Lúc này đã là hơn 9 giờ tối, màn đêm sớm đã bao phủ cả bầu trời tỉnh thành, cuộc sống hiện đại về đêm của tỉnh thành vừa mới bắt đầu, dưới màn đêm thành thị phảng phất như lại sáng lên, lấp lánh ánh đèn nê-ông đủ mọi màu sắc, vô số các xe con sang trọng lướt trên đường phố, đan xen nhau thành một nét vẽ lung linh tràn đầy màu sắc.
Bây giờ, là lúc để trụy lạc!
Bây giờ, là lúc ăn chơi xa xỉ!
Bây giờ, là lúc quần ma loạn vũ!
Trong công viên lúc này hẳn là rất yên tĩnh, sương mù che phủ, hoặc ngẫu nhiên có vài đôi tình nhân trốn ở xó xỉnh dưới gốc cây làm vài chuyện xấu xa, nhưng cũng không phá đi sự yên tĩnh của công viên.
Nhưng hiện tại trong công viên tựa hồ không yên ổn!
Khi Trương Dương cẩn thận xuyên qua bao nhiêu cây cối hoa cỏ giả sơn đi tới bãi cỏ, bị quang cảnh trước mắt làm cho sợ đến ngây người.
Trên bãi cỏ có mấy đứa nhỏ 15-16 tuổi đang vây quanh một người to lớn, ngồi trên mặt đất, dựa vào ánh trăng lờ mờ có thể thấy, trên mặt đất rải đầy thức ăn, có nước sốt thịt bò, nước sốt vịt, còn có hạt đậu phộng cùng vài đồ khác, trên bãi cỏ còn đặt chồng chất vài chai rượu bia các loại.
Mà một mình Lưu Bưu đại mã kim đao ngồi trên ghế dài, đang gặm một chiếc đùi gà, bộ dáng tựa như một con khỉ già mang theo một đám khỉ con mở tiệc, Trương Dương đi tới hắn cũng không phát hiện ra, đương nhiên, chủ yếu là Trương Dương thay một thân y phục, Lưu Bưu sao có thể chú ý tới.
"Nhìn cái gì mà nhìn?" Một tiểu tử uống rượu say đến bí tỉ, xách theo một chai rượu nghiêng ngả đứng lên, sau khi đứng lên thân thể còn lắc qua trái đưa qua phải, bất quá, điệu bộ như thể nếu Trương Dương hồi đáp không tốt thì hắn sẽ thẳng tay vung cái chai nện vào đầu Trương Dương.
"Tiểu Lục, đó là huynh đệ của ta!"
Không đợi Trương Dương mở miệng, Lưu Bưu đã nhận ra Trương Dương, vội vàng hô.
"Đại ca, xin lỗi đại ca. Ta không biết, đến đây, cùng uống rượu nào." Tiểu tử tên gọi Tiểu Lục tử kia giật mình một cái, lập tức thanh tỉnh lại, vội vàng khom lưng cầm lấy chai rượu vẻ mặt nịnh hót đưa tới trước mặt Trương Dương.
"Uy uy, ngươi làm cái quái gì vậy?"
Trương Dương đẩy tên Tiểu Lục tử kia ra, sợ rượu dính vào bộ Veston đắt tiền của mình, rồi bước tới trước mặt Lưu Bưu.
"Chả cái quái gì cả. Đây là tiểu đệ hôm nay ta thu được, đến đây, huynh đệ, trước tiên cầm cái đùi gà………" Lưu Bưu ha ha cười to nắm lấy bả vai Trương Dương, một tay cầm một cái đùi gà từ trên ghế đi tới dúi cho Trương Dương.
"A….."
Trương Dương giống như chạm phải điện mãnh liệt lùi ra sau một bước. Nhưng đã chậm, bàn tay bóng nhẫy sáng loáng của Lưu Bưu đã lưu lại trên vai Trương Dương một vết bẩn thật lớn………
"Ngươi làm gì vậy?" Lưu Bưu ngạc nhiên nhìn Trương Dương.
"Mịa, đi, đi trước đây…"Trương Dương hổn hển liếc qua đống lộn xộn đầy đất, xem ra chỗ này không thể nán lại được, bằng không, bộ Veston hơn mười vạn này khó gìn giữ được.
"Các huynh đệ uống từ từ, đại ca ta trước tiên phải đi tới khách sạn 5 sao ngủ một đêm. Có chuyện gì cứ đánh tin cho ta là được……." Lưu Bưu thấy Trương Dương nhảy ra xa xa, không còn cách nào khác, đành đứng dậy.
"Đại ca đi thong thả."
"Đại ca đi mạnh khỏe…"
"Bưu ca, nhớ kỹ ngày mai giúp ta giáo huấn tên béo kia một chút nha!"
"Ân ân. Được rồi, ta nhất định sẽ đánh cho hắn răng rơi đầy đất…….."
Sau một hồi huyên náo ầm ĩ, hai người cuối cùng cũng rời khỏi công viên.
"Ngươi lấy tin tức ở đâu?" Trương Dương vẻ mặt nghi hoặc, bởi vì, hắn vừa rồi nghe thấy Lưu Bưu bảo đứa nhỏ đánh tin cho hắn.
"Hắc hắc, bọn chúng đưa cho ta. Nói là để tiện liên lạc với ta." Lưu Bưu khập khiễng chân đi cạnh người Trương Dương, đắc ý cười nói.
Mãi đến nửa giờ sau, Trương Dương mới sáng tỏ được sự tình, nguyên lai, Lưu Bưu ở trong công viên quá nhàn rỗi, đúng như Trương Dương dự đoán, gần mười nguyên trên người tên này đều để mua súng, trợ giúp cho lão thái thái trong công viên hết cả rồi.
Tiền không có, buổi trưa Trương Dương không có trở lại công viên, Lưu Bưu lại hành nghề cũ của hắn, khập khiễng chân tới một trường trung học cơ sở ở phụ cần tìm kiếm mục tiêu, bắt nạt học sinh chính là việc hắn thông thạo, mặc dù chân hắn khập khiễng, nhưng muốn bắt nạt mấy học sinh trung học nhất định không thành vấn đề.
Rất nhanh, Lưu Bưu tìm được một tiểu tử cả người đều là dây xích loằng ngoằng, Lưu Bưu ức hiếp người tự nhiên là có một loại tâm đắc của hắn, tìm được một đứa nhỏ thích lêu lổng thế này có một chỗ tốt, đó chính là đứa nhỏ này tuyệt đối sẽ không báo án, bởi vì, đứa trẻ loại này chính mình còn hư hỏng, hơn nữa trong trường học có lực ảnh hưởng nhất định, bị người khác ức hiếp phần lớn đều sẽ nhẫn nhịn, nếu báo án bị người khác biết được, chẳng phải là chính mình sẽ rất mất mặt sao? Text được lấy tại Truyện FULL
Lưu Bưu đi tới vung tay bạt tai một cái, làm tên tiểu tử như bị ném vào trong sương mù, chẳng hiểu mô tê gì cả, sau khi con dao gọt hoa quả đặt trên cổ tên đó, tiểu tử vẻ mặt kiêu ngạo cứng đầu cứng cổ ngay lập tức trở nên mềm nhũn, tất cả tiền trên người đều mang ra…..
Cầm tiền, Lưu Bưu bảo tiểu tử này úp mặt vào tường đứng hát quốc ca, năm phút sau mới cho phép quay đầu lại. Ngay khi Lưu Bưu khập khiễng chân chuẩn bị rời đi, tiểu tử kia không ngờ bắt đầu mua chuộc Lưu Bưu, hỏi Lưu Bưu có đúng là cần tiền hay không, nếu như chỉ cần tiền, hắn có biện pháp làm cho Lưu Bưu có thể kiếm được tiền.
Lực hấp dẫn này đối với kẻ kinh tế đang túng bấn như Lưu Bưu mà nói thì thật sự là quá lớn, đương nhiên, chủ yếu là tên khốn Lưu Bưu này cũng không có đặt một học sinh trung học ở trong lòng, Bưu ca hắn qua cầu so với đứa trẻ này đi đường còn nhiều hơn, ăn muối so với hắn ăn cơm còn nhiều hơn, muốn ở trước mặt Bưu ca hắn giở trò bịp bợm, khác nào trước mặt Quan Công sử dụng đại đao, đúng là không muốn sống nữa rồi!
Rất nhanh, Lưu Bưu biết rất rõ ràng tình hình.
Nguyên lai, tiểu tử trong trường học là một tiểu bá vương, rất được hoan nghênh, nhưng gần đây nhất ở trong trường mặt khác lại dính líu tới vài học sinh hư hỏng lớp trên ở bên ngoài, không có việc gì liền tìm hắn gây phiền toái, bây giờ, uy vọng của hắn trong trường ngày càng giảm xuống, đã xấu tới mức không thể xuống thấp hơn nữa.
Cái nào có thể nhẫn thì nhẫn, không nhẫn được thì thôi!
Hai kẻ tương đầu ý hợp, rất nhanh liền đạt thành hiệp nghị, hơn nữa còn đàm phán như thế nào hợp tác, tên tiểu bá vương trường học này liền mời một đám huynh đệ của mình hướng bọn địch nhân tuyên chiến.
Sau đó, chuyện liền đơn giản hơn….
"Như thế nào?"
Trương Dương nghe Lưu Bưu nói, trái tim đều đập liên hồi, nếu chân của Lưu Bưu bình phục, hắn tự nhiên không cần lo lắng, với sự dũng mãnh vô địch khí phách tận trời của Bưu ca, dẹp vài tên côn đồ cũng không quá khó khăn, nhưng hiện tại chân Lưu Bưu còn đang khập khiễng, khó khăn tự nhiên là tăng thêm gấp bội. Huống chi, những đứa trẻ bây giờ có thể không phải đan thuần thiện lương như những đứa trẻ ngày trước nữa, hở ra một tí là dao bầu gậy gộc chỉnh tề xuất trận, các loại dao kéo quản chế của cơ quan công an bọn chúng đều có, nếu đụng chạm ghê gớm hơn, còn có thể lôi ra vài khẩu súng.
Trương Dương ở trường học đã từng chứng kiến một lần cuộc ẩu đả quy mô lớn của học sinh. Hai bên đều cầm vũ khí dài, có gậy sắt, có dao bầu, ngoài ra còn có một loại dao bầu mặt sau còn gắn lên hai cái ống nước, loại dao kéo này lực sát thương rất kinh người, bộ dáng cũng có sát khí dị thường, rất dễ tạo thành lực uy hiếp cho đối thủ.
Cảnh máu thịt bay tứ tung kia Trương Dương nhớ kỹ cả đời, phảng phất như là một chiến trường cổ đại, mỗi một người đều chém giết đến đỏ rực mắt.
Hơn nữa, Trương Dương còn biết, tên học sinh cấp dưới bị Lưu Bưu dọa dẫm đã bị đối phương chém hai đao, đứa nhỏ sợ Lưu Bưu trả thù, đã chạy trốn ngay trong đêm rồi.
Nếu hỏi giang hồ là gì, rất nhiều khi, trong trường học càng giống giang hồ hơn!
Đó là một loại khác tương tự giang hồ, không có mục đích gì cả. Phần lớn đều vì một chút mặt mũi sĩ diện hão, giống như danh xưng thiên hạ đệ nhất trong tiểu thuyết võ hiệp, ai cũng muốn đạt được, nhưng trên thực tế thì không có chỗ nào tốt, hoàn toàn là hư danh.
Khiến cho học sinh sợ hãi nhất chính là lưu manh trong trường học và lưu manh ngoài xã hội liên hợp lại một chỗ chèn ép học sinh. Dù sao giữa học sinh và học sinh rất khó bộc phát cuộc ẩu đả vũ khí quy mô lớn thật sự, sau đó có thế lực bên ngoài nhúng tay vào, hứng thú lập tức liền thay đổi.
"Ta nói Trương Dương ngươi, chẳng nhẽ còn chưa tin bản lãnh của Bưu ca ta, một đám con nít, cư nhiên còn dùng loại vũ khí sắc nhọn đánh nhau, cũng may lão tử túc trí đa mưu, nếu không, có thể đã thực sự thảm rồi…….."
Miệng Lưu Bưu nói ra nhẹ nhàng, nhưng trái tim Trương Dương lại đập liên hồi, nguyên lai, đối phương mời rất nhiều tên côn đồ ngoài xã hội, đầy đủ vũ khí dài ngắn, Lưu Bưu vừa nhìn được tình cảnh này, chân thiếu chút nữa cũng mềm ra, mà đội ngũ trên tay cầm vài con dao nhỏ hắn mang theo, đi theo sau xa xa Lưu Bưu, Lưu Bưu có thể khẳng định, chỉ cần có chút biến động nhỏ nào, đám vương bát đản kia lập tức sẽ chạy mất dép, phá vỡ kỷ lục chạy đường dài của Olympic.
Nói trắng ra, đám vương bát đản kia chính là để cho hắn tới làm bia đỡ đạn.
Theo tính toán của tên tiểu bá vương kia, nếu Lưu Bưu thắng, hắn tự nhiên sẽ có mặt mũi, nếu thua, hắn cũng báo thù được việc bị Lưu Bưu trấn lột.
Vào bước đường cùng này, không thể không đánh! Lúc này nếu nửa đường rút lui, có lẽ sẽ bị chúng chém đến chết, dù sao, đám vương bát đản kia còn có thể chạy, mà hắn khập khiễng, chạy cũng không thoát được.
Lưu Bưu kiên trì tới cùng, vẻ mặt sáng lạn khập khiễng chân đi tới đương đầu với đám ở đối diện kia, đối phương thấy Lưu Bưu khập khiễng chân, trên mặt nở nụ cười vô hại, tưởng rằng Lưu Bưu đến nhận lỗi, biết được vậy nên sau khi Lưu Bưu tới gần, ngay lập tức một phát nắm lấy tóc tên đầu sỏ, đưa con dao gọt hoa quả sắc bén kề lên cổ đứa nhỏ...