Hoàng thượng thấy nhi tử của mình không chịu thua kém như vậy, thật sự là trong lòng phẫn nộ, cũng không phải hắn muốn ép Tử Dạ và Diệp Lạc ở cùng một chỗ, thật sự là bởi vì hắn có nhiều bất đắc dĩ. Hắn tuy rằng là hoàng thượng cao cao tại thượng, là chân mệnh thiên tử, thế nhưng nào ai biết, nỗi khổ trong lòng hắn?
Hắn cả đời, chỉ có yêu nữ tử là thanh mai trúc mã của hắn, cùng hắn lớn lên,cũng chính là mẫu phi của Tử Dạ, Mị phi.
Mị phi vốn gọi là Ly Nhi, là nữ nhi của biểu ca họ hàng xa của mẫu thân hắn, bởi vì tuổi nhỏ đã mất đi cha mẹ, mẫu phi của hắn thương nàng cơ khổ, liền đem nàng tiến vào trong cung, mang ở bên cạnh.
Thời điểm Ly Nhi tiến cung chỉ mới bảy tuổi, mà khi đó hắn cũng mới mười hai tuổi, có thể nói bọn họ là cùng nhau chơi đùa từ nhỏ đến lớn, thanh mai trúc mã, mà, bọn họ cũng quả thật có tình cảm thắm thiết.
Nhưng là, mẫu phi hắn lúc ấy chỉ là một vị quý phi, ở trong cung, tuy rằng được tiên lão hoàng đế sủng ái, thế nhưng còn có ba phi khác cùng mẫu phi hắn địa vị ngang hàng.
Mà hoàng hậu đương nhiệm, cũng chính là lão thái hậu hiện tại dưới gối không có con, cho nên, các vị vương tử do bốn vị quý phi hạ sinh cạnh tranh nhau có thể nói là dầu sôi lửa bỏng, vô cùng căng thẳng.
Trong đó, kiêu ngạo nhất chính là một vị lúc ấy uy quyền khuynh vua và là nữ nhi của một đại thần – Lệ quý phi.
Lệ quý phi có một con, so với hắn chính là nhỏ một tuổi, trọng yếu nhất là phụ thân của Lệ quý phi là trọng thần trong triều nắm trong tay trọng binh của triều đình, mà mẫu phi hắn Ngọc quý phi là một vị không có quyền thế gì, là quý phi ở trong cung cũng không có địa vị gì, mà nàng sở dĩ có thể ngồi trên quý phi vị, cũng bất quá là vì có vẻ được hoàng đế sủng ái, cho nên, đối với việc tranh đoạt vương vị, Ngọc quý phi căn bản là không phải đối thủ của tam phi.
Mà Ngọc quý phi thông minh biết điểm này, cho nên, đối với chiến tranh của ba phi khác, chưa từng có tham dự. Nhưng là, ai cũng thật không ngờ, hoàng hậu lúc ấy đối với cuộc chiến tranh đoạt vương vị luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt, tại thời điểm chiến tranh kịch liệt nhất tìm tới Ngọc phi, muốn Ngọc phi đem hắn lúc ấy mới mười sáu tuổi giao cho nàng, nhận thức nàng là mẫu phi, mà điều kiện của nàng là giúp hắn đoạt được vương vị.
Hoàng hậu tìm tới cửa, Ngọc phi rất là kinh hỉ, sau khi nàng suy nghĩ kĩ càng, quyết định đồng ý điều kiện của hoàng hậu, cứ như vậy, hắn trở thành nhi tử của hoàng hậu.
Nói đến hoàng hậu, nàng là một nhân vật cực kỳ lợi hại, cha của nàng là nguyên lão trong triều, năm đó Tử gia gây dựng được giang sơn lập được không ít công lao hãn mã, mà hoàng hậu là nữ nhi duy nhất của hắn, cho nên địa vị ở trong cung, không người có thể so, thậm chí, ngay cả Lệ quý phi kiêu ngạo nhất, cũng không dám tùy tiện đắc tội hoàng hậu, nhưng là, tiếc nuối duy nhất chính là, hoàng hậu lại không có con.
Mà sau khi, Ngọc quý phi đem nhi tử của mình làm con thừa tự cấp hoàng hậu, trong triều nhất thời dấy lên một đợt sóng kinh động, mà hoàng hậu cũng quả thật lợi hại, nàng lợi dụng địa vị của mình ở trong cung cùng với sự sủng ái của hoàng đế đối với Ngọc quý phi, đánh bại ba phi khác, đem hắn nâng lên ngôi vị hoàng đế.
Mà hắn thế nào cũng thật không ngờ hoàng hậu tuy rằng lập hắn làm hoàng thượng, nhưng là cái ngày hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, liền len lén phái người tiến đến đem Ngọc phi bức tử, sau đó, lại chặt chẽ đem hắn khống chế ở trong tay.
Biết được mẫu phi bị hại, trong lòng hắn cực kỳ khổ sở, thế nhưng lúc ấy hắn lại không có khả năng phản kháng bởi vì hoàng hậu lúc này đã được phong là Thái hậu, cho nên, đành phải làm bộ như không biết rõ tình hình, vẫn ngoan ngoãn đóng vai một nhi tử hiếu thuận.