Thương trương như chiến trường, trên thương trường, chỉ cần bất cẩn một chút là sẽ không thể quay trở lại được, vậy nên, những năm gần đây, Lục Thiếu Hoa đều giữ vững nguyên tắc cẩn thận của mình để phát triển trên thương trường, đặc biệt là mỗi lần đối mặt với kẻ địch, Lục Thiếu Hoa lại càng thêm cẩn thận.

Lần này cũng vậy, Lục Thiếu Hoa cảm thấy cẩn thận là tốt nhất, suy cho cùng đối thủ là tập đoàn tài chính Morgan, đó là một tập đoàn tài chính thuộc vào hàng Top, mặc dù thực lực về mọi mặt không thể sánh được với hắn nhưng khinh địch là chịu thiệt.

Cũng chính vì Lục Thiếu Hoa không khinh địch nên khi nghĩ phải làm sao để đối phó, hắn rất cẩn thận, nói gì cũng phải đợi đến khi công ty con ở dưới báo lại tình hình, sau đó lại chờ mạng tình báo Hổ Gầm thu thập tin tức tình báo xong, Lục Thiếu Hoa mới bố trí đối phó lại.

Nói ra vừa khéo, tập đoàn tài chính Morgan trả thù Tập đoàn Phượng Hoàng vào lúc này hoàn toàn là vì họ may mắn, nếu không phải là Lý Chí Kiệt đang một lòng một dạ lo cho Ả Rập Saudi thì hành động của tập đoàn tài chính Morgan có lẽ sẽ sớm bị Lý Chí Kiệt biết.

Đúng thế, tập đoàn tài chính Morgan có động tĩnh lớn như vậy, liên kết không chỉ một công ty, bọn họ không thể giữ bí mật được, nếu đã không thể giữ bí mật được thì mạng tình báo Hổ Gầm chắc chắn sẽ thu được tin tức tình báo.

Nhưng, Lục Thiếu Hoa lại một lòng một dạ lo cho Ả Rập Saudi, dẫn đến việc Tập đoàn tài chính Morgan thuận lợi thực hiện kế hoạch hành động lần này mà không bị phát hiện. Nhưng không sao, Lục Thiếu Hoa đã biết trước sẽ có trận chiến như thế này, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhiều năm trước, Lục Thiếu Hoa đã biết, việc đụng độ với tập đoàn tài chính Morgan chỉ là chuyện sớm muộn, sỏ dĩ như vậy là vì Lục Thiếu Hoa muốn phát triển tài chính Phượng Hoàng, mà muốn để cho tài chính Phượng Hoàng đạt đến đỉnh cao, tất sẽ uy hiếp tới bá chủ ngành tài chính là tập đoàn tài chính Morgan, đến lúc đó hai bên tranh cao thấp là điều chắc chắn.

Lẽ nào không phải sao? Hai năm trước không phải Lục Thiếu Hoa đã đặt ra một kế hoạch sao, đưa tất cả các công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng lên đến đỉnh cao, không ai dám có ý kiến gì. Mục tiêu này một khi đã đặt ra, tập đoàn tài chính Morgan sẽ là kẻ địch, bởi tập đoàn tài chính Morgan tuyệt đối không giương mắt lên nhìn kẻ khác vượt qua họ.

Đã định là kẻ thù rồi, muốn đánh thì đánh, với Lục Thiếu Hoa cũng không quan trọng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa vẫn cảm thấy tiếc, thời điểm này đến quá sớm, nếu cho Lục Thiếu Hoa thêm bảy tám năm nữa, Lục Thiếu Hoa tự tin có thể đẩy tập đoàn tài chính Morgan xuống vực sâu, không còn cơ hội để vùng lên.

- Cho chúng một bài học trước đã, vài năm sau sẽ tiêu diệt chúng.
Trong đầu Lục Thiếu Hoa thầm quyết định.

Rất rõ ràng, hiện giờ muốn tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan là không thực tế chút nào, ít nhất, trong hoàn cảnh không có cơ hội thì muốn tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan là điều không thể, vì vậy, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể cho tập đoàn tài chính Morgan một bài học, cũng chỉ là một bài học mà thôi.

Đến Tập đoàn Phượng Hoàng , Lục Thiếu Hoa không do dự, đến thẳng phòng hội nghị. Lúc này phòng hội nghị đã chật kín người, tất cả đều là tầng lớp nhân viên quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng Hoàng, đều là Tổng giám đốc của các công ty con, nếu Tổng giám đốc không ở Tổng công ty thì Phó tổng giám đốc đi thay thế.

Mọi người thấy Lục Thiếu Hoa bước vào, tất cả đều đứng dậy, thể hiện sự tôn trọng đối với Lục Thiếu Hoa – Chủ tịch hội đồng quản trị.

Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa điềm nhiên đón nhận, đi đến vị trí chủ tọa, dùng tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, sau đó Lục Thiếu Hoa ngồi xuống trước.

Ánh mắt nhìn quanh khắp phòng hội nghị, có thể nói là Lục Thiếu Hoa nhìn khắp lượt sắc mặt của các nhân viên quản lý cao cấp, thấy mọi người đều nghiêm trang, Lục Thiếu Hoa trầm ngâm một lúc rồi nói
- Triệu tập mọi người đến, tin rằng tất cả đều biết đã xảy ra việc gì, không sai, Tập đoàn Phượng Hoàng đang bị tấn công, dùng từ tấn công để miêu tả cũng không quá chút nào, bởi vì thương trường là chiến trường, đây là một cuộc chiến, một cuộc chiến kiểu thương mại.

Nói đến đây, Lục Thiếu Hoa cố tình ngừng một lúc, cho những người ở dưới thời gian để phản ứng, sau đó mới nói tiếp
- Tập đoàn Phượng Hoàng đã thành lập hơn mười năm, trải qua rất nhiều việc, trong đó không thiếu địch thủ tấn công ác ý, ý đồ kéo Tập đoàn Phượng Hoàng xuống, xa lánh chúng ta, nhưng kết quả cũng không có gì ngoại lệ, bọn chúng đều thất bại, Tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta trường tồn mãi mãi. Rất nhiều người ngồi đây đã trải qua nhiều chuyện trong quá khứ, họ đều hiểu rõ tình thế khó khăn của Tập đoàn, tôi sẽ không nói nhiều nữa, điều tiếp theo tôi muốn nói là, lần này không giống với những lần trước, trước đây có thể nói là những rắc rối nhỏ, mặc dù là khó khăn nhưng cũng chỉ là tình thế khó khăn mà thôi, không thể biến thành khủng hoảng, nhưng lần này thì khác, lần này đối thủ mà chúng ta đối mặt rất hùng mạnh, rất nguy hiểm.

Nói xong những điều này, Lục Thiếu Hoa bất giác cảm thấy mình càng ngày càng có kinh nghiệm ăn nói, không vì cái gì khác, chỉ vì Lục Thiếu Hoa có thể nói rất nhiều vấn đề mà vẫn mạch lạc và có trật tự.

Nhưng đừng cho là những điều Lục Thiếu Hoa nói đều là vô ích, thực ra Lục Thiếu Hoa nói ra những điều này là để nhìn lại những gì mà Tập đoàn Phượng hoàng đã phải trải qua, suy cho cùng trong số những người ngồi đó có những người sau này mới vào tập đoàn, cũng coi như là người mới, không hiểu rõ về lịch sử của Tập đoàn Phượng hoàng, vậy nên Lục Thiếu Hoa mới phải nói lại để cho những người mới đó có hiểu biết nhất định về lịch sử của Tập đoàn Phượng hoàng.

Thực ra, hiểu về lịch sử của Tập đoàn Phượng hoàng cũng chỉ là để tiếp sức cho những nhân viên thôi, dù sao có một số người mới chỉ biết Tập đoàn Phượng hoàng bật lên nhanh chóng như thế nào chứ không biết Tập đoàn Phượng hoàng đã trải qua bao nhiêu trận chiến mới có thể đứng được như hôm nay.

Để cho người mới hiểu được những điều này thì họ mới biết hóa ra Tập đoàn Phượng Hoàng đã đánh lui được không ít kẻ thù, như vậy đối với trận chiến sắp tới sẽ có tác dụng kích thích ý chí chiến đấu, vì vậy, Lục Thiếu Hoa mới nói với những người ở dưới về điều này.

Từ sắc mặt của những người mới, những điều mà Lục Thiếu Hoa nói đều đã thành công, hắn đã kích thích được ý chí chiến đấu của những người đó, điều này làm Lục Thiếu Hoa rất hài lòng, ngừng một lúc rồi nói tiếp
- Tôi vừa mới nói rồi, lần này khác, trước đây mặc dù có mấy công ty thực lực rất mạnh đối lập với chúng ta, nhưng cũng chỉ là thực lực mạnh mà thôi, vẫn chưa đạt đến mức độ mạnh mẽ quyết liệt.

- Nhưng lần này thì khác, căn cứ vào biểu hiện của các hiện tượng, lần này đối thủ của chúng ta là tập đoàn tài chính nổi tiếng của Mỹ - tập đoàn tài chính Morgan.
Lục Thiếu Hoa tung ra một quả bom tấn, tung tập đoàn tài chính Morgan ra, sau đó đợi cho mọi người phản ứng lại mới nói tiếp
- Tập đoàn tài chính Morgan, tin rằng mọi người không lạ gì Tập đoàn này, năm 1997, tập đoàn tài chính Morgan đã đầu tư một số lượng lớn tiền vào thị trường cổ phiếu Hồng Kông, mà vào năm 1997 khi Soros gây ra cơn bão tài chính ở châu Á, tập đoàn tài chính Morgan đã bán tống bán tháo một lượng lớn cổ phiếu Hồng Kông, làm cho cổ phiếu Hồng Kông rớt giá thảm hại, nếu không phải là lúc đó vốn của Tập đoàn Phượng Hoàng nhiều, đem ra cứu thị trường cổ phiếu, tin rằng thị trường cổ phiếu Hồng Kông đã sớm sụp đổ rồi.

Lời nói cuối cùng của Lục Thiếu Hoa không phải là để khoe khoang, càng không phải là hạ thấp giá trị của Tập đoàn tài chính Morgan, mà là đang kể một sự thực, đồng thời, cũng là để gợi lên lòng thù hận của mọi người đối với Tập đoàn tài chính Morgan.

Đúng vậy, những người thuộc tầng quản lý cao cấp gần như đều là người Hồng Kông, chính mắt họ đã chứng kiến cơn bão tài chính năm 1997, cũng biết chính tài chính Phượng Hoàng đã cứu cả thị trường cổ phiếu Hồng Kông, đồng thời, họ cũng biết rằng, thủ phạm gây ra khủng hoảng cho thị trường cổ phiếu Hồng Kông chính là tập đoàn tài chính Morgan.

Phẫn nộ, đúng thế, rất nhiều người đều lộ ra vẻ phẫn nộ, điều này làm Lục Thiếu Hoa hài lòng, thấy hiệu quả không tồi, hắn bèn phất tay nói
- Được rồi, kẻ thù là ai ta đã biết, tiếp theo phải bàn đến việc đối phó thế nào, nhưng trước đó, mọi người phải nói ra tình hình của các công ty rồi sau đó thảo luận kế sách đối phó.

Đây là thói quen của Lục Thiếu Hoa, đem vấn đề ra thảo luận, không chừng phía dưới có người có cách hay cũng nên, ba ông thợ da còn hơn một Gia Cát Lượng mà.

Nhưng trước đó, báo cáo lại tình hình trước mắt là quan trọng nhất, Hứa Gia Thụy đứng ra, anh ta là Tổng giám đốc bên tiêu thụ Phượng hoàng, hiểu biết tương đối toàn diện về tình hình, thích hợp là người phát ngôn đầu tiên.

- Theo tình hình trước mắt, thế công của chúng vẫn còn rất mạnh, không những cạnh tranh giá cả với chúng ta mà còn thông qua mạng truyền thông bôi nhọ tập đoàn chúng ta, ngoài ra, chúng còn liên hệ với đại lý của chúng ta, hi vọng họ không làm đại lý cho sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta nữa, để làm cho khu vực tiêu thụ sản phẩm của chúng ta bị thu hẹp lại.
Hứa Gia Thụy nói tình hình chung chung ra, cũng là thủ đoạn mà địch thủ dùng.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, sau đó hỏi Hứa Gia Thụy
- Vậy các đại lý của chúng ta thì sao? Có ngưng làm đại lý không?

Đại lý là nơi chí mạng, cũng là điểm yếu của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu có đại lý dừng việc làm đại lý cho sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng thì trong một khoảng thời gian ngắn có thể sẽ có giai đoạn trống, thời kỳ trống này đủ để đối thủ chiếm được thị trường.

Vấn đề này rất nghiêm trọng, cho nên Lục Thiếu Hoa mới hỏi có nơi nào dừng việc làm đại lý không.

- Có, cho đến giờ, trên toàn cầu đã có mười ba đại lý kết thúc hợp đồng với chúng ta rồi, trước mắt chỉ là giai đoạn đàm phán mà thôi, bọn họ dường như muốn dùng phương pháp đàn phán để giải quyết hòa bình với chúng ta.
Hứa Gia Thụy trả lời.

- Không cần phải suy nghĩ gì, sau khi về, anh nói với các đại lý đó là, muốn kết thúc hợp đồng vào lúc này là không thể, trừ khi bọn họ đơn phương phá hợp đồng, còn nữa, một khi có người phá hợp đồng, trực tiếp kiện họ lên tòa án, chúng ta phải đòi bồi thường, dù sao tiền phá hợp đồng ghi trong hợp đồng cũng rất cao, là một con số không nhỏ chút nào.
Lục Thiếu Hoa ra lệnh, sau đó không quên bổ sung thêm một câu
- Còn nữa, một khi hủy hợp đồng, gửi lời mời đến khu vực có đại lý đó, chúng ta phải nhanh chóng thay thế, tránh để khu vực đó bị bỏ trống, như vậy kẻ địch có thể lợi dụng cơ hội đó, còn nữa, phải công bố ra ngoài, xếp những đại lý hủy hợp đồng đó vào danh sách đen, vĩnh viễn không cho họ quyền làm đại lý cho sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng nữa.

Lục Thiếu Hoa rất tức giận, nghĩ lại lúc đầu, khi Tập đoàn Phượng Hoàng đưa ra quyền làm đại lý, những công ty đó như mèo ngửi thấy mùi tanh, tranh nhau lao vào, giờ thì tốt rồi, bị người khác mua rồi thì muốn bỏ đi, lại còn là chia tay trong hòa bình, bọn họ tính toán cũng thật là tốt đó.

- Được rồi, việc này để qua một bên, nói tiếp tình hình đi.
Lục Thiếu Hoa cũng không để ý đến chuyện đại lý nữa, trở về vấn đề chính luôn.

Hứa Gia Thụy báo cáo rõ tình hình, trong đó bao gồm cả cách thức mà kẻ thù đang nhằm vào Tập đoàn Phượng Hoàng. Nhưng, Hứa Gia Thụy không nói tình hình của các công ty con, đương nhiên, không phải Hứa Gia Thụy không nói mà là anh ta không thể nói, bởi vì anh ta chỉ là Tổng giám đốc của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, không phải Tổng giám đốc của tất cả các công ty con, cũng không phải Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, cho nên anh ta không biết hết các tin tức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play