Thời gian đang dần trôi qua!
Trời đã càng ngày càng sáng, rất nhanh chóng sẽ tới bản tin Thời sự buổi sáng của vùng, bây giờ đang chiếu một vở hài kịch Hồng Kông, hai vợ chồng như thể quên mất bọn họ đang bị bắt cóc, tự nhiên say sưa, khoái trá ngồi xem, cũng không có buồn ngủ.
Bản tin Thời sự buổi sáng càng ngày càng gần, nội tâm Trương Dương cũng bắt đầu mâu thuẫn, bây giờ, nếu đã hi vọng cảnh sát nhúng tay, thì cũng lo lắng cảnh sát nhúng tay vào. Vì sau khi cảnh sát nhúng tay, sự truy sát hắn đang phải đối mặt tự nhiên sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Có điều hắn cùng Lưu Bưu phải đối mặt chính là lệnh truy nã trên toàn quốc.
Mà nếu cảnh sát không nhúng tay, Trương Dương sẽ đối mặt với sự truy sát vô cùng tận của thế lực ngầm, từ chỗ này cũng chứng minh, thế lực Mãi Mãi Đề đã lớn tới mức không thể tin nổi.
Phải biết rằng, với vụ án lớn chỉ một lần mà giết chết sáu người, lại có nhiều người chứng kiến như vậy, cảnh sát không thể không báo lên trên, các cơ quan quyền lực hành pháp của Phính phủ cũng không phải là đồ rác rưởi như mọi người tưởng tượng, nếu việc này từ trên cấp cao có thể ép xuống, thì con đường của hắn và Lưu Bưu sau này sẽ lại càng khó khăn hơn.
Đến lúc rồi!
Trương Dương trước tiên bảo hai vợ chồng úp mặt vào tường, không cho xem TV nữa rồi chuyển đến kênh địa phương. Hai vợ chồng vẻ mặt buồn bực, vở hài kịch vừa rồi khiến bọn họ vẫn chưa thỏa mãn, nhưng không dám phản kháng lại, đành không thể làm gì khác hơn là quay mặt về phía vách tường. Ông chủ mở loại cửa tiệm này cũng coi như là nhân vật một nửa giang hồ, hắn từ vẻ mặt tỉnh táo cùng động tác rành mạch phân minh của Trương Dương cảm giác được một áp lực rất lớn, cho dù là một người bình thường cũng đều biết, đây là loại người đáng sợ nhất!
May mắn thay, trong bản tin Thời sự không đưa tin tức liên quan đến Trương Dương, cả xã hội vẫn êm đẹp, cuộc sống nhân dân hạnh phúc mỹ mãn.
"Thiên thiên hát tam lộc
Kết thạch Đông Quốc nhân!"
(Hàng ngày đều đặn uống ba lọ sâm nhung
Sẽ trở thành người Đông quốc sắt đá vĩ đại!
Đoạn quảng cáo kết thúc Bản tin Thời sự!)
Tắt TV, Trương Dương kéo tấm khăn che rèm cửa sang một bên, sắc trời đã sáng rồi, mọi người bên ngoài đều vội vội vàng vàng chạy đi làm việc, Trương Dương xoay người đánh thức Lưu Bưu dậy rồi sau đó lại đưa hai vợ chồng đến đại sảnh.
"Gây phiền toái cho các ngươi rồi! Cũng là không có cách nào khác, huynh đệ chúng ta gặp khó khăn, hi vọng các ngươi đừng báo án. Đương nhiên, chúng ta thì không sao cả, các ngươi căn bản không biết chúng ta phạm phải chuyện gì, đơn thuần là vì nghĩ cho các ngươi, một khi báo án, cửa tiệm này của các ngươi khẳng định ngày nào cũng có cảnh sát tới kiểm tra, chuyện buôn bán cũng không cách nào làm ngon lành như trước nữa!" Trương Dương ra hiệu cho Lưu Bưu mở cánh cửa kính ra, đẩy xe máy ra khỏi cửa rồi nói với hai vợ chồng.
"Tiểu ca, Ngài yên tâm, chúng ta cái gì cũng không thấy!" Ông chủ gật đầu khom lưng cười nói.
"Đi, có duyên sẽ gặp lại!" Trương Dương cười rồi ngồi sau lưng Lưu Bưu.
"Tạm biệt….!"
Sau khi thấy chiếc xe máy của Trương Dương và Lưu Bưu biến mất trong làn xe đông nghìn nghịt buổi sớm trên đường, hai vợ chồng vội vàng đóng cửa lại, xoay người một cái liền xụi lơ trên ghế sofa ngoài đại sảnh... Hai thanh niên này mặc dù chỉ nán lại đây vài giờ, nhưng phảng phất như dài đằng đẵng cả trăm năm, đặc biệt là thanh niên áo quần vấy máu tay cầm chủy thủ kia, khiến cho người ta có cảm giác cả người lạnh toát không rét mà run. Hai tên sát tinh đáng sợ cuối cùng cũng đi rồi…….
Tìm một cái thùng rác vắng lặng, Trương Dương vứt bọc y phục dính máu kia vào trong đống rác rồi sau đó đi ăn sáng.
Hai người lại tìm một cửa hàng thời trang mới mở cửa mua một bộ y phục màu sắc tối sẫm để thay bộ y phục trên người, sau đó, ở một chỗ không xa trên đường bộ từng người thay nhau vào cắt tóc. Thay đổi kiểu tóc một chút, lúc này đã quá chín gờ sáng rồi.
"Lưu Bưu, quán trà trước mặt có máy tính, ngươi trước tiên ở chỗ đó nghỉ ngơi. Mở tấm card này mà ngồi lướtruyenfull.vn. Ta tan ca làm sẽ tìm ngươi, nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng lên mạng, QQ của chúng ta chắc chắn sẽ có người theo dõi, đừng bị người ta chém đến tận cửa mà vẫn còn ngồi chat với muội muội, nếu muốn chat, xin một cái QQ khác là được." Trương Dương đem gần hai trăm nguyên ở trên người sau khi mua y phục còn dư lại toàn bộ đưa cho Lưu Bưu rồi nói.
"Ân, yên tâm, chỉ xem phim thôi, hơn nữa, cũng không có nghỉ ngơi tốt, lúc này vừa vặn muốn đi ngủ!" Lưu Bưu hắc hắc cười nói.
"Ân, ta đi đây!"
Lúc Trương Dương đi đến "Quý tộc thành", từ xa xa nhìn thấy cô gái đứng ở cửa vẻ mặt sốt ruột, sau khi thấy Trương Dương, vẻ mặt vốn đang sốt ruột lo lắng nhất thời liền bĩu môi, bộ dạng điên tiết, cáu kỉnh.
"Uy uy, ngươi có biết quy củ của bổn tiệm hay không?" Tiểu Yến khoanh tay đứng ở cửa ngăn cản Trương Dương.
"Biết!" Trương Dương lách sang bên người nữ hài tử đi qua, ghé vào cạnh tai cô gái nhẹ nhàng nói: "Nếu như tóc cô có thể biến thành màu đen, ta nghĩ, sẽ đẹp hơn nhiều….!"
"Ngươi….? Ta đang nói quy định của cửa tiệm, không phải cùng ngươi nói chuyện đầu tóc của ta….a….! Trương Dương, ngươi không nghỉ ngơi tốt hả?" Cô gái tức giận xoay người lại hét lên với Trương Dương, ngay lập tức, nàng phát hiện vẻ mặt Trương Dương có chút tiều tụy.
" Cũng may không có việc gì!" Trương Dương sờ sờ mặt mình, đã vài ngày không được nghỉ ngơi đầy đủ, mấy hôm trước còn có thể luyện công để bổ sung thể lực, mà từ hôm qua tới giờ, ngay cả thời gian luyện công đều không có, lúc ở khách sạn luyện tập một hồi liền phát hiện ra gã tóc vàng, thế là cắt ngang việc tu luyện của hắn.
"Sinh bệnh sao? Có cần vào bên trong phòng VIP nghỉ ngơi một lát hay không?" Cô gái nhảy đến trước người Trương Dương, đưa tay sờ sờ trán Trương Dương.
"Không việc gì, buổi sáng hôm nay đóng cửa buôn bán, ta lên lớp cho mọi người!" Trương Dương nở một nụ cười tránh khỏi tay cô gái nói.
"Nga…….Ngươi phải đi rồi sao?"
Tâm tình cô gái đột nhiên không hiểu sao có chút mất mát, quay người đóng cửa lại, treo lên trên một cái biển "Tạm nghỉ".
"Học ở chỗ nào?" Trương Dương không trả lời, hỏi.
"Trên lầu!"
Nhân viên trong "Quý tộc thành" đều đang trầm mặc, không khí dường như có chút dồn nén, từng người yên yên lặng lặng theo Trương Dương lên lầu, ngồi thành một vòng quanh Trương Dương.
"Tốt lắm, hôm nay, ta sẽ dạy cho mọi người một tiết về hệ thống tiếp thị, mấy ngày nay, ta một mực suy nghĩ, suy nghĩ làm thể nào thay đổi sách lược tiếp thị của mọi người, thay đổi cách thức tiếp thị của mọi người, thay đổi năng lực quan sát của mọi người. Ở đây, ta trước tiên sẽ trả lời từng vấn đề mọi người muốn hỏi, ta hôm trước đã nói qua, hai ngày nữa sẽ đi, có lẽ là hôm nay, có thể là ngày mai... Chuyện ta còn nợ Vương tiểu thư vài vạn, rất có thể không có thời gian trả xong món nợ, vì thế, ta trước tiên dạy cho mọi người, coi như trả nợ cho Vương tiểu thư, cũng coi như báo đáp sự chiếu cố của Yến di và Vương tiểu thư đối với Trương mỗ….!"
Tiểu Yến há hốc mồm muốn đứng dậy, bị Trương Dương dùng tay ra hiệu ngăn lại. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Những chuyện khác buổi chiều nói tiếp, bây giờ chúng ta cần tập trung tinh thần để hoàn thành một cách tốt nhất tiết học này, có được không?" Đôi mắt Trương Dương nhìn chằm chằm vào cô gái nói.
Cô gái gật gật đầu ngồi xuống.
"Tốt lắm, bây giờ bắt đầu! Mấy hôm trước, ta đã nói qua với mọi người một câu, ta thích ăn dâu tây, cá thích ăn giun. Vậy khi chúng ta câu cá phải dùng giun làm mồi câu! Hàm nghĩa những lời này ta nghĩ tất cả mọi người đều biết, cũng chính là muốn đặt khách vào chỗ tốt, chỉ cần chúng ta tìm được đồ dùng mà khách thích, vậy thì chúng ta đã thành công một nửa rồi…"
"Ở đây, ta cần phải bổ sung mặt sau câu nói này, mùi vị cá nóc rất ngon, nhưng lại có độc, điều này thí dụ như có một khách hàng thích cá nóc, vậy thì chúng ta phải có nghĩa vụ nói cho bọn họ biết, cá nóc là có độc, ăn vào không có ích đối với thân thể….. Lúc chúng ta bán hàng hóa, chúng ta thường xuyên sẽ gặp phải khách hàng vô cùng thích một món đồ nào đó nhưng lại không thích hợp với chúng ta. Vậy thì chúng ta phải có nghĩa vụ nói cho họ biết, món hàng này kỳ thật là món cá nóc rất ngon đó………!"
"Có lẽ, chúng ta sẽ mất một lần giao dịch lẽ ra có thể thành côngmang lại lợi nhuận cho chúng ta, thế nhưng chúng ta thu được sự tín nhiệm của vị khách này. Vị khách hàng này rất có thể sẽ trở thành khách hàng trung thành của chúng ta, tiềm lực tiêu dùng lâu dài của hắn so với chỉ một lần giao dịch lớn hơn rất nhiều!"
"Sẽ có người nói, chúng ta chỉ là bán hàng hóa, bán y phục mà thôi, khách hàng tự mình muốn mua, chúng ta vì sao không bán? Đúng vậy, hiện tại tất cả các cửa hàng ở đường phố này đều làm như vậy, thậm chí trên toàn Đông Quốc cũng làm như thế. Thế nhưng ta phải nhắc nhở mọi người chính là, "Quý tộc thành" không giống, bởi vì, "Quý tộc thành" sẽ là cửa tiệm kinh doanh hàng xa xỉ nổi danh nhất tỉnh thành, mỗi một hàng hóa của "Quý tộc thành" đều sẽ trở thành một loại tượng trưng cho thân phận đặc thù. Đây chính là mục tiêu của "Quý tộc thành", lúc chúng ta đề ra mục tiêu này, chúng ta phải có nghĩa vụ nói rõ cho khách hàng, thương phẩm mà Ngài mua kỳ thật không thích hợp với Ngài đâu!"
"Trong việc tiến hành mua bán, có chín loại phương thức giao dịch nhanh chóng, cách đầu tiên là Kỹ xảo mặc cả giao dịch của Franklin, còn có kỹ xảo mua bán của Duệ Giác, Tẩu Khai, Đái Tẩu, chỉ là hôm nay giới hạn trong các kỹ xảo khác nhau mà thôi. Thân là nhân viên chuyên nghiệp, một nhân viên tiếp thị ngươi bắt buộc phải nhất mực sẽ không khiến cho người ta cảm thấy áp lực quá lớn, thậm chí không có chút áp lực nào. Bạn không thể có bất cứ sự chi phối nào về ý đồ cử chỉ lời nói của người khác………"
"Bạn đối với khách hàng chính trong tương lai phải hành sự quang minh lỗi lạc, gọn gàng dứt khoát, có căn cứ, tuyệt đối không thể sử dụng quỷ kế, khiến cho khách hàng cảm thấy như bị bức bách làm ra chuyện ngược với lợi ích lớn nhất của mình, tuyệt đối không thể mưu tính dùng bất cứ phương pháp gì thao túng khách hàng tương lai………."
Mọi người nghe thấy như si mê ngất ngây, Trương Dương không hổ là bậc thầy tiếp thị chân chính, hệ thống khóa trình học của hắn cộng thêm một chút dẫn chứng kinh điển khiến cho mấy nhân viên trong "Quý tộc thành" tựa như tỉnh lại sau giấc mộng.
Đương nhiên, Trương Dương cũng không yêu cầu quá đáng trong một tiết học có thể thay đổi các nàng, hắn chỉ hy vọng có thể gieo mầm mống phát triển trong đầu các nàng, như thế là đã đủ rồi.