Thanh nhi vội vàng theo sát Diệp Lạc chạy về cung, hành động vừa rồi của Tử Dạ làm nàng vừa rất tức giận, vừa ngượng ngùng vô cùng, nàng dù sao vẫn là một cô gái ngây thơ chưa lấy chồng, ở trong vườn hoa, nhìn Diệp Lạc bị Tử Dạ khinh bạc, lại khổ sở nửa câu cũng không dám nói, đành phải trơ mắt nhìn tiểu thư nhà nàng bị Tử Dạ khinh bạc.
Sau khi nhìn Diệp Lạc đẩy Tử Dạ, vẻ mặt đẫm lệ chạy về cung, tuy rằng trong lòng nàng cực kỳ lo lắng, bất quá, nhưng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trở lại cung, trong đại điện một mảnh im ắng, cũng không có thấy thân ảnh Diệp Lạc, nghĩ đến Diệp Lạc đã trở về phòng ngủ.
Thanh nhi thở dài nhẹ nhõm một hơi, đang muốn đi phòng ngủ, chợt nhớ tới, vừa mới vội vàng chạy về, để áo choàng chồn bạc của Diệp Lạc quên ở trong đình rồi, hiện tại nhớ lại, Thanh nhi không khỏi dậm chân, âm thầm trách cứ chính mình sơ ý, áo choàng đó là Hoàng hậu nương nương ban tặng, làm mất là đắc tội mất đầu.
Nghĩ đến đây, Thanh nhi bỏ qua việc vấn an Diệp Lạc, quay đầu liền hướng đình chạy tới.
May mắn, thời điểm Thanh nhi chạy đến đình, áo choàng đó vẫn đang lẳng lặng yên tại trong đình, Thanh nhi thở ra một hơi, đem áo choàng ôm trong lòng, xoay người đang muốn rời đi, bỗng nhiên, ở chỗ sâu trong, ẩn ẩn truyền đến giọng nói.
Thanh nhi cảm thấy tò mò, liền ẩn mình trốn vào giữa đình trong bụi hoa rậm rạp, Thanh nhi mới trốn xong, ở đường nhỏ đi đến hai cung nữ, các nàng trên tay đều vác giỏ bằng trúc đựng cánh hoa mai, động tác nhẹ nhàng ngắt lấy hoa mai trên cây.
Thanh nhi thấy là hai cung nữ bình thường ngắt đóa hoa, không để ý tới, liền xoay người định rời đi, ngay tại thời điểm nàng chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên lời một cung nữ nói chuyện, làm nàng dừng cước bộ rời đi.
“Tiểu Hồng tỷ tỷ, ngươi nghe nói không? Linh cô nương đã mang thai.”
Một vị cung nữ thoạt nhìn tuổi tương đối nhỏ bỗng nhiên nói.
“Nghe nói, thái tử gia không phải vừa mới sai người đi bẩm báo hoàng thượng đến sao? Ai, Linh cô nương mang thai, thái tử gia thật cao hứng, chỉ sợ là, về sau càng vắng vẻ thái tử phi!” Một vị cung nữ khác kêu Tiểu Hồng thở dài.
Cung nữ tuổi nhỏ hơn tiếp lời nói
“Cũng không phải là sao? Thái Tử Phi cũng thật đáng thương, mới tiến cung không đến ba ngày, đã bị thái tử gia giam vào lãnh cung, may mắn hoàng thượng đã biết, làm cho Thái Tử Phi chuyển ra lãnh cung, bằng không, Thái Tử Phi cả đời này xong rồi!”
Tiểu Hồng nói
” Đúng nha, bất quá, Thái Tử Phi giống như không để ý, ngươi xem, trước đó vài ngày, Thái Tử Phi không phải vẫn bị thái tử gia vắng vẻ sao? Nhưng là ta lại nghe một cung nữ nói, Thái Tử Phi giống như tuyệt không để ý thái tử gia như vậy đối với nàng.”
Cung nữ nhỏ hơn dừng động tác lại, bỗng nhiên hạ giọng nói
“Tiểu Hồng tỷ tỷ, muội vừa mới nghe nói, Linh cô nương vừa mới ở Lưu Vân các phát giận, sau đó, chờ thái tử gia đến đây, lại như việc gì cũng không có phát sinh, hơn nữa, còn nói cho thái tử gia rằng thái y chẩn đoán, nàng đã mang thai! Bào thai này, hẳn là chuyện cao hứng nha, Linh cô nương vì sao phải tức giận?”
Tiểu Hồng nghe xong lời mà vị tiểu cung nữ kia nói, bỗng nhiên nhẹ xuỵt một tiếng, ngẩng đầu nhìn chung quanh, thấy không có ai, mới hạ giọng nói
“Tiểu Phong, lời này ngươi cũng không nên nói lung tung, nếu bị Linh cô nương biết, ngươi sẽ không được bỏ qua đâu.”
Tiểu Phong cũng thấp giọng nói
“Muội biết, Tiểu Hồng tỷ tỷ, muội minh bạch rồi, trừ bỏ vẻ bề ngoài, muội cảm thấy Thái Tử Phi điều gì so với Linh cô nương đều tốt hơn, vì sao thái tử gia chính là không thích Thái Tử Phi nhỉ?”
Xa xa, bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân, Tiểu Hồng vỗ nhẹ vào tay Tiểu Phong một chút, sau đó hai người không nói chuyện lại nữa, lặng yên ngắt tiếp đóa hoa.
Thanh nhi thấy hai người không nói chuyện gì nữa, liền nhẹ nhàng lui đi ra, hướng về cung vội vàng đi đến.