Trên thực tế, Trương Dương không biết, vốn là một chuyện rất rất nhỏ chính vì sự can thiệp của hắn rồi tạo thành tiểu hòa thượng can thiệp, chuyện vốn rất đơn giản vì tiểu hòa thượng can thiệp mà trở nên phức tạp.
Trương Dương đã quá coi thường năng lượng của tiểu hòa thượng.
Vài phút thời gian Trương Dương chờ đợi, tiểu hòa thượng ít nhất gọi đến hơn mười số điện thoại, những người trong hắc bạch lưỡng đạo có quyền thế nhất Đông Quốc cũng bị hắn làm cho giật mình tỉnh dậy, lúc nghe thấy thanh âm tràn ngập sát khí của tiểu hòa thượng, cơn buồn ngủ của mỗi người đều lập tức biến mất.
Không ai dám chểnh mảng lời của tiểu hòa thượng!
Không ai dám khinh thường sự tồn tại của tiểu hòa thượng!
Thủ đô trong vài cuộc điện thoại của tiểu hòa thượng đều đã giật mình tỉnh giấc, mà nhân vật chính Vương Yến đang nằm ngủ trong căn phòng ngủ cực lớn, những tấm thảm dầy màu đỏ làm nền cho phòng khách, trang thiết bị hoàn toàn lấy theo phong cách Đông Quốc, vật dụng cổ bằng gỗ đàn hương tạo cho người ta một sự kết tinh lịch sử vừa dày vừa nặng vô cùng, mỗi một dạng đồ cổ trên giá đều có giá trị liên thành.
Đây là một căn phòng thoạt nhìn thì đơn giản nhưng trên thực tế lại xa hoa vô cùng.
Một trung niên nam nhân dáng người rất thấp, trên mặt tràn ngập uy nghiêm ngồi ở bên giường, nhìn khuôn mặt cô gái đỏ bừng ngủ say sưa, nam nhân lùn trên mặt lộ ra vẻ chiều chuộng, nhẹ nhàng giúp cô gái đắp chăn sau đó đi ra khỏi phòng, vừa đóng cửa lại.
"Thế nào?"
Vẻ từ ái trên mặt nam nhân lùn biến mất, thay thế là vẻ mặt lạnh như băng, đột nhiên trong lúc đó, nam nhân lùn phảng phất như trở lên cao lớn hơn, trong cái giơ tay nhấc chân đều khiến cho người ta cảm thấy một áp lực cực lớn, hắn là một thượng vị giả chân chính.
"Tổng thư ký, lúc ấy có người uống rượu muốn đùa giỡn tiểu thư, tiểu thư lấy điện thoại di động đập hắn…." Một đại hán mặc bộ Veston đen, thân thể tựa như một cánh cửa, tóc húi cua khom lưng thấp giọng nói.
"Ta không muốn biết quá trình xảy ra, ta muốn biết kết quả!"
Gã lùn lạnh lùng ngồi trên chiếc ghế gỗ lim, đôi mắt nhìn chằm chằm gắt gao vào đại hán nọ.
"Chúng ta nghe tiếng thủy tinh bể sau đó lập tức xông vào, cô gái đã dùng gạt tàn thuốc đánh ngất người kia rồi…."
"Người kia là ai?" Gã lùn nhướng mày.
"Công tử của Triệu gia…."
"Rất tốt rất tốt…." Trên mặt gã lùn nổi lên một tia lãnh khốc nói: "Biết rồi!" Nói xong phất phất tay, vài đại hán mặc Veston đứng san sát nhau trong phòng khách đều đi ra ngoài.
" Cà lăm hả?" Lúc cánh cửa đóng lại, gã lùn quay một dãy số.
"Chu tổng thư ký….Ta đang muốn gọi điện cho ngươi, Vương Yến xảy ra chuyện gì vậy? Bắc Kinh là địa bàn của ngươi!" Trong điện thoại truyền đến một thanh âm lạnh như băng, phảng phất như không có chút cảm tình nào.
"A a, không việc gì, không việc gì rồi. Yến nhi cũng nhớ ngươi, đương nhiên, ta cũng nhớ ngươi, tới đây vài ngày, bồi Yến nhi….Ngươi không tới, ta thực sự áp chế không nổi, khục khục….Tiểu tử Vương Phong kia cũng tới rồi…." Gã lùn lúng túng cười.
Trong điện thoại một trận trầm mặc, tựa hồ đối phương đang suy nghĩ.
"Ngươi thực sự nhớ ta?" Rốt cục, đối phương cũng nói.
"Cà lăm, ngươi đi theo ta hơn mười năm, vô luận ta ở cái vị trí kia, ngươi trước sau vẫn là huynh đệ của ta. Ta biết mấy năm nay ủy khuất cho ngươi rồi, vì thể mới bảo ngươi đi lính tự do một chút, thế mà ngươi lại sản sinh ra oán niệm lớn như thế, ai, ngươi là cường giả, cường giả như thế nào lại có điểm tâm tình ấy?" Vẻ mặt gã lùn đột nhiên trở nên ấm áp.
"Tâm tình….a…..Ta còn có tâm nguyện gì nữa, nói cái tâm cảnh gì, tốt lắm, lần này ta tới rồi thì không đi nữa...." Thanh âm lạnh như băng trong điện thoại đột nhiên cười nói.
Gã lùn nhất thời ngẩn ngơ, đối phương đã cúp máy. "Mẹ kiếp, thế giới này dám cúp điện thoại trước ta cũng chỉ còn lại mình ngươi!" Gã lùn không nhịn được chửi lấy chửi để.
Ai cũng không thể tưởng được, gã lùn - người trẻ tuổi nhất trên lịch sử Đông Quốc nhậm chức lãnh đạo vô cùng oai nghiêm này bây giờ lại chửi như tát nước, nếu tin tức hắn chửi người bị truyền ra ngoài tuyệt đối sẽ trở thành trang đầu tiên trên báo thế giới.....
Trương Dương tự nhiên không biết lúc này cô gái đang ngủ rất say, hắn ở phía sau Lưu Bưu nhìn Lưu Bưu chơi cờ đã tới mức không thể nhẫn nại được, không thể không nói, Lưu Bưu đối với thứ này đã đến mức ngu ngốc. Khiến Trương Dương muốn giết người không phải là kỳ nghệ quá kém của Lưu Bưu mà là mức độ cuồng nhiệt của Lưu Bưu đối với môn cờ năm quân này. Hắn đã liên tục không biết mệt mỏi chơi hơn năm mươi ván, thắng bại không ngờ là 53-7......
Không cần mọi người cũng có thể tưởng được, Lưu Bưu không có khả năng thắng năm mươi ba ván.
Trương Dương có thể kết luận, bất cứ người nào cùng Lưu Bưu đánh cờ đều có thể trải nghiệm loại tâm tình vui sướng của người chiến thắng.
Trương Dương lắc lắc đầu đi tới phía trước máy tính mình rồi ngồi xuống, màn hình máy tính vẫn màu đen.
Rất đúng lúc, Trương Dương vừa ngồi xuống, máy tính liền sáng, lần này tiểu hòa thưởng trực tiếp xuất hiện trên màn hình, vẻ mặt cáu tiết.
"Thế nào rồi?" Trương Dương có chút khẩn trương.
"Cái gì thế nào rồi?" Tiểu hòa thượng tức giận nói.
"Vương Yến thế nào?"
"Còn có thể thế nào? Nó đang ở Bắc Kinh, không phải ở quê, không ai có thể làm nàng thế nào, yên tâm, không việc gì, niệm tình ngươi quan tâm tiểu thư, lần nầy ngươi gọi ta ra thì công tội triệt tiêu nhau....Chỉ có điều ta còn có thể thỏa mãn ngươi một yêu cầu nho nhỏ, chỉ cần không quá thân phận, coi như thưởng cho ngươi công báo tin lần này."
Nét mặt tiểu hòa thượng có chút buồn bực, tiểu hòa thượng mặc dù là một trí tuệ lập trình, nhưng hắn là một người có ơn tất trả, có thù tất báo, lần trước Trương Dương đánh thức hắn, mặc dù hắn giở vài âm mưu, cho Trương Dương hai cuốn võ công bí tịch không thể tu luyện nhưng hắn tự mình lại có thể đạt được tâm lý bình ổn.
Vừa rồi nợ Trương Dương một cái ân tình, hắn lập tức chỉ nghĩ đến mau chóng trả ân tình này, món ân tình đè lên người này cũng không khác gì nợ nần, càng trả nhanh càng tốt.
"Có thể trả lời ta mấy vấn đề không?" Trương Dương dè dặt nhìn tiểu hòa thượng, hắn đã biết tính tình của trí tuệ lập trình này rất nóng nảy, mình tốt nhất cứ cẩn thận phục dịch, cùng một trí tuệ lập trình trở thành địch nhân chắc chắn sẽ không có kết quả tốt, ít nhất ngươi giết hắn không được, đánh hắn không chết, hắn lại có thể lợi dụng tất cả tài nguyên đối phó ngươi.
"Mẹ kiếp, còn mấy vấn đề....Thôi được, ngươi hỏi đi, không muốn trả lời ta có quyền giữ im lặng!" Tiểu hòa thượng tựa hồ chịu sự ảnh hưởng của chuyện Vương Yến, tâm tình trước sau vẫn không tốt.
"Vương Yến thật sự không có việc gì?" Trương Dương vẫn lo lắng cho cô gái.
"Không có việc gì, nếu nàng có chuyện, ta sẽ huyết tẩy Bắc Kinh!" Tiểu hòa thượng vẻ mặt hung ác, tràn ngập khí phách.
"Nga..." Trương Dương lúc này mới yên tâm hẳn xuống, hỏi: "Ngươi rốt cục là thứ gì?"
Sau khi Trương Dương hỏi ra, lập tức hối hận, đáng tiếc đã muộn, lời đã nói ra không thể thu hồi lại được.
"Thứ gì hay không thứ gì, tiểu nạp không phải đồ vật...A...." Tiểu hòa thượng đột nhiên mở to mắt nhìn Trương Dương.
"A........Không phải vấn đề này, không phải vấn đề này..." Trương Dương vội vàng khoát tay.
"Nói cho ngươi biết, tiểu nạp không phải đồ vật….Chết tiệt, ngươi lừa gạt ta, tiểu nạp là lập trình…." Tiểu hòa thượng giận dữ, trong tay đột nhiên biến thành hai con dao làm bếp sắc nhọn, ở trong tay chơi đùa xoay thành từng vòng tròn.
"Ta muốn biết chút chuyện về Mãi Mãi Đề, có thể nói cho ta không?" Trương Dương vội vàng rẽ sang chủ đề khác.
"Ân, chuyện này có thể nói cho ngươi, sau nay đừng hỏi tiểu nạp có phải đồ vật gì hay không, tiểu nạp không phải đồ….A a a….Tiểu nạp muốn giết người…."
Nhìn tiểu hòa thượng phát điên trên màn hình, Trương Dương trực đổ mồ hôi lạnh, xem ra vấn đề vừa rồi của mình hoàn toàn lừa gạt trí tuệ lập trình này vào tròng.
"…..Nói về Mãi Mãi Đề, không nói tiểu nạp." Tiểu hòa thượng hổn hển nói: "Mãi Mãi Đề không chế cả hệ thống giải trí của Đông Quốc, chủ yếu là KTV, còn có vài quán bar, đương nhiên, cũng có một số ít khách sạn, người cùng hắn lăn lặn kiếm cơm đạt mấy vạn, hắn trong hắc bạch lưỡng đạo cũng xem như tinh tường, tính tình cổ quái, tính cách ràng buộc, đắc tội rất nhiều nhân vật giang hồ, nhưng bởi vì hắn thế lực quá lớn, khống chế cả thị trường ngầm Tân Cương, thị trường thịt dê nướng toàn quốc, còn có một vài đặc sản Tân Cương…vv…."
"Hắn là người Tân Cương?" Vẻ mặt Trương Dương không khỏi kinh ngạc.
"Ân."
"Vậy vậy….Thế lực một người Tân Cương có thể đạt lớn tới như vậy sao? TW Chính Phủ không sợ hắn sau khi ngồi ghế lớn sẽ tạo ra một thế lực?" Trương Dương có chút không rõ, phải biết rằng, đối với các thế lực xấu vùng biên giới Tân Cương TW Chính Phủ vẫn đều nghiêm trị không tha. Truyện được copy tại Truyện FULL
"Điều này không cần lo lắng, Mãi Mãi Đề này mặc dù không phải người tốt, nhưng hắn trước sau vẫn cho rằng mình là một người Đông Quốc đường đường chính chính, nhưng đả kích của đối với phần tử ly khai và phần tử khủng bố thậm chí phải vượt qua Chính Phủ, địa bàn cùng hạ thủ làm việc của hắn tuyệt đối không cho phép có người can thiệp đến chính trị, vô luận là ai, chỉ cần can thiệp đến chính trị bị hắn phát hiện, thì kẻ đó chỉ có một con đường duy nhất, đó chính là, chết!" Tiểu hòa thượng vẻ mặt cẩu thả coi thường nói.
"Lợi hại như vậy?"
Trương Dương không thể tưởng được lão nhân vẻ mặt thô ráp kia trên phương diện yêu nước so với những phần tử tinh anh kia lại càng chân thực hơn.