Về chuyện Lục Thiếu Hoa thu mua đội Manchester vốn là có mục đích, hiện tại tốt rồi, thu mua được đội Manchester, lại kinh doanh gần được hai quý, hắn sao lại không thực hiện mục đích của mình chứ. Không sót lại một bài quảng cáo, toàn bộ là Tập đoàn Phượng Hoàng, ngoài nhà tài trợ trang phục và giày ra, các nhà tài trợ khác không thu mua ai hết, có thể nói đội Manchester ngoài tiền vé xem bóng đá và chuyển tiếp phát thanh ra, các khoản khác đều không có thu.

Không thu cũng không có nghĩa là đội Manchester không thể tự kinh doanh, có ông chủ lớn Lục Thiếu Hoa, đội Manchester còn sợ không có tiền sao? Câu trả lời rất rõ ràng, có tiền, hắn đầu tư một trăm triệu đô la Mỹ cho một mùa bóng đều không thành vấn đề.

Huống chi, đội Manchester hiện tại đang quảng cáo cho xe hơi Rolls-Royce, như vậy xe hơi Rolls-Royce nhất định sẽ cung cấp cho một chút gì đó, ít nhất mấy cầu thủ nổi tiếng cũng có thể mua được một chiếc Rolls-Royce.

Tất cả các quảng cáo đều trở thành của Tập đoàn Phượng Hoàng, hiệu quả cũng rất rõ ràng, sự nổi tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng lan nhanh trong thế giới bóng đá, thậm chí có một số người hâm mộ bóng cuồng nhiệt nói rằng chỉ bán sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Đã có hiệu quả, lượng tiêu thụ sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng tăng nhanh, mang đến cho Lục Thiếu Hoa rất nhiều lợi ích, hắn hiển nhiên được thu vào.

Tuy nhiên hiện tại Lục Thiếu Hoa không có lòng dạ nào đi để ý tới đội Manchester, bây giờ toàn bộ tâm sức của hắn đều tập trung vào sự kiện ngày 11 tháng 9 sắp tới, chỉ chờ cơ hội đến, mấy người Lưu Minh Chương đầu cơ vốn vào thị trường cổ phiếu Mỹ, vậy là tiền tài cứ ào ào mà đến.

Thời gian hai mươi ngày trôi qua rất nhanh, ngày 5 tháng 9 năm 2001, đây là ngày lịch sử lặp lại, đúng tháng 9? Hội nghị lần thứ hai, Hội nghị lần này diễn ra tại phòng sách trong biệt thự của hắn.

Rượu vang và thuốc lá, đây là hai thứ không thể thiếu, Lục Thiếu Hoa ngồi trên ghế xô-pha, Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh ngồi bên cạnh, Lý Tông Ân ngồi trên một chiếc ghế xô-pha khác, sắp xếp rất rõ ràng, lấy Lục Thiếu Hoa làm trung tâm.

- Khoảng thời gian gần đây các anh chuẩn bị thế nào rồi?

Câu đầu tiên hắn nói là hỏi về tình hình chuẩn bị của mấy người Lưu Minh Chương.

Từ hai mươi ngày trước, hắn đã để mấy người Lưu Minh Chương đi sang làm quen với tình hình thị trường tiền tệ bên Mỹ, còn nữa chính là triệu tập những người môi giới chứng khoán cấp dưới, chuẩn bị tốt mọi mặt, hai mươi ngày sau, là lúc nghiệm thu thành quả.

Mấy người Lưu Minh Chương không vội trả lời câu hỏi của hắn, mà nhìn nhau, sau đó Lưu Minh Chương thay mặt, nói:

- Tình hình bên nước Mỹ đã quen, nhân viên cũng tập hợp xong, tiền vốn cộng thêm ba mươi tỷ đô la Mỹ cậu điều tới cũng đã chuẩn bị xong, có thể tiến ra thị trường bất cứ lúc nào.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa khẽ gật đầu, hỏi thêm một câu:

- Năm mươi tỷ đô la Mỹ chia thành mấy tài khoản, nhân viên chia làm mấy đội?

Theo quy tắc cũ, mỗi lần làm việc đều phân nhỏ ra, điều động phân phối nhân viên mấy người thành một tổ, mỗi tổ nắm giữ một hoặc một vài tài khoản để làm việc, cách thức liên lạc là dùng mạng kết nối chuyên dụng QQ, do một trong số mấy người Lưu Minh Chương tùy ý đến lãnh đạo.

Lục Thiếu Hoa biết lần này giống như trước kia, bởi vậy, hắn mới hỏi chia làm mấy đội và chia thành mấy tài khoản.

Lần này không phải là Lưu Minh Chương trả lời câu hỏi của Lục Thiếu Hoa, mà là Lý Vân Thanh trả lời, bởi vì Lý Vân Thanh là người chịu trách nhiệm ở mặt này, y có quyền trả lời, không có gì đáng trách.

- Chia thành mười tổ, mỗi tổ bốn người, mỗi nhân viên có một tài khoản, một số người làm việc nhanh thì giữ hai tài khoản, hợp lại có hơn năm mươi tài khoản.

Lý Thanh Vân cố gắng nói thật ngắn gọn:

- Còn nữa, nước Mỹ có bao nhiêu Sở Giao dịch Chứng khoán, mười tổ đó cũng đều đã được bố trí đến các Sở Giao dịch Chứng khoán.

Đơn giản, rõ ràng, đây là đánh giá của Lục Thiếu Hoa về Lý Vân Thanh, qua mấy câu nói ngắn gọn trình bày được hết tất cả vấn đề hắn cần.

- Tốt lắm.

Hắn nói một câu như vậy, dừng một chút, chuyển chủ đề, lại hỏi:

- Mạng kết nối chuyên dụng QQ chuẩn bị thế nào rồi?

Liên lạc rất quan trọng, bởi vì đó là sở tổng chỉ huy, mọi chỉ thị đều qua mạng kết nối QQ truyền đi, cấp dưới dựa theo chỉ thị mà làm, nếu như liên lạc xảy ra vấn đề, như vậy cấp dưới sẽ như rắn mất đầu, không biết bước tiếp theo cần phải làm như thế nào.

Tất nhiên, để đề phòng bất trắc, mấy người Lưu Minh Chương chắc chắn sẽ có một chuẩn bị khác, giống như điện thoại liên lạc, mấy người họ đặt gần mười bộ điện thoại ở sở chỉ huy, mỗi bộ tương đương một số, giả như mạng kết nối thông dụng QQ xảy ra vấn đề, các cấp dưới có thể liên lạc qua điện thoại với sở chỉ huy.

Lý Tông Ân khẳng định:

- Đã chuẩn bị tốt rồi, kiểm tra cũng đã xong, tất cả đều bình thường.

Phương diện này Lý Tông Ân phụ trách rất cẩn thận, anh ta có toàn quyền lên tiếng, cho nên khi Lục Thiếu Hoa hỏi đến, hai người Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh không nói gì, chỉ có Lý Tông Ân lên tiếng.

- Ừm.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, suy nghĩ một chút, dường như không có gì khiếm khuyết, lúc này mới nói:

- Nghỉ ngơi vài ngày, ngày 9 tháng 9, chính thức bắt đầu, ừm, tôi muốn nói một câu, trong vòng ba ngày các anh phải đưa tất cả tiền vốn vào hoạt động, cũng chính là đến chiều ngày 10 tháng 9 khi thị trường chứng khoán kết thúc hoạt động, ngày 11 tháng 9 chính là thời điểm.

Chưa xong, ngừng vài giây, hắn lại nhấn mạnh một câu:

- Thông tin bên kia truyền đến, tổ chức khủng bố sẽ hành động vào sáng sớm ngày 11 tháng 9, còn như thời gian có thay đổi hay không thì không thể biết được.

Câu nói sau cùng của hắn hoàn toàn vô nghĩa, nếu quỹ đạo lịch sử không thay đổi, như vậy sáng sớm ngày 11 tháng 9 giờ Mỹ chính là thời điểm tai họa xảy ra.

Mấy người Lưu Minh Chương cũng không để ý câu nói sau cùng của hắn, đều gật gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Đến lúc này, đúng vào ngày 11 tháng 9 thị trường chứng khoán Mỹ rối loạn đã tiến vào khâu thứ hai, mấy người Lưu Minh Chương đã chuẩn bị tốt các công việc, chỉ cần tai họa xảy ra, Lục Thiếu Hoa liền có thể thu về rất nhiều tiền.

...

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, khi đến ngày 8 tháng 9, trong Sở chỉ huy ở biệt thự của Tập đoàn tài chính Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa ngồi trên ghế xô-pha, đối diện với màn hình lớn treo trên tường, còn mấy người Lưu Minh Chương thì đứng giữ ở bên cạnh máy tính, bày thế trận chờ quân địch, chỉ chờ thời gian đến.

Rất nhanh, đã đến giờ, chỉ nghe một tiếng đinh, màn hình lớn sáng lên, các số liệu thi nhau hiện ra, mà mấy người Lưu Minh Chương lúc này cũng đang hành động, tiếng bàn phím vang lên, chỉ thị viết bằng chữ được truyền đi qua hệ thống mạng internet.

- Bắt đầu.

Đây là nội dung chỉ thị của Lưu Minh Chương.

Nhận được chỉ thị, các cấp dưới sẽ hành động theo chỉ thị của Lục Thiếu Hoa. Ở một nơi cách Sở tổng chỉ huy không xa, bên trong có bốn người môi giới chứng khoán không ngừng gõ bàn phím, đưa tiền vốn của người gửi tiết kiệm vào cuộc.

Do mức vốn quá lớn, mấy người Lưu Minh Chương cũng không dám đưa tiền vốn vào trong một lần, bởi vì đó là tiền ký quỹ, năm mươi tỷ đô la Mỹ đúng là nhân với hệ số n, nếu như làm việc quá nhanh, thị trường chứng khoán Mỹ trong nháy mắt đều có thể sụp đổ.

Quan trọng hơn chính là, Lục Thiếu Hoa muốn bịt tai che mắt người khác, không muốn Chính phủ Mỹ biết có một khoản vốn lớn đang tiến vào thị trường Mỹ. Giữ bí mật, đúng, chính là giữ bí mật, hành động bí mật rất quan trọng, nếu không thì hậu quả khó lường.

Nước Mỹ đúng là một thị trường tiền tệ tự do, nhưng một khi cơ quan Nhà nước can thiệp vào, hắn cũng đành chịu, nếu như để cơ quan Chính phủ Mỹ nhắm vào, đúng như lời hắn nói, như vậy hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.

Cho nên, khi mà chưa đến ngày 11 tháng 9, hành động bí mật là rất quan trọng.

Trong một buổi sáng, tiền vốn chầm chậm tiến vào thị trường, kết quả thống kê thoáng chốc đã được khoảng mười tỷ đô la Mỹ, đây là thành quả thu được từ suy tính của mấy người Lưu Minh Chương, buổi sáng ngày đầu tiên tiếp cận thị trường mười tỷ đô la Mỹ, buổi chiều vào cuộc năm tỷ đô la Mỹ, ngày đầu tiên chuyển vào mười lăm tỷ đô la Mỹ.

Ngày thứ hai cũng vậy, chỉ có điều thời gian khác đi một chút, buổi sáng đưa vào năm tỷ đô la Mỹ, buổi chiều đưa vào mười tỷ đô la Mỹ, đảo ngược lại, tiền vốn đưa vào buổi sáng chuyển thành buổi chiều, tiền vốn đưa vào buổi chiều chuyển thành buổi sáng.

Nếu làm như thế, trong hai ngày sẽ chuyển vào ba mươi tỷ đô la Mỹ, nhưng tiền vốn Lục Thiếu Hoa giao cho mấy người Lưu Minh Chương là năm mươi tỷ đô la Mỹ, nếu làm theo tính toán này, như vậy không có cách nào đưa đủ năm mươi tỷ đô la Mỹ tiến vào thị trường.

Nhưng mà, mấy người Lưu Minh Chương sẽ gửi số tiền dư năm mươi tỷ vào trong ngân hàng sao?

Câu trả lời rất rõ ràng, bọn họ sẽ không làm vậy, cho dù bọn họ có dự định làm vậy thì Lục Thiếu Hoa cũng sẽ phản đối, hắn nói đưa ra năm mươi tỷ đô la Mỹ đầu cơ thì phải là năm mươi tỷ đô la Mỹ, hơn một xu cũng không chi, kém một xu cũng không được.

Nếu mấy người Lưu Minh Chương không gửi năm mươi tỷ đô la Mỹ vào trong tài khoản ngân hàng, như vậy số tiền đó chắc chắn sẽ được dùng, còn như dùng như thế nào, có một đợt sóng lớn sẽ đến vào buổi chiều ngày 10 tháng 9, rất nhiều rất nhiều tiền đưa vào.

Ngày 11 là ngày kinh hoàng, đếm ngược về ngày 10, ngày này đưa vào một khoản lớn, ngay cả Chính phủ Mỹ cũng không thể làm gì, bởi vì họ không còn thời gian để đối phó với Lục Thiếu Hoa.

Bố trí của mấy người Lưu Minh Chương cũng phải có sự đồng ý của Lục Thiếu Hoa, nếu không bọn họ sẽ không dám làm như thế, dù sao đó cũng là việc lớn, một khi đưa hai mươi tỷ đô la Mỹ vào thị trường trong cùng một ngày, thế lực sẽ thu hút sự chú ý của những người tò mò, cho dù là đi vào tản mác, thu hút sự chú ý là lẽ đương nhiên.

- Đã hoàn thành chỉ tiêu chưa?

Lục Thiếu Hoa thản nhiên hỏi một câu.

Nhìn thấy thị trường chứng khoán Mỹ đã kết thúc phiên giao dịch, thao tác buổi sáng đã xong, kết quả thống kê cũng có thể đưa lên rồi, vì thế, hắn mới hỏi.

- Hoàn thành chỉ tiêu, vừa vặn, mười tỷ đô la Mỹ, không hơn không kém.

Lưu Minh Chương gật mạnh đầu, trả lời với bộ dạng rất nghiêm túc.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa cũng gật gật đầu, rất hài lòng, sau đó chuyển chủ đề, lại hỏi:

- Ông Hướng bên đó thế nào? Có vào cuộc không vậy?

Từ hai năm trước, Lục Thiếu Hoa đã nói qua với Hướng Hoa Cường, có một cơ hội kiếm tiền, cơ hội mà hắn nói khi đó chính là biến động của thị trường chứng khoán Mỹ sau sự kiện 11 tháng 9, hiện tại đang làm rồi, hắn đương nhiên có báo tin cho Hướng Hoa Cường cùng tiến vào kiếm tiền ở Mỹ.

Chỉ có điều lượng vốn của Hướng Hoa Cường quá ít, Lục Thiếu Hoa cũng không có sắp xếp đặc biệt, hắn tựa như chuyển gánh nặng sang cho Lưu Minh Chương phụ trách, chính bản thân hắn không quan tâm nhiều, ngay cả liên lạc với Hướng Hoa Cường cũng không có.

Hiện tại thấy đã tiến vào, hắn cũng nên hỏi một chút, nếu không thì có vẻ không có trách nhiệm.

Lưu Minh Chương nói qua:

- Bên đó tôi sắp xếp buổi chiều sẽ đưa vào, tiền vốn quá ít, chỉ có 1.1 tỷ đô la Mỹ mà thôi, muốn đưa vào cũng là chuyện trong nháy mắt, không quan trọng lắm.

Cũng không phải Lưu Minh Chương coi thường Hướng Hoa Cường, mà là 1.1 tỷ đô la Mỹ đó không là gì so với người tiêu tiền như nước như hắn, với xuất thân của anh ta, đúng là gấp mấy lần 1.1 tỷ đô la Mỹ, anh ta làm sao phải để ý chứ.

Huống chi, tiền vốn mỗi lần anh ta đầu cơ đều là hơn mười tỷ đô la Mỹ, lần đầu cơ lớn nhất lên đến hai trăm tỷ đô la Mỹ, thu lại được hơn trăm tỷ đô la Mỹ, đem so sánh, 1.1 tỷ đô la Mỹ quả thật không là gì cả.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, môi động đậy vốn định nói tiếp, nhưng lại thôi, cũng không phải hắn không nói, mà là điện thoại của hắn đúng lúc này reo lên, làm hắn không thể nói tiếp.

Cầm điện thoại lên xem, là Hướng Hoa Cường gọi đến, hắn khẽ cười, nghĩ thầm:

- Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền.

Chẳng lẽ không đúng sao? Hắn vừa mới nhắc đến chuyện của Hướng Hoa Cường, lập tức bây giờ anh ta gọi điện đến, đây không phải là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền thì là gì.

Nhận điện thoại, nói xã giao hai câu, Hướng Hoa Cường ở đầu dây bên kia liền chuyển vào chủ đề chính, thì ra anh ta định mời hắn và mấy người Lưu Minh Chương đi ăn cơm, để gọi là cảm ơn bọn họ.

Ăn cơm miễn phí, Lục Thiếu Hoa hiển nhiên sẽ không lưu tâm, đồng ý rất nhanh.

Còn như mấy người Lưu Minh Chương thì càng đơn giản, ở trong khu vực Hồng Kông này, mãi mãi không thể thoát khỏi xã hội đen, dù cho mấy người bọn họ hiện tại chưa bị xã hội đen làm rối loạn, nhưng sau này có hay không thì không nói trước được.

Mà Hướng Hoa Cường lãnh đạo xã hội đen Hồng Kông, mấy người Lưu Minh Chương có thể quen biết anh ta đương nhiên là việc tốt, sau này không chừng gặp phai một số phiền toái nhỏ có thể nhờ vậy mà giải quyết thuận lợi ấy chứ, mấy người bọn họ làm sao có thể từ chối lời mời chứ.

Tất cả đều vui vẻ nhận lời, một đoàn người lên xe, chậm rãi đi đến khách sạn đã hẹn, sau đó cùng nhau ăn uống thả cửa, đây là một khâu không thể thiếu dược.

Hướng Hoa Cường và Lục Thiếu Hoa quen biết đã lâu, vốn không cần phải khách sáo, nhưng anh ta biết, lần đầu tư 1.1 tỷ đô la Mỹ này, lại sau một khoảng thời gian, 1.1 tỷ đô la Mỹ liền biến thành mấy tỷ đô la Mỹ.

Có thể nói, lần này Lục Thiếu Hoa giúp không cho anh ta kiếm tiền, hơn nữa lại kiếm nhiều tiền, thử hỏi anh ta làm sao lại không cảm động đến rơi nước mắt chứ, cho nên cho dù hai người có quan hệ đặc biệt thân thiết đến mấy, anh ta cũng rất nghiêm túc tỏ ý cảm ơn hắn.

Cảm ơn Lục Thiếu Hoa, Hướng Hoa Cường đương nhiên không quên mấy người Lưu Minh Chương, cũng đều tỏ ý cảm ơn, đồng thời bày tỏ, sau này có gặp phải chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh ta, việc gì có thể giải quyết được thì anh ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để giải quyết.

Đây chính là lời hứa của ông trùm xã hội đen, tuy chỉ là lời nói ngoài miệng, nhưng đối với anh ta mà nói, đó chính là một tấm bùa hộ mệnh, mấy người Lưu Minh Chương đương nhiên vô cùng hài lòng.

Ngay sau đó, một bữa tối hòa thuận vui vẻ bắt đầu...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play