Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa liền triệu tập hết người đến ngôi biệt thự mới, bắt đầu chỉ huy vận chuyển các vật dụng trong nhà và đồ dùng hàng ngày đến, mãi đến tận hai giờ chiều mới làm xong tất cả mọi thứ, đến lúc đó Lục Thiếu Hoa mới thở phào nhẹ nhõm, lại tìm một công ty chuyển nhà chuyên nghiệp đi về chỗ ở cũ để chuyển thêm một số đồ đạc ở đó đến. Hầu như là việc chuyển nhà coi như hoàn thành.

Tới buổi tối, vệ sĩ từ Châu Phi cuối cùng cũng đến nơi, bọn họ có bốn mươi người cùng đến, theo bọn họ đến còn có hai chiếc trực thăng mới cứng. Trực thăng đên nơi, Lục Thiếu Hoa cũng biết trước, nên lúc cho người đị đón trực thăng, Lục Thiếu Hoa cố ý bố trí hai xe chuyển hàng cùng đi để chuyển cả máy bay về.

Vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa nhiều lên, mỗi ngày lúc hắn ra ngoài đều đi theo cạnh, lúc trước thì hai chiếc trực thăng vẫn có thể dùng được, nhưng liền lúc thêm ba ngươi vệ sĩ, thêm sơ với lúc trước hai cái trực thăng, tất cả là bốn cái, ba mươi tám con người là rất khó để ngồi đủ.

May mà, bên Châu Phi có rất nhiều các loại máy bay, lại có lượng vốn lớn bỏ vào việc nghiên cứu, làm một chiếc máy bay tương đối tiên tiến cũng không chút vấn đề gì. Thế là. Lục Thiếu Hoa đã hạ lệnh, bên kia chế tạo một chiếc chuyên cơ cỡ nhỏ, để khi họ ra ngoài thì dùng đến.

Đến lúc đó Lục Thiếu Hoa có thể ngồi chuyên cơ, đằng trước đằng sau có bốn cái trực thăng hộ tống, hình thành một đội phi hành rồi.

Đương nhiên, đợi đến lúc chuyên cơ cỡ nhỏ được chế tạo ra vẫn phải mất một khoảng thời gian, theo Tạ Kiên Vĩ dự tính, để chế tạo xong chuyên cơ phải mất hơn hai tháng. Lục Thiếu Hoa cũng không gấp, thời gian hai tháng hắn vẫn có thể đợi được.

Vả lại, hiện tại Lục Thiếu Hoa cũng còn có việc bận, dùng đến máy bay thật sự không nhiều, hai thắng cũng vừa với khoảng thời gian đấy, với sự sắp xếp của Lục Thiếu Hoa cũng không vướng mắc.

Tuy nhiên trước mắt, Lục Thiếu Hoa trước tiên còn phải sắp xếp cho bốn mươi người người đến nữa. Phải biết rằng trong bốn mươi người đó, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị an bài mười người về quê để bảo vệ cho cha mẹ hắn. Cho nên sau khi bọn họ đến Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa trước tiên liền lấy ra mười người, cho mấy người Hà Cương lái hai chiếc trực thăng đưa bọn họ về quê nhà. Còn về giấy phép sử dụng súng, chờ thêm vài ngày nữa cho người đem đến đó. Bốn mươi người đến, một lúc đi mất mười người, ba mươi người còn lại thì theo Lục Thiếu Hoa về biệt thự, sắp xếp cho họ đi nghỉ trước, lúc này mới thấy nhẹ nhõm.

Lần này trực thăng chuyển đến với lần trước không giống nhau, tách ra cũng chỉ tách các linh kiện bộ phận cỡ lớn. Chỉ cần đối chiêu bản vẽ một chút, tự mình làm cũng có thể lắp ráp lại rồi. Cũng chính là vì không cần phiền toái như vậy, nên Lý Chí Kiệt mới không phái kỹ sư lắp ghép máy móc đến, mà chuẩn bị cho tự người của Lục Thiếu Hoa ở đây lắp ráp.

Nhân viên đến nơi, Lục Thiếu Hoa đương nhiên phải nói với Lý Chí Kiệt một tiếng rồi, vì thế cầm ống nghe lên ấn một dãy số.

- Anh Chí Kiệt à, người đã đến rồi.
Lục Thiếu Hoa đợi sau khi điện thoại đã thông, mở miệng nói.
- Được rồi.
Lý Chí Kiệt đầu dây bên kia đáp lại một câu thản nhiên, sau đó chuyển đề tài hỏi.

- Bọn họ lúc đến có giao cho cậu vài cái hòm khóa số không?
- Hòm khóa số?
Lục Thiếu Hoa sửng sốt, có chút phản ứng không kịp, nhớ lại một chút, liền trở lại bình thường, hỏi lại.
- Là bốn cái hòm đen hả?
- Đúng, chính là bốn cái đó.
Lý Chí Kiệt hình như thở nhẹ một hơi, trầm ngâm một lúc rồi mới nói.

- Để trong bốn cái hòm đó là bốn mươi tám khẩu súng và năm mươi sáu băng đạn, súng lục thì được chế tạo theo yêu cầu của cậu, có thể thông qua kiểm tra an ninh. Còn nữa, đạn của súng lục thì là loại đạn thường, không cần dùng loại đặc biệt.

Lục Thiếu Hoa lần trước đã dặn dò rồi, phải chế đạo súng có thể thông qua kiểm tra ninh, tiện cho hắn lúc ra nước ngoài cầm theo, nguyện vọng này rất nhanh đã được thực hiện rồi, từ lúc dặn dò đến bây giờ là hơn mười ngày, bên Châu Phi đã chế tạo xong hơn nữa lại đã đem chúng gửi đến Hồng Kông rồi, tốc độ phải nói là rất nhanh à.

-Tôi biết rồi, bốn cái hòm đó tôi bây giờ vẫn chưa đi xem, đợi chút nữa thì xem vậy.
Lục Thiếu Hao tỏ ra có chút vui mừng, giọng nói cũng nhẹ nhõm rất nhiều.

- Tốt rồi.
Lý Chí Kiệt đáp lại một tiếng, dừng một chút, lại nói tiếp.
- Ừ, do thời gian hơi gấp gáp, chế tạo số lượng cũng rất nhiều, cho đến bây giờ cũng chỉ chế tạo ra được có bốn mươi tám khẩu mà thôi, nhưng cậu yên tâm, tôi đã bảo người gấp rút làm rồi, không còn lâu nữa thì có thể tạo ra những khẩu súng có gắn đầu hỏa lực mạnh rồi, đến lúc đó tôi cho người gửi đến chỗ cậu.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa đáp lại, Lý Chí Kiệt làm, hắn luôn luôn yên tâm, cũng khống có nói gì nữa, chuyển đề tài, hỏi.
- Sự việc bên Mĩ đó điều tra thế nào rồi?
Ở ầu dây điện thoại bên kia, đột nhiên Lý Chí Kiệt dừng không nói gì, không hề luống cuống, ngưng một lúc rồi mở miệng nói.

- Những người liên quan đã bị người của ta giết rồi, tất cả manh mối đều đã đứt, kết quả không tìm ra cái gì cả. Nhưng cậu yên tâm, tôi vẫn đang cho người đi điều tra, có tin gì tôi lập tức báo cho cậu.

Việc Lục Thiếu Hoa suýt nữa mất mạng ở Washington đã được xác định là có ẩn tình khác ở bên trong, Lục Thiếu Hoa luôn luôn muốn biết ẩn tình đằng sau đó, nhưng manh mối hết lần này đến lần khác bị mất, Lục Thiếu Hoa cũng không có cách nào khác.
Thở dài một hơi, có chút không cam lòng, nhưng vẫn nghĩ một đằng nói một nẻo.
- Nếu điều tra không ra thì bỏ đi, đừng bỏ hết tâm trí vào những thứ mờ ảo đó.

Lục Thiếu Hoa muốn biết chân tướng, cúng muốn tìm ra kẻ địch đằng sau, nhưng sự việc đã đi đến bước này, Lục Thiếu Hoa cũng không nói được gì. Theo như lời hắn nói, đừng có bỏ hết tâm trí vào những thứ mờ ảo, ý là coi trọng vào việc buôn bán vũ khí.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không nói từ bỏ như vậy, trong nhận thức thức của Lục Thiếu Hoa, kẻ thù sau lưng kia đã dám nhằm vào hắn một lần, như vậy nhất định sẽ có lần thứ hai, hiện tại lực lượng bảo vệ của hắn lại được gia tăng thêm, an toàn không thành vấn đề, nếu ra tay lần nữa, Lục Thiếu Hoa sẽ không khó để tìm ra manh mối, tìm ra kẻ thù đó là ai.
- Uhm.

Kết quả là không có đáp án. Mặc dù Lục Thiếu Hoa có chút thất vọng, tuy nhiên có những sự việc không thể miễn cưỡng được, Lục Thiếu Hoa cũng rất rõ, lắc lắc đầu không cho mình nghĩ thêm nữa, tắm bằng nước nóng rồi chui vào chăn ngủ một giấc.

Ngày hôm sau, vừa thức dậy liền cho gọi Hà Cường đến, nói anh ta đi khu quân sự ở Quảng Châu một chuyến, mang bốn mươi tập giấy phép sử dụng súng về, cầm theo mười khẩu súng và hai mươi băng đạn và một số đạn nữa, đợi sau khi cầm được giấy phép sử dụng súng liền gửi về quê, rồi quay lại Hồng Kông.

Hà Cường đã từng làm vệ sĩ ở Trung Nam Hải, làm việc rất được, sau khi nhận được mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa liền lái máy bay trực thăng đi thẳng về phía Quảng Châu.

Mà bên biệt thự của Lục Thiếu Hoa cũng không nhàn rỗi, sau khi Hà Cường rời khỏi, Lục Thiếu Hoa đang dần dần làm quen với tốp vệ sĩ mới đến, đợi sau khi quen hết họ thì mới cho họ đem hai chiếc trực thăng mới ra lắp ráp lại.

Lần nay không giống như lần trước, lần trước gửi đến hai chiếc trực thăng là loại cũ, coi như hàng đã qua sử dụng, lần này không như thế, là hoàn toàn mới, vừa mới xuất xưởng, còn nữa thiết bị điều khiển bên trong cũng được cải tiến rất nhiều, khiến cho trực thăng không chỉ tăng một cấp.

Quan trọng là hai trực thăng lần này còn thêm một số thứ, bên dưới phần thân máy được lắp thêm hệ thống vũ khí, có lực chiến đấu nhất định. Đương nhiên là, thêm vào không phải là tên lửa, mà là tương đương với súng máy, có thể bắn được mục tiêu ở tầng thấp và trung.

Nhìn công việc lắp ráp đến phần cuối cùng, trên mặt Lục Thiếu Hoa lộ vẻ vui mừng, trong lòng vừa ý không nói nên lời.

Đến lúc này, tất cả mọi việc đã hoàn thành hơn một nửa, tiếp sau đó là thiếu thân phận cho ba mươi vệ sĩ, đúng thế, một thân phận rất quan trọng, giống mấy người Lý Thượng Khuê có quân hàm thiếu tá, có được thân phận chính thức từ phía chính phủ.

Dĩ nhiên, ba mươi người mới đến, Lục Thiếu Hoa cũng có khả năng sắp xếp cho bọn họ một thân phận chính thức, chỉ là Lục Thiếu Hoa không muốn, hắn không thích lại đến làm phiền ông Đặng, cuối cùng dứt khoát không sắp đặt nữa, chỉ cho bọn họ thân phận là vệ sĩ, dù sao cũng có giấy sử dụng súng hợp pháp, cũng chẳng sợ gì cả.

Đã quyết định rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không làm thêm gì nữa, việc cần thiết trước mắt là tập đoàn Phượng Hoàng gấp rút đăng ký thêm một công ty dầu mỏ, cũng có nghĩa tập đoàn Phượng Hoàng bắt đầu tiến vào ngành dầu mỏ này.

Là chủ tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không phải chuyện nào cũng đều đích thân làm, chỉ triệu Lưu Minh Chương đến, Tần Tịch Thần và các lãnh đạo cấp cao trong công ty, đến biệt thự mới mở một cuộc họp nhỏ để quyết định mọi việc.

Mà sau nửa tháng, công ty con dầu mỏ Phượng Hoàng cũng chính thức treo biển, thành lập.
Hiện nay thân phận của tập đoàn Phượng Hoàng đã không giống như trước kia rồi, trước kia là ông lớn ở Hồng Kông, nhưng hiện nay có thể coi là ông lớn của thế giới rồi, việc thành lập công ty dầu mỏ đương nhiên là được thế giới chú ý đến rồi, chỉ có vài ngày, khắp nơi trên thế giới đều phát tin tập đoàn Phượng Hoàng tiến vào ngành sản xuất dầu mỏ.

Mà sau khi công ty dầu mỏ Phượng Hoàng thành lập được một tuần, tập đoàn Phượng Hoàng tiếp đón một vị khách, một vị đã có duyên gặp mặt một lần với Lục Thiếu Hoa và Lưu Minh Chương là Philip Watts.

Philip Watts đại diện cho công ty Shell Hoàng Gia Hà Lan đến, khi đến còn mang theo một bản kế hoạch hợp tác, mục đích rất đơn giản, chính là cùng hợp tác với tập đoàn Phượng Hoàng, hợp tác trên lĩnh vực dầu mỏ.

Lục Thiếu Hoa không hề tỏ ra kiêu ngạo, khi Philip Watts đến Hồng Kông, cũng đích thân ra mặt gặp họ một lần, cùng bắt đầu bàn việc hợp tác.

Phương án hợp tác của công ty Shell Hoàng Gia Hà Lan rất hoàn thiện, cũng rất toàn diện, lộ ra một tin tức, muốn cùng hợp tác với tập đoàn Phượng Hoàng ở mọi phương diện, dù về luyện dầu thô hay là khí thiên nhiên hay xăng dầu mazut các loại nhiên liệu đốt vân vân, đều muốn hợp tác.

Nhưng bây giờ nói một câu khó nghe thì hiện tại công ty dầu mỏ Phượng Hoàng chỉ là cái xác không, Lục Thiếu Hoa mang gì ra để cùng người ta hợp tác đây?
Lục Thiếu Hoa có dầu mỏ không?
Câu trả lời rất chắc chắn, có, hơn nữa lại có không ít.

Chỉ là bây giờ Lục Thiếu Hoa không muốn mang ra, đa số dầu mỏ của hắn đang được dự trữ, chỉ đem ra một phần để cho căn cứ Hổ Gầm dùng, không cho ra thị trường, cho nên, về phương án hợp tác với công ty Shell Hoàng Gia Hà Lan không thể đạt được, nhưng mọi việc đều có thể biến đổi, không thể hoàn toàn hợp tác cũng không có nghĩa hai công ty không thể hợp tác, không thể hợp tác hoàn toàn thì hợp tác về một mặt vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play