doãn Kế Anh lập tức muốn bùng phát, chân mày cau lại, giọng nói nghiêm khắc.
"Thế chấp bao nhiêu..."
"1 vạn...đó là với người khác, còn nếu với tên này..." tên nô bộc này chỉ thẳng tay vào mặt Thiên gằn lên.
"Ít nhất...gấp 10 lần"
"Hừ....tại sao...hắn thì có vấn đề gì sao lại phải như vậy"
"Hắn sao...buồn cười, một tên ti tiện mà cũng muốn vào đây, ta sợ bẩn chỗ này của ta..."
10 vạn, đây tuyệt đối không phải là con số nhỏ. Với 10 vạn này thậm chí còn có thể mua được 1 món huyền binh, người nghèo có thể sang quý ăn 3 đời không hết.
10 vạn cái giá này đưa ra, đây thuần túy là làm khó, rõ ràng là không muốn Thiên tiến vào.
"Được...ta đưa..." Doãn Kế Anh lấy ra 1 sấp ngân phiếu đưa tới.
Ánh mắt tên nô bộc kia lập tức đảo một vòng, giọng nói khắc bạc khinh thường lại vang lên.
"Không được rồi...ta không thể cho hắn vào, hắn ăn mặc thế này mà còn muốn vào nơi này sao, mắc cười...còn muốn vào sao, trừ phi lại gấp 10 lần"
"100 vạn...ngươi..."Doãn Kế Anh quá tức giận, thật là quá khinh người rồi.
Ánh mắt Thiên lóe lên 1 tia tức giận, sát khí ngùn ngụt bốc ra.
Tên nô bộc kia còn đang đắc ý vênh mặt bỗng chốc liền trợn đứng mắt, một trận kinh khủng khí áp tập trung đến đổ ập lên tinh thần hắn.
Hắn gian nan đưa mắt lại nhìn Thiên, vừa chạm vào ánh mắt đó hắn lập tức run lên bần bật, một trận tu la địa ngục ập vào linh hồn muốn thôn phệ nuốt sống nhai nuốt hắn trong tuyệt vọng.
Miệng hắn lắp bắp run run muốn dùng hết sức bình sinh để hét to kêu cứu nhưng...hắn tuyệt vọng phát hiện mình không thể làm được.
Trong thoáng chốc, linh hồn của hắn đã bị mạt sát chết đi trong kinh khủng địa ngục, hắn bị chính thân thể của mình xoắn giết mất linh hồn.
Một cường giả nhân cảnh, cứ như vậy liền chết chỉ với một ánh mắt
Linh hồn hắn bị mạt sát đó là chuyện của 10 phút sau, tại vì trong a tỵ địa ngục này hắn đã bị vô tận dằn vặt nhai nuốt, thời gian kéo dài suốt trong 20 phút.
Và trong thời gian cực độ đau đớn này hắn vẫn giữ nguyên vẹn hơi thở và một chút bản năng hành động người ngoài căn bản không hề hay biết.
quỷ đạo, chính là như vậy Quỷ Vương Ấn của Thiên là tạo ra phúc lợi cứu vớt cho quỷ dân nhưng cũng là nơi trợ lực cho sát phạt, đối với kẻ đáng chết hắn vẫn sẽ dùng cách tàn nhẫn nhất trong quỷ đạo để giết chết luyện hóa.
Xưa nay kẻ hiền thì bị người nhục, ngựa hiền thì bị người cưỡi...Thiên hiền lành tốt tính nhưng không có nghĩa hắn là phật, có thể bao dung hết mọi cái ác, dung túng cho nó sinh hoạt, mặc nhiên dùng nhân từ để độ hóa nó, cho nó làm ác để từ ác nhận ra thiện.
Không...Thiên không phải phật.
Hắn thiện nhưng không mù quáng, kẻ ác đối với hắn...là nên phải chết...kẻ càng ác thì hắn sẽ càng dùng cách ác hơn để giết.
Hắn không cần độ hóa ác ma thành phật đà, không cần dùng 2 chữ "tùy duyên" để mặc định cho tất cả.
Hắn không muốn bị người ta trèo đầu cưỡi cổ vẫn phải một câu niệm từ bi bỏ qua hết tất cả, hắn không bỏ đi tham, sân, si để thoát khỏi phàm tục
Hắn cứu...sẽ là bất kỳ ai đáng để hắn cứu
Hắn giết....là bất kỳ tên ngu xuẩn nào không có mắt.
Hắn dùng phật để đối với thiện
Dùng ma để đối với ác
Và dùng Quỷ để đối với...súc sinh
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT