Thiên Lân quan sát hoàn cảnh chung quanh, trong lòng suy nghĩ vấn đề này, suy đoán của bản thân là đúng hay sai, hắn thực ra cũng không có tự tin lắm, nhưng lại muốn thử qua.
Suy xét một chốc lát, Thiên Lân bắt đầu chuẩn bị, dùng thân thể Mẫu Đơn làm môi giới, nhanh chóng điều chỉnh tần suất vận hành chân nguyên trong cơ thể, thử tìm cách liên hệ với linh khí bên ngoài. Do muốn thông qua thân thể của Mẫu Đơn, thăm dò của Thiên Lân có phần hao sức, cũng hơi phí thời gian, phải tốn hết thời gian một nén nhang, cuối cùng hắn mới liên thông được với linh khí bên ngoài, hai bên tần suất đạt đến mức giống nhau. Một lượng lớn linh khí liền tràn vào trong cơ thể Mẫu Đơn, bồi dưỡng kinh mạch của nàng, nhanh chóng tăng cường thực lực của nàng, điều này khiến cho Mẫu Đơn vừa kinh hãi vừa mừng rỡ. Nhưng bởi vì linh khí quá sức to lớn, thân thể Mẫu Đơn dung lượng có hạn, không bao lâu đã bị linh khí tràn đầy rồi, thân thể xuất hiện dấu hiệu bành trướng. Vì thế, Mẫu Đơn vẻ mặt lộ ra sự nóng nảy, ánh mắt chăm chú nhìn Thiên Lân, ra dấu cho hắn nhanh chóng dừng lại.
Thiên Lân vẻ mặt trầm tư, đối với trạng thái thân thể của Mẫu Đơn thì hắn nắm vững như trong lòng bàn tay, trong lòng lúc này lớn mật đưa ra một thí nghiệm thử. Nghĩ đến liền làm, Thiên Lân không hề chần chừ, hai tay nắm chặt tay ngọc của Mẫu Đơn, cúi đầu liền hôn lên trên môi của Mẫu Đơn. Thấy vậy, Mẫu Đơn vừa giận vừa vội, không ngờ được Thiên Lân vào lúc này lại linh tinh như vậy, chọn việc hôn lên môi mình. Giãy động thân thể, Mẫu Đơn ra ý phản kháng, nhắc nhở Thiên Lân.
Lúc này, trong đầu của Mẫu Đơn đột nhiên vang lên thanh âm của Thiên Lân.
- Không được náo động, bình tâm tĩnh khí thử chuyển biến thuộc tính chân nguyên trong cơ thể của nàng, sau đó chuyển nó vào trong cơ thể của ta, liền có thể tạm thời hóa giải nguy cơ bành trướng thân thể của nàng.
Hoa Hồng nghe vậy lập tức tỉnh liền, liền chiếu theo lời của dặn dò của Thiên Lân để điều chỉnh thuộc tính chân nguyên cơ thể, thử truyền nó vào trong cơ thể của Thiên Lân. Nhưng do pháp quyết tu luyện của Mẫu Đơn và Thiên Lân có sự khác nhau, hai bên lại sinh sống trong những khu vực khác nhau, giữa hai bên không tìm được điểm chung, tiến triển vô cùng không thuận lợi.
Đối với tình hình này, Thiên Lân nhanh chóng suy nghĩ đối sách, sau khi suy xét một lúc rồi, đột nhiên nghĩ ra một kế, lập tức thông báo với Mẫu Đơn, bảo nàng truyền thụ cho mình pháp quyết tu luyện đơn giản nhất của Lam Quang Thánh Vực. Do thời gian khẩn cấp, Mẫu Đơn không có lòng suy tính, lập tức truyền cho Thiên Lân một bộ khẩu quyết tu luyện nhập môn. Lúc này, Thiên Lân tranh thủ luyện tập, lợi dụng tri thức sở học bản thân lại thêm đầu não thông minh, tu vi tinh thâm, chỉ trong khoảnh khắc liền hiểu được bộ pháp quyết kia, thuận lợi hút đi một bộ phận linh khí trên người Mẫu Đơn. Đến lúc này, nguy cơ của Mẫu Đơn tạm thời hóa giải được, một lượng lớn linh khí trong cơ thể điên cuồng truyền vào Thiên Lân, hơn nữa còn tiếp tục hấp thu linh khí bên ngoài, hình thành một vòng tuần hoàn kép.
Thông qua cơ thể Mẫu Đơn, Thiên Lân cuối cùng cũng đã hấp thu được luồng linh khí này vào trong cơ thể như ý muốn, hơn nữa còn luyện hóa nó, chuyển biến thành một bộ phận chân nguyên bản thân. Đây là một quá trình liên tục, Thiên Lân giữ nguyên bình tĩnh, vừa hấp thu luồng linh khí kia, vừa vận hành Tà Hoàng quyết trong cơ thể, dung hợp luồng linh khí xanh lam và chân nguyên trong cơ thể, khiến nó đạt đến trạng thái cân bằng. Mẫu Đơn sau khi trải qua những bất an lo lắng ban đầu, tâm tình nhanh chóng bình tĩnh lại, tuy giữ nguyên trạng thái môi kề môi với Thiên Lân, nhưng tâm tình của nàng lại để hết vào những biến hóa trong nội bộ cơ thể. Thông qua thăm dò, Mẫu Đơn kinh ngạc phát hiện bản thân hiện nay đã giống như một chất dẫn, liên tục không ngừng đưa linh khí từ bên ngoài truyền vào trong cơ thể của Thiên Lân, bản thân dường như không chiếm được chút tiện nghi nào cả. Nhưng trên thực tế, trải qua một loạt biến hóa rồi, toàn thân Mẫu Đơn kinh mạng trở nên càng rộng lớn bền bỉ, tu vi cũng vô hình trung có gia tăng rất to lớn.
Thời gian âm thầm trôi qua, tu vi vô hình trung cũng tăng lên. Thiên Lân tiếp tục thúc động Tà Hoàng quyết, tốc độ hấp thu linh khí thật to lớn, cùng với tốc độ dung hợp linh khí với chân nguyên trong cơ thể khiến cho linh khí trong cơ thể Mẫu Đơn dần dần đạt đến cân bằng với linh khí bên ngoài. Đến lúc này, thân thể Mẫu Đơn không thể nào tự động hấp thu linh khí được nữa, mọi thứ liền dừng lại ở đó. Lúc này, Thiên Lân mới rời khỏi đôi môi của Mẫu Đơn, ngừng hấp thu linh khí từ trong cơ thể của Mẫu Đơn, nhưng lại không hề buông tay của Mẫu Đơn, vẫn tiếp tục thông qua thân thể Mẫu Đơn để hấp thu linh khí bên ngoài, khiến nó đạt đến trạng thái bão hòa.
Chốc lát sau, Thiên Lân buông tay lùi lại, cười hỏi:
- Bây giờ cảm giác thế nào?
Mẫu Đơn uốn vặn mình hoạt động một lúc, kinh ngạc mừng rỡ nói:
- Thực lực của ta ít ra cũng tăng lên gấp bội. Còn chàng thì sao?
Thiên Lân cười trả lời:
- Thực lực của ta cũng có tăng lên, quan trọng nhất là linh khí nơi này đã không còn bài xích ta nữa.
Nhìn quanh một vòng, Mẫu Đơn hỏi:
- Chúng ta đã hấp thu hết linh khí nơi này rồi phải không?
Thiên Lân lắc đầu cười đáp:
- Linh khí nơi này tràn đầy, không thể dễ dàng hấp thu sạch được. Hiện nay, nàng chỉ mới hấp thu một bộ phận linh khí, nồng độ linh khí trong cơ thể và nồng độ linh khí bên ngoài đã đạt đến mức cân bằng. Nếu như nàng có thể nắm vững phương pháp thích đáng, còn có thể chủ động hấp thu linh khí nơi này. Nhưng xem ra, Lam Quang Thánh Vực từ đó đến giờ chưa có suy tính những chuyện này, lãng phí đi ưu thế ở đây.
Mẫu Đơn cười trả lời:
- Chuyện gì đến tay của chàng cũng biến thành đơn giản dễ dàng, chàng quả thật là không sao hơn được.
Thiên Lân cười cười, không để ý lắm, chuyển sang chuyện khác:
- Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta trước tiên đi giải quyết Vô Tình lão nhân, chuyện nơi này chút nữa mới bàn tiếp.
Mẫu Đơn nghi hoặc hỏi:
- Chút nữa bàn tiếp là có ý gì?
Thiên Lân cười trả lời:
- Chút nữa sẽ biết, có gì mà gấp vậy? Đi thôi.
Mẫu Đơn nghe vậy trừng Thiên Lân một cái, mặt có vẻ hấp dẫn xinh đẹp khó tả, chuyển mình kéo tay Thiên Lân rời khỏi nơi đó.
Chốc lát sau, Thiên Lân theo sự dẫn đường của Mẫu Đơn đã đến lối vào của Cô Tinh Vân Nhai, thấy được binh sĩ canh giữ nơi này người nào cũng mệt mỏi, ai ai cũng có thương tích. Mẫu Đơn có phần chua xót, cổ vũ:
- Mọi người khổ sở nhiều rồi, ta đại biểu thánh chủ và bá tánh cảm tạ mọi người. Từ bây giờ trở đi, chúng ta sẽ triển khai phản kích thu lại đất đã mất, đem những sĩ nhục phải chịu trước đây bắt địch nhân phải trải gấp trăm lần. Mọi người nhất định phải đồng tâm hiệp lực đánh bại quân địch.
- Đồng tâm hiệp lực đánh bại quân địch…
Mọi người cùng nhất trí hô to, reo hò vang dộim thanh âm điếc tai như thể hiện sự mong chờ trong nội tâm.
Mẫu Đơn có phần chua xót, nhưng lại không hề biểu hiện ra ngoài, kéo tay Thiên Lân nói với các binh sĩ:
- Người này tên là Thiên Lân, chính là hy vọng của chúng ta, huynh ấy sẽ dẫn dắt chúng ta lật đổ sự thống trị tàn bạo của Ngũ Sắc Thần Vương, xây dựng một cuộc sống mới…
Các binh sĩ ngửng đầu nhìn Thiên Lân, đồng thanh nói:
- Lật đổ tàn bạo, xây dựng cuộc sống mới …
Thiên Lân có phần bất ngờ, ánh mắt không hiểu nhìn Mẫu Đơn, không biết vì sao nàng lại nói những điều này trước mặt các binh sĩ.
Mẫu Đơn ánh mắt phức tạp, khẽ giựt tay áo của hắn, ra ý để hắn an ủi tâm tình binh sĩ.
Chần chừ một chút, Thiên Lân trầm giọng nói:
- Mọi người yên tâm, ta nhất định lật đổ Ngũ Sắc Thần Vương, lấy lại công đạo cho mọi người.
Câu này vừa nói ra, binh sĩ tâm tình kích động, lập tức lớn tiếng gọi tên Thiên Lân.
Mẫu Đơn thấy vậy nở nụ cười mỉm, phất tay cho binh sĩ thôi hoan hô, nghiêm mặt nói:
- Bây giờ mọi người trước tiên canh giữ nơi này, ta và Thiên Lân đi tiêu diệt Vô Tình lão nhân, mọi người hãy chờ tin tức tốt lành của chúng ta.
Binh sĩ đồng thanh nói:
- Chúc thánh nữ và Thiên Lân mã đáo thành công.
Thiên Lân mỉm cười trả lời, hoàn toàn không nói gì cả, theo sự dẫn đường của Mẫu Đơn liền rời khỏi Cô Tinh Vân Nhai, đi đến quân doanh của Ngũ Sắc Thiên Vực.
Vô Tình lão nhân bị nếm trái đắng, hạ lệnh phòng ngự nghiêm mật, bố trí năm lớp phòng ngự mạnh mẽ giữa doanh trại của mình và Cô Tinh Vân Nhai. May mà thực lực hai người hơn hẳn bình thường, không hề để ý chút nào đến binh sĩ phổ thông, nhờ vào thuật Không Gian Chuyển Di của Mẫu Đơn, dễ dàng vượt qua cả năm lớp phòng ngự mạnh mẽ, đến trên không trung của doanh trại Vô Tình lão nhân, bắt đầu lớn tiếng khiêu chiến. Biết được chuyện này, Vô Tình lão nhân kinh hãi giận dữ vô cùng, cảm thấy hết sức tức giận trước hành động khiêu chiến chủ động của Mẫu Đơn và Thiên Lân. Trước đây, do bởi hoàn cảnh, Vô Tình lão nhân bị ép phải thoái lui. Hiện nay, địch nhân không ngờ lại xông đến tận cửa, điều này rõ ràng là không coi Vô Tình lão nhân vào đâu cả.
Gầm nhẹ một tiếng, Vô Tình lão nhân đi ra ngoài doanh trại, hạ lệnh cho binh sĩ không được vọng động, bản thân bay thẳng lên không, đến trước mặt Thiên Lân và Mẫu Đơn, chất vấn:
- Tiểu tử ngươi là ai, hãy báo danh trước đi.
Bật cười điềm nhiên, Thiên Lân vẻ mặt bình tĩnh khẽ đáp:
- Ta tên Thiên Lân, đến từ nhân gian.
Vô Tình lão nhân hận thù trừng Mẫu Đơn, hỏi tiếp:
- Thiên Lân, ngươi và cô ta có quan hệ thế nào?
Thiên Lân cười trả lời:
- Mẫu Đơn là vợ sắp cưới của ta, há có thể đứng nhìn nàng bị người ta lăng nhục được.
Vô Tình lão nhân có phần khinh thường, lập tức đi thẳng vào vấn đề chính, cất tiếng hỏi:
- Ngươi đến đây vì cô ta hay là vì Lam Quang Thánh Vực?
Thiên Lân phản bác lại:
- Có gì khác biệt chăng?
Vô Tình lão nhân trả lời:
- Tự nhiên có khác biệt, hơn nữa còn khác biệt rất lớn.
Thiên Lân cười nói:
- Ta thấy không có gì khác biệt, cho dù là vì Mẫu Đơn hay vì Lam Quang Thánh Vực, mục đích chuyến này của ta đều giống nhau.
Mẫu Đơn lên tiếng:
- Vô Tình lão nhân, bắt đầu từ bây giờ, Thiên Lân chính là đại biểu của Lam Quang Thánh Vực.
Vô Tình lão nhân trầm giọng trả lời:
- Câu này là thật chứ?
Mẫu Đơn đáp:
- Vô cùng chuẩn xác, tuyệt đối không giả trá.
Thiên Lân liếc Mẫu Đơn, mơ hồ phát hiện được gì đó, nhưng lại không hề biểu lộ ra.
Vô Tình lão nhân suy nghĩ chốc lát, hỏi tiếp:
- Ngươi dự tính thế nào?
Thiên Lân cười trả lời:
- Rất đơn giản, ta và ngươi giao chiến công bằng. Nếu như ngươi giành được thắng lợi, Lam Quang Thánh Vực nhất định không phản kháng, cam tâm thần phục, Cô Tinh Vân Nhai cũng chắp tay dâng lên ngươi. Nếu như ngươi thua, ba ngàn binh sĩ thủ hạ của ngươi phải buông bỏ vũ khí, quy thuận Lam Quang Thánh Vực, ta chắc chắn đối xử tử tế với bọn họ.
Vô Tình lão nhân cau mày nói:
- Câu này của ngươi là quyết định?
Mẫu Đơn nghiêm mặt đáp:
- Một câu một lời của Thiên lân chính là đại biểu cho Lam Quang Thánh Vực, nói ra lời thì sao có thể giả bộ được?
Vô Tình lão nhân bật cười lạnh lùng, hỏi tiếp:
- Thiên Lân, nếu như ngươi thua, ngươi làm sao có thể đảm bảo Mẫu Đơn và Nhất Tịch Như Mộng cam tâm thần phục không phản kháng?
Thiên Lân đáp:
- Một khi ta chết trong tay ngươi rồi, bọn họ cho dù có lòng phản kháng cũng căn bản không làm được gì, ngươi hà tất phải lo lắng?
Vô Tình lão nhân trầm ngâm trả lời:
- Điều kiện của ngươi ta có thể đáp ứng được, nhưng trước khi động thủ, ta muốn biết đôi nam nữ trước đây giết chết lão Ngũ Cự Linh Thần hiện nay ở đâu?
Thiên Lân cười khẩy nói:
- Không cần phải lo lắng, ta có thể nói thực với ngươi, bọn họ đã được ta phái đi Hắc Trì Huyền Vực một chuyến, trước mắt nơi này chỉ còn lại ta và Mẫu Đơn mà thôi. Chỉ cần ngươi có thể đánh bại được ta, thắng lợi sẽ thuộc về ngươi.
Vô Tình lão nhân nghe vậy mừng thầm, khẽ hừ giọng nói:
- Coi như bọn chúng may mắn, lần tới ta tuyệt sẽ không tha cho bọn họ. Trước đây, Ngọa Vân cư sĩ theo ta cùng tiến vào Cô Tinh Vân Nhai, hiện nay tình trạng ông ta thế nào?
Thiên Lân đáp:
- Ngọa Vân cư sĩ rất xảo trá, sau khi bị thương rồi liền bỏ chạy mất.
Mẫu Đơn nghe vậy sửng sốt, nhưng suy nghĩ lại một chút liền hiểu được dụng ý của Thiên Lân, lập tức không nói gì cả.
Vô Tình lão nhân bật cười, quát lên:
- Được, ta tạm thời tin ngươi. Hôm nay hãy để chúng ta kết thúc cuộc chiến này, ai thắng thì người đó sẽ có tất cả mọi thứ nơi này.
Mẫu Đơn xen vào:
- Nếu như ngươi chết trong tay của Thiên Lân rồi, binh sĩ thủ hạ của ngươi không nghe theo hiệu lệnh thì làm thế nào?
Vô Tình lão nhân lãnh đạm đáp:
- Quân pháp như sơn, những binh sĩ này nghe theo hiệu lệnh của ta, chỉ vì ta có binh phù trên người. Nếu như các ngươi có cơ hội chiến thắng, chỉ cần lấy binh phù trên người của ta ra, binh sĩ nơi này sẽ không dám kháng lệnh.
Mẫu Đơn nghe vậy không nói gì thêm nữa, đưa mắt ra hiệu cho Thiên Lân, ý bảo hắn phải cẩn thận hơn.
Mỉm cười gật đầu, Thiên Lân đáp lại bằng ánh mắt ra dấu yên tâm, quay đầu nói với Vô Tình lão nhân:
- Nếu là giao chiến công bằng, trận địa sẽ do ngươi chọn lựa, nhưng không được rời khỏi nơi này. Đồng thời, trước khi động thủ, ngươi phải nói rõ với binh sĩ của người, người chiến thắng trận chiến này sẽ có đại quyền sinh sát với tất cả binh sĩ nơi này, ai dám phản kháng thì phải chết.
Vô Tình lão nhân bật cười lạnh lùng, không chút để ý, ông ta tuy không hiểu rõ về Thiên Lân lắm, nhưng lại không sợ chút nào. Lại thêm do bởi hoàn cảnh, Vô Tình lão nhân tự nhận mình nắm chắc phần thắng, vì thế rất khẳng khái liền đáp ứng điều kiện của Thiên Lân.
- Yên tâm, điều kiện của ngươi ta đều đáp ứng, hơn nữa ta còn muốn đánh bại ngươi trước mặt mọi người.
Thiên Lân nghe vậy bật cười, không chút để ý, quét mắt qua hoàn cảnh chung quanh, cất tiếng hỏi:
- Ngươi dự tính giao chiến với ta ở nơi này?
Vô Tình lão nhân gật đầu đáp:
- Không sai, ngươi có ý kiến gì không?
Thiên Lân điềm nhiên trả lời:
- Khách tùy theo chủ, ta không có gì bàn thêm, có thể bắt đầu lúc nào cũng được.
Vô Tình lão nhân nhìn binh sĩ dưới mặt đất, lại nhìn Mẫu Đơn, trầm giọng đáp:
- Nếu như vậy, chúng ta bắt đầu luôn. Mọi người nghe lệnh, từ giờ phút này, ai cũng không được nhúng tay vào giao chiến giữa ta và Thiên Lân, mãi cho đến khi có một bên chết đi. Nếu như lão phu chết trận, binh phù giao cho Thiên Lân nắm giữ, chúng tướng không được kháng lệnh. Còn đối với Thần Vương, tự có Chấn cung gánh chịu tất cả mọi thứ, các ngươi không cần suy nghĩ.
Nghe vậy, Thiên Lân có phần hài lòng, Mẫu Đơn mặt lại nở nụ cười, binh sĩ dưới mặt đất đồng thanh đáp ứng.