"Ta không phải, là nàng." Yến di gõ gõ đầu cô gái bên người, vẻ mặt nuông chiều.
Trương Dương nhìn hai má lúm đồng tiền của cô gái, miệng há không ngậm lại được, cửa tiệm xa hoa này lại là của cô gái, hơn nữa, một năm lỗ vốn hơn ngàn vạn.
"Ta không xứng làm chủ sao?" Cô gái tựa hồ đối với biểu tình của Trương Dương rất bất mãn nói: "Nói cho ngươi biết, bắt đầu từ bây giờ, ta chính là chủ của ngươi, trước tiên nói cho ngươi ba điều luật, đến muộn trừ tiền. Trong khi làm việc nói chuyện phiếm, trừ tiền; về sớm, trừ tiền, phong thái dáng vẻ không chỉnh tề trừ tiền, ân, ngươi bây giờ đúng là phong thái dáng vẻ không chỉnh tề, trừ tiền thưởng một trăm….."
"Khái khái………" Trương Dương trên đầu đổ mồ hôi, mình còn chưa có đi làm, càng chưa cầm tiền lương đã bị trừ một trăm. Đây là thói đời gì a!
"Còn nữa, nhớ kỹ, không nghe ta nói cũng phải trừ tiền, chẳng hạn như, lúc ta kêu ngươi gọi ta Yến tỷ nhất định phải kêu,không cho phép ngươi gọi ta là Tiểu Yến Tử, ta chán ghét cái tên này, gọi cũng trừ tiền…. ân, trước tiên nói đến đây thôi, chờ khi ta nghĩ ra sẽ nói với ngươi." Cô gái tay chống eo nói.
"Nghe nó là được, nó là chủ nơi này, ta thực không có cách nào, chính ta ở chỗ này cũng phải trưng cầu ý kiến của nó." Yến di xoa xoa đầu cô gái, xin lỗi với Trương Dương.
"Ân ân, Yến di yên tâm, Yến tỷ muốn ta đi về hướng đông, ta tuyệt đối sẽ không đi về hướng tây, Yến tỷ bảo ta nhảy, ta tuyệt đối sẽ không bò………."
"Hì hì…….Cũng không sai biệt lắm đâu, tốt lắm, ngươi bây giờ có thể bắt đầu công việc rồi!" Cô gái kéo tay mẹ nàng đi vào bên trong.
"Ân ân, Yến tỷ, ta muốn cầu ngươi một việc, ngươi thấy bộ dạng ta, phong thái không chỉnh tề, có thể cho ta một bộ y phục, đôi giầy ở trong cửa tiệm để ta mặc vào trước có được không? Ta sẽ giữ thật tốt, để ta kiếm được tiền ta sẽ giặt sạch sẽ lại, cam đoan giống nhau như đúc không chút hư hao!" Trương Dương vẻ mặt cười nịnh nói.
"Có thể, ngươi tự mình chọn đi.A…" Cô gái đột nhiên trừng mắt nhìn mặt Trương Dương.
""Sao thế?" Trương Dương bị cô gái nhìn chằm chằm vào mặt, cảm giác cả người không được tự nhiên, không nhịn được sờ sờ mặt mình, có phải trên mặt mình có gì đó bẩn hay không?
"Ngươi ngươi……..Ngươi như thế nào thay đổi?" Cô gái nhìn vẻ mặt cười nịnh và hèn mọn bỉ ổi của Trương Dương, lúc đầu rõ ràng là vẻ mặt tự tin của bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới mà, tại sao lại đột nhiên trở nên túng quẫn, trở nên hèn mọn như vậy?
"Thay đổi gì?" Trương Dương không hiểu ra sao cả đành cười xòa.
"Được rồi, được rồi, ta chán ghét khi nhìn thấy bộ dạng hiện tại của ngươi." Cô gái tức giận kéo Yến di đang cười khổ rời đi.
"Chúc mừng ngươi, ngươi đã là một thành viên của "Quý tộc thành", hơn nữa, ngươi là nhân viên nam duy nhất ở nơi này, nga, ta quên tự giới thiệu, ta họ Liễu, tên Ám, gọi ta là Tiểu Liễu hoặc là Liễu tỷ đi. Ta là người quản lý kiêm quản đốc nơi này."
" "Liễu ám hoa minh", Liễu tỷ tên rất hay."
Sau khi cô gái và Yến di lên lầu, cô gái lúc đầu nói chuyện với Trương Dương đã đi tới, khuôn mặt mang nụ cười ngọt ngào, Trương Dương thấy được lập tức mê mẩn,***, cô gái này tuyệt đối là hồ ly tinh đầu thai, Trương Dương nắm lấy bàn tay mềm mại của Liễu Ám, không nhịn được nhẹ nhàng niết một cái, sau khi niết xong lại lập tức hối hận.
"Bà chủ của chúng ta đáp ứng rồi. Ngươi hãy đổi bộ quần áo này đi." Liễu Ám không nhịn được nhíu mày một cái, lập tức rút tay trở về.
"Ân ân…….."
Da mặt dày của Trương Dương được phát huy đến cực hạn, làm bộ như không việc gì xảy ra. Vội vàng chạy tới xung quanh chọn quần áo, sau khi đi lại ở trong chỗ này mới phát hiện, "Quý tộc thành" phải lớn xa hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng, cửa hàng kinh doanh bình thường phần lớn đều là hơn 100m2, cái này đã coi như lớn lắm rồi. Mà quang cảnh dưới lầu của "Quý tộc thành" có không gian hơn 300m2. Cơ hồ cùng một siêu thị cỡ nhỏ cũng không sai biệt lắm.
Với tiêu chuẩn thẩm mỹ của dân mỹ thuật như Trương Dương mà nhìn, thì một số thiết bị của "Quý tộc thành" gần như tới mức hoàn mỹ. Mỗi chi tiết, mỗi sự trang trí, thậm chí một cái công tắc phích cắm cũng vô cùng sang trọng, ngọn đèn được thiết kế càng cực kỳ hoa lệ, đi dạo hơn một ngày trên đường phố Trương Dương có thể khẳng định, "Quý tộc thành" là cửa hàng thời trang có trang thiết bị đẳng cấp nhất trong cả tỉnh thành, thậm chí, còn phải vượt qua nhà khách 5 sao, ít nhất, chính là rất nhiều vật liệu đáng giá cả nhà khách 5 sao cũng sẽ không dám dùng tới.
Bên cạnh tủ trưng bày giầy, có một đôi giày thủy tinh, còn có một cái hộp thủy tinh, từ trên công nghệ chế tạo mà nhìn, người biết được giá trị cũng không ít, nếu dựa theo giá cả mà suy ra, vậy những tác phẩm nghệ thuật sơn dầu treo trên tường cho dù không phải giá trị liên thành,cũng tuyệt đối không phải rẻ tiền.
Đây là một cái cửa hàng thời trang xa hoa cực độ, Trương Dương âm thầm khiếp sợ.
Đương nhiên, làm cho Trương Dương khiếp sợ còn mới chỉ là bắt đầu, lúc đầu khi hắn tiến vào cũng chỉ là nhìn thoáng qua giá cả mặt ngoài, bây giờ khi hắn thấy giá cả một vài bộ y phục, hắn rốt cục hiểu được tại sao cửa tiệm thời trang này bán không hết, một bộ đồ Veston hơn mười vạn, một cái áo sơ mi hơn bảy ngàn, một đôi giày da hơn một vạn, một cái cà-vạt hai vạn, rẻ nhất là đôi tất cũng mấy trăm một đôi, một cái thắt lưng hơn một vạn…….
Đây đều là vài nhãn hiệu quốc tế đứng đầu, Trương Dương có thể khẳng định, ở Đông Quốc, đại bộ phận dân chúng căn bản không biết những nhãn hiệu này, thậm chí chính Trương Dương đại bộ phận cũng biết không rõ ràng lắm, bậc thầy tiếp thị đứng đầu thế giới cũng không có nghĩa vụ phải nhớ kỹ tất cả nhãn hiệu nổi tiếng của thế giới.
Nhìn giá cả khiến cho người ta mới nhìn đã thấy phát hoảng, Trương Dương có chút chẳng biết làm sao cả, để hắn ở bên trong chọn lựa một bộ quần áo với giá cả thế này cư nhiên có cảm giác như chó bắt nhím, không cách nào xuống tay.
Cho dù là khi Trương Dương nằm mơ cũng không nghĩ được cho tới lúc này lại có thể mặc được quần áo xa xỉ như thế.
Cứ kệ nó đi thì hơn!
Nhìn bộ y phục bủn xỉn trên người, tinh thần AQ của Trương Dương bộc phát, dù sao không phải quần áo của mình, mặc thì mặc, không lẽ lại chết người, không kiếm được nhiều tiền thì cởi xuống thôi mà.
Một mặt quyết định, Trương Dương lập tức ôm một bộ y phục Veston màu vàng nhạt cùng áo sơ mi và giày da chạy tới phòng tắm, chỗ này được hắn xem xét kỹ lắm rồi.
"Trương Dương, ngươi làm gì đấy?" Liễu Ám thấy Trương Dương ôm quần áo không chạy tới phòng thay đồ, mà là phòng tắm, không nhịn được tò mò liền hỏi.
"Tắm rửa…."
Liễu Ám không khỏi trợn mắt há mồm.
Trương Dương cũng không có cách nào khác, một bộ trang phục hơn mười lăm vạn, nếu không tắm rửa thì thật có lỗi với bộ y phục này, hơn nữa, hắn đích xác cần phải tắm rửa rồi, nếu không, cổ chiếc áo sơ mi trắng tinh của hắn sẽ bị lưu lại một vệt đen như bôi than, đến lúc giặt nếu như giặt không sạch vậy phải phiền toái rồi, nghĩ đến mái tóc đầy màu sắc kia, Trương Dương không khỏi rùng mình một cái, thật là một cô gái tốt, lại bị đầu tóc làm hư hỏng mất, ai……..
Ân, vẫn còn Liễu Ám xinh đẹp, nụ cười ngọt ngào, đôi tay mềm mại thật ấm áp a.
Rất nhanh, sau một hồi dâm ý của Trương Dương, trên người Trương Dương đã kỳ cọ xuống ít nhất nửa cân ghét, mùi khó ngửi kia cũng biến mất, thay thế chính là một mùi thơm nhàn nhạt.
Đây là cái tên Trương Dương vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi, một thân dơ dáy bẩn thỉu đến tìm việc đây sao?
Liễu Ám không khỏi ngời sáng con mắt.
Tóc Trương Dương còn chút ướt át, bộ Veston màu vàng nhạt mặc trên người Trương Dương dường như là đặc biệt vì hắn mà may, làm bật lên vóc người của Trương Dương, chiếc áo sơ mi trắng tinh làm lộ ra vẻ mặt hồng hào, mà chiếc cà-vạt óng ánh lại có tác dụng vẽ rồng điểm mắt (làm nổi bật nét chính), đôi giày da thì khỏi phải nói, dù sao cũng là giày mới, bóng lộn đến mức có thể soi gương……..
"Phật yếu kim trang, nhân yếu y trang"! Những lời này vĩnh viễn không sai, tinh thần khí chất một người rất nhiều khi cần phải thông qua quần áo mới biểu đạt được.
"Liễu Ám tỷ, ta có thể làm việc chưa?"
Trương Dương mỉm cười, đi tới bên cạnh Liễu Ám, động tác tràn ngập thần bí và tao nhã, lờ mờ trong đó có một loại ung dung không gượng ép, phảng phất như quý tộc chân chính, đây là do Trương Dương học được từ Lý Bá, đã mặc bộ quần áo này, thì phải xứng đáng với nó, nhân sinh, không phải chính là vở kịch sao? Nơi này là "Quý tộc thành", nếu đã là quý tộc thành, thì phải có quý tộc, vậy để ta làm quý tộc duy nhất đi, hắc hắc, nhiều mỹ nữ như vậy, phải có một quý tộc nam chứ!
Nghĩ đến Lý bá, Trương Dương không nhịn được đắc ý cười, Lý bá, ta phải vượt phải ngươi, đáng tiếc, nụ cuời đắc ý này, lập tức bán đứng linh hồn hắn.
"Hừ, có mặc long bào vào cũng không giống Thái tử." Liễu Ám thấy nụ cười bỉ ổi của Trương Dương, không nhịn được che miệng cười trộm, mà mấy cô gái ở xa xa trông ngóng lúc đầu cũng là vẻ mặt ngạc nhiên thú vị trước biến hóa của Trương Dương, lúc thấy nụ cười bỉ ổi của Trương Dương cũng nhịn không được nở nụ cười.
"Khái khái…." Trương Dương nhất thời xấu hổ gãi gãi đầu, cái khí chất quý tộc gì đó lập tức quẳng sạch.
"Ân, rất thơm a, ngươi dùng cái gì tắm rửa vậy? Rõ ràng trong nhà tắm không có thứ gì…….." Cái mũi thẳng xinh xắn của Liễu Ám ngửi ngửi nói.
"Không phải xà bông rửa tay…."
Bắt đầu làm việc, Trương Dương chắp hai tay sau lưng đứng ở cửa, khiến cho Liễu Ám và vài nhân viên kỳ quái chính là, Trương Dương trước sau không cử động, chỉ có đôi mắt quan sát dòng người ra ra vào vào, phảng phất như hắn căn bản không nghĩ đến ngay lập tức cầm phần trăm khấu trừ.
Kỳ thật, hiện tại đại bộ phận nhân viên trong "Quý tộc thành" đều chờ mong biểu hiện của Trương Dương, bởi vì, lúc đầu Trương Dương thật sự là quá ngạo mạn, sự ngạo mạn của Trương Dương cũng chẳng khác nào hạ thấp năng lực của các nàng. nguồn TruyenFull.vn
Suốt hơn một giờ, người ra vào có mấy trăm, Trương Dương trước sau vẫn không có động tĩnh, vẫn đứng ở cửa quan sát kỹ lưỡng như trước, hắn đang tìm kiếm con mồi, hắn đang chờ đợi con mồi đầu tiên của hắn, hắn cần phải hình thành lên lòng tin của chính mình, cũng muốn dựng lên hình tượng của mình bên trong cửa hàng, mà sự thành công với khách hàng đầu tiên sẽ dẫn theo ảnh hưởng danh tiếng bậc thầy tiếp thị của hắn.