Một Tập đoàn tài chính đứng đầu Mỹ, một Tập đoàn tài chính lớn siêu việt, hai Tập đoàn liên kết lại để đối phó với một Tập đoàn tài chính khác, đây không phải là một việc quang minh chính đại gì cho cam, được thôi, cứ cho là chuyện quang minh chính đại đi nhưng trước khi hành động thì phải tuyệt đối giữ bí mật, nếu để lộ chuyện, khiến kẻ thù có sự chuẩn bị thì sẽ dẫn đến việc trước khi hành động đã phải kết thúc rồi.
Cho nên bất kể thế nào thì cuộc đàm phán giữa Lục Thiếu Hoa và Rockefeller chắc chắn không thể là quang minh chính đại để nói được, chỉ có thể tiến hành một cách bí mật, mà Lục Thiếu Hoa lại là một người nổi tiếng trên Thề giới, hắn đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn của người khác.
Cũng chính là suy xét đến nhiều mặt nên cả hai người mới tuyên truyền với bên ngoài là hợp tác kinh doanh, còn về việc hợp tác kinh doanh cái gì thì tạm thời vẫn chưa công bố, chỉ nói là đợi có kết quả rồi mới cùng nhau mở một cuộc họp báo.
Chuyện này không nói thì thôi, đã nói ra rồi thì thu hút lòng hiếu kỳ của rất nhiều người, những giới truyền thông đó giống như là đàn cá mập ngửi được mùi máu tanh vậy, tất cả đều dồn về nơi trụ sở chính của Tập đoàn tài chính Rockerfeller với mục đích là muốn biết kết quả trong thời gian sớm nhất thôi.
Những hành động này khiến Lục Thiếu Hoa có chút kinh ngạc nhưng sau đó suy nghĩ lại thì hắn cũng hiểu được, dù sao bất kể là Tập đoàn Phượng Hoàng hay là Tập đoàn Rockefeller thì cả hai cũng đều là những tập đoàn thương mại lớn, mà bây giờ cả hai Tập đoàn lại hợp tác làm ăn, không cần nghĩ cũng biết nó sẽ tạo ra sức ảnh hưởng lớn thế nào.
Những thứ khác thì chưa cần nhắc đến, chỉ nói tới chuyện hai tập đoàn thương mại triển khai hợp tác toàn diện thôi thì những tập đoàn cùng chung lĩnh vực với họ chắc chắn sẽ gặp xui xẻo, vốn dĩ một tập đoàn thương mại thôi cũng đã rất khó đối phó rồi, thế lực của họ quá mạnh, nhiều công đã phải vô cùng khó khăn để sinh tồn, bây giờ thì hay rồi, người ta hợp tác với nhau, thế lực lại càng mạnh hơn nữa, không gian sinh tồn của họ lại càng hạn hẹp hơn nữa.
Đây là suy nghĩ của rất nhiều công ty, còn những giới truyền thông thì họ đơn giản là muốn tìm những tin chấn động, gây sốt thôi, để tăng số lượng tiêu thụ và truy cập thôi.
Còn những quốc gia khác thì họ đang suy xét xem trong việc này có lợi ích gì hoặc là có ảnh hưởng đến tình hình kinh tế của đất nước họ không.
Cả trăm phương tám hướng đều tập trung ở đây.
Dùng cụm từ “ trăm phương tám hướng” để miêu tả cũng không phải là quá đáng, nhưng đã khiến họ thất vọng, hơn hai ngày nay không hề có kết quả gì, giới truyền thông đến phỏng vấn một lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Rockefeller nhưng vị lãnh đạo tỏ vẻ trước mắt vẫn đang trong thời gian đàm phán nên không tiện tiết lộ.
Đây quả thật là một câu trả lời khiến người khác đau đớn như không hề nói gì nhưng cũng không còn cách nào, người ta chỉ nói một câu “ không tiện tiết lộ” thôi cũng đủ ngăn chặn miệng lưỡi của phóng viên rồi, nếu những phóng viên đó thấy không thể chấp nhận mà vẫn tiếp tục hỏi thì người ta lại nói thêm một câu “bí mật thương mại”.
Được thôi, nếu vẫn không vừa ý với câu trả lời này thì cứ tiếp tục hỏi, người ta có thể thẳng thắn báo cảnh sát để bắt bạn, nghi ngờ bạn là gián điệp thương mại.
Đừng nghĩ là giới truyền thông của phương Tây rất càn quấy, nói cái gì là tự do ngôn luận, chuyện gì cũng dám đưa tin nhưng khi họ gặp phải người có bản lĩnh thực sự thì họ cũng không thể càn quấy được nữa, mà ông chủ tập đoàn phượng hoàng là Lục Thiếu Hoa và tập đoàn Rockefeller đều là những người hết sức tài giỏi, người tài giỏi nhất trong những người tài giỏi.
Khi đến ngày thứ 3 thì cuối cùng cũng có kết quả, Lục Thiếu Hoa và Rockefeller con còn tham gia một cuộc họp báo nữa, Lục Thiếu Hoa còn lên khán đài để nói chuyện nữa.
Vốn dĩ trình độ Anh văn của Lục Thiếu Hoa rất tốt, hắn hoàn toàn có thể dùng tiếng Anh để phát biểu nhưng hắn lại cứ không chịu, cố ý nói bằng tiếng Trung, còn sắp xếp một phiên dịch viên để đảm nhận việc truyền đạt thông tin của hắn.
- Chắc có lẽ mọi người rất ngạc nhiên về mục đích tôi đến Mỹ lần này… thật ra cũng đơn giản thôi, tôi đến Mỹ là để bàn về một dự án mua bán, sau khi trải qua hai ngày đàm phán cuối cùng chúng tôi cũng có câu trả lời, tất cả các sản nghiệp về dầu mỏ của tập đoàn Rockefeller đều bán hết cho Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đây là lời phát ngôn của Lục Thiếu Hoa, lúc này Lục Thiếu Hoa cố ý ngừng một chút, để phiên dịch viên dịch sang tiếng Anh.
- Ồ
Đây chắc chắn là tin gây sốt nhất.
Cái gì? Tất cả các công ty dầu mỏ của tập đoàn Rockefeller đều bán hết cho Tập đoàn Phượng Hoàng? Điều này có nghĩa là gì? Đồng nghĩa với việc tập đoàn Rockefeller hoàn toàn rút lui khỏi lĩnh vực dầu mỏ, làm sao bảo người khác không hoảng hốt cho được? Tin này làm sao không được gọi là tin sốt dẻo cho được nhỉ?
Còn nữa, đừng quên là năm 2001 tập đoàn Rokefeller đã từng bán một nửa sản nghiệp dầu mỏ cho Tập đoàn Phượng Hoàng, đến ngày hôm nay mới chỉ có thời gian ngắn 7 năm thôi mà tập đoàn Rockefeller lại bán hết nửa phần dầu mỏ còn lại cho Tập đoàn Phượng Hoàng, điều này có nghĩa là gì đây?
Có nghĩa là cuộc mua bán này đã được định đoạt vào 7 năm trước rồi.
Đúng vậy, những phóng viên đó đều nghĩ như vậy, trí tưởng tượng của họ rất phong phú, cho rằng cuộc mua bán này đã được vạch ra 7 năm trước, hôm nay sở dĩ xảy ra chuyện như vậy hoàn toàn đã được lên kế hoạch trước rồi.
Đương nhiên cũng có phóng viên không tin đây là sự thật, dù sao tập đoàn tài chính Rockefeller cũng là dựa vào dầu mỏ lập nghiệp, bán ra một nửa sản nghiệp dầu mỏ thì họ còn hiểu đôi chút nhưng bán ra hết thì họ thật sự không thể hiểu càng không thể tin được.
Có phóng viên nén không nổi sự tò mò đã hỏi Rockefeller con, với mục đích là muốn chứng thực tính chính xác tin này của Lục Thiếu Hoa
- Ông Lục nói không sai, sau khi trải qua hai ngày đàm phán gay gắt thì cả hai phía cuối cùng cũng đã đi đến thỏa thuận, tập đoàn Rockefeller bỏ hết tất cả các dầu mỏ để bán cho tập đoàn Phượng Hoàng.
Rockefeller con thành thật trả lời
- Xin chào cậu Rockefeller , tôi phóng viên của tuần báo tài chính New York , tôi muốn hỏi một chút về giá trị của vụ mua bán này.
Câu hỏi này đúng là gãi đúng chỗ ngứa, một câu hỏi có thể giải thích được mọi vấn đề, thẳng thắn hỏi sản nghiệp dầu mỏ của tập đoàn Rockefeller bán bao nhiêu tiền.
- Thật ngại quá chị phóng viên, chuyện này thuộc về bí mật thương mại, xin thứ lỗi tôi không thể tiết lộ được.
Rockefeller con quả thật là một kẻ quỷ quyệt, câu trả lời rất khôn khéo, từ lúc đầu đến giờ cứ thế mà cười ha hả, xem ra rất lịch sử.
Đến lúc này thì ai cũng hiểu là muốn hỏi một câu có độ sâu một chút chắc chắn sẽ không thể có câu trả lời, vì vậy phóng viên cũng không hỏi nữa nhưng lại tùy tiện hỏi mấy câu nhỏ nhặt rồi người chủ trì cuộc họp báo tuyên bố kết thúc.
Lục Thiếu Hoa và Rockefeller rời khỏi nhưng họ không rời khỏi ngay mà cùng nhau đi đến một phòng khách khá yên tĩnh, phòng này chỉ có hai người họ mà thôi, ngay cả vệ sĩ cạnh họ cũng không có.
Rockefeller con rút ra một điếu xì gà, vẻ mặt rất trầm ngâm, một hồi lâu sau vẫn chưa mở miệng nói chuyện.
Lục Thiếu Hoa cũng vậy chỉ là hắn không hút xì gà mà lại châm cho mình một điếu thuốc đặc biệt do xí nghiệp của mình sản xuất, hút một hơi rồi thở ra một làn khói, cũng không hề hé miệng.
Im lặng, một sự im lặng đáng sợ
Một hồi lâu, Rockefeller con cuối cùng cũng chịu mở miệng trước nói
- Anh Lục, giao ước mà ông nội tôi hứa với anh năm đó, bây giờ gia tộc Rockefeller của chúng tôi cũng đã thực hiện được một nửa rồi, có phải cũng đã đến lúc anh nên thực hiện lời hứa của mình rồi không?
Rockefeller con bây giờ không còn là đứa trẻ không hiểu chuyện của năm đó nữa, thân phận của anh bây giờ cũng không phải chỉ là đời thứ 3 của gia tộc Rockefeller nữa mà chính là người đứng đầu gia tộc của tập đoàn Rockefeller, có khả năng ngồi cùng hàng ghế với Lục Thiếu Hoa rồi.
Lục Thiếu Hoa không hề thấy ngạc nhiên khi nghe Rockefeller con hỏi câu này, ngược lại những điều này đều nằm trong dự liệu của hắn nên Lục Thiếu Hoa ngay cả nhìn cũng không hề nhìn Rockefeller con mà không hề trả lời gì với vẻ lười biếng.
Lục Thiếu Hoa không lên tiếng không có nghĩa là tay của hắn cũng không hề cử động, Lục Thiếu Hoa rút từ trong túi ra chiếc notebook , nhìn vào đó gật đầu sau đó chuyển cả chiếc notebook cho Rockefeller con, còn dùng ánh mắt như muốn nói rằng hãy nhìn vào đó.
Rockefeller con nửa tin nửa ngờ nhận chiếc notebook với ánh mắt rất lạ lẫm nhưng anh ta vẫn chiều theo ý của Lục Thiếu Hoa nhìn vào đó, nhưng trong thoáng chốc Rockefeller không nhìn thêm nữa mà ngẩng đầu lên nhìn Lục Thiếu Hoa với vẻ ngạc nhiên.
Rockefeller ngạc nhiên, trừng hai mắt nhìn Lục Thiếu Hoa, miệng mở to đủ để nhét cả một trứng gà vào.
Nhưng rất nhanh Rockefeller đã bình tĩnh trở lại, chỉ là khó có thể che giấu cái vẻ mặt mừng rỡ thích thú đó.
Không thể không phủ nhận chỉ trong thời gian ngắn mười mấy giây mà sự biến đổi cảm xúc của Rockefeller con thật quá nhanh khiến người ta khó mà lý giải nhưng nếu bạn biết cái mà Rockefeller nhìn thấy là gì thì sẽ hiểu rõ tại sao Rockefeller lại có những biểu hiện kỳ lạ nhanh chóng như vậy.
Đó là một tin tình báo liên quan đến tập đoàn tài chính Morgan, không, chính xác mà nói thì đó là một tài liệu, một phần tài liệu nói về tập đoàn tài chính Morgan nhưng ở phía dưới ghi năm chữ “ mạng tình báo Hổ Gầm” lại khiến cho tài liệu này khác xa những thứ khác, một thứ được hình thành từ chữ viết đó chính là tài liệu nhưng có thêm năm chữ “ mạng tình báo Hổ Gầm” thì ý nghĩa của nó hoàn toàn thay đổi hẳn, không thể dùng hai từ đơn giản “ tài liệu” để miêu tả nữa mà chính là dùng từ “ tình báo” .
- Tình báo xác nhận rồi chứ?
Rockefeller con hỏi xong mới cảm thấy câu hỏi của mình có chút dư thừa nên vội vàng xin lỗi.
- Xin lỗi, xin tha thứ cho sự thất lễ của tôi, tại tôi kích động quá.
Cũng không thể trách Rockefeller con được, khi anh nhìn thấy tình báo này thật sự quá vui mừng, đương nhiên chỉ mừng cho tập đoàn tài chính của Rockefeller mà thôi vì nếu tin tình báo này là sự thật vậy thì tập đoàn tài chính Morgan xem như xong đời rồi.
Lục Thiếu Hoa không hề để tâm đến câu nói của Rockefeller, tuy thân phận của hắn rất cao nhưng người đàn ông trước mặt hắn có thân phận cũng đâu thấp, hơn nữa Lục Thiếu Hoa sớm đã đoán được sẽ xảy ra việc như vậy nên hắn cũng không so đo làm gì.
- Đã xác nhận rồi.
Lục Thiếu Hoa nói một câu thật nhẹ nhàng nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút khó chịu nên nói thêm
- Cậu không nên nghi ngờ mạng lưới tình báo Hổ Gầm như vậy, đó là mạng lưới tình báo mạnh nhất Thế giới đó, những tin mà họ nắm giữ không hề sai.
Nói thật, từ lúc mạng lưới tình báo hoạt động bán tình báo cho nước ngoài cho đến nay thì vẫn chưa hề cung cấp sai một thông tin nào cả nên bên ngoài lưu truyền một câu, mua bán tình báo với mạng lưới tình báo Hổ Gầm thì bạn hoàn toàn có thể trả tiền trước lấy tin sau.
Thứ tình báo này nó giống như một thứ gì đó thật hư ảo, không chắc chắn nên nhiều người lúc mua bán tình báo với một tổ chức nào đó đều phải đặt trước một ít tiền cọc đợi tin đến tay, sau khi xác nhận thông tin rồi mới trả số tiền còn lại.
Thế mà rất nhiều người trong lúc mua bán tình báo với mạng lưới Hổ Gầm đều không làm vậy mà trả tiền một lần, còn đối với những người trước khi chưa nhận được tình báo mà trả tiền thì có thể nói là đưa tiền trước nhận tin sau.
- Ôi chúa ơi, anh thấy đó, tôi quá kích động rồi.
Rockefeller xấu hổ than thở một câu
Lục Thiếu Hoa không hề so đo với cách ứng xử thế này của Rockefeller con mà lại thản nhiên nói một câu
- Cậu cứ xem tiếp đi, bên dưới có phương án tôi đề ra nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT