Tại một góc khác, một bóng hình mỹ miều xinh đẹp cũng ầm thầm ngạc nhiên

"Là...kiếm thế hình thái ban đầu...thì ra là như vậy"

Người này thân hình cao ráo cân đối trên thân diện một bộ váy trắng tinh khiết, tóc xõa vai, khuôn mặt xinh đẹp mà lãnh ngạo chính là Thượng Quan Hồng Nguyệt sư phụ tỷ muội Thượng Quan Tuyết đồng thời cũng là phong chủ Tuyết Hoa Phong.

Từ ngày hôm qua nàng đã cùng Thượng Quan Hồng trở về từ băng sơn tuyết địa vốn định cho nàng nghỉ ngơi dưỡng sức 2 ngày chuẩn bị cho thi đấu.

Nhưng trong thời gian ở cùng nàng đã vô cùng ngạc nhiên khiếp sợ trước sự lĩnh hội kiếm ý của tự, tốc độ này quả thật giống như được thần trợ giúp nhanh đến khiến nàng nghi ngờ.

Mang theo nghi vấn trở về Thượng Quan Hồng Nguyệt bứt rứt muốn tìm hiểu nguyên do và tất nhiên rất dễ dàng liền có thể suy đoán được ra điểm mấu chốt nào ở ai.

Từ ngày hôm qua nàng tới đây vốn là muốn lấy lý do gặp đệ tử Thượng Quan Tuyết để thăm dò đối với Thiên, nhưng còn chưa tới nơi đã nhìn thấy mấy đứa này tay cầm kiếm giữ thế cứng ngắc như vậy chống trả lại mưa gió.

Trong lòng nàng nghi hoặc lén lút xem một chút, bất quá người trong nghề vừa xem liền hiểu được rất nhiều điều.

Nàng lẳng lặng như vậy nửa lén lút nửa công khai xem lén, càng nhìn vào trong nàng càng hiểu được nhiều thứ, cũng càng nhìn càng khiếp sợ.

"Haiii...Hoàng Thanh Thiên, tên này không ngờ còn có thể dùng bện pháp kỳ dị này rèn luyện ý chí người khác, hơn nữa...32 thế kiếm cơ bản này, không ngờ còn có diệu dụng bậc này"

.........

Ở một góc khác

Dược Thiên Kiều mắt sáng như 2 vì sao

"32 thế kiếm cơ bản...thì ra còn có một mặt cường đại như thế này, Thiên Kiếm Môn ta Vạn Kiếm Quy Tâm chỉ chú trọng kiếm ý bỏ qua kiếm thế, hơn nữa còn nghiêm trọng bỏ qua căn bản..."thế" mới thật sự là căn bản cần vững chắc nhất của kiếm khách"

"Không sai....không có kiếm thế, kiếm ý có mạnh cách mấy cũng không phát huy được hết uy năng, ngược lại nếu kiếm ý cùng kiếm thế cùng ở cấp độ cao sẽ càng mang lợi thế nghiêng về kiếm thế hơn...."

Dược phu nhân cảm thán.

Xưa nay kiếm ý có thể tăng phúc 10 thành.

Kiếm thế lại chỉ tăng phúc kiếm lực được 7 thành.

Vì lẽ đó ai cũng nghĩ rằng kiếm ý mới là chánh đạo, đáng tu luyện

Cả Thiên Kiếm Môn từ muôn đời cho tới bây giờ cũng đều nghĩ như thế

Nhưng mà thật sự là đã sai

Kiếm thế vững như bàn thạch, trọng điểm đưa vào một chỗ, lực phát không suy liên miên bất tận, dưới chân mượn thế thiên địa, trong tay kiếm liền vô địch.

Vô địch 2 từ này được hiểu chính là Bất Bại.

Kiếm ý mạnh, công kích sắc bén giai đoạn đầu rất mạnh nhưng càng về sau, ưu thế này sẽ càng mất đi.

Như kiếm ma Độc Cô Cầu Bại có tư tưởng "duy nhanh bất phá" thật ra là tư tưởng một chiều, không sai nhưng cũng không đúng.

Ngươi nhanh, có nhanh nữa cũng không thể dùng kiếm sắt chặt ngang gốc một ngọn núi.

Xưa nay công kích dễ hơn phòng thủ, nhưng nếu phòng thủ ở một mức độ nào đó tương xứng, công kích liền trở thành vô nghĩa.

Thế, chính là hàm nghĩa như thế.

Thế giúp người, kiếm và môi trường tất cả dung thành một thể hết thảy tổng hợp toàn thân lực lượng mà thành thế.

Ý lại chỉ là phiêu miểu ảo diệu thiên lý địa ý thuần túy là dùng ý chí cường hoành một mặt nào đó dẫn đến kiếm.

"Haiiii....không sai, 2 ngày lén lút chí ít thu hoạch được lớn, xứng đáng"

..........

Trong sân lúc này mưa rền gió dữ đã không còn, Tứ Quý Thiên Tai đồ cũng lặng yên tiêu tán.

Bên trong để lộ ra 7 đạo nhân ảnh phong trần mệt mỏi, tuy thê thảm nhưng lại kiên nghị

Họ mở mắt nhìn quanh cố tìm tới chỗ Thiên, ánh mắt tựa như vô cùng mong đợi một lời khen ngợi của hắn.

Thiên nhẹ mỉm cười cho bọn họ một ánh mắt vừa lòng.

"Không tệ"

Một câu khen ngợi của hắn vừa ra, cả đám liền không nhịn được cười tươi rạng rỡ

Trong đám người này chỉ duy nhất có Âu Quyết là ngộ ra "thế" những người còn lại chỉ là định hình làm quen cơ bản luyện ra một dạng "thế" sơ khai bước chuẩn bị.

Tuy nhiên chỉ với 2 ngày rèn luyện thành quả như vậy đã là rất tốt, mấy ngày tới tham gia thi đấu được cọ sát thực tế sẽ có tiền căn lĩnh ngộ ra "thế" chân chính.

Chuyển thế giả Âu Quyết vì có thiên sinh linh hồn mạnh mẽ nên rất dễ dàng bứt phá tìm ra chân "thế" này, đó là chuyện trong suy đoán của Thiên.

"Được rồi, giờ các ngươi cần nghỉ ngơi đi, ngày mai không cần làm gì hết"

"Dạ...Thiên ca ngày mai huynh cũng thi đấu phải không?"

"Ta là ngoại môn đệ tử vừa gia nhập, có thể miễn"

"Không có đâu nha, hung danh của huynh vang như vậy, ngày mốt giao lưu hội nhất định huynh sẽ bị người ta khiêu chiến rất nhiều"

"Đúng rồi, ngày mai chắc chắn các đại thiên tài thuộc Kim Long Bảng nhất định sẽ chủ động khiêu chiến huynh, đám người đó bình thường luôn kiêu ngạo bản thân vô địch tự nhiên sẽ không cam lòng bị một ngoại môn đệ tử như huynh danh tiếng vượt qua đâu"

Nhan nhi mấy ngày nay nghe ngóng được rất nhiều tin tức về hắn, với thân phận của nàng tất nhiên nghe được nhiều thứ hơn mấy người Sương nhi.

"Đặc biệt là Cổ gia đệ nhất thiên tài Cổ Võng, tên này mang huyết mạch hung tàn lại vững ngồi vị trí đệ nhất Kim Long bảng, muội nghe nói hắn mấy ngày trước tuyên bố sẽ tự phế tay chân của huynh đó"

"Kệ bọn chúng, một đám không biết sống chết mà thôi"

Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện mấy ngày qua đồn đại về Hoàng Thanh Thiên thì ngay lúc này

"Récccccccccccc....." bầu trời một tiếng chim hót lớn vang lên sau đó là một con phi hành tọa kỵ bay là là hạ cánh.

Đầu Vũ Tước này bay chậm mệt mỏi khiến đám người Thiên dưới thấp có thể thấy rõ được bên trên, ngay lập tức cả đám đều lặng đi

"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play