Chiếu theo lời của Ngạo Thiên Quân Vương, thành tựu của Tà Hoàng quyết có liên quan rất lớn đến tiềm chất của lô đỉnh. Lô đỉnh càng hảo hạng, liền càng có năng lực hỗ trợ khí thế của Thiên Lân, tăng cường tu vi của hắn, khiến hắn thu được thần lực siêu phàm. Bây giờ, Nhất Tịch Như Mộng trở thành lô đỉnh thứ nhất của Thiên Lân, điều này đối với hắn là vô cùng quan trọng, ảnh hưởng rất lớn, trực tiếp quan hệ đến tương lai của hắn. Về mặt tiềm chất, Nhất Tịch Như Mộng thân là đệ nhất mỹ nữ của Ngũ Sắc Thiên Vực, có được khí chất tuyệt vời, vốn là vô cùng khó gặp. Lại thêm nàng thân là nữ hoàng của Lam Quang Thánh Vực, nhiều năm qua đã dưỡng dục được khí thế cao quý, khiến người ta trong lòng sinh kính sợ, tạo nên cảm giác cao không với tới, thần thánh không xâm phạm được. Những điều này vốn dĩ khó kiếm vô cùng, tổng hợp lại càng quý hiếm, khiến cho nàng một khí chất độc nhất vô nhị, tạo cho nàng trở thành người kiệt xuất nhất trong cả Ngũ Sắc Thiên Vực, cũng tính là một cái lô đỉnh hảo hạng nhất. Gặp được lô đỉnh như Nhất Tịch Như Mộng chính là phúc khí tu mấy kiếp trước của Thiên Lân, hắn không chỉ hưởng thụ được lạc thú giao hoan nam nữ, còn từ trên người của Nhất Tịch Như Mộng thu được rất nhiều năng lực không tưởng tượng được. Đương nhiên, trong này cũng có rất nhiều chi tiết cần phải chú ý, nếu như có chút sai lạc, hiệu quả sẽ thật sự giảm xuống thê thảm.
Cứ lấy lần đầu tiên Thiên Lân kết hợp với Nhất Tịch Như Mộng làm ví dụ, trước khi sự tình bắt đầu, có khả năng xuất hiện vài loại tình huống. Thứ nhất, Nhất Tịch Như Mộng vì sự tôn nghiêm của mình, không chấp nhận phương thức giải độc giao hợp âm dương trời định, thà rằng chọn sự trong sạch, không tiếc mạng sống của mình. Thứ hai, Nhất Tịch Như Mộng bị ép phải chấp nhận phương thức giải độc của Thiên Lân, nhưng lòng đầy oán hận. Thứ ba, Nhất Tịch Như Mộng cam tâm tình nguyện chấp nhận Thiên Lân, hai bên tương kính yêu thương thật sâu sắc. Ba loại tình hình này chắc chắn sẽ sinh ra ba loại kết cục khác nhau, đối với Thiên Lân, cũng sản sinh những hậu quả khác nhau. Trong tình hình thứ nhất, Thiên Lân đứng trên lập trường của bản thân, vì cứu lấy Nhất Tịch Như Mộng, chỉ có thể chọn lựa phương án cưỡng bức chiếm lấy nàng để tiện việc giải trừ độc tố trong cơ thể của nàng. Lúc đó, với thân phận nữ hoàng của Nhất Tịch Như Mộng, tính tình cao ngạo của nàng chắc chắn sẽ không cách nào nhịn được sự mạnh bạo của Thiên Lân, sẽ nảy sinh lòng oán hận với nàng, hai người đừng nói là tu luyện gì cả, ngay cả giải độc cũng đầy lúng túng và bài xích. Bởi như vậy, Thiên Lân chắc chắn mất đi một cơ hội tuyệt hảo chẳng thu được gì rồi, mà Tà Hoàng quyết của hắng cũng từ nay khó mà tinh tiến tiếp tục. Bởi vì Tà Hoàng quyết cần đồng thân tu luyện, một khi hắn đã phá thân rồi, lần thứ hai sẽ thấy có thể được như vậy. Tình hình thứ hai, Nhất Tịch Như Mộng miễn cưỡng chấp nhận Thiên Lân, nhưng lại lòng đầy oán khí, hai người dù kết hợp với nhau cũng không cách nào đạt đến đồng tâm yêu thương, nếu là tu luyện thì hiệu quả cũng sẽ hạ thấp thật nhiều. Loại tình hình thứ ba, hai người đều đồng lòng tình nguyện, yêu thương lẫn nhau, không những thuận lợi giải được độc, hưởng thụ được tình ái đẹp đẽ nhất trong đời người của mình, còn có thể tâm đầu ý hợp kết hợp hoàn mỹ, từ đây đạt đến trạng thái tốt nhất, khiến cho tu vi của hai người đều tăng lên thật mạnh mẽ.
Đến đây, Nhất Tịch Như Mộng và Thiên Lân kết hợp với nhau, một khi bắt đầu rồi chỉ có thể coi là tình huống thứ hai, bởi vì Nhất Tịch Như Mộng có chút băn khoăn, tuy không phải là oán hận nhưng lại có mấy phần u oán. Song, biểu hiện của Thiên Lân vô cùng xuất chúng, hắn không vừa tới đã chiếm lấy Nhất Tịch Như Mộng, mà nhẹ nhàng vuốt vẻ và trìu mến nàng, khiến cho Nhất Tịch Như Mộng từ trong cảm nhận đã thấy được sự tôn kính và yêu thương của hắn, cuối cùng bị Thiên Lân làm cho cảm động, cam tâm tình nguyện chấp nhận hắn. Đến lúc này, sự kết hợp của hai người trở nên hoàn mỹ không tỳ vết. Cả quá trình giải độc biến thành biểu đạt tình yêu giữa hai người, điều này khiến cho hai bên đều cảm nhận được sự đẹp đẽ của tình yêu, mê say thật sâu sắc. Đối với Tà Hoàng quyết mà nói, tiềm chất của lô đỉnh tuy trọng yếu, nhưng sự phối hợp khi giao hoan của đôi nam nữ càng trọng yếu hơn nữa. Nếu như không thể đồng thời đạt đến cao trào, hiệu quả sẽ hạ thấp thật nhiều, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thành tựu của Tà Hoàng quyết. Lần này, giữa Thiên Lân và Nhất Tịch Như Mộng đã đạt đến được trạng thái hoàn mỹ.
Khi Nhất Tịch Như Mộng đạt đến lần thứ tư đỉnh cao cực khoái, dâm độc trong cơ thể đã hoàn toàn giải trừ, không chịu ảnh hưởng chút nào cả, tâm thân đều đạt đến sự thỏa mãn vô cùng, đi vào giai đoạn hưng phấn nhất của con người. Lúc đó, Thiên Lân cũng trong quá trình hưng phấn liên tục đã bộc phát lên, cảm giác tuyệt vời này không cách nào miêu tả được, khiến cho tâm thân hắn thoải mái, cả hai tấm lòng liên kết với nhau, sản sinh một loại liên hệ kỳ diệu. Thời khắc đó, nhắc nhở của Ma kính đã thay đổi tương lai Thiên Lân. Hắn đã nắm bắt được cơ hội tốt nhất này, bắt đầu thúc động Tà Hoàng quyết, khiến cho một lượng lớn chân nguyên trong cơ thể hắn chuyển vào trong cơ thể của Nhất Tịch Như Mộng, điều này không những tăng cường tu vi của Nhất Tịch Như Mộng, cũng vừa hay phù hợp với tông chỉ tu luyện là luyện khí ngoài thân của Tà Hoàng quyết, khiến cho thực lực Thiên Lân không ngừng tăng lên.
Hiện nay, Thiên Lân và Nhất Tịch Như Mộng đang ở trong thời khắc quan trọng, Tà Hoàng quyết khống chế cả đại cục, liên tục không ngừng đem một số những chân nguyên thuộc tính không đồng nhất truyền vào trong người của Nhất Tịch Như Mộng, trải qua quá trình nén lại dung hợp, cuối cùng lại từ trong miệng của Nhất Tịch Như Mộng quay trở vào trong người của Thiên Lân, trải qua hai lần rèn luyện, cuối cùng hình thành luồng sức mạnh tinh thuần được Thiên Lân hấp thu lấy. Đây là một quá trình liên tục, chia ra mở đầu, trung gian và kết thúc. Trước mắt, chân nguyên trong cơ thể của Thiên Lân đã có một phần lớn dung hợp rèn luyện quay vào trong cơ thể. Còn lại một bộ phận chân nguyên vẫn tiếp tục được Tà Hoàng quyết thúc động, chạy qua chạy lại trong kinh mạch của Nhất Tịch Như Mộng và Thiên Lân không ngừng để rèn luyện, nhằm đạt đến mức tinh thuần. Thời gian trôi qua trong âm thầm, Thiên Lân và Nhất Tịch Như Mộng trên người có ánh sáng chiếu rọi chung quanh, dưới màn đêm càng tỏ ra rực rỡ vô cùng, hoàn toàn bao trùm thân thể cả hai người.
Vừa mới bắt đầu, trên người Thiên Lân hào quang ngũ sắc rực rỡ, sáng như mặt trời, trên người Nhất Tịch Như Mộng ánh xanh lam chói lọi, cũng xen lẫn hào quang ngũ sắc. Sau đó, trên người Thiên Lân ánh vàng kim rực rỡ, áp chế tất cả mọi ánh sáng khác, mà trên người Nhất Tịch Như Mộng lại có hào quang nhiều màu rực rỡ, các loại chân nguyên trong cơ thể của Thiên Lân thể hiện hẳn ra ngoài không chút che giấu, hình thành một cảnh tượng xinh đẹp vô cùng. Mọi thứ kéo dài khoảng chừng nửa canh giờ, mãi đến khi trời tảng sáng, ánh sáng trên cả hai người mới dần dần dung hợp lại, đạt đến mức hòa quyện.
Lúc đó, trên mặt hồ ánh nhạt lóe lên, linh khí hội tụ, vô số ánh sáng màu xanh bao trùm cả hai người, điên cuồng tràn vào trong cơ thể của cả hai, chuyển hóa thành một loại chân nguyên hai người cùng dùng được, bồi dưỡng thân thể của bọn họ, hơn nữa còn tăng cường tu vi của bọn họ. Tình hình này kéo dài một chốc, sau đó ánh sáng bốn bề bị hai người hấp thu sạch sẽ, trên người Thiên Lân xuất hiện tình trạng biến đổi. Lúc này, ánh xanh lam như ngọc hiện ra trên người Nhất Tịch Như Mộng, còn trên người Thiên Lân lại hội tụ sắc trắng, vô số tơ tằm tầng tầng vây phủ, kết thành một cái kén tằm trắng toát quanh thân thể cả hai người, trùm chặt lấy họ.
Đây chính là Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết của Thiên Lân, sau khi dung hợp khá nhiều chân nguyên trong cơ thể, liền xuất hiện biến thứ hai trong Ảo Diệt tam biến. Trước đây, Thiên Lân chết đi sống lại, chính là bởi vì Thần Tàm Cửu Biến, trải qua biến thứ nhất của Ảo Diệt tam biến, từ lúc này thể chất có cải biến, thực lực tăng hẳn. Hiện nay, trong tình trạng hợp thể với Nhất Tịch Như Mộng, do bởi Tà Hoàng quyết dung hợp chân nguyên hỗn tạp trong cơ thể, lại xuất hiện dị biến thứ hai, đây chính là điều mà Thiên Lân trước đây chưa từng nghĩ ra được. Dị biến lần trước, Thiên Lân chết đi sống lại, Thiên Tàm Biến của Thiên Tàm lão tổ cấp cho Thiên Lân một lượng lớn tài nguyên. Dị biến lần này bởi vì Nhất Tịch Như Mộng và Tà Hoàng quyết, chân nguyên hỗn tạp trong cơ thể cơ bản đã dung hợp lại, điều này cấp năng lượng đủ mức cần thiết cho Thần Tàm Cửu Biến, vì thế biến thứ hai của Ảo Diệt tam biến lại được triển khai.
Trước đây, khá nhiều chân nguyên trong cơ thể của Thiên Lân chỉ tính là cơ bản dung hợp, bởi vì thể chất của Nhất Tịch Như Mộng chỉ có thể dung nạp được chừng tám phần chân nguyên có trong cơ thể của Thiên Lân, đây là cực hạn tối đa, vì thế chân nguyên hỗn tạp trong người Thiên Lân cũng chỉ có tám mươi phần trăm đã dung hợp hoàn toàn, còn lại hai mươi phần trăm vẫn chưa có thể dung hợp, cần phải chờ đợi cơ duyên tiếp theo. Tình hình như vậy tuy không phải viên mãn hoàn toàn, nhưng Nhất Tịch Như Mộng có thể dung hợp đến tám phần chân nguyên trong cơ thể Thiên Lân thì điều này cũng vượt quá tưởng tượng rồi. Trước mắt, Ảo Diệt tam biến của Thiên Lân đã tiến hành thuận lợi, biến hóa của thể chất và cấu tạo thân thể cũng có những chuyển biến rất tỉ mỉ, Tà Hoàng quyết đã dung nhập sự khác biệt của Thiên Lân vào hàng ngũ, thân thể đang càng lúc càng phát triển theo hướng hoàn mỹ hơn. Lúc này, thân thể của Nhất Tịch Như Mộng cũng có thay đổi theo đó, khí chất cao quý bẩm sinh của nàng đã vô hình trung dung nhập vào trong cơ thể của Thiên Lân, khí chất nữ hoàng của nàng cũng có ảnh hưởng rất lớn đối với việc sinh ra biến hóa của Thiên Lân. Đồng thời, một số chất đặc thù trong người Thiên Lân cũng đã dần dần thẩm thấu vào trong cơ thể Nhất Tịch Như Mộng, hai người dùng sở trường bù sở đoản, phát triển theo hướng hoàn mỹ nhất. Đương nhiên, trong quá trình này, chuyển biến của Thiên Lân là chủ yếu nhất.
Nhất Tịch Như Mộng tuy cũng có chút biến hóa, nhưng lại khó mà so sánh với Thiên Lân, chỉ có thể tính là biến hóa nhỏ bé mà thôi, bất quá tu vi lại nhờ kết hợp âm dương của hai người mà tăng mạnh vô cùng, đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Theo sự biến hóa liên tục, thời gian cũng từ từ trôi qua. Khi bầu trời hoàn toàn sáng tỏ rồi, kén tằm trên người Thiên Lân cũng bắt đầu thu nhỏ, một phần lớn đều bám vào trên người của Thiên Lân, từ từ được hắn hấp thu vào trong cơ thể. Một lượng ánh sáng vàng kim rực rỡ rọi chiếu khắp mặt hồ. Đó là từ trên người của Thiên Lân phát ra, áp chế lấy ánh sáng thánh thiện xanh lam trên người của Nhất Tịch Như Mộng, kéo dài một khoảng thời gian.
Rất nhanh, ánh vàng kim tan đi, Thiên Lân và Nhất Tịch Như Mộng hiện ra. hai người vẫn giữ nguyên trạng thái nối liền trên dưới, bất quá cả hai đã mở to mắt ra rồi.
Ánh mắt mỉm cười, Thiên Lân nhìn vào trong mắt của Nhất Tịch Như Mộng, cả hai chăm chú nhìn nhau một chốc, Thiên Lân mới buông đôi môi đỏ hồng của nàng ra, mỉm cười thật đầy sức hấp dẫn lên tiếng:
- Thật đẹp, hoàng hậu tương lai của ta.
Nhất Tịch Như Mộng vẻ mặt ửng đỏ, trừng Thiên Lân một cái, nhẹ nhàng đáp:
- Chàng có biến hóa rất to lớn so với trước kia, việc này có liên quan đến chuyện chàng tu luyện chăng?
Thiên Lân cười hỏi:
- Nàng thấy ta có biến hóa như thế nào?
Nhất Tịch Như Mộng nhìn hắn, trầm ngâm đáp:
- Chàng đã trở nên trưởng thành hẳn, ánh mắt càng thêm bá đạo, toàn thân tràn đầy sự tự tin và cao ngạo, hệt như một thiên thần cao vút trên không, khiến cho người ta bị áp lực vô hình, khiến cho người ta không dám phản kháng.
Thiên Lân cười trả lời:
- Đây chính là công hiệu của Tà Hoàng quyết, còn có gì chăng?
Nhất Tịch Như Mộng nghĩ một chốc, gật đầu nói:
- Nụ cười của chàng khiến tim người ta nảy lên, ánh mắt của chàng khiến người ta khó quên được, nhất cử nhất động của chàng đều tràn đầy sức hấp dẫn, phảng phất như đoạt lấy cả quyền trời, dễ dàng đánh cắp trái tim của nữ nhi chạy mất.
Thiên Lân cười đáp:
- Ánh mắt của ta khiến người khó quên, tầm mắt của ta cũng cao lắm.
Nhất Tịch Như Mộng cười cười, khẽ lẩm bẩm:
- Chàng bây giờ mới thật sự có được khí độ của hoàng đế, có hy vọng phân cao thấp với Ngũ Sắc Thần Vương.
Thiên Lân ôm lấy thân thể động lòng người của Nhất Tịch Như Mộng, ánh mắt toát ra một tia hưng phấn, phần thân dưới nhẹ nhàng đong đưa, cảm nhận sự tuyệt vời kia.
Nhất Tịch Như Mộng vẻ mặt đỏ bừng, kiều diễm vô cùng, khẽ lẩm bẩm:
- Không được, chúng ta phải quay về rồi.
Thiên Lân cười khẽ đáp:
- Thời gian còn sớm mà, tu vi hiện nay của nàng đã tăng hẳn, thể chất cũng tăng cường, ta làm sao không hưởng thụ cho thật tốt đây, nữ hoàng của ta.
Nhất Tịch Như Mộng thân thể run lên, vừa xấu hổ vừa mừng nhìn Thiên Lân, mím chặt đôi môi run lên, phát xuất những thanh âm rên rỉ.
- Thứ bại hoại như chàng, còn muốn khinh khi người ta.
Thiên Lân cười lớn ha hả đáp:
- Nàng là nữ hoàng của ta, ta chỉ biết yêu thương nàng thật tốt, làm sao lại khinh khi nàng đây?
Nhất Tịch Như Mộng đôi môi mím chặt, cố nén cảm giác tuyệt với khi thân thể tiếp xúc mang lại, ánh mắt phức tạp nhìn hắn.
Nhìn bộ dạng xinh đẹp của Nhất Tịch Như Mộng, Thiên Lân hưng phấn vô cùng, lập tức kêu lớn một tiếng, ôm lấy Nhất Tịch Như Mộng chìm vào trong nước, ở trong hồ nước rộng lớn tận tình hưởng thụ sự tuyệt với khi hợp nhất nhục dục một lần nữa mang lại. Lần này, Nhất Tịch Như Mộng do bởi dâm độc đã loại trừ, tâm tình đã không cùng giống trước kia, tuy rất thích Thiên Lân thân mật, nhưng nàng thân là nữ hoàng, trong tình hình tu vi tăng mạnh, ngạo khí trong lòng ngực cũng theo đó tăng lên, khi đối mặt với sự vuốt ve tùy tiện của Thiên Lân, trong lòng không khỏi ngượng ngùng, khó tránh xuất hiện một số phản kháng. Thấy vậy, Thiên Lân hoàn toàn không tức giận, ngược lại còn vô cùng thích thú. Đối với Nhất Tịch Như Mộng, hắn càng thêm yêu thương, tận tình cùng nàng du lịch trong biển dục tình đầy yêu thương, mãi đến lúc hai người cùng bay lên đến đỉnh điểm cục khoái, Thiên Lân mới dừng lại.
Quay trở về bờ, Nhất Tịch Như Mộng tự tay hầu hạ Thiên Lân mang quần áo, vẻ mặt có phần ngượng ngùng, khóe miệng lại nở nụ cười mỉm hạnh phúc. Thiên Lân hớn hở tiếp nhận cao hứng vô cùng, sua khi đã mặc quần áo chỉnh tề rồi, cũng chủ động mặc quần áo cho Nhất Tịch Như Mộng, hai người kính trọng nhau như khách quý, cảm tình rất tốt đẹp. Kết quả như vậy khiến Thiên Lân thỏa mãn vô cùng, đối với lần đầu đi Ma Vân Đại chiểu trạch, hắn hưng phấn vô cùng, bởi vì hắn cuối cùng cũng đã được như ý nguyện, có được Nhất Tịch Như Mộng, vị nữ hoàng cao quý mà mỹ lệ này.
Nhìn bộ dạng đắc ý của Thiên Lân, Nhất Tịch Như Mộng cười mắng:
- Không đứng đắn gì cả, trong đầu đầy những tư tưởng lung tung.
Thiên Lân bật cười ha hả, một tay ôm lấy Nhất Tịch Như Mộng, thân mật nói:
- Ai bảo nàng xinh đẹp mỹ lệ đến vậy, lại là nữ hoàng Lam Quang Thánh Vực, ta làm sao có thể không hưng phấn được?
Nhất Tịch Như Mộng trừng hắn, dịu dàng đáp:
- Đáng ghét, nói nữa thì ta không thèm để ý đến chàng.
Thiên Lân cười trả lời:
- Không nói thì thôi, chúng ta quay về vậy.
Tung mình bay lên, Thiên Lân miệng phát xuất một tiếng kêu nhẹ, chỉ thấy ở chân trời bay lại một vầng sáng đỏ, chính là Vạn Niên Bức Vương Ma Da, khi đến gần hai người thì hắn đột nhiên khôi phục lại chân thân, lập tức chở hai người bay thẳng lên trời, hướng về Tuyệt Mệnh phong.
Chuyến đi gian nan, cuối cùng phí công. Thiên Lân và Nhất Tịch Như Mộng nếm bao gian khổ cay đắng đến được Huyền Không đảo, kết quả lại hoàn toàn không tìm được Vô Ưu thảo, quả thật phải nói là uổng công một chuyến. Nhưng Vô Ưu thảo không tìm được, Thiên Lân lại được như ý nguyện, có được nữ hoàng đẹp nhất của Ngũ Sắc Thiên Vực, đây chính là mộng cầu tha thiết của hắn. Đồng thời, Tà Hoàng quyết của Thiên Lân đã đề cao về thực chất, chân nguyên trong cơ thể đã dung hợp rồi, tu vi tăng trưởng mạnh mẽ. Lại thêm biến thứ hai của Ảo Diệt tam biến, tổng thể thực lực lại tăng lên nữa, đã đạt đến một cảnh giới kinh người, tình hình cụ thể thì bản thân hắn cũng không biết thế nào. Tiếp theo đây, Thiên Lân quay trở về Lam Quang Thánh Vực, chính thức đối mặt với Ngũ Sắc Thần Vương. Lúc đó, trận chiến giữa bọn họ cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào đây? Thiên Lân có thể lời thề hắn hứa thực hiện, chính là lật đổ Ngũ Sắc Thần Vương, thống nhất Ngũ Sắc Thiên Vực được không?