300km về phía Đông thành phốTrên chiếc xe Audi mui trần màu đen bóng loáng có dáng của một người con gái. Cô gái mặt mũi lạnh tanh không một chút biểu cảm. Bên ghế bên cạnh cô gái có đặt hai bó hoa. Một một bó cúc trắng và một bó cẩm chướng đỏ tươi như màu máu.Sau gần 3 tiếng đồng hồ ngồi trên xe, cô gái ấy cũng đến nơi mình cần tới. Đỗ xe cái “kịt” trước một khu nghĩa trang rộng lớn, xung quanh là hàng rào gỗ sơn màu trắng, cô gái bước xuống. Ngay cổng ra vào có treo một tấm bảng to: “D.E.A.T.H”. Cô gái với người cầm hai bó hoa rồi bước vào. Khu nghĩa trang có trên dưới cả trăm ngôi mộ và được chia ra làm hai bên để lối đi ở giữa. Cô gái men theo lối đi đó, đi thẳng một hồi rồi dừng lại trước một nơi được xây dựng giống như đền thờ kiểu thần thoại Hy Lạp. Bước lên bậc thềm và đi thằng vào trong, đập vào mắt cô gái là hai ngôi mộ trắng được lát đá hoa cương nhìn rất đẹp. Ở đó được lồng vào hai bức ảnh của hai người con trai. Một người mang nét đẹp hơi hướng của phương Tây với làn da trắng, mắt xanh, mũi cao, môi mỏng rất đẹp cùng với mái tóc màu vàng kim. Người còn lại mang đậm chất người châu Á với mái tóc màu nâu hạt dẻ, làn da hơi ngăm, mắt sáng, mũi cao và nhiều đường nét sắc xảo trên gương mặt.Bước đến gần, cô gái cắm hai bó hoa vào hai cái lọ được đặt trên hai ngôi mộ. Tiếp đó, cô gái cẩn thận cắm hai nén nhang rồi lùi lại, nhìn vào hai ngôi mộ nói:- Anh…em là An nè… - Phải, cô gái đó là nó. - Anh em mình cũng gần một năm rồi chưa gặp nhau hai anh nhỉ? Tụi em nhớ hai người lắm. Hai người bây giờ thế nào? Sống có tốt không? Cuộc sống của tụi em vẫn vậy, không thay đổi nhiều. Có điều…vắng hai anh…tụi em thấy trống trãi lắm. Không còn ai quan tâm, hỏi han tụi em thường xuyên như ngày xưa nữa. Hai người có biết không…Minh Quang…Hoàng Kỳ? – Nó nói đên đây thì im lặng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play