Cuộc khủng hoảng tài chính Châu Á đã bước sang giai đoạn thứ hai. Mục tiêu nhắm vào Indonesia và Nhật Bản. Indonesia là điểm nhấn, tiếp theo là Nhật Bản. Nhưng tỉ trọng giữa hai bên Lục Thiếu Hoa lên kế hoạch giống nhau. Tuy rằng biên độ giao động ở Indonesia lớn nhưng thị trường cũng không quá lớn. Quan trọng nhất chính là Nhật Bản, điểm quan trọng nhất chính là yếu tố thời gian, biên độ không cần lớn lắm. Mà kinh tế Nhật Bản không cần nói nhiều cũng biết rất phát triển, một khi đã rơi vào trọng tâm của cuộc khủng hoảng đảm bảo lợi thuận thu được sẽ rất lớn.

Tình hình Nhật Bản đã rất rõ ràng. Từ lần khủng hoảng chứng khoán năm 1989 có thể nhận thấy được, lần suy thoái đó Lục Thiếu Hoa đã đạt được dã tâm của hắn, kiếm được hơn 420 tỷ đô la Mỹ, biết bao nhiêu là tài sản.

Lần này, lại đến lượt Nhật Bản, Lục Thiếu Hoa không thể không chú tâm, quan trọng hơn là Lục Thiếu Hoa có ý tưởng chiếm đoạt Nhật Bản. Nhật Bản khủng hoảng càng nặng, Lục Thiếu Hoa kiếm được càng nhiều tiền, và chi phí bỏ ra càng ít đi.

Mọi người đều biết, nhiệm vụ ở Nhật Bản giao toàn quyền cho Lý Tông Ân. Hiện tại câu chuyện đang xoay quanh vấn đề Nhật Bản, Lý Tông Ân hoàn toàn làm chủ câu chuyện. Về phần Lý Vân Thanh mặc dù là tổng chỉ huy nhưng một vài tình huống, Lý Vân Thanh chưa chắc đã tỏ tường bằng Lý Tông Ân.

Lý Tông Ân cũng biết chuyện này không thể tránh được. Hơn nữa, ký ức của y về thời thơ ấu sống ở Nhật Bản cũng không có gì tốt đẹp. Chẳng những không tốt đẹp, nếu cần thiết y đều có thể tấn công không thương tiếc.

Đây cũng chính là oán hận trong lòng Lý Tông Ân. Để sắp xếp việc ở Nhật Bản như vậy, Lý Tông Ân mất khá nhiều trí lực. Đem toàn bộ tiền đổ vào thị trường chứng khoán Nhật Bản cùng một thời điểm, có thể nói khả năng kiếm tiền ở đây là rất lớn. Y lập tức đầu tư một lượng tiền lớn để thực hiện tối đa hóa lợi nhuận từ số tiền đã bỏ vào thị trường Nhật Bản.

- Ở thị trường Nhật Bản, chúng ta bắt đầu sắp xếp kế hoạch từ năm ngoái, tới giờ vẫn chưa nới lỏng. Đất nước này có nhiều sơ hở chúng ta trước tiên phải sắp xếp kế hoạch, bây giờ thị trường chứng khoán Nhật Bản, và đồng Yên Nhật đều bị chúng ta thao túng.

Lý Tông Ân giọng điệu rất kích động nói.
Lý Tông Ân giọng nói tỏ vẻ kích động nhưng cũng rất nghiêm túc. Nhưng khi Lục Thiếu Hoa nghe được, Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất là tâm đắc. Đúng vậy, nghe giọng nói của Lý Tông Ân có thể hiểu được ý tứ của y. Mặc dù y che đậy rất tốt nhưng nghe qua là Lục Thiếu Hoa có thể nhận ra.

Tuy nhiên lúc này, Lục Thiếu Hoa không để ý tới sự hoan hỉ này. Lục Thiếu Hoa cho đây là sự tự tin, cho rằng biểu hiện của Lý Tông Ân là rất tự tin.

Gật gật đầu ra vẻ khẳng định Lý Tông Ân nói đúng, sau đó lại hỏi
- Vấn đề ô tô Toyota thì sao?

Gia tộc đứng sau công ty ô tô Toyota là kẻ thù của Lý Tông Ân. Lục Thiếu Hoa cũng không có ấn tượng tốt đối với bọn họ. Quan trọng hơn là ô tô Toyota rất có tiềm lực, Lục Thiếu Hoa đã sớm đưa ra quyết định mua lại công ty ô tô Toyota.

Muốn thu mua công ty ô tô Toyota mục đích chính là muốn củng cố vị trí cho ngành sản xuất ô tô của Tập đoàn Phượng Hoàng. Như thế, Tập đoàn Phượng Hoàng có thể phát triển lên một nấc thang mới cao hơn.

Mọi người đều có thể hình dung ra, cho dù ở hiện tại hay trong tương lai thì thương hiệu ô tô Toyota đều có sức ảnh hưởng rất lớn. Nếu hãng ô tô Toyota bị Tập đoàn Phượng Hoàng mua lại, như vậy hãng ô tô Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa có thể nắm trong tay hai thương hiệu ô tô có sức ảnh hưởng rất lớn. Kết quả sẽ thế nào? Một đứa trẻ lên ba cũng có thể biết.

Huống chi, hãng ô tô Toyota không chỉ có một thương hiệu ô tô. Theo Lục Thiếu Hoa được biết, sau ô tô Toyota còn có một thương hiệu nổi tiếng khác đó là dòng xe Lexus. Thương hiệu ô tô Lexus không phải là đơn giản, đó là dòng xe sang trọng.

Thậm chí trong tương lai dòng xe ô tô Lexus có thể sánh vai với hai thương hiệu nổi tiếng trên thế giới là dòng xe BMW, Mercedes- Benz. Muốn có được những sản phẩm công nghiệp có thương hiệu nổi tiếng như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể từ bỏ chứ.

Để đạt được tất cả những điều này, chỉ cần Lục Thiếu Hoa khống chế được công ty ô tô Toyota trong tay, tất cả mọi thứ sẽ rơi vào tay Lục Thiếu Hoa.

Điều duy nhất là bắt buộc phải nắm giữ được công ty ô tô Totyota trong tay.
Trừ điều này ra, Lục Thiếu Hoa không biết làm gì để thỏa mãn sự tự hào cho chính mình. Đúng vậy, đó là tự hào.

Thử nghĩ xem, Lục Thiếu Hoa là một người dân Trung Quốc, người dân đất nước Trung Quốc có mối hận thù sâu sắc với đất nước Nhật Bản, nếu có thể khiến người dân Nhật Bản làm việc kiếm tiền cho hắn, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể không cảm thấy tự hào chứ?

Không chỉ Lục Thiếu Hoa cảm thấy tự hào, mà mỗi người dân Trung Quốc đều cảm thấy tự hào. Nếu sau khi Lục Thiếu Hoa thu mua thành công, tin tức này được tung ra ngoài, đảm bảo mọi người dân Trung Quốc đều xôn xao, làm cho Lục Thiếu Hoa cảm thấy vô cùng tự hào.

Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa mãi mãi không thể làm cho mọi người dân Trung Quốc cảm thấy tự hào. Nguyên nhân là vì, cho dù cuối cùng công ty ô tô Toyota có nằm trong tay Tập đoàn Phượng Hoàng đi nữa, Lục Thiếu Hoa cũng không thể đưa tin tức này tiết lộ ra bên ngoài, bởi như vậy sẽ gặp rất nhiều điều rắc rối không lường hết được.

Nếu tiết lộ tin tức ra bên ngoài, người trong công ty ô tô Toyota sẽ lập tức đình công, Lục Thiếu Hoa lúc đó biết làm sao? Chỉ có thể nhìn trời mà la hét.

Không chỉ những chuyện như vậy sẽ nảy sinh, mà còn làm cho người dân Nhật Bản tức giận, tổ chức bãi công, dù cuộc bãi công lớn hay nhỏ, nếu có lộn xộn lớn xảy ra, chính phủ Nhật Bản cũng có thể sẽ nhảy vào can thiệp

Do đó, ngay cả khi việc thu mua công ty ô tô Toyota nằm trong tay, Lục Thiếu Hoa cũng không tiết lộ tin tức, chỉ biết cùng nhau nắm giữ. Sau đó sẽ ngấm ngầm thay người Nhật Bản quản lý để đạt được mục đích Lục Thiếu Hoa mong muốn.

- Đối với ô tô Toyota mà nói, tôi không muốn đưa ra một kế hoạch cụ thể, cứ để nó diễn biến theo tình hình chung của thị trường. Nhưng với những gì đã chuẩn bị tốt ban đầu, có thể tiến hành thu mua cổ phiếu ở mức giá đã định, chỉ cần thị trường có dấu hiệu rung lắc mạnh, đến lúc đó chúng ta ép giá một phen, trước sức mạnh ép giá, các cổ đông sẽ báo tháo cổ phiếu, còn chúng ta tận dụng được cơ hội.

Lý Tông Ân suy nghĩ một lúc rồi nói.

Lý Tông Ân mặc dù nói rằng không có kế hoạch cụ thể, nhưng theo lời nói của Lý Tông Ân không khó để nhận ra là vẫn có một kế hoạch sơ bộ. Cùng lúc đó, Lưu Minh Chương đã tiến hành những bước đầu tiên trong việc thu mua cổ phiếu của công ty điện tử Sam Sung, tiếp theo là ép giá cổ phiếu, cuối cùng là lấy một lượng tiền nhỏ nhất để thu mua số cổ phần đã định ra.

Tuy nhiên hãng ô tô Toyota và công ty điện tử Sam Sung là khác nhau. Ít nhất là khác nhau trong mục đích thu mua. Thời điểm thu mua cổ phần công ty điện tử Sam Sung, Lục Thiếu Hoa chỉ cần thu mua 25% số cổ phần, còn ô tô Toyota thì khác, Lục Thiếu Hoa muốn nắm giữ toàn bộ cổ phần.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói.

- Đối với ô tô Toyota mà nói, điều duy nhất tôi yêu cầu là phải khống chế toàn bộ cổ phần, về việc phải dùng những thủ đoạn gì tôi sẽ không can thiệp, anh muốn làm thế nào thì làm, cho dù anh dùng tài khoản gửi tiết kiệm cũng được, dù sao điều cuối cùng chúng ta muốn vẫn là thách đấu với bọn họ.

Nếu muốn nắm giữ công ty ô tô Toyota thì cuối cùng không thể tránh khỏi thách đấu với họ. Nói cách khác, cuối cùng vẫn phải công khai, đó là điều không phải băn khoăn suy nghĩ.
- Anh hiểu được.

Vẻ mặt không hề bận tâm của Lý Tông Ân lúc này cũng biểu hiện sự thay đổi, trở nên có chút kích động.

Không ai có thể biết được cảm xúc của Lý Tông Ân là gì, đó chính là sự trả thù. Mặc dù Lục Thiếu Hoa giúp y báo thù nhưng quá trình báo thù này như thế nào đều do một tay Lý Tông Ân hành động. Như thế này cũng đã đủ rồi, cuối cùng có thể tiêu diệt gia tộc sau lưng hãng ô tô Toyota hay không, Lý Tông Ân cũng chưa nóng vội.

Lúc đầu, Lục Thiếu Hoa có ý định tiêu diệt gia tộc phía sau hãng ô tô Toyoa. Lục Thiếu Hoa cũng không quên lời hắn đã nói lúc trước, chỉ có điều quá trình này nhất định là gặp nhiều phức tạp, không thể nhanh chóng mà thực hiện được.

- Ừ, từ từ rồi sẽ tính, không sốt ruột được
Lục Thiếu Hoa nói một câu không đầu không cuối.

Những lời này người khác nghe có thể không hiểu gì, nhưng Lý Tông Ân nghe ra lại biết được ý tứ của Lục Thiếu Hoa, Lý Tông Ân gật đầu thật mạnh nói.
- Cảm ơn.

Lục Thiếu Hoa không lên tiếng, khẽ cười và dừng tay rồi nói.
- Đây là một điều tốt cho tập đoàn chúng ta, cho nên anh không cần phải cảm ơn tôi, ừ, còn nữa, lần này mục đích của tôi không chỉ làm âm thầm thu mua công ty ô tô Toyota mà còn muốn gia tăng số cổ phần ở những công ty tiềm lực khác.

Ngoài hãng ô tô Toyota, ở Nhật Bản còn có công ty ô tô Honda, công ty này cũng rất có tiềm lực, còn có công ty điện lạnh Hitachi cũng là công ty đầy triển vọng. Hiện tại, có những cơ hội tốt như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể bỏ lỡ chứ.

- Cậu yên tâm đi, tôi đã sắp xếp kế hoạch phù hợp cả rồi.
Lý Tông Ân nghiêm túc nói.

Ngay từ lần khủng khoảng chứng khoán năm 1989, Lục Thiếu Hoa cũng đã bắt đầu thu mua cổ phần của rất nhiều công ty, có thể nói, những công ty có danh tiếng đều có Lục Thiếu Hoa nắm giữ cổ phần. Cơ hội lại tới, Lý Tông Ân đương nhiên biết Lục Thiếu Hoa muốn làm gì.

- Vậy là tốt rồi
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu nói.

Trong khi Lục Thiếu Hoa và Lý Tông Ân đang nói chuyện bình thường với nhau, Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương lại tạo ra một ý tưởng lớn, hai người họ trong đầu có một ý tưởng duy nhất đó là
- Ô tô Toyota gặp khó khăn, Nhật Bản gặp khó khăn, mấy công ty, xí nghiệp nổi tiếng của Nhật Bản gặp khó khăn…

Điều này gọi là chuyên gia ra tay, chỉ biết Lục Thiếu Hoa chính là một chuyên gia, hiện tại hắn mà ra tay Nhật Bản làm sao có thể không gặp khốn đốn? Ô tô Toyota làm sao lại không gặp khốn đốn…?

Hai người Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương hoàn toàn có thể đoán được, kết quả cuối cùng là Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ có đủ số cổ phần để khống chế công ty Toyota. Doanh nghiệp ô tô Toyota sẽ hoàn toàn trở thành một công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Nếu các quốc gia khác, hai người Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương còn có thể hiểu được, nhưng đây lại là một tập đoàn nổi tiếng của Nhật Bản, hiện tại lại bị một người Trung Quốc là Lục Thiếu Hoa khống chế cổ phần, đây là một sự xấu hổ, một sự ô nhục của cả quốc gia.

Tuy nhiên, điều này sẽ làm cho một bộ phần người dân Trung Quốc cảm thấy tự hào. Hai người Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương còn vui sướng và hả hê hơn nhiều.

Nói đùa sao, đây có thể là niềm vinh quang, tự hào vì nắm giữ một doanh nghiệp có tiếng của kẻ thù, còn có gì tự hào hơn điều đó chứ.
Lục Thiếu Hoa cũng như vậy, hắn cảm thấy có sự tự hào lớn đang dâng lên trong lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play