Buông tập tài liệu trong tay, Tần Tịch Thần trong lòng bùi ngùi tự hỏi. Cô không hiểu Lục Thiếu Hoa vì sao đột nhiên lại có ý nghĩ thành lập công ty vận chuyển vào lúc này, phải biết rằng, hiện tại tập đoàn Phượng Hoàng không cần dùng tới phương tiện vận chuyển nhiều, thành lập công ty vận chuyển chỉ có thể phục vụ đối tác bên ngoài, nội bộ không hề có lợi ích.

Cùng lúc đó Tần Tịch Thần nghĩ rằng, Lục Thiếu Hoa muốn thành lập công ty vận chuyển chính là muốn mở rộng nghiệp vụ vận chuyển, nhưng theo cô biết Hồng Kông có một vài công ty vận chuyển, lúc này tham gia vào lĩnh vực này, dường như không phải là điều sáng suốt. Hơn nữa, ông Hoắc và Lục Thiếu Hoa quan hệ thân thiết, mà ông Hoắc đang có một công ty vận chuyển rất lớn, Lục Thiếu Hoa thành lập một công ty vận chuyển lúc này mối quan hệ với ông Hoắc có thể luôn luôn tốt được sao?

Tần Tịch Thần vào làm việc ở tập đoàn Phượng Hoàng đã lâu như vậy, cũng biết một chút về cách đối nhân xử thế của Lục Thiếu Hoa. Cạnh tranh với ông Hoắc xem ra không phải là tính cách của Lục Thiếu Hoa. Nhưng Tần Tịch Thần không thể nghĩ ra một lý do nào khác để thuyết phục chính mình, vì thế mở to miệng chuẩn bị hỏi Lục Hiểu Nhàn chị gái của Lục Thiếu Hoa cho rõ ràng.

Chuẩn bị buông lời, Tần Tịch Thần lại nuốt lời vào trong. Bởi vì, trong lòng cô vừa mới sực nhớ ra, cô mới ý thức được. Lục Hiểu Nhàn đúng là chị gái của Lục Thiếu Hoa, nhưng Lục Thiếu Hoa quyết định công việc chưa chắc có nói cho Lục Hiểu Nhàn.

Nếu không thể nhận được đáp án từ Lục Hiểu Nhàn, Tần Tịch Thần chỉ còn cách tạm thời từ bỏ những nghi vấn ở trong lòng, trở lại vấn đề thành lập công ty vận chuyển. Trầm tư một lúc thật lâu sau đó hỏi.
- Em Nhàn. Em đã xem qua kế hoạch này chưa? Em cảm thấy thế nào?

- Dạ!
Lục Hiểu Nhàn lên tiếng, lập tức hiểu Tần Tịch Thần đang thử thách cô, một lúc sau nói.
- Tài liệu này em cũng đã xem, nói như thế nào chứ, cá nhân em nhận thấy kế hoạch rất tỉ mỉ, kỹ càng.

Lục Hiểu Nhàn nói rất thật. Lục Thiếu Hoa viết kế hoạch đó rất cẩn thận, chi tiết vả lại sau khi thành lập công ty vận chuyển sẽ phát triển với quy mô lớn, xem như tài liệu kế hoạch này khá hoàn hảo.

- Ha hả!
Tần Tịch Thần cười hả hả. Sắc mặt nghiêm nghị, giảng giải.
- Em Nhàn, tTheo cách nhìn tổng quát, Chủ tịch lập ra kế hoạch này quả thực không tồi, nhưng đứng ở vị trí của chúng ta, điều muốn suy nghĩ tới không phải là suy xét tài liệu này là tốt hay xấu mà phải đi sâu vào suy xét. Theo chị, phải xét xem việc thành lập công ty vận chuyển có lợi hay không có lợi cho tập đoàn.

Tần Tịch Thần không nén nổi giảng bài cho Lục Hiểu Nhàn, Lục Hiểu Nhàn đi theo cô đã được một thời gian, cô tận mắt nhìn thấy Lục Hiểu Nhàn tìm hiểu cái gì cũng muốn hiểu ngọn ngành, hiện tại cô ấy cũng đã có thể xử lý những công việc đơn giản, không thể không nói là đã tiến bộ rất lớn. Nhưng xem cách trả lời của Lục Hiểu Nhàn, bề ngoài có vẻ tiến bộ, nhưng cách suy xét vấn đề còn rất đơn giản.

Lục Hiểu Nhàn đi theo Tần Tịch Thần chính là để học hỏi. Tần Tịch Thần vừa rồi giải thích cho cô, cô đương nhiên tiếp thu, còn nghe Tần Tịch Thần từng câu từng câu một, thỉnh thoảng gật đầu tỏ vẻ là đã hiểu.

Tần Tịch Thần thấy Lục Hiểu Nhàn gật đầu tỏ vẻ hiểu, cô cũng gật đầu. Đúng, Lục Hiểu Nhàn có thể hiểu được lời của cô liền tỏ vẻ vui mừng. Chuyển hướng câu chuyện, cô hỏi
- Đúng rồi, chủ tịch có nói gì khác không?

Lục Hiểu Nhàn đảo mắt dường như nhớ lại tất cả mọi chuyện ở phòng của cô tối qua, thật lâu sau mới nói.
- Em trai em nói chị Tần mau chóng thực hiện kế hoạch này.

- Ủa?
Tần Tịch Thần nhíu mày, theo như lời truyền đạt của Lục Hiểu Nhàn, Lục Thiếu Hoa không phải gửi tới cho cô xem, mà là muốn cô dựa vào kế hoạch này để thực hiện. Điều này không phải là muốn bàn bạc với cô mà là trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh.

Lục Thiếu Hoa là chủ tịch tập đoàn Phượng Hoàng. Hắn có thể độc quyền quyết định bất kỳ việc gì của tập đoàn, về việc thành lập công ty vận chuyển. Lục Thiếu Hoa quyết định thành lập thì phải thành lập, không ai phản bác được, ai nói toàn bộ tập đoàn Phượng Hoàng là công ty tư nhân chứ!

Tần Tịch Thần là Tổng giám đốc điều hành tập đoàn Phượng Hoàng. Ông chủ Lục Thiếu Hoa muốn thành lập công ty vận chuyển mà chưa cùng cô bàn bạc xem ra có phần không vừa lòng, nhưng nghĩ lại, thân phận mình chỉ là một người làm công ở tập đoàn Phượng Hoàng, ông chủ làm việc không cần bàn bạc cùng cô cũng đúng!

Nghĩ thế, Tần Tịch Thần trong lòng tự nói.
- Đúng là, thân phận của mình chỉ là làm thuê cho tập đoàn Phượng Hoàng, nhận tiền lương và chia hoa hồng cuối năm, không có cái quyền để ông chủ phải cùng cô bàn bạc.

Tuy là như thế, Tần Tịch Thần trong lòng khó tránh khỏi khó chịu, cảm giác cũng không được tốt, nhìn chăm chú Lục Hiểu Nhàn và nói.
- Em Nhàn, em đi trước đi, chị sẽ lập tức xử lý chuyện này.

Tần Tịch Thần lời nói dường như truyền đạt mệnh lệnh đuổi khách. Cho dù Lục Hiểu Nhàn không có thông minh thì nghe đến đó cũng hiểu, cô gật đầu cười nói.
- Em về văn phòng mình trước.

Lục Hiểu Nhàn vừa đi khỏi, phòng làm việc lại trở lại yên tĩnh như bình thường, Tần Tịch Thần lắc đầu lấy lại bình tĩnh, ném bỏ sự khó chịu ra khỏi đầu, một lần nữa tự hỏi về việc bắt đầu thành lập công ty vận chuyển.

Hóa ra chính là vấn đề đó, Lục Thiếu Hoa muốn giành giật miếng ăn với tập đoàn của ông Hoắc?

Mặc cho Tần Tịch Thần nghĩ nát óc cũng không thể hiểu rõ hết ý tứ của Lục Thiếu Hoa, phương pháp cuối cùng chỉ có thể là từ bỏ suy nghĩ đó. Chuyển hướng suy nghĩ, Tần Tịch Thần đầu óc suy nghĩ lung tung. Đột nhiên giữa lúc đó nảy ra ý nghĩ mới, trong đầu hiện lên suy nghĩ mới, giống như cô bắt được điểm mấu chốt của vấn đề.

- Ài!
Tần Tịch Thần thở dài một hơi, cười khổ thầm nói.
- Sự tình đơn giản như thế mà mình không nhớ gì chứ? Chẳng lẽ trí nhớ của mình đã giảm xuống?

Tần Tịch Thần bình tĩnh nhớ lại. Tuy nhiên, cuối cùng cô cũng phủ nhận vấn đề, cho rằng hiện tại xảy ra chuyện này cũng bởi có quá nhiều nguyên nhân, vấn đề cũng không phải là do trí nhớ mình giảm xuống.

Thực sự về vấn đề này, chức vụ Tổng giám đốc điều hành cũng không thoải mái như vậy. Quả thật là rất bận rộn, Tần Tịch Thần bề bộn công việc, trách nhiệm công việc cao, việc nhầm lẫn là có thể hiểu được. Tuy nhiên, mặt khác vì sao rõ ràng vừa mới nghĩ về chuyện thành lập công ty vận chuyển, đột nhiên nửa chừng lại không nhớ rõ một sự kiện gì là thế nào?

Điều này xảy ra khi Tần Tịch Thần vào làm việc ở tập đoàn Phượng Hoàng không bao lâu, nhớ rõ lúc ấy cô bắt đầu vào làm việc được vài tháng. Lúc đó Hứa Gia Thụy là quản lý công ty tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng, đang mở rộng thị trường ra nước ngoài một cách mạnh mẽ. Khai thác toàn bộ thị trường Đông Nam Á, sau đó lại hướng tiến quân vào thị trường Âu Mĩ.

Ngay lúc đó Tần Tịch Thần đã nghi vấn, từng nhiều lần hỏi Hứa Gia Thụy là có chuyện gì mà Hứa Gia Thụy luôn nói nửa kín nửa mở, đáp một câu làm Tần Tịch Thần phải từ bỏ nghi ngờ. “Đây là ý của Chủ tịch.”

Liên tưởng tới chuyện này, Tần Tịch Thần trong lòng có điều hiểu ra. Hóa ra Lục Thiếu Hoa muốn thành lập công ty vận chuyển là vì chuẩn bị sau này đem sản phẩm gia nhập thị trường Âu Mĩ.

Có nguồn gốc, tiếp theo sự việc liền dễ dàng hơn, những sự việc gần đây lần lượt hiện lên trong đầu Tần Tịch Thần, đặc biệt sau khi sự kiện ô tô qua đi, ô tô đã mau chóng chiếm lĩnh thị trường các quốc gia Đông Nam Á, thấy cũng không kém, tiếp đến là bắt đầu tiến quân vào thị trường Âu Mĩ.

Hồng Kông ở Châu Á, cách Châu Âu hàng vạn dặm, không có vận chuyển sao được chứ?

- Ha hả, hóa ra mình đang để tâm vào chuyện vụn vặt.
Tần Tịch Thần tự giễu một câu, sau đó hít thật sâu một hơi rồi lại thì thầm nói.
- Xem ra Chủ tịch rất biết nhìn xa trông rộng.

Theo tập tài liệu trong tay, sẽ không khó nhìn ra Lục Thiếu Hoa nhìn xa tới cỡ nào, suy nghĩ chu toàn cỡ nào. Dù sao thị trường tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại đang cố định ở các quốc gia Đông Nam Á, muốn tiến quân vào thị trường Âu Mĩ cũng cần một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian này có thể cùng lúc thành lập công ty vận chuyển.

Đúng vây, Tần Tịch Thần lập tức cho là như vậy, cô cho rằng Lục Thiếu Hoa viết ra kế hoạch này hoàn toàn vì mục đích sau này chuẩn bị mở rộng thị trường tiêu thụ của công ty. Chỉ có điều cô đã sai lầm, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là chuẩn bị vận chuyển sản phẩm tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng mục đích chính của Lục Thiếu Hoa không phải để làm chuyện này, mục đích chính là hắn chuẩn bị để khai thác dầu mỏ.

Cũng là một kế hoạch đạt được hai mục đích. Dường như mỗi quyết định trọng đại của Lục Thiếu Hoa đều là một ý tưởng đạt được cả hai mục đích, chưa bao giờ vì một mục đích đơn giản mà tiêu tốn thời gian. Trước đây là như thế, hiện tại thành lập công ty vận chuyển dường như cũng giống như vậy.

Ừ? Một lúc lâu sau Tần Tịch Thần hiểu rõ được mục đích của Lục Thiếu Hoa, sau đó, ngựa không dừng vó, liền gọi điện thoại tới bộ phận đối ngoại của tập đoàn, bảo chủ quản bộ phận đối ngoại ngay lập tức tới văn phòng mình. Sau đó chính mình lại điện thoại gọi cho thư ký, bảo thư ký mang tập kế hoạch viết tay của Lục Thiếu Hoa đi đóng dấu. Văn phòng thư ký của Tần Tịch Thần nằm ngay tại bên ngoài cửa phòng làm việc. Rất nhanh, một cô thư ký dáng cao, xinh đẹp liền đi tới, hỏi Tần Tịch Thần với giọng nhẹ nhàng. Sau đó tiếp nhận năm tờ giấy Tần Tịch Thần giao cho và đi ra ngoài.

Sau khi thư ký vừa ra ngoài, chủ quản bộ phận đối ngoại cũng đi vào phòng làm việc của cô. Tần Tịch Thần không nói nhiều lời vô nghĩa, nói về chuyện đăng ký công ty vận chuyển, sau đó dặn dò vài điều cần phải chú ý, để cho vị chủ quản bộ phận đến cơ quan tương ứng đăng ký một công ty gọi là công ty vận chuyển con của tập đoàn Phượng Hoàng.

Thành lập một công ty mới, địa điểm làm văn phòng là không thể thiếu được. Vì thế bước tiếp theo, Tần Tịch Thần gọi điện tới bộ phận hậu cần, bắt đầu bố trí địa điểm cho công ty vận chuyển. Tòa nhà tập đoàn Phượng Hoàng cao ba mươi tầng, tầng còn trống rất nhiều. Có thể bố trí làm nơi làm việc.

Đơn giản chỉ cần dặn dò chủ quản bộ phận hậu cần một chút. Tần Tịch Thần lại bắt đầu công đoạn tiếp theo.

Công ty bắt đầu được đăng ký, địa điểm văn phòng làm việc cũng đã được sắp xếp. Vấn đề cuối cùng chính là nhân viên công ty.

- Thông báo tuyển dụng công khai!
Đây là phương pháp thông thường của tập đoàn Phượng Hoàng. Tần Tịch Thần cũng không vi phạm lẽ thường. Dựa theo nội quy tuyển dụng của công ty mà thông báo tuyển dụng. Vấn đề tuyển dụng đương nhiên là giao cho bộ phận nhân sự của tập đoàn.

Gọi điện thoại tới văn phòng Giám đốc bộ phận nhân sự, Tần Tịch Thần giải thích ý của mình để bộ phận nhân sự mau chóng thông báo tuyển dụng, sau khi nói xong liền cúp điện thoại. Đương nhiên là dựa vào kế hoạch Lục Thiếu Hoa sắp xếp. Tuyển dụng chỉ cần tuyển một ít nhân viên nghiệp vụ đơn thuần, không cần kiêm các nghiệp vụ khác.

Hàng loạt công việc được Tần Tịch Thần bố trí đâu vào đó, lập tức làm cho công ty vận chuyển Phượng Hoàng từ không tồn tại bắt đầu thành lập, hình thành một cấu trúc to lớn, có cốt xác, chỉ kém phần da thịt.

Có một bộ máy làm việc to lớn, bước tiếp theo sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều, thành lập một công ty
vận chuyển mà không có thuyền để vận chuyển hàng có thể được không? Đáp án đương nhiên là không được rồi! Như vậy bước tiếp theo chính là giải quyết vấn đề thuyền để vận chuyển.

Theo như kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa tính toán thu mua lại công ty vận chuyển Bao Thuyền Vương ở Hồng Kông. Đúng vậy phải mua công ty vận chuyển Bao Thuyền Vương. Nếu phải thu mua như vậy, Tần Tịch Thần đương nhiên phải chuẩn bị. Tần Tịch Thần bắt đầu thu thập tư liệu liên quan tới công ty vận chuyển Bao Thuyền Vương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play