10 ngày sau.

Phía trước đã thấp thoáng 1 vùng trời thoáng đãng và ẩn hiện 1 vùng những mái nhà mờ mờ, những cột khói nhỏ bốc lên cao.

Thôn trấn...vân môn trấn, chúng ta tới rồi.

Nhìn những bóng dáng con người lấp ló qua lại, nhìn những căn nhà đơn sơ mộc mạc ẩn hiện nơi xa xa, tâm trạng Thiên có cảm giác giống như hồi sinh.

Suốt 1 tháng trời trong rừng, thứ tiếp xúc được cũng chỉ có cây cối và hung thú....cảm giác bức bối vắng lạnh đó thật là không dễ chịu 1 chút nào.

Thế giới muôn mầu đang ở phía trước, nhân loại với những sắc thái đa dạng của cuộc sống, những tranh đấu và lợi ích phi phàm...tất cả đều đang ở phía trước.

10 ngày qua đối với nhóm 3 người 1 chó này là những ngày với những tiến triển thực lực lớn lao.

2 cô bé Axe, Ale đã dùng vẻn vẹn trong 10 ngày này đưa thực lực từ luyện thể tầng 1 sơ cảnh đến tầng 1 đỉnh, chỉ thiếu 1 chút nữa là sẽ đột phá tầng 2 luyện nhục.

Tiểu Hắc cũng dùng 10 ngày này liên tiếp đột phá 2 tầng từ luyện màng tầng 2 lên luyện gân tầng 4.

Còn Thiên, bản thân hắn chính là người có vẻ thảm đạm nhất, tu vi chậm tiến nhất nhưng ngược lại, thực lực của hắn lại là người tăng nhanh nhất....nhanh tới tới tình trạng khủng bố, tiềm lực trên thân hắn được khai phát ra đến trình độ mà chính hắn cũng không biết rõ.

1 chuyến hành trình 10 ngày này hắn đã đẩy số thần thông phù văn trong quy nguyên đan điền thành 122 đạo, nếu cộng thêm 36 chữ phù tự nữa sẽ là 158 đạo phù văn.

36 chữ phù tự này ảo diệu thâm sâu, càng nghiên cứu thì càng truy tra ra nhiều thứ và đồng thời mỗi 1 chữ này cũng có thể thay thế cho 1 loại công pháp cấp thấp và có được tác dụng hấp thu 1 loại huyền diệu phù lực từ môi trường.

Do đó xét về mặt công kích thì nó không có 1 chút tác dụng, nhưng xét về những mặt khác thì nó cũng không thua gì 1 đạo thần thông phù văn bình thường.

Nếu như 380 phù tự mà cùng tập hợp, thật không thể tưởng được sẽ gây ra hiệu ứng gì cho quy nguyên đan điền của hắn nữa.

10 ngày này, thứ thay đổi lớn nhất cũng không phải là Tiểu Hắc hay 2 cô bé Axe, Ale....mà là trong Thất Diệu Phù Giới của hắn. Bầy lang

1 bầy lang quần vốn dĩ chỉ có phẩm cấp ở trung phẩm rất là tầm thường trong vân môn sâm lâm, nhưng khi về với Thiên.

Chúng nhận được thêm 6 đạo thần thông trực tiếp đẩy phẩm vị lên 1 tầng cao chưa từng có, trong đó thậm chí còn có những thần thông hoàng cấp thượng phẩm như "phong nhận", "phong hành", huyền cấp trung phẩm "sinh mệnh hỏa" và huyền cấp siêu phẩm "tiểu kim cương".

Lại cộng thêm kỹ năng "huyết vực" của lang vương có thể cộng đồng tu luyện cho cùng 1 tộc quần, nhiều ưu thế tuyệt đỉnh như vậy mà tập hợp lại 1 chỗ thử hỏi Tốc độ tu của chúng có thể không nhanh hay sao.

10 ngày....chỉ 10 ngày tu luyện nhưng lại có thể dễ dàng đẩy tu vi mỗi 1 con phong lang lên 2 cấp, hiện giờ trong tộc quần tu vi thấp nhất cũng là luyện thể tầng 6 cảnh giới luyện huyết.

Lang vương còn tăng lên tới luyện tủy đỉnh chuyển sang luyện tạng tầng thứ 9 luyện thể kỳ.

Cùng lúc đó, Tử Nhật và 3 con dị hổ cũng có được bước tiến không chút nào thua kém cạnh.

1 chi lực lượng này của Thiên coi như đã đủ cho hắn hoành hành không kiêng kỵ 1 thời gian.

"Ah...tới cổng trấn rồi...Thiên ca,...đây là con đường vào trấn đó"

Thiên ngước đầu lên nhìn cánh cổng và tấm biển có ghi "vân môn trấn" đã bị thời gian phai mờ.

Phía bên trong là nhà dân đông đúc, những căn nhà ở đây đều được làm bằng gỗ rất vững chắc nhưng hình như chúng tất cả đều được làm bằng cách thủ công.

"Nơi ở trước kia của các muội là ở đâu..." Thiên hỏi

"Dạ...là ở phía tây thị trấn...cách đây khoảng 2 dặm..."

"Uhm...là nhà riêng hay nhà trọ."

"Nhà trọ....liệp thú giả như chúng ta, có nhà cũng không để làm gì....chúng ta chỉ ở phòng trọ 1 thời gian sau đó lại nhận nhiệm vụ rồi đi làm....mục đích là để kiếm tiền, mà kiếm tiền lại dùng để tu luyện"

"Uhm...ra là vậy, vậy ở đây muốn bán tinh hạch thì đi đâu"

"Chợ đen, hoặc là "phù thiên các"

"Phù thiên các ở đâu...."

"Ở bên này..."Ale chỉ qua 1 bên hướng khác với hướng mà nhà trọ trước kia họ ở.

"Uhm...như vầy đi, Axe...nàng và Tiểu Hắc mang viên tinh hạch này ra chợ đen bán tạm lấy tiền về nhà trọ trước....còn ta và Ale sẽ thử đến phù thiên các 1 chuyến trước"

"Dạ...vậy 2 người đi sớm về sớm, muội ở nhà đợi"

Thiên đưa cho nàng 1 viên cấp thấp tinh hạch rồi nắm tay Ale đi về phía phù thiên các.

"Thiên ca....huynh còn nhớ phù tự mà muội dậy huynh không"

"Uhm.."

"Đó là do muội học được từ phù thiên các đó....tịnh đại sư là 1 người rất là hiền lành phúc hậu, ngài lại có tạo nghệ vô cùng đáng sợ trong phù đạo...."

Vừa nhắc đến phù đạo là cô bé này giống như radio bắt được sóng, miệng nhỏ nói liên miên bất tuyệt, hết về ông lão lại tới bà lão...Thiên nghe mà choáng váng mặt mày.

"Ale...phù thiên các là kinh doanh cái gì"

"Dạ...là rất nhiều, phù thiên các ở đây chỉ là 1 phân nhánh của phù thiên hội mà thôi....ở đây họ có gần như tất cả những thứ mà 1 võ giả cần có....phù lục, phù khí, dược đan, bí kiếp tu luyện, các sản phẩm của ma thú....thậm chí là cả thiên phù bảo trong truyền thuyết nữa..."

"Phù bảo..." Thiên giật mình, cái thứ đồ này....thật là đồ tốt nha.

Thất Diệu Phù Giới của hắn chỉ có 2 gốc phù dược chi bảo mà đã đóng vai trò vô cùng quan trọng ở đây, tác dụng của nó lớn lao vô cùng.

Thiên còn đang nghĩ, nếu như hắn có 1 món phù bảo nữa, hắn sẽ thử khắc 380 phù tự lên đó, hắn rất muốn biết chuyện li kỳ gì sẽ sinh ra, nhưng mà phù bảo....vật này quá quý giá và hiếm hoi.

"Ale...vậy phù thiên các ở đây có phù bảo hay không..." Thiên hỏi dò

"Muội nghe đồn là có....hình như là 1 nhánh cây gì đó bị tàn phá sắp chết..."

Thiên vui vẻ hẳn "có là được rồi.....có là được rồi..."

10 phút sau, 2 người đã tới nơi, phía trước mặt là 1 tòa lâu các lớn khí thế hoành tráng, tấm biển có khắc 3 chữ "phù thiên các" rất có khí thế.

Thiên nhìn 3 chữ này, ánh mắt hắn tức thì chớp động lên những tia hào quang trong suốt....trong đầu hắn, 3 chữ này đã được ý chí hắn vẽ lên thành từng đạo phù tự và đang không ngừng tổ hợp lại với nhau.

Vô tận ảo diệu như cuồng phong hãn hải trào vào óc, 1 loại khí thế tựa như chấm bút khai sơn....tựa như thiên địa trường tồn mà lại uy nghi bất khả xâm phạm bộc phát ra giữa trời đất.

"Lợi hại....thật là 1 bậc tông sư phù đạo....mạnh thật"

Ngay tại lúc này, phù lực từ khắp mọi nơi tức thì bị dấy động lên, 1 luồng uy áp ẩn chứa khủng bố lực lượng phù đạo liền bộc phát ra ngoài chiếu sáng lên 1 vùng không gian.

Trong phù vân các, 3 vị lão giả tức thì mở cặp mắt ra khiếp sợ sau đó thân động 1 cái liền nhanh như chớp biến mất khỏi chỗ ngồi.

Bên ngoài, Ale sớm đã bị đạo uy áp này chấn trụ run rẩy đầu gối mềm nhũn dưới đất, còn Thiên...

Hắn vẫn ngước đầu lên nhìn lấy tấm biển mắt không chớp 1 cái, cả người không chút nào dao động nhưng lại thoáng ẩn chứa 1 sự vững chãi lẫn cảm giác thâm sâu như biển, uy áp bên ngoài khủng bố cỡ nào cũng không làm hắn mất đi 1 chút thong dong.

Loại ảo diệu này thực tế cũng chính là ý chí của vị cường giả lúc chấm bút viết chữ, 1 chữ là thể hiện ra 1 tầng phù đạo ảo điệu, 3 chữ là thể hiện ra cả 1 truyền kỳ vĩnh viễn khiến người nhìn mà ngưỡng mộ.

"Thật đáng sợ phù đạo thiên phú....tông sư...thật sự là tông sư...."

"Nhất bút trấn thiên địa. Nhị phù định giang sơn....tam chữ bình thiên hạ"

Thiên cảm khái bật thốt nên, 1 câu phun ra thấu triệt hết vạn loại ảo diệu trong cấm biển, 1 chữ cũng không sai"

Ngay lúc này...1 giọng nói kích động vang lên.

"Hahahahahaah....hay...hay...hay cho 1 câu "Nhất bút trấn thiên địa. Nhị phù định giang sơn....tam chữ bình thiên hạ"....quả nhiên kỳ tài...hahahahaahaha"

Phía trước người Thiên cũng chính là ngay vị trí cổng chính thiên phù các chính là 4 người đang đứng.

Chính xác phải nói là 3 lão giả thân thể khỏe mạnh và 1 nam trung niên mắt sáng có thần, cơ thể rắn chắc ẩn chứa lực bộc phát lớn lao.

4 người này, tu ti tuyệt đối không dưới luyện thể kỳ.

Nhìn thấy mấy người này Ale liền reo lên 1 tiếng rồi nhảy chân sáo chạy tới chào hỏi "lão sư...tiểu nữ vấn an ngài"

Thiên thu lại ánh mắt từ tấm biển rồi theo chân nàng tiến thẳng về phía trước hành lễ.

"Đa tạ quá khen.." thái độ của hắn khiêm nhường không kiêu không nịnh, không sợ hãi không tự mãn.

"Hài tử không tệ...có thể 1 lần nhìn đã thấu triệt được tam tự của lão phu...ngươi chính là người thứ nhất ta gặp được"

"Xin hỏi đại sư...vậy đã từng có rất nhiều người xem được chữ của ngài sao" Thiên bình tĩnh hỏi

"Không nhiều...lục thành tứ quốc chỉ có 7 người....thêm ngươi là 8"

"Nếu vậy thì ta thật là vinh hạnh rồi...đại sư...đa tạ ngài"

"Có gì mà phải tạ....ta thấy ngươi có thiên phú với phù phù đạo....có muốn theo ta học phù hay không"

Nghe lời này dù là Ale hay vị nam trung niên kia đều không nhịn được đưa cặp mắt hâm mộ tới nhìn Thiên.

Phía sau họ, 1 đám người lập tức xôn xao

- Nhận đồ đệ sao...ta nhớ không nhầm thì hình như Tịnh đại sư trước giờ mới chỉ nhận có 6 người mà thôi...

- đó còn là trường hợp người đó cúi đầu xin nhận sư phụ....còn đây...đây lại ngược lại, là chính đại sư mở lời muốn nhận hắn làm đệ tử...đây....đây là sự thật sao.

- không thể nào...ta không tin...hắn có tài đức gì mà được sự ưu ái của đại sư tới như vậy chứ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play