Giai đoạn thứ hai của cơn bão tài chính châu Á coi như là tạm thời kết thúc, cách thời gian chính thức kết thúc thu lưới là khoảng hơn hai tháng, cho dù là Lục Thiếu Hoa hay là mấy người Lý Vân Thanh, đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà, Tần Tịch Thần lại không thể nhẹ nhõm được, cô cảm thấy áp lực càng ngày càng lớn.

Châu Á chịu ảnh hưởng của cơn bão tài chính này, khiến kinh tế thụt lùi, thị trường co rút, việc tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng cũng bị chìm xuống, tạo thành một đả kích có tính hủy diệt cho tập đoàn Phượng Hoàng.

Thế này còn chưa là gì, mất đi một thị trường ở châu Á, đối với một tập đoàn quốc tế như tập đoàn Phượng Hoàng cũng có ảnh hưởng, nhưng vẫn không đến cảnh khốn cùng, tuy nhiên đã bị ảnh hưởng của cơn bão tài chính châu Á, kinh tế của bên châu Âu, cũng xuất hiện một chút tình hình, rất không có lợi đối với tập đoàn Phượng Hoàng.

- Các quốc gia Âu Mỹ cũng xuất hiện một chút manh mối, hiện tại lượng sản phẩm đặt hàng của tập đoàn Phượng Hoàng, có dấu hiệu giảm xuống, có ảnh hưởng nhất định đối với tập đoàn
Tần Tịch Thần từ từ nói.

Tần Tịch Thần tò mò không biết Lục Thiếu Hoa ở trong thư phòng cả ngày làm gì, nhưng cô không phải là không muốn nói với Lục Thiếu Hoa về cảnh khốn khó trước mắt của tập đoàn, muốn để Lục Thiếu Hoa đưa ra chủ ý, xem xem có thể giải quyết cảnh khó khăn trước mắt của tập đoàn không.

- Ừ
Lục Thiếu Hoa lên tiếng, nhưng mà hắn không trả lời nhanh như vậy, mà là là lâm vào suy tư, sau rất lâu mới tiếp tục nói
- Bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu thôi

Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa cực kì chắc chắn, sau khi tung ra một câu, nhìn một chút phản ứng của Tần Tịch Thần, thấy sau đó không có ý xen vào nói, Lục Thiếu Hoa mới bắt đầu nói tiếp
- Cơn lốc tài chính ở châu Á càng ngày càng nghiêm trọng là chuyện nhất định rồi, bây giờ kinh tế toàn cầu sẽ bị ảnh hưởng nhất định, nhưng mà ảnh hưởng lại không phải rất lớn, tùy theo diễn biến, trong một tương lai không xa, có thể sẽ kéo toàn cầu xuống nước, tạo thành cơn bão tài chính toàn cầu.

Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không chỉ nói mà không làm, lời hắn nói có căn cứ nhất định, ai khiến hắn mang trí nhớ của kiếp trước chứ, nếu nói sẽ tạo thành cơn bão tài chính toàn cầu, thì chắc chắn sẽ tạo thành, Tần Tịch Thần rất tin không hề nghi ngờ.

Không có cách nào, Tần Tịch Thần là người duy nhất biết Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, cô cũng tin rằng Lục Thiếu Hoa sẽ không mang chuyện này ra đùa, bây giờ đã nói đến phần này rồi, phản ứng đầu tiên của Tần Tịch Thần chính là
- Làm sao bây giờ?

Hiện tại cơn bão tài chính toàn cầu vẫn chưa bùng nổ, liền có ảnh hưởng nhất định đối với tập đoàn Phượng Hoàng, nếu như đợi đến lúc bùng nổ thật sự, vậy thì đối với một tập đoàn đa quốc gia như tập đoàn Phượng Hoàng mà nói, mức độ đả kích sẽ rất lớn, Tần Tịch Thần vừa nghĩ đã hiểu.

Mà Lục Thiếu Hoa thì sao? Hắn chính là người tái sinh không sai, nhưng nền kinh tế toàn cầu thụt lùi, cũng không phải là một mình hắn có thể xoay chuyển được, việc duy nhất có thể làm là làm cho tập đoàn Phượng Hoàng phẳng lặng trở lại, để tổn thất hạ xuống mức thấp nhất.

Làm thế nào mới có thể khiến cho tổn thất hạ xuống mức thấp nhất đây?

Đây lại là một vấn đề, một vấn đề cấp bách cần được giải quyết.

- Hiện tại bên Thâm Quyến có hạn chế sản lượng không?
Lục Thiếu Hoa đột nhiên hỏi.

Trước khi cơn bão tài chính ở châu Á vẫn chưa bùng nổ, căn cứ Phượng Hoàng bên Thâm Quyến dưới chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, đã bắt đầu hạn chế sản lượng rồi, nhưng mà lần hạn chế sản lượng đó, dẫn đến kết quả là tập đoàn Phượng Hoàng bị đối thủ cạnh tranh bao vây tấn công cuối cùng không có cách nào khác, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể nới lỏng điều kiện hạn chế, gia tăng một chút để đối phó.

Bây giờ tình hình không giống lúc đó, bây giờ nới lỏng điều kiện hạn chế rõ ràng là không được, nếu như đợi đến lúc cơn bão bùng phát trên toàn cầu mới hạn chế thì không làm nên chuyện gì nữa

- Bên kia không có biện pháp khởi động gì cả
Nói đến đây, Tần Tịch Thần dừng lại một chút, lại giải thích
- Tuy rằng bây giờ có một chút ảnh hưởng, nhưng mức ảnh hưởng không lớn lắm, hơn nữa hệ thống tiêu thụ của chúng ta che phủ trên diện tích rất rộng, nếu như không chú ý, cơ bản không thấy được ảnh hưởng, cho nên không cần tiến hành hạn chế nữa.

Tần Tịch Thần không giống như người khác, cô là người đã biết kết quả, biết được mức độ nguy hại của cơn bão tài chính ở châu Á, kể cả Lục Thiếu Hoa không nhắc nhở rằng cơn lốc tài chính này sẽ thổi quét toàn cầu, Tần Tịch Thần cũng biết cơn bão tài chính ít nhiều sẽ tạo nên ảnh hưởng nhất định

Cũng là Tần Tịch Thần có ý thức đến điểm này, cô mới chú ý gấp đôi, hơn nữa con mắt của Tần Tịch Thần nhạy bén như vậy, phát hiện sản việc tiêu thụ phẩm của tập đoàn không bình thường, mới đề cập với Lục Thiếu Hoa. Đã không nói tới thì thôi, mà đã nói tới thì Tần Tịch Thần lại nhận được một tin tức rất xấu – cơn lốc tài chính sẽ thổi quét toàn cầu.

Lục Thiếu Hoa đại khái đã hiểu được ý đồ hôm nay của Tần Tịch Thần khi nói những lời này, đơn giản là mới bắt đầu có chút lo lắng, bây giờ lại nhận được tin tức hắn cung cấp, Tần Tịch Thần càng lo lắng, muốn tìm biện pháp ứng phó.

- Thời gian vẫn còn hơn hai tháng
Lục Thiếu Hoa nói một câu không đầu không đuôi, tiếp sau lại nói bổ sung
- Chúng ta vẫn còn thời gian hơn hai tháng sắp xếp, hai tháng sau cơn bão bùng nổ.

Đây là thời gian biểu Lục Thiếu Hoa đưa ra, đưa cho Tần Tịch Thần một khoảng thời gian chính xác, cũng là để nhắc nhở Tần Tịch Thần, vẫn còn thời gian hai tháng để sắp xếp cho tốt, lại nghĩ sâu hơn, đó là nhắc nhở Tần Tịch Thần, phải hạn chế sản lượng, nhất định phải tiến hành hạn chế trong khoảng thời gian hai tháng này.

- Em hiểu rồi
Tần Tịch Thần trịnh trọng gật đầu, mở mồm nói.

Tần Tịch Thần là người thông minh, có một số lời căn bản là không cần nói kỹ như vậy, cô nghe đã hiểu rồi, huống hồ, lời của Lục Thiếu Hoa đã nói rất rõ ràng rồi, đương nhiên là Tần Tịch Thần nghe là hiểu rồi.

- Ừ
Lục Thiếu Hoa cũng gật đầu theo, sau khi trầm ngâm một lúc, lại nói
- Trong kế hoạch của anh, sau cơn lốc tài chính này chấm dứt, toàn bộ tập đoàn Phượng Hoàng tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, làm tốt cả ba loại sản phẩm cao, trung, thấp, để bổ sung cho nhau, mà năm ngoái lúc anh đi Thâm Quyến, đã từng nói với Chử Lỗi, anh ta cũng đã chuẩn bị tốt rồi, hiện tại đoán chừng bên kia đã bắt đầu sản xuất rồi.

Tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, Lục Thiếu Hoa làm vậy là có mục đích, muốn củng cố thêm địa vị của tập đoàn Phượng Hoàng, tranh thủ lấy thị phần lớn hơn trên thị trường, thêm một giải quán quân, đồng thời, cũng là để tìm cho căn cứ Phượng Hoàng một con đường lui tốt

Cuối cùng cơn bão tài chính châu Á sẽ thổi quét toàn cầu, đây là chuyện nhất định xảy ra rồi, đến lúc đó, kinh tế chìm nghỉm, thị trường rớt xuống điểm thấp nhất, như vậy là bên cung ứng, tất sẽ giảm bớt sản lượng, mà tập đoàn Phượng Hoàng có nhiều nhân công như thế, một khi giảm bớt sản lượng, kết quả sẽ như thế nào?

Giảm biên chế, đây là biện pháp mỗi xí nghiệp có thể làm, có một số xí nghiệp còn phải đóng cửa.

Tập đoàn Phượng Hoàng không thể nào đóng cửa được, nếu không thể đóng cửa, vậy giảm biên chế thì sao? Lục Thiếu Hoa sẽ đưa ra quyết định như thế này sao? Đáp án rất rõ ràng, sẽ không.

Lục Thiếu Hoa sẽ không quyết định như vậy, bởi vì sau khi cơn bão tài chính qua đi, thị trường sẽ hồi phục trở lại, một khi đã hồi phục lại, tất cả sẽ bắt đầu lại từ đầu, lại phải tuyển nhân công lại từ đầu, đến lúc đó lại là một đống chuyện rắc rối.

Lục Thiếu Hoa lại muốn tiến quân thị trường sản phẩm chất lượng thấp, trong lúc này tại sao không tích trữ một lượng lớn sản phẩm chất lượng thấp, đến lúc thị trường hồi phục trở lại, có thể kéo dài thời gian, không cần quá lo lắng, dù sao đợi đến khi thị trường hồi phục lại, sản phẩm cao và trung của tập đoàn Phượng Hoàng cũng mới khôi phục lại sản xuất.

Điểm quan trọng hơn, Lục Thiếu Hoa cho rằng sau cơn bão tài chính, lúc thị trường vừa mới hồi phục trở lại, là thời cơ tốt nhất để thẳng tiến mạnh mẽ, cơ hội tốt như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể không nắm chắc được.

Hành động này của, Lục Thiếu Hoa không chỉ giảm bớt nguy cơ của tập đoàn Phượng Hoàng trong giai đoạn cơn bão tài chính, không cần giảm biên chế, ngược lại lợi dụng thời điểm này tích trữ hàng với số lượng lớn, còn nữa chính là có thể nắm rõ tình thế, nắm chính xác thời gian, nhanh hơn người ta một bước, chiếm hết những thời cơ có lợi, khiến cho thị trường sản phẩm chất lượng thấp hoàn toàn thành công mỹ mãn.

Tần Tịch Thần còn tự hỏi lại mình một chút, rồi cô đã hiểu được ngay, thì ra Lục Thiếu Hoa đã có sắp xếp từ lâu rồi, thở phào nhẹ nhõm một chút, lại trở về đề tài cũ, hỏi
- Vấn đề hạn chế có phải hành động không?

- Nhất định phải có hành động rồi
Lục Thiếu Hoa đưa cho Tần Tịch Thần một đáp án chắc chắn, nói
- Hiện tại áp lực ở căn cứ Phượng Hoàng bên Thâm Quyến cũng rất lớn, một bên phải sản xuất sản phẩm chất lượng thấp, một bên lại phải sản xuất sản phẩm chất lượng cao. Lúc này hạn chế là tất yếu.

- Em biết rồi, em sẽ kết nối với Tổng giám đốc Chử.
Tần Tịch Thần nói chuyện với văn phong trong công việc, đều dùng cách xưng hô bằng chức vụ trong công ty.

- Ừ
Lục Thiếu Hoa cười nhẹ nhàng, tuy nhiên vẫn chưa kết thúc, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút, lại nói
- Công ty tiêu thụ bên Hồng Kông cũng phải làm nhanh công tác chuẩn bị, dù sao cơn bão tài chính vừa chấm dứt, chúng ta phải quản lý hai chuyện này, nếu như không chuẩn bị sẵn sàng, đến lúc đó sẽ lộn xộn, phải chú ý đấy.

Tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp như lời Lục Thiếu Hoa nói là toàn diện, hiện tại tập đoàn Phượng Hoàng có bao nhiêu loại sản phẩm, tất cả đều phải tiến quân, áp lực này quả thật không nhỏ.

Hiện tại xem lại, người của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng và tập đoàn Phượng Hoàng liên thủ lại, chỉ có sức ứng phó thị trường sản phẩm chất lượng cao, và trung, nếu như thêm sản phẩm chất lượng thấp, có khả năng sẽ xuất hiện vấn đề về nhân viên .

Còn có một chuyện chính là bộ phận tiêu thụ, cũng là một vấn đề nan giải, không mở rộng ra, đến lúc đó cũng là một việc phiền toái.

Tần Tịch Thần dường như cũng ý thức được sự nặng nề của nhiệm vụ, nhíu mày, cuối cùng vẫn thầm tự khuyến khích bản thân, nói
- Em sẽ bảo cấp dưới chuẩn bị tốt.

- Tốt lắm, em đi nghỉ ngơi trước đi, anh ở bên này thu dọn một chút rồi sẽ đi ngủ
Lục Thiếu Hoa cười, kịp thời ngừng lại, không nói nữa.

Tần Tịch Thần không lên tiếng, gật đầu, đứng dậy rời khỏi thư phòng, trở về phòng.

Tần Tịch Thần im lặng rời đi, nhưng Lục Thiếu Hoa không vì thế mà yên tĩnh, về chuyện tâm trạng của Lục Thiếu Hoa không được yên tĩnh, là vì hắn nghĩ, đang suy nghĩ, trong đầu đều là việc tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp lần này.

Tập đoàn Phượng Hoàng phát triển đến ngày hôm nay đã gặp phải mùi vị thắt nút cổ chai, nếu như không nhanh chóng đưa ra quyết sách, không cần tưởng tượng, kết quả gặp phải sẽ là giẫm chân tại chỗ, Lục Thiếu Hoa không muốn nhìn thấy việc này xảy ra, cho nên, hắn quyết định tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp.

Đây là một lần đột phá của bản thân, thời cơ phát triển đột phá của tập đoàn Phượng Hoàng khỏi tình cảnh thắt nút cổ chai, Lục Thiếu Hoa không thể làm qua loa, nhất định phải nắm chắc việc tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, bởi vì nó gánh vác nhiệm vụ đột phá tình cảnh thắt nút cổ chai.

Đúng vậy, một khi tiến quân thành công vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, bầu trời trước mặt của tập đoàn Phượng Hoàng sẽ rộng mở hơn nhiều, đây chẳng nhẽ không phải là đột phá tình cảnh thắt nút cổ chai sao?m

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play