"Tiểu tam...lần này...hãy để 3 người chúng ta cùng sống, cùng chết đi...."

Nở 1 nụ cười nhăn nheo yếu ớt, bà familiar 1 tay xết chặt đầu kaput, 1 tay xiết lấy ngực lão fetch

có lẽ...cuộc sống của họ đã quá mệt mỏi....chạy trốn quá, cũng đã mỏi bàn chân....chịu đựng quá, đã mệt mỏi tấm thân....trốn...hay sống tiếp....đối với họ đều quá khó khăn

Sinh linh kỳ diệu như họ, có thể được sinh ra trên đời đã là vô cùng khó khăn, có thể có được linh trí rồi gắng gượng sinh tồn trong gai góc cũng quá là khó khăn, có thể học hỏi được tất cả kiến thức cần thiết và tu luyện trở thành 1 cường giả như ngày hôm nay lại càng khó

Trải qua bao nhiêu gian nan để sinh tồn....suốt quanh năm suốt tháng đều trốn đông trốn tây tránh né sự truy sát của chánh phái....sinh mệnh của họ dài lâu bao nhiêu, thì khổ nhục cũng dài lâu bấy nhiêu....vượt qua suốt bao nhiêu tinh hà...về tới nơi cằn cỗi này...lại bị 5 tên khốn kia khống chế....

Đến ngày hôm nay, cuộc sống của họ mỏng manh như tơ, sức lực còn lại đã không còn, ý chí cũng không còn, sinh mệnh đã sắp đi đến cuối....mệt mỏi tràn đến.....họ....sẽ buông ra đôi tay....tìm lấy 1 chút nghỉ ngơi hiếm có trong cuộc đời khổ cực của mình

"Đùng...đùng..." tiếng sấm báo hiệu đã tới

"Xẹt..." kéo theo đó là 1 tia lôi điện màu đen to lớn như bắp đùi người lớn giáng xuống..

Khí áp kinh khủng dồn tới, không gian vỡ vụn, loạn lưu tàn phá khắp chu vi mấy triệu mét vuông không gian

Khí thế hủy diệt kéo tới tựa như trời sụp đất nứt, Thiên địa vỡ tan

4 mắt trên đầu ma khuyển và 2 mắt của bà familiar đều tuyệt vọng nhìn tia lôi điện này không ngừng tới gần.

Giờ khắc này đây....họ cam chịu cái chết....chết vì bằng hữu...và chết bên bạn hữu....1 cái chết không hề cô độc....không hề hối tiếc.

Nhưng mà....

Ngay tại thời khắc này....thời khắc mà sinh mạng trở nên mỏng manh nhất này....1 kỳ tích đã xảy ra

Không biết là ảo giác trước cái chết hay là chết rồi sẽ như vậy....không hiểu sao, 6 con mắt nhìn lên trời

2 người họ lại có thể nhìn thấy rõ ràng...rất rõ ràng....rõ ràng tới không sót 1 chút chi tiết nào....tia lôi điện mầu đen đó...

Không ngờ lại ẩn chứa vô vàn hắc ám hoa văn và hồng sắc phù văn đang lan rộng, ám văn lan tới đâu là tia diện võng phủ tới đó, hồng văn lan tới đâu là lôi điện bổ theo tới đó

Chậm chạp....chậm chạp đến có thể nhìn bằng mắt thường....sau đó lại càng thêm chậm chạp hơn...đến nỗi ngay cả những tia phù văn sắp lan đi cũng có thể nhìn thấy....sau đó lại càng chậm chạp hơn nữa....chậm đến nỗi đóa phù văn đó còn có thể nhìn thấy rõ ràng chi tiết....rồi thấy cả việc nó vận hành thế nào....bắt đầu từ đâu...diễn biến thế nào...tất cả....tất cả đều rõ mồn một y như 1 thước phim quay chậm, y như những tia điện này bổ tới này chính là cố ý để họ nhìn vậy

Từng đạo lôi văn và căn nguyên vận hành đều giống như vô cùng chậm chạp tiến vào mắt, đi vào đầu 2 người.

Không hiểu sao, loại lôi chi bản nguyên này vừa được đi vào óc họ, đại đạo tử vong trong người bà familiar liền sinh ra 1 tia lôi điện và 1 tia sinh cơ

Còn địa ngục tam đầu khuyển, sinh mạng hắn dẻo dai, dù nội tạng trong người đã hầu như bị nướng chín, não bộ và trái tim đã gần như ngừng hoạt động.

Nhưng mà khi lôi điện ấn ký này vừa lạc ấn lên não, không ngờ các tế bào não đã chết đi lại bắt đầu tái sinh trở lại....nhanh dần....nhanh dần lên....đến khi mà não bộ hoạt động bình thường....đến khi con tim hoạt động bình thường....sau đó các cơ quan nội tạng bắt đầu được tái sinh

Đầu ma khuyển này vẫn không hề biết, nó vẫn ngơ ngác ngoác 2 cái mồm ra nhìn vào từng đạo phù văn đang diễn biến, nhìn tia lôi điện đen ngòm như cái miệng rộng của hung quái đang táp tới....

"Tách..." 1 giọt nước miếng từ miệng nó nhỏ xuống

"Tách..." lại 1 giọt
.........

Khi mà tia lôi điện đó giống như bị đóng băng, ngừng lại trên không trung trước mặt nó 3mét, lôi văn đã ngừng diễn biến, Con chó này hồn nhiên đứng lên, hướng cái mõm lên trời nhìn lại mà sợ hãi, nước miếng trên 2 cái mõm vẫn quên cả liếm đi

Bản tính của loài chó....dù mà ma khuyển, thần khuyển hay chó cỏ thì vẫn như nhau....ngu ngốc và dơ bẩn như vậy...cái tật há miệng, chảy nước dãi là không hề khác nhau

"Ah....bà familiar.... bà sao vậy.....sao nhìn ta gê vậy...."

Phía trước mắt hắn, bà familiar đã ngơ ngác ra nhìn hắn như đang nhìn 1 quái vật....giống như sợ hãi khi thấy 1 xác chết sống lại vậy

Phải mất suốt 10 phút bà ta mới hơi lấy lại được cảm giác...lập tức....niềm vui liền xộc lên não,

"Ah....tiểu tam....ngươi không chết....ngươi....không chết...hahahaha....." vừa nói, bà ta vừa ôm lấy đầu con chó to này hôn nó dúi dụi

"Ah....phải...phải ròi....sao...sao ta....ah....ngaaaaaoooooooo...ô...."

"Ngao...ô.....ngao ...ô" 2 người cứ như vậy mừng rỡ như trẻ con

"Phải rồi....đây là tại sao....đây là tại sao....bà familiar.... là bà làm sao...."

"Không....không phải ta....ủa..chứ không phải là ngươi làm sao....không phải là huyết mạch hay thiên phú gì đó của ngươi thức tỉnh sao...."

"Không phải...." con chó này ngoác cái mồm ra khó hiểu, 1 đầu kia lại nhìn lên trời

Tia lôi điện mầu đen dữ tợn đó vẫn đứng im ở đó

Bà familiar thì ngồi đây...không làm gì cả

Lão fetch thì ngất xỉu nằm 1 bên cũng vậy

Còn hắn....hắn cũng vậy..

6 mắt 2 người trợn tròn lên ngơ ngác nhìn nhau

"Đây là tại sao....đây là sao..."

Ngay lúc mà nghi vấn trong đầu 2 người đang nóng hổi chưa giải đáp được thì 1 giọng nói đã vang lên

"E....Hèm...hừm.."

Không gian chấn động, sau đó là 1 thanh niên áo xanh, tóc ngắn, khí chất thong dong phiêu dật xuất hiện

Hắn vừa tới, không gian rách nát và loạn lưu cuồng bạo, năng lượng dư uy của hắc sắc ma lôi liền tan biến như băng tuyết

Càng đáng sợ hơn, tay phải hắn chỉ khẽ đưa ra, 1 tia lôi điện mầu trắng cực kỳ bình thường hiện ra....

Bạch lôi tầm thường vừa hiện,....điều thần kỳ liền sinh....tia hắc lôi to như bắp đùi người lớn hung hăng bá đạo, kinh khủng khiếp người kia không ngờ lại trở nên ngoan ngoãn....không sai...chính là ngoan ngoãn

Cực kỳ ngoan ngoãn tụ tập lại thành 1 tia lôi điện mầu đen có hình thù giống như 1 quả lôi cầu mầu đen đầy gai nhọn dữ tợn rồi sau đó nó thu mình lại rồi trở về trong tay của người thanh niên áo xanh đó

6 cặp mắt khiếp đảm ngây ngẩn nhìn theo từng động tác của người thanh niên mới tới này, mãi tới khi mọi chuyện xong xuôi, chúng mới nhẹ hít 1 ngụm lương khí

"Sao hả....có gì muốn nói nữa không....còn muốn chết nữa không..." giọng Thiên rất trìu mến vang lên

Dường như thông tin này, não 2 tên ngu ngốc này vẫn chưa kịp xử lý, 3 cái miệng vẫn không kịp
Phản ứng....2 người chỉ kịp lắc lắc 3 cái đầu 1 cách rất ngây thơ

"Ngươi...ngươi là ai..."

"Đúng vậy....ngươi là ai..." con chó này khẳng định lại câu hỏi của bà familiar

Thiên cũng không nói gì nhiều, khí chất điềm tĩnh thong dong trên người hắn phả ra, tay hắn chỉ chỉ xuống căn biệt thự, nóc nhà khách sạn Thiên tâm

Dưới thị lực kinh người của 2 người, tất nhiên là họ sẽ nhìn ra

Ngay lập tức, cái miệng họ vừa khép lại được 1 chút đã phải ngoác ra thêm 1 lần nữa

"Ngươi...ngươi là...Thiên..."

"Uhm....còn muốn giết ta nữa không..."

Nghe câu nói này, 2 người họ đồng loạt rùng mình 1 cái

Giết...

Giết 1 người mà khẽ đưa tay đã thu lại 1 trong thập đại hung tai đáng sợ nhất trong vũ trụ "hủy diệt ma lôi"

Giết 1 người có thể khiến thời gian, không gian hoàn toàn đông cứng

Giết 1 người chỉ thoáng chốc đã hồi sinh lại cho 1 con chó vừa bị nướng chín.

Đùa sao....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play