Việt Nam, phòng nghị sự

"Ông Trần Trung Việt....tôi không cần biết nhà nước ông làm như thế nào...nếu như ngày mai mà tôi không thấy tên Hoàng Thanh Thiên đó....tôi buộc phải nói chuyện với ông bằng quân sự rồi..." thủ tướng Lào Khăn Nùng Vảy rất là tức giận gào lên

Vì 1 tên thanh niên mà Đất nước ông đã lâm vào khủng hoảng....nước Lào cũng bị lật tung lên 1 lượt

Trong khi đó, cái thanh niên kia trong mắt ông cũng chẳng phải người tốt lành gì...không biết trên biết dưới...không biết 1 chút tôn kính...nói lời ngông cuồng ...ngay cả 1 thủ tướng như ông mà hắn cũng không xem trong mắt....

Đã thế người này lại còn trở thành đầu sóng ngọn gió dẫn tới vô số tín đồ bạo loạn trong nước, khiến 1 thủ tướng như ông phải đau đầu

"Đúng vậy...ngài Trần Trung Việt ah....tôi rất buồn vì chuyện không mong muốn này....nhưng mà cậu thanh niên Hoàng Thanh Thiên đó thật sự cũng không ra gì rồi....lần trước chúng tôi đến ngụ ý hợp tác, hắn ta lại không xem chúng tôi ra gì, còn bây giờ hắn làm ra chuyện tày trời....đất nước chúng tôi lại phải chịu..."

Thủ tướng Thái Lan monkol na sonkhla cũng bất bình lên tiếng

Bên kia thủ tướng campuchia Mao Lim cũng mặt đầy tức giận

"Rất xin lỗi các vị khi tôi phải nói tới điều này....giao ra Hoàng Thanh Thiên ....đó là chuyện không thể nào..." Trần Trung Việt rất khách khí nói, nhưng trong giọng nói vẫn ẩn chút tức giận

"Hoàng Thanh Thiên là bang chủ Thanh Bang....là trụ cột của quốc gia...đồng thời cũng là lực lượng mạnh nhất của đất nước....người quan trọng như vậy sao chúng tôi có thể giao cho các ông chứ..."

"Không nói tới việc chúng tôi có giao hay không....cho dù muốn giao....ông nghĩ rằng chúng tôi bắt được cậu ta hay sao.."

Lời Trần Trung Việt chưa xong thủ tướng Thái Lan monkol na sonkhla đã cướp lời

"Buồn cười...1 bang phái nho nhỏ mà 1 thủ tướng như ông lại nói không bắt được....quân đội đất nước ông tệ đến mức này sao..."

Giọng nói mỉa mai vô cùng khó chịu...

"Hừ...tôi nói lại 1 lần nữa...nếu trong ngày mai mà tôi vẫn chưa nhận được tên đó....tôi sẽ nói chuyện với các ông bằng vũ lực..." khăn nùng vảy vô cùng chói tai nói

Thủ tướng Campuchia nói vô

"Tôi biết như vầy là khó xử cho các ông....nhưng chúng tôi cũng có cái khó xử của mình, 1 người thanh niên và 1 bang phái nhỏ để đổi lấy an ninh cho 4 quốc gia....nặng nhẹ bên nào chắc ông Trần Trung Việt biết chứ"

"Tôi nói ngài Mao Lim....đây không phải là vấn đề khó xử hay không khó xử....mà vấn đề là bắt buộc....chúng tôi không cần biết các ông làm thế nào....tôi chỉ cần người....cái tên Hoàng Thanh Thiên mắt không nhìn ai đó...tôi sớm đã không vừa mắt hắn....các ông còn nhớ lần trước đàm phán không"

"Hừ...chỉ là 1 thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, tưởng rằng làm chủ 1 cái tiểu bang phái giang hồ là gê gớm lắm sao....đến thủ tướng như chúng ta còn phải chờ hắn mấy ngày.....vậy mà nó còn muốn chúng ta phải hạ mình cầu xin nó nữa sao....khốn kiếp ta sỉ vào...ta....ahhhhhhh"Chưa nói xong thì 1 luồng sát khí kinh người liền ập đến, khí lạnh làm ngộp thở vị thủ tướng khăn nùng vảy này không nói được nổi

"Tach....tách.." cái bàn và ghế ông ta đang ngồi cũng lập tức bị áp lực làm nứt toác ra...sau đó

"Bành...rầm.." cái ghê gãy tung, trọng lượng hơn 60kg của Khăn Nùng Vảy liền đổ xuống nền nhà nghe cái "rầm"

Trước bàn đàm phán Trần Trung Việt sắc mặt đầy sương lạnh gầm lên

"Ông nói gì..."

Không ngờ, khí thế trên người Trần Trung Việt lại khủng bố như vậy...chỉ 1 hơi thở phát ra....bàn ghế xung quanh đã..."crắc....crắc..." nứt vỡ, lồng ngực các vị thủ tướng ở đây đều bị ép lại...hơi thở muốn hít thêm 1 cái cũng thấy khó...

1 đám người quanh năm đứng ở vị trí trên cao nhìn xuống chúng sinh....núi sập không chớp mắt, nhưng giờ khắc này....không có 1 ai không cảm thấy ngạc nhiên sợ hãi, cái miệng cũng không thể khép lại vì quá bất ngờ

1 tiếng hét của Trần Trung Việt không ngờ lại khiến màng tai mọi người ong ong tác hưởng....rung động đến não bộ cũng mất đi tri giác....thực lực mà ông thể hiện ra...quả thật mạnh tới ngộp thở

"Ông...ông...aaa..." Khăn Nùng Vảy run run sợ hãi nói

"Hôm nay tôi nói cho các ông biết....Hoàng Thanh Thiên....đó không phải là cái tên để cho các ông gọi....trên đời này không có ai xứng được gọi chủ thần của ta như vậy....rõ chưa..."

Giọng Trần Trung Việt gầm lên, 1 lần nữa muốn phá màng nhĩ mọi người

"Ờ...ờ...nhưng mà..."

"Chủ thần của ta...chớ nói các ông là thủ tướng...cho dù các ông có là tiên nhân cũng không xứng được xúc phạm....."

"Các ông thấy tôi không....nửa tháng trước tôi còn là 1 ông già sắp xuống lỗ....còn bây giờ...tôi đã là 1 cao thủ nguyên anh kỳ....sau này tôi còn có thể thành tiên...tôi có thể đưa cả đất nước này trở thành 1 tiên quốc hùng mạnh nhất thế giới....tất cả là vì đâu....không phải nhờ chủ thần....thì hiện giờ tôi vẫn ngu xuẩn hệt như các ông....vẫn còn ếch ngồi đáy giếng như các ông ..."

"khinh thường các ông sao,....các ông có tư cách để ngồi gần ngài...còn muốn ngài hạ mình nói chuyện với các ông....các ông xứng sao"

"Hừ...."

Tiếng gầm của Trần Trung Việt làm đám 4 vị thủ tướng ai nấy đều há to cái mồm ra....

Cuộc đàm phán sau đó....lập tức rơi vào 1 trạng thái hoàn toàn trái ngược lại lúc trước

Cứ như vậy 1 cuộc đàm phán đi từ "ép giao người" thành 1 cuộc đàm phán về tu tiên dầy li kỳ và kích động

..............

Sau khi tiễn 3 vị thủ tướng, Lào, Campuchia, thái lan đi....

Không tới 1 tiếng sau, Trần Trung Việt lại mệt mỏi tiếp tục đón tiếp đoàn ngoại giao của Trung quốc, Singapore...

Mỗi người đều vô cùng mạnh miệng ép chính phủ Việt giao người...ngôn từ vô cùng súc phạm

Đặc biệt là Trung Quốc....

Thủ tướng Trung Quốc còn nhiều lần đứng trước công chúng, tổ chức họp báo, tổ chức công khai đàm phán gặp gỡ chính phủ Việt để buông lời cay nghiệt

Đất nước này không những nói vô số lời chỉ trích về Thanh Bang mà còn có những thái độ vô cùng mạnh mẽ bắt ép giao người...bắt ép phải diệt trừ Thanh Bang

Cả thế giới bị những hành động quá khích của đất nước này gây nên 1 trận náo loạn, lòng dân hoang mang

Thần tích đã dần kéo dài tới các nước ở đông nam á....dần dần vùng đất này đã bị sôi lên như 1 cái lò lửa....vô số nhân dân tín đồ bỏ việc bỏ làm để ra đường biểu tình

Họ đổ xô tới Việt Nam để hòa vào dòng biểu tình....biến Việt quốc thành 1 nơi tập trung của vô vàn tín đồ quá khích.

Có điều...loạn thì đúng là có loạn đó, nhưng lại không gây nên 1 chút ảnh hưởng mang tính thực tế nào....tất nhiên, lực lượng của Thanh Banh đâu có phải dùng để trang trí

Trên thế giới, lực lượng thần long hội lại 1 lần nữa nổi lên, đám người này không chỉ là các bang nhóm xã hội đen mà còn có rất nhiều lãnh đạo cấp cao cài cắm trong chính phủ

Cả ngoài sáng lẫn trong tối cùng vận hành, Thần Long Hội lần này đã chân chính quấy cho thế giới nát nhừ

Các cuộc đập phá giết người được diễn ra....dấu tích để lại có minh chứng là người Thanh Bang làm, sau đó không cần phải điều tra gì hết

1 vài lời của các vị cán bộ cấp cao trong nhà nước liền tuyên bố thẳng luôn là "hung thủ là Thanh Bang"

Cộng thêm đám tín đồ mù quáng vừa nghe là bu lu bù loa lên la hét rùm trời....chuyện giả lập tức thành thật ngay...

Từ đó, bạo loạn liền diễn ra....các cuộc chiến đấu cũng liên tục giày xéo lên những miền dân cư vốn an bình

Đại đa số các trận chiến đều là do tổ chức này trá hình gây bạo động, giả mạo tín đồ dưới các hình thức để triển khai tiễu trừ các thành viên Thanh Bang....

Thậm chí những cuộc chiến này còn trắng trợn diễn ra vào mọi thời điểm bất kể ngày đêm, bắt luôn cả trẻ con và phụ nữ sau đó lấy ra uy hiếp...rồi những cuộc chiến do cả 1 băng nhóm hàng mấy trăm người ngang nhiên lùng bắt người Thanh Bang

Thậm chí lũ người vô lương này còn bất chấp pháp luật...bất chấp cả lương tri....bất phân luôn trắng đen...họ bắt bất kỳ những ai tình nghi....thậm chí giết cả rất nhiều dân vô tội...lấy người vô tội ra để uy hiếp ép người Thanh Bang lộ mặt

Hành động không khác gì đám khủng bố...

Từ đó, báo chí nhảy vào chửi rủa....

Truyền hình nhảy vào chửi rủa...

Mạng internet nhảy vô bàn tán..

Lòng dân hoang mang....

Kinh tế khủng hoảng...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play