Mặt mũi quan trọng
Tình hình này rút lui thì không được, mà tiếp tục thì không xong
Toàn bộ thực lực của hắn cũng không thể chỉ vì 2 đứa con gái không ra gì mà lộ ra hết
Ngạo khí và cá tính hoàng giả độc tôn cũng không thể nào cho phép bị hạ nhục như vậy
Nhưng mà tình hình bên trong huyết hải không có ai hiểu hơn hắn, loại thực lực mà Độc Cô Thanh Tuyền và Bạch Hân Nhiên biểu hiện ra quả thật...rất là mạnh mẽ...chiêu chiêu đều kinh hồng phá lãng...thức thức đều nhật nguyệt vô quang...uy lực và tinh túy đã đạt đến 1 mức độ mà võ học tông sư nhìn thấy cũng sợ hãi
Càng đáng sợ hơn nữa đó là....lực lượng mà 2 cô gái này nhận được không những liên miên bất tuyệt, mà sự tăng phúc kỳ lạ, huyền diệu khó hiểu đó quả thực đủ để họ vào thế bất bại trong trận chiến này
Thậm chí nếu như hắn dùng tới toàn lực cũng không dám chắc chiến bại được 2 nàng
Càng đáng sợ hơn là...trực giác cho hắn biết, loại lực lượng mà 2 nàng đang sử dụng 1 cách vụng về này mới chỉ là 1 phần nhỏ trong thất tinh trận mà thôi
Hắn có thể cảm nhận rất rõ ràng, sâu trong thất tinh trận như tinh tú nhật nguyệt trên bầu trời kia....1 loại lực lượng mà hắn cảm thấy tim mình đập nhanh...áp lực thật quá mạnh, quá lớn... chỉ khẽ cảm nhận đã thấy sợ hãi
Hắn nhớ lại câu mà chưởng môn từng nói "Thiên tài côn lôn ta, chỉ cần 1 người ngộ được thất tinh là đã đủ giúp phái ta xưng bá Thiên hạ"
Không lẽ thất tinh trận thật sự mạnh tới mức độ như vậy
Với trực giác và trí tuệ cỡ như Tam Ca, làm gì mà không hiểu được những việc mình đang làm, nếu là người bộp chộp dễ nóng mà không suy nghĩ hậu quả như người ta thì sao có thể làm 1 Thiên tài xếp thứ 3 thập tuyệt chứ
Dù là hắn không chắc về điều mình suy đoán cho lắm, hắn vẫn rất tự tin về thực lực bản thân...nhưng mà hắn không muốn mạo hiểm
May mắn lúc này 1 người đã lên tiếng
"Tam ca....hãy tha cho họ đi, dù sao cũng là đồng môn với nhau.." lục ca lên tiếng kêu xin
Nãy giờ nhìn thấy hồng nhan trong lòng đang lâm nguy, dù là giận nhưng hắn vẫn vô cùng lo lắng...lại càng không muốn người trong lòng lại chết đi như vậy
"Ửm..." giọng tam ca hung dữ vang lên
"Đại ca....hãy để đệ....giao 2 nàng ấy cho đệ đi....ta sẽ có cách khuyên 2 muội ấy xin lỗi ca..."
"Hừ..." giọng tam ca mềm đi 1 chút
Lục ca vui mừng nói tiếp
"Hồi nãy chúng ta lạnh lùng với 2 nàng...họ giận chúng ta...con gái mà...ai không vậy..."
"Cãi lại lời ca là do 2 muội ấy sai, lát nữa bớt giận họ nhất định sẽ dập đầu xin lỗi ca....đại ca...tin ta đi"
Nghe câu này, khí thế trên người tam ca liền giảm bớt, huyết hải không ngờ lại dần thu về...
Nhưng mà trước ánh mắt tò mò đầy mong đợi của mọi người, hoàn cảnh..
huyết đỏ nhuộm - bạch cốt hiển - mỹ nữ tán thân - nhân sinh tiếc hận
Lại không xuất hiện...không hề có cảnh máu me bét,...không hề có cảnh người ngã ngựa đổ,...lại càng không có cảnh quần áo xộc xệch, đầu tóc lấm lem
Ngược lại hoàn toàn với trong suy nghĩ của họ, và đặc biệt là với lục ca, sắc mặt hắn lập tức chuyển từ vui sang giận khi nhìn thấy 2 nữ
Độc Cô Thanh Tuyền thì thân mặc 1 hư ảnh phấn giáp, quanh thân lấp lóe 6 tinh điểm chói lọi, sắc mặt anh tư hiên ngang...thân thể yểu điệu, da thịt hồng hào ....2 sự đối lập hơi kỳ lạ nhưng xinh đẹp đến ngẹn ngào
Bạch Hân Nhiên thì thủy vũ quấn thân, hàn nguyệt treo cao, tinh điểm lấp lánh, xung quanh hắc ám như trời đêm, bạch y lại phiêu phiêu thắng tuyết tựa như hằng nga trên cung trăng, mọi thứ đều là trang sức tô điểm cho nàng....trên mặt hiện lên nét nữ tính bị nguyệt quang che mờ mà trở nên ẩn ẩn hiện hiện ...nét đẹp khẽ lộ đã khiến vạn vật đều thất sắc
Trên thân của 2 nàng đều có 2 điểm chung, 1 là khí thế trở nên huyền ảo mông lung, mọi lực lượng đều ẩn dấu vào trong
2 là đều nhắm mắt, tựa như đang ngộ ra điều gì đó
"Thất muội, thập muội....đại ca đã nhường 2 muội 1 bước...coi như vì thân phận nữ nhi mà khoan dung 1 lần, 2 muội mau lại đây xin lỗi tam ca đi"
Trước tấm lòng thành của vị lục ca này, lẽ ra sẽ đủ để khiến nữ nhi cảm động rơi nước mắt, nhưng mà lần này lại khác, 2 nữ nhi này vẫn không hề mở mắt ra, sắc mặt cũng không đổi...miệng lặng thinh
"Thất muội...thực lực tam ca cao cường, các muội không nên vì 1 chút giận dỗi mà mất đi sinh mạng...nếu không muốn chết thì nhanh lại đây dập đầu xin lỗi đi"
Im lặng
"Thất muội....sinh mạng quan trọng...muội không nên vì 1 chút suy nghĩ vớ vẩn mà xem thường...muội xem...còn độc cô muội nữa, nếu tam ca mà ra tay không phải thập muội sẽ chết oan chết uổng sao.,...."
Im lặng
Lục ca không ngừng khuyên răn, không ngừng dậy bảo 2 nàng phải biết trên biết dưới, biết ân điển của côn lôn phái mà nghe theo....đủ thứ. Mục đích quả thật chính là để cứu mạng 2 nàng 1 phần lại vì làm ra tư thái anh hùng cứu mỹ nhân, thể hiện sự bao dung và tình yêu mà trên đời này chỉ có mình hắn là dám dành cho nàng
Lục ca vừa muốn trút 1 chút nóng giận vừa nãy 2 nàng không nghe mình, vừa muốn thể hiện bản thân
"Thất muội....nãy giờ ta nói...muội có hiểu không, mau trả lời ta..."
Nói hoài mà 2 nàng đều giữ tư thế bất động như vậy, cảm thấy lời nói vô ích, lục ca cũng dần trở nên nóng giận
"Hừ....ngu ngốc" tứ ca hừ 1 cái
Đồng dạng ngũ ca cũng đưa ánh mắt khinh thường tới.
Tam ca lại chỉ hơi động sát khí nhưng thực tế lại đang tranh thủ điều thương
"Thất muội, ta cho muội cơ hội cuối cùng....mau lại đây đập đầu...nếu không, chính ta cũng sẽ không thể tha thứ cho muội"
Không biết là vì nghe được lời lục ca nói hay là vì đã ngộ ra được điều gì, lúc này bất chợt Bạch Hân Nhiên mở mắt
Ánh sáng trên người thu liễm đi, lục đại tinh điểm cũng hóa thành 6 vì sao sáp nhập vào vầng trăng phía trên đầu nàng
2 mắt hiện lên 1 sự hiểu ra và tia vui mừng, Bạch Hân Nhiên vẫn không hề chú ý tới lời lục ca nói, hay nói cách khác là nàng không hề ưa thích con người đó....lời hắn nói lại quá mức rắm thúi....tự xem là đúng
"Thất muội....ta nói lại...ta cho muội lần này là cơ hội cuối..."
Cùng lúc này Độc Cô Thanh Tuyền cũng tỉnh dậy, ánh mắt hiện lên tia kích động, lục tinh điểm hóa thành 6 giọt sương sớm sáp nhập vào 6 chiếc lá nhỏ trên cây hoa
Lần này 2 cô gái tỉnh lại vẫn tiếp tục không chú ý gì tới lục ca mà chỉ nhìn nhau, mắt hiện ý cười
Lần này, quả thật đã đánh vào lòng tự ti của lục ca, 1 con người ngạo khí như hắn vậy mà nói khô cổ vẫn không thể khuyên được 2 cô gái
Điều này quả thật quá mức khó chịu
"Nếu không nghe theo...thất muội....chớ trách ta vô tình"
Khí thế trên người hắn liền dâng lên....như bão táp