Lục Thiếu Hoa hỏi vậy chính là việc đỡ đầu cho một một người, đánh bại đối thủ cạnh tranh, sau khi lên làm tổng thống, thì khống chế để khai thác tài nguyên quốc gia.

- Ý của tôi chính là như vậy, nhưng có một vài điều cần thay đổi, ví dụ như diễn thuyết lúc nhận chức và hành động sau đó, phải thay đổi. Lời nói có khả năng để lộ ra nhiều vấn đề.
Lý Chí Kiệt có chút lo lắng nói.

Lý Chí Kiệt lo lắng không phải không có lý, nếu hành động giống nhau thì người ngoài sẽ hiểu được, đó là ba quốc gia đều có người đứng phía sau sai khiến, cái này làm cho cái gọi là cảnh sát quốc gia không thể không tham dự vào, như vậy thì sẽ sinh ra phiền phức.

Theo suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa, là bí mật khống chế, căn cứ Hổ Gầm là người đứng phía sau sự việc, bí mật hành động, cho dù cuối cùng có khống chế được cũng bí mật ra đi. Cho nên, mặc kệ thế nào, cũng không thể làm cho bên ngoài nghi ngờ gì.

- Các anh thấy thế nào?
Lúc này Lục Thiếu Hoa không trực tiếp hỏi Lý Chí Kiệt mà có ý hỏi Tạ Kiên Vĩ và Lý Thượng Khuê.

- Tôi nói hai câu.
Giọng Tiền Khiêm trầm ngâm vang lên, 
- Tôi hoàn toàn đồng ý với kế hoạch của Lý Chí Kiệt, tuy nhiên diễn thuyết khi nhận chức không cần phải thay đổi, nguyên nhân rất đơn giản, dù diễn thuyết nhận chức và hành động sau đó giống nhau cũng không làm cho bên ngoài nghi ngờ được, bởi vì đây là biện pháp mua chuộc lòng dân và phát triển đất nước, người ta có thể làm như vậy, tôi sao lại không thể làm như vậy.

Chưa hết, nói đến đây, Tiền Khiêm đưa mắt nhìn mọi người một cái, không thấy phản ứng gì, Tiền Khiêm mới nói tiếp:
- Cho nên, người ta nếu có nghi ngờ lời nói, nhiều lắm cũng nghi ngờ rằng bắt chước người khác và vị tổng thống kia có dã tâm và có tư tưởng kinh doanh tốt.

- Tôi cũng cho rằng như vậy.
Tạ Kiên Vĩ lúc này cũng lên tiếng, tuy nhiên sau khi đồng ý với cách nói của Tiền Khiêm, Tạ Kiên Vĩ còn bổ sung thêm một câu:
- Đương nhiên, chúng ta cũng không thể dùng một phương pháp này ở tất cả các quốc gia, qua hai quốc gia phải thay đổi, nếu không sẽ làm cho người ta nghi ngờ thật.

- Tôi ngược lại thấy làm như thế không có vấn đề gì, chỉ cần chúng ta hành động bí mật một chút là được, dù sao đột nhiên ở bảy quốc gia đều sinh biến động, người khác nghi ngờ cũng là bình thường.
Lý Thượng Khuê đột nhiên phản bác Tiền Khiêm và Tạ Kiên Vĩ.

- Hả?
Lục Thiếu Hoa hào hứng lên tiếng, trên mặt cười cười hỏi:
- Anh Lý, anh nói tiếp xem nào?

Thật ra trong lòng Lục Thiếu Hoa đã đồng ý với cách làm của Tiền Khiêm và Tạ Kiên Vĩ nhưng Lục Thiếu Hoa không thể không thừa nhận Lý Thượng Khuê nói cũng rất có lý. Theo như anh ta nói, đột nhiên mấy quốc gia nay đều có biến động, như thế thì không có khả năng người khác không nghi ngờ.

Nếu đã nghi ngờ thì chắc chắn sẽ cho tình báo điều tra, ừ điều này không thể tránh khỏi.

Nhưng mà đã là không thể tránh khỏi, vì sao phải né tránh, sao không mạnh dạn tiến hành, chỉ cần bí mật một chút, làm cho người ta điều tra không ra, không phải là đã xong việc sao? Còn nữa, nếu người ta điều tra không ra, ngược lại sẽ làm cho người ta có cảm giác khó hiểu, khiến cho một số quốc gia không dễ dàng gì buông tay.

Lý Thượng Khuê không làm cho Lục Thiếu Hoa thất vọng, đem suy nghĩ nói ra
- Khó hiểu và thần bí sẽ làm người ta sợ hãi, giống như căn cứ Hổ Gầm của chúng ta, đến bây giờ mà nói, không nhiều người biết căn cứ Hổ Gầm là thuộc Tập đoàn Phượng Hoàng, mọi người không biết làm cho người ta có cảm giác thần bí, mà cảm giác này vượt qua mọi thời gian, làm cho căn cứ Hổ Gầm của chúng ta tồn tại vững mạnh.

- Mà hành động để người ta biết sau lưng có thế lực chống đỡ có gì là không tốt đâu, chỉ cần đừng làm cho người ta điều tra ra được là do căn cứ Hổ Gầm của chúng ta ủng hộ, mà cho người ta một cảm giác thần bí, loại cảm giác thần bí này có thể giúp chúng ta thắng được cả thời gian.

- Anh Lý nói đúng.
Lục Thiếu Hoa đồng ý với cách nói của Lục Thiếu Hoa. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa nói thêm:
- Tôi muốn nhấn mạnh chính là liên tiếp mấy nước có biến động, và kết hợp với tài nguyên khoáng sản có nét giống nhau, cho dù là thế nào thì cũng là có điểm giống nhau, vậy nhất định sẽ có người điều tra, chúng ta không thể ngăn cản.


Không thể ngăn cản thì chỉ có thể kệ nó, chỉ cần làm cho bí mật một chút, làm cho người ta không điều tra ra được, như vậy coi như xong. Huống chi, một khi đã khống chế được các quốc gia này, thì các quốc gia này đều là địa bàn của căn cứ Hổ Gầm, tình báo tiến vào điều tra, không phải là địa bàn của căn cứ Hổ Gầm sao, muốn mua chuộc bọn họ rất dễ dàng.

- Đừng quên, mạng lưới tình báo Hổ Gầm của chúng ra không kém người khác, so ra còn hoàn thiện hơn. Một khi chúng ta khống chế các quốc gia đó, vậy đó là địa bàn của chúng ta. Có nhân viên tình báo khác vào, chúng ta muốn mua chuộc họ chỉ cần một chốc, căn bản không sợ người ta điều tra ra căn cứ Hổ Gầm chúng ta đứng đằng sau.
Lục Thiếu Hoa nói.

Ý của Lục Thiếu Hoa là muốn biến các quốc gia đó thành căn cứ của mình, khiến các thế lực khác không thể xâm nhập vào, căn cứ Hổ Gầm hoàn toàn khống chế.

Điều này thật dã tâm, Lục Thiếu Hoa có dã tâm, bỗng nhiên lên tiếng mà còn rất độc ác, cứng rắn, thái độ mạnh mẽ, quyết tâm khống chế.

- Cho nên, mặc kệ là dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể khống chế được mấy quốc gia này, sau đó giữ bí mật một chút, quá trình không quan trọng, cho dù phương pháp giống nhau cũng không sao.
Giọng Lục Thiếu Hoa rõ rãng to lên, thể hiện quyết tâm.

Ban đầu Lục Thiếu Hoa không có suy nghĩ này, đều là do Lý Thượng Khuê nhăc nhở hắn, nếu Lý Thượng Khuê không nói thì Lục Thiếu Hoa đã không đi đúng hướng này, cũng không nảy sinh suy nghĩ lúc này.

- Rõ rồi, chúng tôi biết phải làm gì rồi.
Lý Chí Kiệt thay mặt căn cứ Hổ Gầm nhìn Lục Thiếu Hoa nói.

- Tốt lắm, không có gì thay đổi, chia làm ba bộ phận như đã nói.

Lục Thiếu Hoa đưa ra quyết định cuối cùng, rồi nhấn mạnh một lần nữa:
- Đừng quên, chúng ta chỉ có hai tháng, hai tháng sau phải khống chế được mấy quốc gia này, không thể kéo dài.

- Không có vấn đề gì.

- Không có vấn đề gì.

- Không có vấn đề gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play