Thấy khẩu súng này, Trương Dương thán phục năng lực của lão John, đây tuyệt đối là tiêu chuẩn của lính Mỹ, tay cầm bọc da, còn có ống nhắm, kính nhìn đêm, tia nhắm laser, đèn chiếu….

Có một số trang trí ở trên mặt, có thể căn cứ theo thói quen của bản thân mà trang trí lại.

Dùng loại súng đột kích này bắn đĩa bay cùng bắt đĩa bay trong Olympic có bản chất khác nhau. Bởi vì, đạn sử dụng trong thi đấu Olympic nặng 24 gam còn đây là tán đạn (đạn chùm) có tới 270 gam chì, sau khi bắn ra sẽ bao phủ lấy mục tiêu. Bởi vậy, chỉ cần nhắm sơ vào mục tiêu, có thể nói là không cần nhắm chính xác vào đia bay. Dù sao, viên đạn là tán đạn, có thể khống chế phạm vi bắn tương đối lớn.

"Mấy tổ?" Lão John thử hỏi.

"Trước tiên ba tổ" Trương Dương thoáng suy tư một chút. Dù sao, dùng súng thực bắn đãi bay hắn cũng là lần đầu tiên, tuy nguyên lý bắn cũng không sai biệt lắm, Trương Dương cũng lựa chọn số lượng bảo thủ, trước tiên nhìn xem sau đó mới đẩy nhan tốc độ bắn.

"Ba tổ, ngươi xác định?!"

Lão John nhất thời cả kinh trợn mắt há hốc mồm. Phải biết rằng, một tổ là ba đài phóng, tuy một lần chỉ phóng ra một mục tiêu, nhưng ba tổ số lượng cũng tương đối lớn, tương đương với đồng thời bắn ra chín đĩa bay, hơn nữa phương hướng không giống nhau.

Không thể nghi ngờ, muốn trong không trung bắn trúng đĩa bay bay với tốc độ 80km/h, lại bay với các hướng khác nhau là khá khó khăn.

"Đương nhiên!"

Trương Dương cười cười, vẫn theo thói quen tháo rời súng ra, cẩn thận kiểm tra.

Nhìn thấy động tác cẩn thận tỉ mỉ của Trương Dương, vẻ mặt mọi người đều say mê, động tác của Trương Dương tràn ngập một cảm giác như nước chảy mây trôi, từng bước từng bước làm cho các linh kiện như có sinh mệnh không ngừng di chuyển trong tay hắn, làm cho người ta có một loại cảm giác thưởng thức.

"!" Một tiếng súng thanh thúy vang lên.

Trương Dương đem hơn mười băng đạn chẩun bị xong, hướng tới một thân cây xa xa bắn một phát, thoáng tinh chỉnh lại một chút rồi ra hiệu có thể bắt đầu.

"Ha ha ha… John tiên sinh thân ái, ngài thích chơi súng sao?"

Trong khi mấy người đang chuẩn bị mục tiêu, thì một lão nhân mặc một bộ đồ tây màu trắng, đội mũ trắng, mắt đeo kính râm trong tay cầm một cây gậy màu đen đi tới, ở xa xa đã giang hai tay hướng tới lão John mà ôm.

Phía sau lão nhân có tám đại hán to cao mặc vest đen, mang kính râm, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn không ra điều gì. Bất quá, theo ngũ quan của bọn họ có thể thấy, mỗi người trong bọn họ đều phi thường cẩn thận nhìn chung quanh, ít nhất có hai người nhìn chằm chằm vào cây súng trong tay Trương Dương.

Hai lão nhân ôm chặt lấy nhau, vỗ vai đối phương tỏ vẻ thân thiết. Bất quá, Trương Dương rõ ràng thấy, vẻ mặt lão John có chút mất tự nhiên, thậm chí có một loại nhẫn nại, hiển nhiên là lão cũng không thích lão nhân này xuất hiện.

Lập tức, có người vì bọn họ chuẩn bị một cái dù che trên bãi cát, còn có một cái bàn nhỏ, trên cẩn thận sắp xếp một cái khăn bàn trắng, một người vệ sĩ lấy ra một cái thùng kim loại, từ trong thùng lấy ra một bình rượu vàng cùng hai ly thủy tinh, sau đó lui ra phía sau, cung kính khoanh tay đứng thẳng.

Nhìn thấy tám vệ sĩ cùng một số người hầu ở sau lão nhân như hổ rình mồi, mọi người không khỏi đều nhìn nhó.

Sắp xếp thật tốt!

Khí thế thật lớn!

Chú ý cũng thật cẩn thận! Chỉ là uống rượu, giơ tay nhấc chân đã làm cho người ta cảm thấy quyền thế áp bức, loáng thoáng có một loại cảm giác nguy hiểm làm cho lão nhân có vóc người gầy ốm lại có vẻ cao lớn.

Đương nhiên, làm Trương Dương cảm thấy hứng thú không phải là cách bố trí cũng khí thế của lão nhân. Làm Trương Dương cảm thấy hứng thú hơn là khí chất quý tộc của lão nhân kia.

Hiển nhiên, lão nhân này từ nhỏ cuộc sống đã ở trong một xã hội rất kén chọn, cho nên đã bồi dưỡng xuất ra một sự kén chọn không tầm thường.

Hiển nhiên, đây là một gia tộc phi thường khổng lồ.

Vô luận là ở đâu, bồi dưỡng ra một quý tộc chân chính ít nhất cần có thời gian ba đời, mà giàu ba đời thì cũng không có gì lạ, rất nhiều khi đời thứ nhất đã để lại cho con cháu một gia sản khổng lồ, nhưng lại không thể chân chính bồi dưỡng nên con cháu tốt, ngược lại nhiều khi còn bồi dưỡng ra vô số bại gia tử.

Khi một gia tộc phú quý thực bồi dưỡng ra một quý tộc, hơn nữa gia tài nối dài cả triệu vạn. Như vậy, đây là một gia tộc phi thường thành công. Hơn nữa, loại gia tộc này có một loại thủ đoạn cùng gia quy đặc thù để tiếp tục sự huy hoàng. Không thể nghi ngờ, loại gia tộc này rất đáng sợ, năng lực cùng sức ảnh hưởng của nó cũng tương đối mạnh. Dù sao, bọn họ ít nhất cũng đã có hơn ba đời tích lũy, thậm chí còn có thời gian cả trăm năm.

"Thịch thịch…!"

Trương Dương không khỏi nhíu mày quay đầu lại, hắn nghe được tiếng tim đập thình thịch của Tô Đại Phong ở sau lưng.

Tô Đại Phong ánh mắt nhìn chằm chằm vào lão nhân ở bên cạnh, vẻ mặt tái nhợt, thậm chí, Trương Dương từ trong ánh mắt của hắn cảm giác được sự sợ hãi.

Vì sao hắn lại sợ hãi?

Trương Dương không khỏi có chút nghi hoặc, lão nhân này tuy uy thế vô cùng, nhưng còn xa mới đạt tới mức làm cho người ta sợ hãi. Hơn nữa, Tô Đại Phong tại tàu hàng biểu hiện phi thường không tệ, tuy có chút sợ chết, nhưng tuyệt đối không phải là hạng bỏ đi.

Trên thực tế, hiện tại lão John cùng lão nhân kia ngồi thật sự xa, đang thấp giọng nói chuyện với nhau, ngẫu nhiên cười to. Trương Dương nghẫm nghĩ, đem súng đặt xuống rồi đi đến trước mặt Tô Đại Phong, hắn cần phải hỏi cho rõ ràng.

"Hắn là ai?" Trương Dương trực tiếp hỏi.

"Ngươi không biết hắn?" Tô Đại Phong vẻ mặt không khỏi kinh ngạc nhìn Trương Dương.

"Ta vì sao phải biết hắn?" Trương Dương ngẩn ra.

"Lấy kỹ thuật bắn súng của ngươi, ngươi nên cũng là người trong đó, vì sao không biết hắn?"

"Trong đâu?" Trương Dương càng nghi hoặc.

"Xã hội đen, hoặc có thể nói là thế lực ngầm. Đương nhiên, cũng có thể nói là lưu manh, chỉ cần thuộc về trong đó, không thể không nhận ra hắn".

"Hắn rất nổi danh?"

"Không phải rất nổi danh, mà là phi thường nổi danh, hắn là Kara!" Tô Đại Phong cười khổ lắc lắc đầu.

"Kara!"

Trương Dương nghe cái tên này, rõ ràng chấn động, cái tên này đối với hắn mà nói không lạ lẫm gì. Thậm chí, cái tên này đối với mọi người đều không phải là cái tên lạ.

Bố già Mafia đương nhiệm Kara!

Trong thế giới ngầm của Mỹ truyền lưu một câu như vậy, "Không biết Tổng thống nước Mỹ thì có thể, không biết Bố già Mafia thì không được!"

Theo những lời này thì có thể thấy được, Mafia tại Mỹ thanh danh đến cỡ nào.

Ngay từ khi Mafia hình thành, lịch sử Mafia cơ hồ cũng lâu đời như lịch sử nước Mỹ vậy, đại bộ phận bọn họ đều là người Sicilian, bọn họ nắm trong tay thế lực ngầm của nước Mỹ, bọn họ khống chế 70% thị trường thuốc phiện tại Mỹ, bọn họ từ buôn lậu thuốc phiện cùng buôn lậu đánh bạc phi pháp thu được lợi nhuận cực lớn thì mở rộng phạm vi "buôn bán", hàng hóa có rất nhiều dạng, như là: công nghệ sex, công nghệ giải trí, công nghiệp, kiến trúc, vận tải, cho vay nặng lãi, máy bán hàng tự động, đầu cơ cổ phiếu vân vân, khiến cho toàn bộ xã hội chịu nhiều tổn thất.

Hơn nữa, bọn họ còn xâm nhập vào Hollywood mà nhiều người thèm muốn. Trên sự thật, cơ hồ mỗi một diễn viên cùng ca sĩ của Mỹ đều không tránh khỏi có liên quan đến xã hội đen, thậm chí còn không ít người là dựa vào hắc đạo mà kiếm cơm. Từng có rất nhiều đồn đãi Frank Sinatra cùng Mafia có qua lại. Trong bộ phim "Godfather" cảnh chặt đầu ngựa để ở trên giường là kinh điển, tương truyền đúng là thủ đoạn mà Mafia giúp Frank Sinatra ký được hợp đồng ghi âm.

Đương nhiên, Mafia tội ác còn xa mới ngừng, giết người đối với bọn họ có thể nói là như cơm bữa. Người bị hại bị trói ở trong lò nóng, hoặc là bị dùng chùy sắt đánh cũng là bình thường, thậm chí còn nghe nói có người bị tra khảo đầu bị dùng kềm kẹp đến lòi hai mắt ra mới thôi. Những chuyện này đối với Mafia cũng không có gì ngạc nhiên.

Tuy thủ pháp dùng súng hoặc thuốc nổ giết người cũng rất thường thấy, nhưng thủ pháp giết người truyền thống của Mafia quá nửa là đều có tính nghi thức. Có người bị "bốc hơi" (mất tích không có manh mối); có người bị xiết cổ chết; có người bị chôn sống; cũng có người chôn trong khối xi măng…

Khác với hắc bang giết người bình thường, Mafia giết người là có nghi thức.

Nếu lưu lại thi thể tất nhiên cũng có ý nghĩa muốn biểu đạt: người chết tay bị chặt đứt đặt ở trước ngực chính là trả thù hắn giết phần tử của Mafia; sinh thực khí bị nhét vào miệng có nghĩa là hắn thông gian cùng vợ của phần tử Mafia; viên đạn bắt vào từ miệng, đương nhiên là đã nói lời không nên nói hoặc tố cáo mật với chính phủ; mà người chết trên mặt có bày tiền mặt, có nghĩa là vị lão huynh này là bởi vì tham lam, ăn tạp mà gặp họa sát thân vân vân… Bất quá, Mafia bởi vì thiếu thành viên trung thành. Hơn nữa lực đả kích của chính phủ Mỹ phi thường lớn, một số lớn thành viên Mafia khi ngồi tù hoặc phản bội. Lớp trẻ kế cận cũng không quan tâm đến danh dự cùng truyền thống, tùy ý mà làm việc, khiến cho trong nội bộ lại mâu thuẫn rất lớn. Hiện tại, Mafia đã xuống dốc rất nhiều. Đương nhiên, lạc đà gầy so với ngựa vẫn lớn hơn, không ai dám khinh thị sự tồn tại của bọn họ.

Đương nhiên, ngũ đại gia tộc của Mỹ xuống dốc cùng với Khô Lâu hội có quan hệ chặt chẽ.

Thập niên 50 thế kỷ 20, Mafia Mỹ phái hệ như rừng, ảnh hưởng đến cả nước. Nhưng những năm gần đây, Mafia Mỹ càng ngày càng thu hẹp, vốn lan rộng cả nước thì tổ chức trước mắt chỉ có thể chiếm cứ tại New York cùng Chicago. Bởi vì chính phủ Mỹ nhiều năm qua liên tục đả kích, Gambino, Genovese, Lu Keyser, Keluo cùng Nano ngũ đại gia tộc đã không còn "huy hoàng" như trước đây.

Trong đó, ảnh hưởng lớn nhất đối với Mafia chính là gia tộc Bush. Gia tộc Bush vốn là nhân vật đại biểu cho Khô Lâu hội, khi gia tộc Bush liên tục có hai đời liên tục nắm đỉnh cao của quyền lợi tại Mỹ, Bush đại biểu cho Khô Lâu hội dần dần từ phía sau màn đã đi lên đài, trở thành tổ chức thủ lĩnh mới.

Trước mắt, Mafia Mỹ bất chấp thế lực không còn được như trước, nhưng vẫn đang khống chế công việc làm ăn như đánh bạc, buôn lậu thuốc phiện, cho vay nặng lãi không ít. Nhất là khi Khô Lâu hội cùng chính phủ liên hệ mật thiết từng bước công khai hóa, khiến cho Mafia Mỹ trở thành một trong Mafia có thực lực hùng hậu nhất trên thế giới.

Vô luận thế giới ngầm có bất cứ quyền lợi gì, Kara vẫn là một trong nhân vật đại biểu của Mafia, hắn tượng trưng cho sự huy hoàng của Ngũ đại gia tộc!

Gia tộc Kara!

Khô Lâu hội!

Trương Dương nở nụ cười, chuyến đi lần này càng ngày càng thú vị. Bởi vì, hắn đã nghe được trong lời của hai lão nhân nói đến Quật Lung hội…

"John tiên sinh thân ái, cùng ngài nói chuyện phi thường khoái trá, không bằng, chúng ta cử hành một hồi thi đấu hữu nghị, ta đã lâu chưa có bắn súng, ha ha. Già rồi, hiện tại là thế giới của người trẻ tuổi".

Lão nhân nhẹ nhàng cùng lão John cạn chén, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua đám người Trương Dương. Hiển nhiên, hắn hiểu lầm Trương Dương là người lão John mới chiêu mộ.

"Mời!" Lão John cơ thịt trên mặt thoáng giật một chút, hắn thực không muốn cùng Kara tiến hành thi đấu hữu nghị gì, hắn thầm nghĩ tiễn ôn thần này đi càng nhanh càng tốt.

Lập tức, một đám vệ sĩ đi tới, ý bảo Trương Dương rời đi, sau đó, phi thường cẩn thận vì hai lão nhân lựa ra hai khẩu súng, thậm chí, còn cẩn thận dùng khăn lau khẩu súng một lần.

Hiển nhiên, Kara thích sạch sẽ!

Nhìn thấy lão nhân cẩn thận dùng khăn tay lau bàn tay vốn đã sạch sẽ, Trương Dương cơ hồ lập tức phán đoán Kara có một loại bệnh tinh thần, bệnh sạch sẽ.

Thật ra, bệnh sạch sẽ chính là rất thích sạch sẽ. Một người yêu sự sạch sẽ cũng là chuyện tốt, nhưng quá chú trọng sự sạch sẽ lại ảnh hưởng đên sự học tập, công tác cùng cuộc sống, đặc biệt là sự sinh hoạt trong xã hội. Bệnh này có nặng nhẹ, nhẹ thì chỉ thích những thứ gì sạch sẽ, có thể thông qua trị liệu tâm lý để điều hòa. Nặng thì đã trở thành bệnh tâm lý, một chứng bắt buộc.

Giáo dục gia đình đối với tăng hay giảm chứng này cũng rất quan trọng. Có một số cha mẹ người bệnh lại có sự bắt buộc, đối với người bệnh không nhận thức được sự ảnh hưởng, người bệnh chịu sự giáo dục nghiêm khắc của gia đình, bên bỉ, thậm chí có chút lạnh lùng, vì thế người bệnh trở nên quá cẩn thận, do dự thiếu quyết đoán, không dám cùng người kết giao, cố chấp, thiếu sự linh hoạt nhân tình. Bọn họ trong cuộc sống đều có quy luật không thay đổi cùng thói quen vệ sinh, tất cả đều gọn gàng ngăn nắp, có chút thay đổi liền lo âu bất an.

Người bệnh quan niệm về thời gian rất mạnh, tuân thủ kỷ luật cùng chế độ, thói quen cuộc sống không thay đổi, gặp chuyện rất cẩn thận, không quyết đoán, không ít người có thể rất mê tín. Loại người có tính cách này thường có chứng thần kinh dưới áp lực cường đại.

Theo động tác giơ tay nhấc chân của Kara cho thấy, Kara bệnh đã phi thường nghiêm trọng.

Cái này không riêng gì một Bố già Mafia, cũng là bệnh tinh thần của những người chịu áp lực cường đại.

Trương Dương đột nhiên có chút thấy lão nhân này đáng thương. Phi thường rõ ràng, gia tộc của lão nhân này, đã vì thân phận của lão nhân mà từ khi sinh ra đã tạo nên bệnh tình này.

Khi một người thừa nhận hưng suy của cả gia tộc, áp lực tinh thần tự nhiên là không thể tưởng tượng, càng huống chi là người như Kara không chỉ đơn giản chỉ là hưng suy của một gia tộc.

Rất nhiều người thường chỉ thấy phong cảnh của những người này, lại không biết áp lực mà bọn họ thừa nhận.

Nghĩ vậy, Trương Dương không khỏi thở dài một tiếng thật sâu. Làm xã hội đen cũng không dễ dàng!

"Tiểu tử, ngươi thở dài cái gì?" Đột nhiên, Kara cầm lấy súng rồi quay đầu lại, đôi mắt màu lam nhìn Trương Dương.

"Muốn ta nói! Kara tiên sinh làm cho người ta tôn kính?" Trương Dương nhún vai, nhìn đám người chung quanh, nhẹ nhàng cười.

"Nói đi" Kara hơi ngẩn ra, hắn đột nhiên đối với người trẻ tuổi lạ mặt này tràn ngập tò mò.

Người trẻ tuổi này biết tên của hắn, hiển nhiên biết thân phận của hắn. Kara phi thường rõ thân phận địa vị của mình. Người bình thường sau khi biết hắn, nói chuyện cũng khó khăn, sẽ có vẻ bất an. Mà người trẻ tuổi này lại có vẻ khá thong dong không bức bách. Nguồn tại http://Truyện FULL

"Ta sẽ nói, ha ha, là Kara tiên sinh bắt ta nói, thật ra, ta cho rằng Kara tiên sinh rất đáng thương, bởi vì, Kara tiên sinh có bệnh về tinh thần phi thường nghiêm trọng".

Đột nhiên!

Trương Dương vừa mới nói xong, mặt của lão nhân rõ ràng biến sắc, súng cầm trong tay cũng run lên nhè nhẹ, hai mắt có chút lờ mờ bắn ra hai đạo hào quang hung ác.

Không khí trở nên áp lực, làm cho người ta hít thở không thông.

John cùng Tô Đại Phong đều kinh hãi thất sắc, Nguyễn Văn Vũ cả cơ thể khẩn trương, tựa như một con báo.

Mà đám vệ sĩ của Kara tay đặt lên súng, giương cung bạt kiếm, trong không khí tràn ngập vị sát phạt…

Duy nhất vẻ mặt nhàn nhã chính là Trương Dương.

Đối với cường giả như Trương Dương mà nói, Mafia hay người thường cũng không có gì khác nhau, duy nhất khác nhau chính là, giết người như thế sẽ không lương tâm khiển trách.

Một cường giả nếu thực phải nhúng tay vào chuyện thế tục, có thể tổ chức xã hội đen có lịch sử hàng trăm năm như Mafia trong khoảnh khắc sẽ hóa thành tro bụi.

"Ngươi không sợ ta giết ngươi?" Lão nhân chân mày giật giật, ngón tay tráng kiện nắm thật chặt khẩu súng trong tay.

"Ngươi giết không được ta, ta lại có thể dễ dàng giết chết ngươi" Trương Dương phẩy phẩy tay, hắn không muốn giả bộ làm kẻ yếu, bởi vì, không cần thiết, đây chỉ là chỗ mà hắn ngẫu nhiên đi qua mà thôi. Có lẽ, hắn đời này cũng sẽ không gặp lại những người này, đương nhiên quan trọng nhất chính là, Trương Dương không muốn làm lão nhân mất mặt. Nếu hắn yếu thế, lão nhân trước mặt lão John tự nhiên sẽ không có mặt mũi.

"Rắc!" một tiếng, khóa bảo hiểm của khẩu súng trong tay lão nhân đã mở, đạn đã lên nòng, nòng súng đen ngòm nâng lên, tay của lão nhân rất ổn định, nắm báng súng tựa như bàn thạch vậy.

"Ha ha ha, ta giết không chết ngươi? Chỉ cần nhẹ nhàng nhấn cò, đầu của ngươi sẽ vỡ tung như quả dưa vậy" Lão nhân bất ngờ cười to, vẻ mặt đỏ lên.

"Kara tiên sinh tôn kính, ngài sẽ không nổ súng, ngài tới nơi này không phải để giết người. Hơn nữa, ngài nếu nổ súng, cũng sẽ không mang đến cho ngài ưu đãi gì, hơn nữa, sẽ mang đến tai ương diệt vong cho gia tộc ngài. Cho nên, ngài nên bình tĩnh, gia tộc các người đã đến thời điểm sinh tử tồn vong, gia tộc Bush sẽ không để cho các gia tộc Mafia cùng bọn họ chia phần, ngài cần đem sinh mệnh của mình lưu lại làm những chuyện có ý nghĩa hơn, mà không phải mất đi cùng với một người Trung Quốc qua đường, tiên sinh!"

Lão nhân khóe miệng giật giật một chút cũng không nói gì, súng trong tay vẫn không rời khỏi Trương Dương, không khí áp lực vô cùng lớn.

"Kara tiên sinh, nơi này là trang viên của ta, hắn là khách của ta, ngài nên bỏ súng xuống đi, hơn nữa, chúng ta còn có thể tiếp tục đàm phán, chỉ cần ngài buông súng, ta có thể… có thể… có thể… có thể đáp ứng ngài một số điều kiện…"

Lão John miệng tuy không ngừng nói, thân thể cũng không dám động, khăn tay trong tay không ngừng lau mồ hôi trên trán, bên cạnh hắn, có một vệ sĩ đeo kính đen đứng sát sau lưng hắn.

Trên thực tế, cả cục diện phía sau đã bị vệ sĩ của Kara khống chế, bên cạnh Tô Đại Phong cùng Nguyễn Văn Vũ cũng đã có người đứng, các vệ sĩ đã rút súng ở bên hông ra. Rất rõ ràng, chỉ cần có chút dị động, bọn họ sẽ không chút do dự mà nổ súng.

"John tiên sinh, ta phi thường cảm tạ ngài chiếu cố, chẳng qua, sinh mệnh của ta không cần ngài dùng ích lợi để đổi. Ta biết, ta biết Kara tiên sinh tôn kính sẽ không nổ súng. Bởi vì, Kara tiên sinh là thân sĩ, là quý tộc, tay của ngài, không nên cầm súng, mà là nên phát hiệu lệnh, đưa cho ta, ngài xem, tay của ta so với ngài thích hợp cầm súng hơn, đưa súng cho ta".

Kara đột nhiên cảm thấy hoa mắt, hắn có một loại cảm giác thiên hôn địa ám, hắn chỉ nghe thấy người trẻ tuổi đối diện miệng không ngừng động, ánh mắt kia tràn ngập một cỗ lực lượng yêu mị, tựa như một cái hắc động không đáy, đang cắn nuốt tất cả lực lượng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play