Đối mặt với chất vấn của mẹ Hình, Hình Hạo Xuyên cũng không có biểu tình gì, chỉ lạnh nhạt nhìn Tô Lưu Cảnh rồi ngồi vào trên ghế sofa, nhận lấy cốc trà mà nữ giúp việc đưa tới, khẽ nhấp một hớp mới nói: "Mẹ cho là thế nào?"
Câu trả lời như thế này không phải là đáp án mong muốn, khiến mẹ Hình lập tức âm trầm xuống, đi tới trước mặt Tô Lưu Cảnh, nhìn cô bởi vì đuổi theo anh quá nhanh mà đang thở hổn hển, đầu tóc thì lại rối bời, lập tức khiển trách: "Cha mẹ cô không dạy cho cô đến nhà người khác phải tuân thủ lễ nghi sao?"
Tô Lưu Cảnh bị khiển trách trắng trợn không nể tình như vậy, sắc mặt liền trắng bệch, trù trừ siết chặt làn váy, nghĩ đến việc Hình Hạo Xuyên phân phó, không thể không kìm bất mãn xuống, cúi đầu nói: "Thật xin lỗi."
Lấy được lời xin lỗi, mẹ Hình vẫn còn chưa phải hài lòng, cũng không quay đầu lại mà nói: "Hạo Xuyên, không phải con đang nói đùa với mẹ đấy chứ?"
Bà thật sự khó có thể tưởng tượng, thúc ép con trai thế nhưng đổi lại nó liền vứt bỏ những thục nữ danh môn, đi chọn một đứa con gái thoạt nhìn đã biết nghèo hèn, thô tục không chịu nổi như vậy! Thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
Hình Hạo Xuyên khoanh hai tay trước ngực, tựa vào trên ghế sofa, mỉm cười đáp: "Mẹ bắt con trong một tuần lễ tìm về cho mẹ một cô con dâu, hiện tại con mang về rồi, thế nào, mẹ không hài lòng sao?" Tư thái của anh như vậy, ưu nhã chẳng khác gì một Thân Vương cả. .
Mẹ Hình vừa nghe, lập tức tức giận, hết sức phản đối nói: "Hạo Xuyên, con muốn đùa với mẹ sao! Không được! Tuyệt đối không được! Mẹ tuyệt đối không thể nào đồng ý cô ta được!"
Hình Hạo Xuyên không nhanh không chậm hỏi: "Tại sao?"
Mẹ Hình chau mày, ngón trỏ không chút khách khí chỉ vào gương mặt đang hoang mang sợ hãi của Tô Lưu Cảnh, mà chỉ trích: "Tại sao? Chẳng lẽ con bởi vì gương mặt đó của cô ta?" Gương mặt này, hình dáng này, rõ ràng đang phác hoạ lại bóng dáng của một đứa con gái khác.
Nghe được câu này, Tô Lưu Cảnh kinh ngạc ngẩng đầu lên, mặt của cô? Mặt của cô thế nào? Có vấn đề gì không?
Tô Lưu Cảnh kinh ngạc nhìn hướng Hình Hạo Xuyên, tuy vẫn lạnh nhạt nhưng cũng lập tức khó nhìn, mới vừa rồi ánh mắt còn đang mỉm cười đột nhiên lạnh lẽo hẳn, cặp mắt thâm thúy mê người có cái gì đó mà cô không cách nào thấy rõ.
Mẹ Hình thấy mình đã xúc phạm đến giới hạn của Hình Hạo Xuyên, vội vàng chuyển đề tài, bà cũng biết cái đứa con gái không thể nhắc tới này, từ trước cho tới nay vẫn luôn là trở ngại lớn nhật của mẹ con bọn họ, đành phải thu hồi tức giận thu nói: "Mẹ mặc kệ con muốn làm sao, dù sao mẹ tuyệt đối sẽ không chấp thuận cô ta bước vào cửa của Hình gia chúng ta đâu!" Mặt bà đầy chán ghét lo lắng nhìn Tô Lưu Cảnh.
Tô Lưu Cảnh bị mẹ Hình nói vậy bị dọa sợ theo bản năng lui về phía sau một bước.
"Mẹ, mẹ chỉ cần một người có thể sinh cháu trai cho mình không phải sao?" Hình Hạo Xuyên khẽ cười đáp lại, nhưng sắc mặt rõ ràng lạnh nhạt hơn so với trước kia rất nhiều.
Nhìn thấy sắc mặt của Hình Hạo Xuyên ngày càng không tốt, mẹ Hình vội vàng lui binh, tận tình khuyên bảo: "Mẹ có thể giới thiệu cho con các quý nữ danh viện khác, bảo đảm nhất định sẽ tìm cho con một người vợ hoàn mỹ nhất, nhưng cô gái này, tuyệt đối không được!"
Nghe vậy, Hình Hạo Xuyên vô cùng thản nhiên, khẽ cười, đứng dậy đi tới bên cạnh Tô Lưu Cảnh , kéo cô vào trong ngực, ghé vào bên tai cô cười như không cười đáp: "Nhưng mà con đã xác định là cô ấy rồi thì làm thế nào?"
Với hành động thân mật cùng lời nói mập mờ kia của anh, mặc dù Tô Lưu Cảnh biết rằng anh chỉ đang diễn trò, thế nhưng khí nóng phả vào bên tai, khiến cho cô thấy bứt rứt, bất tri bất giác liền đỏ mặt.
Mẹ Hình vốn muốn duy trì tư thái ưu nhã nhưng toàn bộ lại hóa thành hư không, hung hăng liếc Tô Lưu Cảnh rồi lên tiếng nói: "Hạo Xuyên! Cô ta nhất định là chỉ vì tiền tài mới tới với con , ngàn vạn lần không được để cho gương mặt kia của cô ta mê hoặc!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT