Lục Thiếu Hoa triệu tập mấy người Lưu Minh Chương ba ông chủ lớn của Tập đoàn tài chính Phượng Hoàng lại, nhất định không chỉ vì cổ phần của Google, nếu như muốn thu mua cổ phần của Google, như vậy hắn hoàn toàn có thể chỉ nói với một mình Lý Tông Ân, cùng làm việc với anh ta, dặn dò anh ta đi Mỹ là được.

Đúng vậy, khi Lục Thiếu Hoa bắt đầu tạo lập vương quốc internet của riêng mình, hắn sớm đã nghĩ tới, phải thu mua các công ty nổi tiếng trên thế giới trong tương lai, nếu có thể dồn hết tiền để thu mua thì dồn hết để thu mua, nếu không thể thu mua toàn bộ, thì nắm giữ một ít cổ phần cũng được.

Mà kế hoạch này bây giờ đã bắt đầu rồi, Google rất may mắn, là công ty đầu tiên hắn hành động, kế tiếp là đến công ty nào đây?

Không nghi ngờ gì, khi tìm mục tiêu Lục Thiếu đều là tìm những công ty khá lớn mạnh, như Google chẳng hạn, đó là công ty mạng internet đứng thứ hai trên thế giới, còn xếp thứ nhất là hãng Microsoft, hãng Microsoft thì hắn đã có cổ phần rồi, không cần phải đi thu mua, nhưng các công ty khác thì không như vậy, thí dụ công ty Yahoo đứng thứ ba trên thế giới, hắn cũng đã để ý từ lâu.

Chỉ là hắn không có cách nào, công ty Yahoo từ năm 1994 đã sớm thành lập, đến nay đã được năm năm, đang ngày càng phát triển lớn mạnh, nếu muốn thu mua cổ phần này thì thật quá khó khăn.

Nhưng cho dù là như vậy, hắn cũng muốn liều một phen, dù sao công ty Yahoo cũng là công ty hàng đầu niêm yết trên thị trường đã ba năm, nếu như mạn đàm không được, hắn hoàn toàn có thể dùng thủ đoan để thu mua, cuối cùng sẽ nắm giữ được quyền hành.

Đương nhiên, nếu muốn khống chế tất cả cổ phần là điều không thể, bởi vì người sáng lập công ty Yahoo Dương Trí Viễn và một người Mỹ ( Jerry Yang và David Filo) nắm giữ toàn bộ quyền kiểm soát cổ phần, tuy rằng hai người họ không nắm giữ đến 51% cổ phần, nhưng nếu hai người họ liên kết lại, thì sẽ vượt quá 51%.

Lục Thiếu Hoa vẫn còn nhớ, vào năm 2008, hãng Microsoft cũng muốn mua công ty Yahoo, cuối cùng hai bên không thể ký kết hợp đồng, nguyên do là hãng Microsoft đưa ra giá quá thấp, mỗi cổ phần chỉ dùng 32 đô la Mỹ để thu mua.

Mà ý của Dương Trí Viễn là 37 đô la Mỹ một cổ phần, như vậy cổ phần anh ta giữ bán ra sẽ có giá hơn 50 tỷ đô la Mỹ. Chỉ có điều cuối cùng không thể ký kết, mà hãng Microsoft cũng tuyên bố sẽ thu mua ngầm.

Dễ nhận thấy, phát động thu mua ngầm chỉ là đòn hỏa mù hãng Microsoft tung ra mà thôi, bởi vì hãng Microsoft cơ bản không có khả năng phát động thu mua ngầm, nguồn lực không đủ. Suy nghĩ kỹ một chút liền hiểu ngay, hãng Microsoft ra giá 32 đô la Mỹ thu mua mỗi cổ phần của công ty Yahoo đều phải trả 44.6 tỷ đô la Mỹ, nếu như thu mua ngầm, hãng Microsoft phải chi ra ít nhất là một phần ba tiền vốn mới có thể thành công.

Đây vẫn chỉ là phỏng đoán ban đầu, nếu các cổ đông của công ty Yahoo liều chết chống lại, hãng Microsoft phát động thu mua ngầm cuối cùng có thể phải chi ra càng nhiều tiền hơn, đó là lý do mà chuyện này cơ bản là không thể.

Nhưng, Lục Thiếu Hoa có khả năng thu mua sao? Nếu hắn quyết tâm thu mua ngầm công ty Yahoo, như vậy công ty Yahoo cũng chỉ có thể thu mua của từng người, dù cho là phát triển tới năm 2008 rồi, giá trị toàn bộ công ty Yahoo cao tới chục tỷ đô la Mỹ, hắn cũng có khả năng thu mua, nói gì đến hiện tại, giá trị hiện tại của công ty Yahoo cũng chỉ là vừa mới qua chục tỷ đô la Mỹ mà thôi.

Với xuất thân của hắn, muốn phát động thu mua ngầm, thì chỉ cần bắt tay vào làm là có thể được. Chỉ có điều suy nghĩ đến việc Dương Trí Viễn là người Trung Quốc, tuy là sinh ra ở Đài Loan, nhưng dù sao quê gốc vẫn là người Phúc Kiến, hắn hy vọng anh ta có thể đồng ý để tập đoàn Phượng Hoành thu mua một ít, như vậy mới không cần trực tiếp phát động thu mua ngầm.

- Công ty Yahoo. Cái tên này chắc là các anh biết rõ?
Lục Thiếu Hoa thản nhiên hỏi một câu.

Không cần nói nhiều, ba người Lưu Minh Chương luôn để ý tới khoa học công nghệ, đối với công ty đã niêm yết trên thị trường ba năm nay, mấy người họ làm sao lại không biết chứ, ừ, không chỉ đơn giản là biết, mà còn hiểu rõ vô cùng, ai bảo người sáng lập ra công ty đó có một người là người Trung Quốc chứ.

- Dương Trí Viễn.
Lưu Minh Chương nói thẳng ra tên của người sáng lập công ty Yahoo, để chứng tỏ rằng anh ta hiểu rất rõ về công ty này.

Hai người Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân cũng không ngoại lệ, khi Lưu Minh Chương vừa dứt lời, đều gật gật đầu, biểu thị họ cũng biết rõ về công ty Yahoo.

- Mục tiêu thứ hai của tôi chính là nó, công ty Yahoo nổi tiếng nhất là hòm thư điện tử, mà hòm thư của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta đã nghiên cứu phát triển rồi, không lâu nữa sẽ đưa ra thị trường, nhưng, đến hiện tại, tôi chỉ lệnh cho cấp dưới mở rộng bản tiếng Trung mà thôi, cũng không có nhiều loại ngôn ngữ.
Nói xong, hắn ngừng vài giây, lại nói:
- Có hai lựa chọn, một là chúng ta thu mua đủ 51% cổ phần, nắm giữ toàn bộ quyền kiểm soát, như vậy hòm thư Tập đoàn Phượng Hoàng sáng lập ra mới chỉ mở rộng hòm thư bản tiếng Trung, do công ty Yahoo đi đầu làm trước, mở rộng trên toàn thế giới. Mà nếu như họ không bằng lòng để chúng ta thu mua 51% cổ phần, vậy thì bắt đầu thu mua ngầm, làm cổ đông lớn nhất giấu mặt ngoài hai người cùng hợp tác sáng lập đó ra, sau đó hòm thư của Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ phát triển mở rộng hơn ra bản nhiều loại ngôn ngữ, cạnh tranh với Yahoo.

Rõ ràng, Lục Thiếu Hoa sử dụng nước cờ lễ trước binh sau, trước tiên cùng họ thương lượng, nếu họ bằng lòng bán ra 51% cổ phần, như vậy hắn sẽ dùng cách mềm dẻo để thu mua hoàn toàn, còn như nếu họ không đồng ý, hắn sẽ dùng đến áp lực, thẳng tay thu mua cổ phiếu của công ty Yahoo niêm yết trên thị trường, và mua cả cổ phần của các cổ đông nhỏ dưới quyền họ.

Kỳ thật hắn rất mong Dương Trí Viễn và bạn hàng của anh ta bán cổ phần ra, như vậy hắn có thể không cần thô bạo với họ, lại có thể khống chế toàn bộ, dù cho có mất nhiều tiền hơn một chút, hắn cũng không để ý.

Hết cách, ai bảo Lục Thiếu Hoa chỉ ủng hộ một công ty mạng đặc biệt, phát triển hòm thư cũng là do mã hóa nhanh mà ra, không tách ra độc lập, mà công ty Yahoo sớm đã là một phần trong kế hoạch của hắn, bởi vì chúng sớm đã xuất hiện từ năm năm trước, và được rất nhiều người trên toàn thế giới sử dụng.

Thu mua một cái có sẵn, đây là quyết định ngay lúc đó của hắn.

Mà hiện tại cuối cùng phải triển khai quyết định khi đó, chuẩn bị thực hiện, Sợ là sợ Dương Trí Viễn không bằng lòng bán cổ phần trong tay ra.

Lý Vân Thanh nói:
- Tôi đoán, Dương Trí Viễn sẽ không muốn bán cổ phần trong tay ra.

Suy đoán của y cũng có căn cứ, y nghĩ, công ty Yahoo như là đứa con của Dương Trí Viễn, do anh ta sáng tạo ra, lại chăm cho nó phát triển, nhưng không quá vài năm, đứa con liền trở thành của người khác, anh ta cũng chỉ có được một phần nhỏ mà thôi, nếu là con người thì sẽ không bán ra.

- Tôi cũng thấy anh ta sẽ không bán ra.
Lý Tông Ân dường như đồng ý với ý kiến của Lý Vân Thanh.

- Tôi cũng cho là như vậy.
Lưu Minh Chương không phản đối, cũng đồng ý với suy đoán của Lý Vân Thanh.

Lục Thiếu Hoa không phải không cho là như vậy, thế nhưng, hắn cảm thấy nên thử một lần trước.
- Việc là do con người làm mà, chúng ta thử đi thuyết phục anh ta, ừm, nếu như tình thế bắt buộc, tự tôi sẽ bay sang Mỹ một chuyến.

Nói đến đây, hắn liếc nhìn ba người, rất nghiêm túc, nói:
- Nhưng, các anh phải chuẩn bị tốt việc thu mua ngầm, nếu đàm phán không được thì ta sẽ thu mua ngầm. Ừ, phải rồi, tiền vốn không có vấn đề gì chứ?

Tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại không giống lúc cuộc khủng hoảng tài chính châu Á mới kết thúc, khi cuộc khủng hoảng tài chính châu Á kết thúc, tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng ít nhất cũng có khoảng 600 tỷ đến 700 tỷ đô la Mỹ.

Nếu như lúc ấy, đừng nói là thu mua công ty Yahoo, mà ngay cả thu mua Microsoft, cộng thêm IBM, DELL, Cisco và cả Apple nữa đều không thành vấn đề. Nhưng thời gian không giống nhau, tiền đã bị hắn tiêu hết rồi, Tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại đang phát triển ổn định, tài chính không có nhiều.

- Chẳng qua chỉ là một công ty mới qua mười tỷ đô la Mỹ thôi mà, Tập doàn của chúng ta chỉ cần rút ra chút vốn lưu động là có thể thu mua toàn bộ, huống chi chúng ta vừa mới làm xong kỳ hạn giao vàng, tiền dư có trong tay, thu mua công ty Yahoo không thành vấn đề.
Lưu Minh Chương nói lơ đễnh.

Theo anh ta, thu mua một công ty mới qua mười tỷ đô la Mỹ dễ như ăn cơm uống canh vậy. Sự thật cũng đúng như thế, vốn lưu động của Tập đoàn Phượng Hoàng ở Hồng Kông từ lâu đã cao hơn mức ba mươi tỷ đô la Mỹ, nếu muốn rút ra mười tỷ đô la Mỹ thì quá dễ dàng.

Nhưng mà, vốn lưu động dù sao cũng là vốn lưu động, không trong tình thế bắt buộc, Lục Thiếu Hoa sẽ không dùng đến số tiền này, bởi vì một khi đã rút ra, nếu không trả về đúng lúc, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ phải ở trong tình huống lấy khoản này bù vào khoản kia, đây là điều mà hắn không muốn thấy.

Hắn gật gật đầu, nói với Lưu Minh Chương:
- Không có vấn đề gì thì tốt, vậy việc này sẽ để anh đi gặp Dương Trí Viễn, dò ý trước, nếu anh ta không bằng lòng, vậy tự tôi sẽ bay sang Mỹ.

- Được, sau khi trở về tôi sẽ liên lạc với anh ta.
Lưu Minh Chương nghiêm túc nói.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, lại nói:
- Ừm, mục tiêu thứ ba, mục tiêu thứ ba cũng là một công ty ở Mỹ, Time Warner, thời đại Time Warner là một hãng truyền thông, mang tính chất của tập đoàn, ừm, tôi không để ý công ty Trung Hoa, mà là để ý đến công ty ở Mỹ - American Online, tên gọi tắt là AOL.

American Online là một hãng cung cấp các dịch vụ về internet, hãng này rất nổi tiếng, sau khi American Online và Time Warner tuyên bố kế hoạch hợp nhất năm 2000, giá trị của hãng này càng tăng nhanh đột ngột, năm 2006 từ hàng thứ 500 trên thế giới nhảy vọt lên vị trí thứ 193, có thể biết nó hùng mạnh như thế nào.

- Hãng này sẽ do Lý Vân Thanh phụ trách, ừm, tôi không yêu cầu phải khống chế hoàn toàn, chỉ cần nắm giữ cổ phần là được, à, đúng rồi, dùng công ty mua đi thu mua đi.
Lục Thiếu Hoa sau cùng vẫn không quên chọn người, còn dặn dò chú ý các hạng mục một chút.

- Rõ.
Lý Vân Thanh gật mạnh đầu.

Anh ta luôn như vậy, hơn nữa công ty mà Lục Thiếu Hoa nói cũng không đơn giản, hãng Time Warner, đó là công ty có tiếng tăm lẫy lừng ở Mỹ, nếu muốn thu mua cổ phần của họ, phải cận thận từng chút một, bằng không có thể sẽ rất phiền phức.

Lục Thiếu Hoa hiển nhiên cũng rõ cách đối nhân xử thế của Lý Vân Thanh, biết y làm việc rất cẩn thận, không nói thêm gì nữa, chỉ khẽ gật đầu, sau đó nói sang chuyện khác.
- Mục tiêu thứ tư.

- Ừm...

- Ừm...

- Ừm...

Không thể không nói, mục tiêu dự định của hắn nhiều quá, ban nãy nói đến ba mục tiêu rồi, bây giờ lại nói ra mục tiêu thứ tư, ba người Lưu Minh Chương bọn họ không biết kế tiếp hắn có nói đến mục tiêu thứ năm mục tiêu thứ sáu không đây.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play