Lục Thiếu Hoa thật không ngờ cùng bố vợ trò chuyện cuối cùng nói đến chuyện công ty. Sau đó lại mời bố vợ rời núi, bố vợ dường như nhàn rỗi nhiều năm, tự hỏi có đáp ứng được yêu cầu không, có thể nói, lần này Lục Thiếu Hoa đến nhà họ Tần thu hoạch lớn.

Ở kiếp trước của Lục Thiếu Hoa, hắn đọc rất nhiều tiểu thuyết, trong đó có nhiều nhân vật chính đưa người thân thích vào công ty, cuối cùng làm công ty tan vỡ hoặc gặp nguy hiểm.

Nhưng với Lục Thiếu Hoa, nhân vật chính đó không biết làm gì nên mới như vậy, nếu là hắn thì tuyệt đối không có sự việc đó. Một hai không có cổ phần, mà việc chính là năng lực.

Là thân thích thì tốt rồi, nếu anh có năng lực tôi có thể tuyển dụng anh vào công ty, nhưng anh không thể dựa vào quan hệ để giương oai ở công ty. Một khi như thế thì Lục Thiếu Hoa mặc kệ thân thích gì, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ làm cho phải cuốn gói.

Đừng bảo Lục Thiếu Hoa lạnh lùng, có đôi khi Lục Thiếu Hoa có thể không nhận người thân, giống như trước có một Phó tổng giám đốc của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng đưa người thân đến Tập đoàn Phượng Hoàng, cuối cùng làm cho vị Phó tổng giám đốc đó phải cuốn gói bỏ của chạy lấy người.

Tuy vị đó không phải thân thích của Lục Thiếu Hoa nhưng đừng quên, có thể lên làm Phó tổng giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng không phải là nhân vật bình thường, chẳng những phải có năng lực mạnh mẽ, còn phải được Lục Thiếu Hoa tín nhiệm, nếu không thì không thể có vị trí cao như vậy được.

Nói cách khác, vị Phó tổng giám đốc đó được Lục Thiếu Hoa tín nhiệm, bản thân cũng có năng lực, nhưng cũng vì một chuyện nhỏ mà cuối cùng bị Lục Thiếu Hoa đuổi ra khỏi công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, thử hỏi thủ đoạn của Lục Thiếu Hoa như thế nào.

Lục Thiếu Hoa tính cách rất rõ ràng, đồng thời cũng cương quyết trong việc giải quyết các vấn đề như thế, cũng tin vào nhận định của chính mình, Lục Thiếu Hoa cảm thấy bố vợ không phải loại người vì quan hệ thân thích mà vào công ty giương oai, cũng không phải là người vì có quan hệ mà gây ra những bất lợi cho Tập đoàn Phượng Hoàng.

Cho nên, Lục Thiếu Hoa mới yên tâm mời bố vợ rời núi, vì hắn thành lập bộ phận quản lý. Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa mời bố vợ xuống núi, ngoài việc không muốn thấy ông ngày nào cũng rảnh rỗi, còn là vì bộ phận quản lý này thật sự quan trong, Lục Thiếu Hoa không thể không tìm một người hoàn toàn tin tưởng quản lý nó.

Có đôi khi một người vì có quan hệ thân thích mà làm bậy ở công ty, rõ ràng Tần Lôi không phải người như vậy, như vậy chính là loại người thứ hai, người vì mối quan hệ mà coi công ty như nhà mình, làm việc gì cũng cố gắng gấp bội.

Điều Lục Thiếu Hoa cần không phải là loại người thứ hai này sao?

Có thể tín nhiệm, lại là người cố gắng hết sức, Lục Thiếu Hoa cũng đang tìm người như vậy.

Quan trọng hơn là, nếu là người nhà quản lý, sẽ không tiết lộ bí mật, dù sao bộ phận sắp thành lập là bộ phận quản lý toàn bộ tài khoản của Tập đoàn Phượng Hoàng ở nước ngoài, so với buôn bán bí mật có khi còn quan trọng hơn, không thể tiết lộ chút nào.

Đây là lý do vì sao Lục Thiếu Hoa mời bố vợ.

Hiện tại thì tốt rồi, bố vợ đồng ý rồi, Lục Thiếu Hoa cũng có thể thở phào, tiếp theo là hỏi bố vợ xem cần bao nhiêu nhân viên bên dưới và từ từ chuẩn bị thành lập bộ phận. Đợi sau khi bố vợ nói ra, Lục Thiếu Hoa mới nói, tỏ vẻ sẽ mau chóng chuẩn bị tốt, việc này mới xem như xong một phần.

Công việc đã định xong, tiếp theo sự việc trở nên đơn giản hơn, không ngừng nói về viêc nhà, sau đó nói một chút về Bát Quái.

Đừng tưởng Tần Lôi đã hơn năm mươi tuổi, ông ta kỳ thật cũng rất thích đàm luận, đặc biệt về giới chính trị Mỹ, ông ta lấy anh mắt của người ngoài cuộc nhìn, tự nhiên sẽ có được những nhận xét khác lạ trong lúc đàm luận.

Lục Thiếu Hoa cũng không ngăn sự thích thú này đối với bố vợ, nói câu nào hắn cũng đáp lại theo ý của ông ấy, làm không khí trở nên hòa thuận hơn nhiều.

Cuối cùng, Tần Lôi còn đề xuất muốn thăm Lục Vũ Đình, hỏi Lục Thiếu Hoa có đồng ý hay không.

Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gi, Lục Vũ Đình đúng là con gái hắn nhưng cũng là con của Tần Tịch Thần, mà bố Tần Tịch Thần cũng là bố vợ của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa dường như không có lý do gì ngăn cản.

Đương nhiên, việc này còn có một nhân tố khác bên trong.

Bởi vì Tần Lôi nói muốn gặp Lục Vũ Đình là muốn đi gặp cha của Lục Thiếu Hoa. Nếu muốn gặp cha của Lục Thiếu Hoa, hai bên gặp nhau thì có nghĩa là có ý kết thân.

Ngẫm lại thì như vậy cũng có lý.

Nhưng Lục Thiếu Hoa không ngại vì Tần Tịch Thần đã được Lục Gia Diệu thừa nhận, Lục Vũ Đình còn có địa vị ở nhà họ Lục, mặc kệ thế nào Tần Tịch Thần đã là dâu của nhà họ Lục rồi.

Nếu là như thế, Lục Thiếu Hoa còn phải để ý gì đâu hai bên gặp mặt, chỉ là tốt, không có ảnh hưởng gì.

Lục Thiếu Hoa đồng ý và khuyên bố vợ nên về cùng hắn, sang Hồng Kông, rồi cùng đến tập đoàn làm việc.

Những năm 80 Tần Lôi đã đến Mỹ, hiện nay đã mười mấy năm không về Hồng Kông, ban đầu Lục Thiếu Hoa muốn thành lập bộ phận mới ở Mỹ, nhưng nghĩ lại thấy đặt ở Tập đoàn Phượng Hoàng thích hợp hơn.

Nhưng vừa mới bắt đầu Lục Thiếu Hoa không nhắc đến việc này, bởi vì Tần Lôi ở Mỹ đã mười mấy năm, nếu ngay lập tức rời đi, dường như khó thực hiện. Bây giờ thì tốt lắm, có Lục Vũ Đình làm cái cớ, Lục Thiếu Hoa cũng có thể đề cập đến.

Tần Lôi ở Mỹ mười mấy năm, sống ở đây đã quen, nhưng cũng không phải Tần Lôi không nghĩ sẽ về Hồng Kông, chỉ có điều trước kia chưa lần nào có cơ hội mà thôi. Hiện nay đã có cơ hội rồi, Tần Lôi không cần suy nghĩ, đồng ý ngay.

Không thể không nói, việc này đối với Lục Thiếu Hoa là một tin tức tốt. Lục Thiếu Hoa không cười ra mặt, tỏ ý sẽ sắp xếp mọi chuyện, sau đó chủ động nói sang chuyện khác, còn nói một vài câu chuyện tầm phào..

Tần Lôi dường như cũng không muốn nói nhiều về việc quay về Hồng Kông, Lúc Lục Thiếu Hoa chủ động nói sang chuyện khác, ông ta cũng tiện dịp cùng Lục Thiếu Hoa tán gẫu.

Cứ như vậy, một già một trẻ hàn huyên suốt buổi chiều, mãi đến lúc anh trai và mẹ trở về mới thôi. Nhưng không bao lâu sau có thêm anh trai vào, ba người đàn ông tha hồ tán gẫu.

Ai nói chỉ phụ nữ mời có tài tán gẫu, đàn ông cũng có thể, đặc biệt là nói những chuyện đại sự, đàn ông có khi còn nói nhiều hơn cả phụ nữ.

...

...

Lục Thiếu Hoa ở New York hai ngày, mà không phải là hai ngày, mà tối ngày hôm sau Lục Thiếu Hoa đã đi rồi, có cả bố vợ và mẹ vợ cùng với Tần Tịch Thần bay về Hồng Kông.

Nếu như bình thường, Tần Tịch Thần sẽ không đồng ý đi nhanh như vậy, nhưng hiện nay thì khác, cha mẹ cô cũng đi cùng, Tần Tịch Thần cũng không còn gì lưu luyến ở Mỹ, ngược lại rất muốn nhanh chóng về Hồng Kông.

Tần Tịch Thần là CEO của Tập đoàn Phượng Hoàng cũng chính là Tổng giám đốc điều hành, công việc cô đảm nhiệm rất nhiều. Mọi việc bên Hồng Kông làm cô không thể đi đâu, nếu không tranh thủ lúc rảnh rỗi, Tần Tịch Thần không có khả năng đi Mỹ.

Hiện nay cha mẹ cô cùng sang đây, toàn bộ tâm tư của Tần Tịch Thần đều để vào Tập đoàn Phượng Hoàng, sẽ không còn dừng lại ở Mỹ nữa. Đây cũng là lý do Tần Tịch Thần muốn về Hồng Kông.

Nhưng sau khi về Hồng Kông, Tần Tịch Thần một lần nữa phải làm việc, không đầy hai ngày sau, cô lại có thể tranh thủ thời gian, bởi vì Tần Lôi muốn gặp cháu gái, phải đến nhà họ Lục, lần này Tần Tịch Thần hào hứng, chịu trách nhiệm dẫn đường.

Ban đầu Lục Thiếu Hoa muốn quay về nhà một chuyến, nhưng đến Hồng Kông thì có rất nhiều việc phải làm, Lục Thiếu Hoa không thể đi được, nên đành ở lại Hồng Kông, tiến hành kế hoạch của hắn và chia sẻ gánh nặng công việc cho Tần Tịch Thần khi cô đi vắng.

Đúng vậy, Tần Tịch Thần lên máy bay, cùng cha mẹ cô về nhà Lục Thiếu Hoa, là lúc Lục Thiếu Hoa đang ngồi trong phòng làm việc của cô, sắm vai Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, xử lý mọi chuyện của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Tới lúc này Lục Thiếu Hoa mới ý thức được hắn thật sự đã xem nhẹ áp lực mà Tần Tịch Thần phải chịu, bởi vì ngày đầu tiên hắn đên làm, bàn làm việc rất nhiều văn kiện chưa được giảm chút nào.

Xử lý xong một phần văn bản, đợi dưới công ty gọi điện khẩn lên, hỏi lại tỉ mỉ, đợi không có việc gì, Lục Thiếu Hoa mới ký tên, đưa cho thư ký hoặc bảo người cầm đi.

Được rồi, cứ dùng nửa ngày để xử lý công văn khẩn cấp đi, nhưng Tần Tịch Thần đi mấy ngày còn bao nhiêu văn bản tồn đọng.

Không nói nhiều, đều cần Lục Thiếu Hoa xử lý, cho dù văn bản tồn đọng lại thì cũng không có nghĩa là có thể xử lý chậm, vì văn bản đã đưa đến phòng của Tổng giám đốc điều hành không thể là văn bản không quan trọng được, tồn đọng cũng không thể lâu quá.

Từ lúc Tần Tịch Thần ngồi trên máy bay thì Tần Tịch Thần đã nói với Lục Thiếu Hoa cô lần này sẽ nghỉ một thời gian dài. Nếu Lục Thiếu Hoa không kỳ kèo, có lẽ Tần Tịch Thần sẽ ở lại cả nửa tháng

Mà sau khi kỳ kèo, Tần Tịch Thần vẫn kiên trì sẽ về nhà cha mẹ Lục Thiếu Hoa mười ngày, nói cách khác, Lục Thiếu Hoa phải ngồi làm việc ở phòng tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng mười ngày.

Trừ việc đó ra, Tần Tịch Thần còn ra chỉ tiêu là khi cô trở về, trong phòng làm việc của cô không được có văn bản nào còn tồn lại.

Điều này nghĩa là gì.

Có nghĩa là Lục Thiếu Hoa phải xử lý hoàn toàn văn bản tồn đọng trước đó, còn những văn bản hàng ngày cũng phải xử lý hoàn toàn.

Vừa nãy Lục Thiếu Hoa còn cảm thấy đó là bữa ăn sáng, nhưng khi đi làm ngày đầu tiên, Lục Thiếu Hoa đã thấy đau đầu, không biết làm thế nào.

Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng hiểu rõ được áp lực của cái chức Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng của Tần Tịch Thần.

Ầy, trăm nghìn năm mới có một lần như vậy, cố gắng lên. Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, nhìn chồng văn bản trước mặt, thì thào tự động viên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play