Lục Thiếu Hoa rõ ràng biết, động đất ở Vấn Xuyên xảy ra tối ngày 14 tháng 5, mà hiện tại đã là tối 10 tháng 5, thời gian còn đúng bốn ngày, đây cũng là bốn ngày quyết định.

Hành động chuẩn bị tuy đã bắt đầu từ trước, nhưng vì số dân phải di rời rất nhiều, nên cần rất nhiều thời gian. Tới lúc này, số dân chúng phải địa ủy rời vẫn có một số chưa di rơi hết.

Thời gian gấp gáp, mà sáng mai Lục Thiếu Hoa đã quyết định rời Tứ Xuyên về Bắc Kinh, như vậy thì tình hình ở đây cũng không thể lo được nữa.

Không, Lục Thiếu Hoa có số điện thoại riêng bí mật của thủ trưởng số 1 nên hắn đã gọi cho ông. Khi điện thoại vừa thông, Lục Thiếu Hoa nói luôn:

- Thủ trưởng, đã có số liệu thống kê công tác di rời hôm nay chưa?

Thật ra Lục Thiếu Hoa hỏi thế là vô nghĩa, số liệu ngày nào cũng được báo cáo về văn phòng thủ trưởng.

Thủ trưởng cũng không ngạc nhiên khi Lục Thiếu Hoa hỏi vậy, ông còn cảm ơn Lục Thiếu Hoa, những việc Lục Thiếu Hoa làm lúc này đều là nghĩ cho đất nước. Khác hẳn so với trước kia.

Nhưng trước kia Lục Thiếu Hoa có bất hòa với nhà nước chỉ vì bị người ta bắt nạt. Nhưng từ khi thủ trưởng số một nhận chức, không có làm gì Lục Thiếu Hoa, mà làm mọi việc đều vì gia tăng sức mạnh của đất nước.

Vệ tinh gián điệp, hàng không mẫu hạm, vũ khí vũ trụ, thậm chí đều đưa ra hết. Đó là thành quả mấy năm nay, đất nước đã nhận được thật nhiều. Lục Thiếu Hoa đã đưa ra gần một ngàn bốn mươi tỷ nhân dân tệ, hào phóng như thế, làm người ta sẽ cảm thấy thế nào?

Cho nên, trong lòng thủ trưởng số một rất cảm động, dù sao Lục Thiếu Hoa đã làm cho đất nước nhiều điều tốt.

- Đã có số liệu, việc địa ủy rời cũng không phải là nhiều, chỉ gần mười ngàn người, vấn đề là dân chúng đều sinh sống ở các địa phương xa xôi, việc di rời là rất khó khăn

Thủ trưởng số 1 không những trả lời câu hỏi của Lục Thiếu Hoa mà còn tỏ vẻ lo lắng.

- Với tiến độ bình thường, bao lâu thì có thể di rời hoàn toàn?

Lục Thiếu Hoa nhíu mày hỏi.

- Việc này khó nói, nếu theo tiến độ hiện tại thì có lẽ cần năm ngày nữa mới tiến hành di rời xong

Thủ Trưởng số 1 nói không chắc chắn.

- Như vậy không được

Giọng Lục Thiếu Hoa rất cứng nhắc, không phải không có lý, Lục Thiếu Hoa nhanh chóng đưa ra lý do

- Theo tin tức từ bên kia thì thời gian xảy ra động đất không đến năm ngày nữa, cho nên, trong vòng ba ngày chúng ta phải di rời xong.

Nói là tin tức từ bên kia, đây chỉ là Lục Thiếu Hoa lấy cớ, bên Châu Phi vốn không đưa ra tin tức, Lục Thiếu Hoa chỉ dựa vào trí nhớ của hắn mà thôi.

- Cái gì? Không đến năm ngày nữa sao?

Thủ trướng số một quá kinh hãi ròi, ông ta tưởng thời gian không thể nhanh như vậy, ít nhất cũng phải đến mười lăm ngày nữa đi, nhưng hiện tại nghe Lục Thiếu Hoa nói hình như không đến thế.

- Ừ, tầng nham thạch của trái đất đã có thay đổi, xem ra là sẽ rất nhanh, theo tin tức thì đêm ngày thứ ba sẽ bắt đầu

Lục Thiếu Hoa nói.

Không phải Lục Thiếu Hoa cố ý, mà là hắn muốn để thủ trưởng số một biết được tình hình cấp bách. Như thế thì mới có thể sắp xếp được các việc tiếp theo.



Thủ trưởng số một ở đầu dây bên kia im lặng một hồi, rõ ràng là đang nghĩ ra cách đối phó.

Trong một lúc lâu không ai nói gì, qua điện thoại chỉ nghe tiếng thở.

Chỉ có điều ngay sau đó, Lục Thiếu Hoa đã lên tiếng phá vỡ sự im lặng

- Dùng trực thăng đưa người đến điểm tập kết sau đó mới lên xe đi tiếp, như vậy mới có thể đẩy nhanh tốc độ.

- Tốt, cứ làm như vậy đi.

Thủ trưởng số một trả lời quyết đoán

Thật ra thủ trưởng số một cũng là bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể dựa vào Lục Thiếu Hoa để thành công, dù sao, có hơn mười ngàn dân chúng, hơn nữa lại sống ở vùng núi xa xôi, việc di rời rất khó khăn.

- Thượng tướng Lục, việc di rời giao cho cậu chỉ huy, cậu cần gì tôi cũng sẽ đáp ứng

Thủ trưởng số một cuối cùng không quên nói thêm một câu.

Lúc bình thường, thủ trưởng số 1 xưng hô với Lục Thiếu Hoa đều gọi tên, chỉ trong công việc thì thủ trưởng sẽ gọi Lục Thiếu Hoa là Thượng tướng. Hiện tại giao quyền chỉ huy việc di rời cho Lục Thiếu Hoa, rõ ràng là công việc thủ trưởng số 1 gọi Lục Thiếu Hoa là thượng tướng.

- Giao cho tôi quyền chỉ huy?

Lục Thiếu Hoa được một trận buồn bã, vẻ mặt cười khổ, tuy nhiên nghĩ đến đại cục, Lục Thiếu Hoa không từ chối, trực tiếp trả lời

- Được rồi, ngày mai tôi sẽ đến bên doanh trại kia, làm chỉ huy.

Lục Thiếu Hoa đang định từ Tứ Xuyên đi Bắc Kinh. Hiện tại thủ trưởng số 1 đã giao quyền chỉ huy việc di rời cho hắn, chỉ sợ hắn chạy cũng không kịp, ở lại đây là chắc chắn.

- Được, tôi liền sắp xếp để ngày mai cậu có thể nhận nhiệm vụ chỉ huy.

Thủ trưởng số một có vẻ cao hứng, giọng nghiêm túc nói. Sau đó còn dặn thêm

- Cậu yên tâm, người ở đó nhất định nghe lời cậu.

Đây là một lời cam đoan. Làm chỉ huy thì sợ nhất điều gì, sợ nhất chính là nhân viên cấp dưới không bằng lòng, không phục tùng mệnh lệnh. Với tính cách của Lục Thiếu Hoa, chỉ sợ là có người tranh cãi với hắn, hắn sẽ trừng phạt nặng.

Có lẽ thủ trưởng số 1 hiểu tính cách của Lục Thiếu Hoa nên mới cam đoan với hắn như vậy.

Đối với việc này Lục Thiếu Hoa không nói gì. Coi như kết thúc đề tài này ở đây, sau đó đưa ra một đề nghị.

- Thủ trưởng, tôi cám thấy phải đưa ra cảnh bảo đi.

Trước khi xảy ra động đất vài ngày, phải an dân không nên gây ra xáo trộn nên lúc này nhắc đến việc cảnh báo là chuyện rất quan trọng.

- Tôi sẽ trực tiếp ký lệnh.

Thủ trưởng số 1 nói mà không hỏi vì sao.

Thủ trưởng số 1 không chỉ là thủ trưởng số 1 mà còn là quân ủy số 1, lệnh mà ông ta đưa ra là mệnh lệnh cao nhất. Đến quân đội cũng phải tuân theo.

- Vậy thì tốt rồi

Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm.

Lục Thiếu Hoa đã chuẩn bị tinh thần để giải thích cho ông ấy, nhưng thật không ngờ thủ trưởng số 1 không hỏi gì.

Nhưng lúc Lục Thiếu Hoa đang nói chuyện với thủ trưởng số 1 là lúc bên Châu Âu có chuyện lạ, thật sự là chuyện lạ từ trước đến nay, chỉ có điều lúc này chưa nhận ra mà thôi.

Tần Tịch Thần ở Hồng Kông cau mày, vừa mới nhận điện thoại xong, là điện thoại của người phụ trách chi nhánh công ty xăng dầu bên Châu Âu.

Họ báo cáo, có một người quản lý trung cấp hình như đang có hành động phá hoại công ty.

Tề Thiên không phải ngốc, đang yên lại xảy ra chuyện này, đầu tiên cô nghĩ đến Tập đoàn tài chính Rockefeller đang giở trò, vì chi nhánh này là tiếp nhận từ Tập đoàn tài chính Rockefeller.

Hiện tại người quản lý này muốn phá hoại, vốn đều là người của Tập đoàn tài chính Rockefeller. Họ có những hành động đó, không thể không làm Tần Tịch Thần nghĩ vậy.

Việc này khi tiếp nhận chi nhánh xăng dầu này Tần Tịch Thần đã nhắc nhở Lục Thiếu Hoa. Hiện giờ không ngờ xảy ra việc này.

Được rồi, xảy ra rồi thì phải xử lý, với thực lực của Tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại, đuổi một số nhân viên là không có vấn đề gì đặc biệt.

Nhưng Tần Tịch Thần cũng không vội đuổi người cô đang nghĩ xem sau đó còn có vấn đề gì không?

Dầu mỏ Phượng Hoàng bắt đầu tiếp nhậndầu mỏ Tập đoàn tài chính Rockefeller hơn một tháng, tốc độ tiếp nhận cũng nhanh, mọi chuyện đều thuận lợi, không có bất ngờ gì xảy ra.

Hiện tại thật buồn cười, chuyện này làm Tần Tịch Thần nghĩ chắc chắn sau lưng có bóng dáng của Tập đoàn tài chính Rockefeller.

Cho người điều tra, Tần Tịch Thần muốn cho người điều tra. Nhưng chắc phải nhờ đến Lục Thiếu Hoa mới điều tra rõ được.

Vận dụng lực lượng bí mật vượt qua khả năng của tần tịch thần, cô không có quyền truyền đạt mệnh lệnh, cũng không biết truyền đạt mệnh lệnh như thế nào. Nhưng hiện tại Lục Thiếu Hoa lại ở Tứ Xuyên, đang bận nên Tần Tịch Thần không muốn quấy rầy hắn.

Công ty gặp nguy, Lục Thiếu Hoa lại bận, lúc này là vấn đề mà Tần Tịch Thần gặp phải.

Phải giải quyết như thế nào đây ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play