EDIT BY CHERYL CHEN

Mễ Tình trợn mắt, nhìn lông mi Tiêu Cố khẽ rung rung, làn môi chậm rãi tách ra.

Hương vị của Tiêu Cố dần tan đi, tiếng động ồn ào bên tai rõ ràng hơn. Mễ Tình kinh ngạc, cô đặt tay lên môi, nhìn Tiêu Cố bằng vẻ mặt không thể tin nổi.

“Ui da Mễ Tình xấu hổ lắm đó nha, ông chủ Tiêu còn không đi xoa dịu người ta đi!” Thẩm Thi Thi lại giở trò, Tiêu Cố liếc mắt nhìn bọn họ, cũng theo ra ngoài.

Sau khi hai người rời đi, Thẩm Thi Thi quơ quơ cái di động trong tay, nhìn mọi người: “Tôi vừa chụp lại rồi~”

“Thật á, cho tôi xem!” mọi người lại náo loạn, còn có người la hét muốn in ảnh ra, dán trong cửa hàng để trừ tà.

Tiêu Cố ra khỏi phòng thì thấy bóng lưng Mễ Tình. Cô chạy với tốc độ nhanh, nhưng thỏ sao bằng sói được, cô không nhanh bằng Tiêu Cố. Tiêu Cố chạy thêm hai bước nữa, bắt kịp cô.

Mễ Tình bị chặn lại ở hành lang, vẻ mặt đỏ ửng còn chưa nguôi, vừa thẹn vừa giận mắng Tiêu Cố: “Anh cái đồ không biết xấu hổ, lòng lang dạ thú, cút!”

Tiêu Cố nhìn cô, bật cười, công chúa nhỏ mắng người cũng đáng yêu thế này.

Thấy Mễ Tình muốn chạy, Tiêu Cố kéo tay cô, nói: “Xin lỗi, tôi không muốn uống rượu, nên phải hôn cô.”

Mễ Tình nổi giận, một phát hất văng tay anh ra, cao giọng: “Lời xin lỗi của anh một xíu thành ý cũng không có, anh không muốn uống nên hôn tôi? Anh không muốn uống không có nghĩa là người khác cũng như vậy.”

Khách đi ngang qua hành lang đều nhìn họ bàn tán, có nữ sinh tò mò đứng lại xem, bị bạn lôi đi: “Người yêu cãi nhau, đứng xa một chút rồi xem.”

Mễ Tình: “…”

Nhưng Tiêu Cố dường như không bị bên ngoài ảnh hướng, nhìn dáng vẻ Mễ Tình tức giận mà cười: “Vậy nếu tôi nói là tôi muốn hôn cô, chỉ muốn hôn cô thôi, không vì gì khác, cô có dễ chịu hơn không?”

Mễ Tình: “…”

Một chút cũng không hiệu quả.

Khuôn mặt tươi cười của Tiêu Cố làm cô phiền lòng, cô nhấc tay muốn cho anh cái tát, nhưng bị đối phương nhanh nhẹn bắt lại. Tiêu Cố nắm cổ tay cô, nhìn thẳng vào mắt cô như muốn tìm tòi điều gì đấy: “Cô thở hổn hển như thế, chẳng nhẽ là nụ hôn đầu tiên?”

Mặt Mễ Tình đỏ lựng, cô dùng sức kéo tay mình ra, nhưng Tiêu Cố nắm rất chặt, tuy không làm đau cô, nhưng cũng không để cô giật lại.

Cố nhíu mày, nhìn anh chằm chằm: “Anh rốt cuộc muốn làm gì?”

Tiêu Cố nhìn cô, lông mi dài như khẽ cọ vào trái tim cô, hơi buồn: “Thực ra đây cũng là nụ hôn đầu của tôi.”

Mễ Tình sửng sốt, rút tay về: “Anh tin anh, lưu manh!!”

Tiêu Cố nhìn cô đi xa, không đuổi theo. Anh không quay lại phòng KTV, mà vào phòng nghỉ, khóe miệng mang theo nụ cười không dễ nhận ra.

Sau khi Mễ Tình về đến phòng, nỗi lòng vẫn không bình tĩnh lại. Cô mở điện thoại onl Weibo, xem lại video của Anh Thỏ nhiều lần, rốt cuộc tỉnh táo hơn một chút.

Làm thế nào bây giờ, nụ hôn đầu của cô.., rõ ràng Anh Thỏ mới là đối tượng cô mong muốn cho nụ hôn đầu.

Mễ Tình lộn hai vòng trên giường, quyết định đi ngủ sớm, biết đâu khi thức dậy sẽ quên hết những chuyện này.

Nhưng vừa nhắm mắt, khuôn mặt phóng đại đẹp trai của Tiêu Cố hiện ra trước mặt, còn có rèm mi khẽ rung.

!

Mễ Tình mở mắt.

Bám giai như đỉa!

Cô vô thức dùng ngón tay chạm môi, cảm nhận nụ hôn đấy, trong người như có lò xo bắn ra.

Không được không được, cô không ngủ được rồi.

Cô đi loanh quanh trong phòng mấy vòng, quyết định đi suối nước nóng ngâm mình.

Cô sửa soạn đồ đạc, đi đến suối.

Buổi tối ở đây rất ít người, ở suối nước nóng lộ thiên lại càng ít. Mễ Tình đến xong, nhìn xem có người hay không.

Suối nước nóng này tách biệt với resort, nơi này nhìn ra dãy núi trùng trùng điệp điệp, mang vẻ yên tĩnh lạ thường.

Khi nãy trong phòng KTV, dù có không khí nhưng cô nghe chuyện ma không sợ lắm, nhưng ở đây một lúc, mới cảm nhận được bối cảnh âm thanh làm người ta run lẩy bẩy.

Mễ Tình nuốt nước bọt, đành đi vào suối, Bên trong có một người, tóc đen, vài sợi rủ xuống.

Cô ấy đưa lưng về phía Mễ Tình, Mễ Tình không thấy mặt cô.



Mễ Tình hơi do dự, vẫn còn người giống cô, buổi tối chạy tới suối lộ thiên tắm sao?

Cô bất động, nghĩ rằng nếu cô gọi người kia, rồi cô ấy quay lại với gương mặt giống cô như đúc, cô sẽ làm sao bây giờ?

Mễ Tình rùng mình, ôm chặt khăn tắm trong ngực.

Người trong suối kia như nhận thấy động tĩnh sau lưng, quay đầu lại.

Là một cô gái trẻ tuổi, chắc đã ngâm được một thời gian, gương mặt hồng hồng. Cô ấy thấy Mễ Tình, cười lúng túng: “Chị cũng tới suối này tắm ạ?”

“Dạ vâng.” Mễ Tình thở phào nhẹ nhõm, gật đầu.

Cô bé kia hơi ngượng ngùng đứng lên, cũng chỉ bọc một cái khăn tắm: “Vì chỗ này lộ thiên, hơn nữa còn là hỗn hợp nam nữ, ban ngày không tiện lắm, nên em đến vào buổi tối không người.”

Mễ Tình cười: “Chị cũng thế.”

Cô bé kia bước ra khỏi suối, cười với cô: “Em ngâm nước thoải mái lắm, chị cũng hưởng thụ đi.”

Mễ Tình thấy cô đã đi, búi tóc lên, vào phòng thay đồ cởi quần áo, rồi quấn khăn tắm đi ra.

Gió bên ngoài thổi lạnh thấu xương, cô ba chân bốn cẳng chạy đến cạnh suối, thử độ nóng của nước, rồi chậm rãi hạ mình.

“Phiuuu –” Mễ Tình thở hắt một hơi dài, suối nước nóng thoải mái quá đi. Không gian an tĩnh, Mễ Tình ngẩng đầu lên có thể thấy mấy ngôi sao.

Cô trầm mình xuống thêm một ít, dưới mũi ngâm trong nước.

Thân thể trở nên ấm áp, máu huyết lưu thông, Mễ Tình thấy đầu óc cũng minh mẫn hơn.

Không thể gọi là bị hôn một cái được, cái này không thể tính là hôn môi, chỉ là môi chạm môi thôi, không sao cả.

Cô tự trấn an trong chốc lát, bỗng nghe tiếng bước chân rất nhỏ ở đằng sau. Cô nhướn mày, mở mắt, cô gái vừa nãy bỏ quên cái gì à?

Cô quay đầu nhìn thoáng qua, không thấy ai, liền đứng lên. Khẽ bó lại khăn tắm trên người, Mễ Tình vừa bước một bước ra khỏi suối thì thấy một bóng người tắm ánh trăng từ ngoài đi vào.

Hai ánh mắt chạm nhau trên không trung, cả hai người đều sửng sốt.

… Thậm chí đi tắm suối cũng gặp Tiêu Cố!

Tiêu Cố mặc quần áo bình thường, chắc đến để xem có người hay không, Mễ Tình sửng sốt trong giây lát, rồi ý thức được mình chỉ quấn khăn tắm, toàn thân còn ướt nước, khuôn mặt liền bốc cháy.

Cô muốn về phòng thay đồ mặc quần áo, nhưng đâu ngờ bước chân này dùng sức rất tuyệt, khăn tắm nhẹ nhàng tuột xuống.

Mễ Tình: “…”

Tiêu Cố: “…”

Tiêu Cố giật mình run rẩy. Rồi cực nhanh cởi áo khoác ra, bọc lấy người Mễ Tình.

Mễ Tình cứng đờ người bên suối nước nóng, mắt nhìn mông lung không có tiêu cự.

Ánh mắt Tiêu Cố lóe sáng, không biết nhìn đi đâu. Anh khẽ mím môi, lên tiếng hỏi: “Cô không sao chứ?”

Mễ Tình ngơ ngẩn, thét chói tai: “A—-!!!”

Tiếng hét xuyên qua không gian, trong đầu óc hỗn loạn của Mễ Tình chỉ có một ý tưởng vô cùng rõ ràng.

Để cô chết đuối trong suối nước nóng đi!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play