Rời khỏi Thiên Hà bình nguyên, Thiên Lân chạy thẳng đến Tuyệt Tình môn, tâm tình có phần khác thường. Trước đây, Thiên Lân vì Ngọc Tâm, một mình xuôi Nam vào trung thổ, tìm kiếm giải pháp cứu nàng. Hiện nay, phương pháp đã tìm được rồi, nhưng Ngũ Sắc Thiên Vực lại đột nhiên phát sinh biến cố. Điều này khiến Thiên Lân tạm thời không thể đặt chuyện Ngọc Tâm sang một bên, bắt tay suy tính cho an toàn của Mẫu Đơn và Hoa Hồng. Đối với Thiên Lân, trước mắt hắn có rất nhiều chuyện phải làm. Chỉ bằng mấy chuyện của Ngọc Tâm và Hoa Hồng, Mẫu Đơn đã khiến hắn phải bận rộn lắm rồi. Nhưng hắn vì sao lại còn muốn đi Tuyệt Tình môn vào lúc này? Liên quan đến chuyện này, nguyên nhân có hai điểm. Thứ nhất, Thiên Lân thấy thẹn với Ngọc Tâm, muốn đi thăm nàng, thuận tiện mô tả những nhớ nhung trong lòng. Thứ hai, Thiên Lân có một nghi ngờ trong lòng, muốn tìm đáp án, vì thế đi Tuyệt Tình môn để thỉnh cầu vị tiền bối kia của Thiên Ngoại Động Thiên chỉ điểm thêm.

Từ Thiên Hà bình nguyên đến Tuyệt Tình môn, hai nơi khoảng cách xa xôi, ít ra cũng ngoài một ngàn năm trăm dặm. Khoảng cách như vậy cần tốn không ít thời gian, Thiên Lân vốn có thể thi triển thuật Không Gian Khiêu Dược để trong chốc lát đã có thể đến được, nhưng hắn lại chọn lựa phương án ngự khí bay lượn, làm như vậy để làm gì đây?

Nói đến chuyện này, nguyên nhân rất đơn giản, Thiên Lân không nóng lòng muốn đến Tuyệt Tình môn, vì thế thừa lúc đang đi đường để thi triển Tà Hoàng quyết trong gió tuyết, vừa đi vừa nghiên cứu bí ẩn của Tà Hoàng quyết, muốn nhanh chóng nắm vững bộ pháp quyết này. Theo những hiểu biết trước đây của Thiên Lân đối với Tà Hoàng quyết, bộ pháp quyết này có ảnh hưởng rất lớn đến biến hóa của thân thể, vô cùng tà mị, tự có công hiệu thúc đẩy ân ái, may mà còn chưa ảnh hưởng đến thần trí. Hiện nay, Thiên Lân lại tìm tòi bí quyết của Tà Hoàng quyết, thừa lúc chung quanh không có người, không có chút lo ngại nào nên toàn lực thi hành, cả người lập tức bị ánh tím bao trùm, một luồng khí vương giả khuếch tán khắp chung quanh, lập tức ngưng đọng gió tuyết trong phương viên vài trăm dặm, khiến nó dừng lại giữa không trung, hiệu quả của nó cơ hồ cũng giống như Băng Thần quyết vậy. Tiếp tục vận chuyển pháp quyết, Thiên Lân đặc biệt chăm chú những biến hóa trong cơ thể, phát hiện bộ phận sinh dục nam của hắn đã sớm dựng đứng, mà trong kinh mạch bên trong cơ thể, linh khí tàng trữ trước giờ vẫn không cách nào hấp thu đã nhanh chóng lưu động tốc độ cao, chuyển hóa thành một luồng sức mạnh có thể hấp thu được, dung nhập vào tu vi của bản thân hắn, khiến thực lực tăng mạnh. Đồng thời, theo sự vận hành của Tà Hoàng quyết, Thiên Lân sâu thẳm trong lòng dâng lên một sự tự tin không biết tên, nhanh chóng điều chỉnh tâm tình của hắn, khiến hắn trở nên như định liệu trước, phảng phất cả thiên hạ đã không còn người nào có thể làm khó đối với hắn nữa. Đây là một loại tự tin vốn có nguồn gốc từ pháp quyết tà mị khiến cho Thiên Lân trở thành điềm đạm tự nhiên, toàn thân ngập tràn một loại bá khí hoàng đế, khiến cho người ta cảm giác như hắn đang giáng lâm thiên hạ.

Nắm vững những điều này rồi, Thiên Lân cảm thấy hơi khiếp sợ, vô cùng quan tâm đến năng lực đặc thù này của Tà Hoàng quyết, muốn tìm ra nguyên nhân căn bản. Như vậy, Thiên Lân liên tục thúc động Tà Hoàng quyết, không bao lâu đã vận hành được mười hai vòng chu thiên, ánh tím trên người đã mạnh mẽ đến mức chói mắt, bộ phận sinh dục nam bành trướng dựng đứng cứng rắn như cột thép, khí thế toàn thân trầm ổn như núi non, thoáng cái đã đánh tan toàn bộ hoa tuyết trong phương viên vài trăm dặm, khiến cho nó hóa thành sương mù. Thời khắc đó, trong người của Thiên Lân xuất hiện một số biến hóa, tốc độ vận chuyển của Tà Hoàng quyết càng lúc càng nhanh, trực tiếp xúc động đến Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết, cả hai đồng thời vận chuyển, hình thành tình trạng cả hai đồng thời tuần hoàn trong cơ thể. Cứ như vậy, chân nguyên do Tà Hoàng quyết sản sinh ra bị Thần Tàm Cửu Biến pháp quyết hấp thu lấy, dung hợp tương hỗ với những chân nguyên do các pháp quyết khác sản sinh ra, hội tụ thành một luồng sức mạnh hoàn toàn mới, lại tiếp tục kết hợp lần nữa với Địa Huyền Âm Sát Ma Linh khí, rèn giũa nó trở nên chân nguyên tinh thuần hơn, tự động vận chuyển tồn tại ở đan điền và trong não của Thiên Lân. Quá trình này cứ kéo dài liên tục, hỗ trợ rất lớn cho tu vi của Thiên Lân, có thể tăng tốc tu luyện của hắn. Đây chính là điều Thiên Lân trước đây chưa từng dự liệu được.

Trên đường tiến lên, tốc độ của Thiên Lân rất nhanh, trước khi trời tốt đã đến được Tuyệt Tình môn. Đứng bên ngoài động, Thiên Lân tâm tình phức tạp, cứ yên lặng trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới tung mình tiến vào trong Tuyệt Tình môn. Trên đường hạ xuống, Thiên Lân rất nhanh chóng đến bên cạnh Ngọc Tâm, hơn nữa còn gặp được vị tiền bối kia của Thiên Ngoại Động Thiên. Với chuyện này, Thiên Lân hoàn toàn không để ý đến, yên yên lặng lặng ngồi bên Dục trì, ánh mắt êm ái nhìn Ngọc Tâm, mặt nở nụ cười mỉm nhạt nhẽo, suy tư chìm sâu vào quá khứ. Từ lần đầu gặp được, đến biết nhau sau đó, hiểu lẫn nhau, yêu nhau, tuy chỉ trong thời gian mười một ngày ngắn ngủi, nhưng đoạn ký ức đó với Thiên lân thì vĩnh viễn không cách nào quên đi được. Bây giờ, Thiên Lân lần thứ ba quay lại nơi này, mang về một số tin tức tốt lành, lại cũng mang đến tín hiệu chia ly.

Khóe miệng khẽ động, Thiên Lân nhẹ nhàng tự nói:

- Ngọc Tâm, nàng hãy nghỉ ngơi cho tốt. Đợi sau khi ta xử lý xong chuyện ở Ngũ Sắc Thiên Vực rồi, ta sẽ quay lại quá khứ, giải mở lời nguyền đó, khiến nàng quay lại trong cuộc đời của ta.

Hơi dừng lại một chút, Thiên Lân tiếp tục nói:

- Lần này xuôi Nam vào trung thổ, tuy chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, không kịp thưởng thức cảnh đẹp trung thổ cho tốt. Nhưng những gì ta gặp được trong vài ngày, cảnh sắc trung thổ đẹp đẽ vượt xa Băng Nguyên. Đợi sau khi nàng tỉnh lại rồi, ta sẽ mang nàng đi ngao du thiên hạ, cùng nhau ngắm giang sơn cẩm tú của trung thổ, cùng với biển cả rộng lớn mênh mông.

Thanh âm êm ái vang vọng trong động, mô tả những nguyện vọng tốt đẹp trong lòng của Thiên Lân, cùng với những mong chờ trong tương lai. Ngọc Tâm lẳng lặng nằm ở đó, hệt như đang ngủ say, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên ánh sáng như ngọc vậy, tạo nên cảm giác tốt đẹp trữ tình cho người ta. Thiên Lân ngây ngốc nhìn, miệng không ngừng lẩm bẩm, suy tư hoàn toàn chìm đắm vào trong đó, sớm đã quên đi tất cả mọi thứ rồi.

Thời gian âm thầm trôi qua, đêm lặng lẽ qua phân nửa. Khi Thiên Lân giựt mình tỉnh lại, bên cạnh sớm đã có thêm một hình bóng trắng như tuyết, không biết đã đến được bao nhiêu thời gian. Từ từ ngửng đầu lên, Thiên Lân nhìn hình bóng trắng như tuyết, vẫn không sao nhìn rõ dung mạo, chỉ có thể thấy được một đôi mắt thâm thúy. Dời mắt đi, Thiên Lân nhẹ nhàng nói:

- Tiền bối đã đến bao lâu rồi?

Hình bóng trắng như tuyết đáp:

- Ta vẫn luôn ở nơi này, chưa hề rời khỏi nơi này.

Thiên Lân gật đầu nói:

- Thế cũng tốt, vãn bối không cần phải lo lắng cho an nguy của Ngọc Tâm. Đêm nay, vãn bối đến đây có hai mục đích, thứ nhất là nói với tiền bối, vãn bối sẽ đi một thời gian, chính là đi đến Ngũ Sắc Thiên Vực. Thứ hai chính là có một vấn đề muốn hỏi tiền bối.

Bóng trắng như tuyết hỏi lại:

- Chuyến này đi Ngũ Sắc Thiên Vực dự định sẽ mất bao nhiêu thời gian?

Thiên Lân lắc đầu đáp:

- Vãn bối cũng không biết nữa, nhưng vãn bối sẽ tận hết khả năng sớm quay về. Trước đây, vãn bối xuôi Nam vào trung thổ, cuối cùng ở chỗ của sư tổ đã tìm được phương pháp quay về quá khứ, nhưng vãn bối cần phải tìm một loại vật biểu tượng tốt lành, hơn nữa còn ngầm ám chỉ cho vãn bối vật biểu tượng tốt lành kia ở Băng Nguyên. Vì thế, vãn bối vội vàng quay về, lại không ngờ phía Ngũ Sắc Thiên Vực phát sinh tình hình, cần vãn bối phải đi đến đó chi viện.

Bóng trắng như tuyết hỏi lại:

- Ngươi đến đây chính là muốn hỏi ta, vật gọi là biểu tượng tốt lành thật ra là thế nào phải không?

Thiên Lân chần chừ rồi đáp:

- Đây là điều thứ nhất.

Bóng trắng như tuyết hỏi tiếp:

- Thế còn điều thứ hai?

Thiên Lân trả lời:

- Khi rời Băng Nguyên, vãn bối đã gặp Ma Da của tộc Bức Nhân, một trong Huyền Tàng Cửu Bí, lúc đó hắn có nói một câu, mà vãn bối khi ấy cũng không để ý lắm. Nhưng lần này quay về, Bát Bảo là một trong Huyền Tàng Cửu Bí không ngờ lại nói ra một điểm giống hệt như vậy, điều này khiến cho vãn bối vô cùng kinh ngạc.

Hình bóng trắng như tuyết hỏi lại:

- Nói thế nào?

Thiên Lân trả lời:

- Vô phúc há có thể được như ý nguyện.

Hình bóng trắng như tuyết điềm nhiên đáp:

- Câu này rất rõ ràng, ngươi có gì mà không hiểu được?

Thiên Lân trả lời:

- Về mặt chữ nghĩa thì vãn bối hiểu được, nhưng vãn bối phải đi nơi nào để tìm phúc duyên đây?

Hình bóng trắng như tuyết cười nói:

- Ngươi đúng là, thật sự thông minh cả đời lại hồ đồ nhất thời. Sư tổ của ngươi bảo ngươi đi tìm vật biểu tượng tốt lành, thực ra đây chính là phần phúc duyên. Nó bày ra trước mắt của ngươi, nhưng ngươi lại chưa từng phát hiện.

Thiên Lân mơ hồ nghi hoặc nói:

- Kính xin tiền bối chỉ điểm cho.

Hình bóng trắng như tuyết cười nhẹ trả lời:

- Huyền Tàng Cửu Bí đến từ trời đất, mỗi thứ đều có huyền bí của mình, chia thành Tứ Tuyệt Ngũ Hành. Trong đó, Tứ Tuyệt là kỳ dị nhất, mỗi cái đều có thần diệu của mình, mà trong đó lại có Hoàng Họa và Ma Da là rõ ràng nhất.

Thiên Lân không hiểu hỏi lại:

- Rõ ràng? Ý là thế nào?

Hình bóng trắng như tuyết đáp:

- Hoàng Họa dự báo cho tai nạn. Ma Da lại vừa hay đối ngược lại.

Thiên Lân kinh hãi nói:

- Vì sao lại như vậy?

Hình bóng trắng như tuyết cười trả lời:

- Điều này có quan hệ rất to lớn đến thân phận của Ma Da, hắn thuộc về tộc Bức Nhân, đây là chủng tộc hiếm gặp nhất trên thế gian, từ cổ chí kim chỉ có một mình hắn.

Thiên Lân gật đầu nói:

- Chuyện này vãn bối biết, chẳng qua vậy thì như thế nào?

Hình bóng trắng như tuyết tiếp:

- Ma Da chính là Vạn Niên Bức Vương, tộc Bức Nhân có tên như ý nghĩa của nó, ngươi chỉ cần nghĩ qua một chút liền hiểu được huyền diệu ở bên trong đó.

Thiên Lân nghe vậy liền chìm vào trầm tư, thật ra Ma Da dự báo cho điều nào đây? Chiếu theo những gì bóng hình trắng như tuyết nói, Ma Da và Hoàng Họa vừa hay đối ngược, nếu Hoàng Họa dự báo cho tai nạn, thế thì Ma Da tự nhiên dự báo cho tốt lành.

Ngoài ra, Ma Da chính là Vạn Niên Bức Vương, Vạn Niên Bức… Vạn Niên? Nghĩ đến đây, Thiên Lân lập tức tỉnh ngộ, vọt miệng nói:

- Vãn bối hiểu ra rồi, té ra …

Hình bóng trắng như tuyết cắt ngang lời của Thiên Lân, cười nói:

- Cũng coi như không quá ngốc nghếch.

Thiên Lân bật cười ngượng ngùng, cảm kích trả lời:

- Đạ tạ tiền bối chỉ điểm.

Hình bóng trắng như tuyết điềm nhiên nói:

- Duyên định mệnh, hoa đàm hiện ba lần. Ngươi phải nắm cho chắc cơ duyên.

Thiên Lân gật đầu trả lời:

- Tiền bối yên tâm, vãn bối sẽ nắm cho chắc chắn.

Hình bóng trắng như tuyết dời ánh mắt nhìn về nơi khác, điềm nhiên nói:

- Lần này đi Ngũ Sắc Thiên Vực, mục tiêu dự định của ngươi là thế nào?

Thiên Lân sửng người, dường như không ngờ được bóng hình trắng như tuyết kia lại hỏi đến vấn đề này, nhất thời không trả lời được gì cả, chìm vào trầm tư. Chốc lát sau, Thiên Lân ngửng đầu nhìn hình bóng trắng như tuyết, trầm giọng đáp:

- Từ tình hình trước mắt mà xét, mục đích của chuyến đi này của vãn bối chính là hóa giải nguy cơ cho Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, ổn định tình hình ở bên đó. Đợi sau khi tình hình đã chuyển biến tốt rồi, lập tức quay về.

Hình bóng trắng như tuyết lắc đầu nói:

- Không hay, đây chỉ là hạ sách.

Thiên Lân kinh ngạc hỏi lại:

- Hạ sách? Xin tiền bối chỉ điểm cho thế nào là thượng sách?

Hình bóng trắng như tuyết nhìn Thiên Lân, hỏi lại:

- Ngươi gần đây biến hóa rất to lớn, chắc chắn có liên quan đến việc tu luyện pháp quyết nào đó.

Thiên Lân gật đầu trả lời:

- Đêm qua vãn bối quay lại Băng Nguyên, trong Thiên Nữ phong tìm được bộ Tà Hoàng quyết, hiện nay đã lĩnh hội được vài phần.

Hình bóng trắng như tuyết hoàn toàn không kinh ngạc, điềm nhiên nói:

- Tà Hoàng quyết rất kỳ dị đặc biệt, ngươi có biết nó kỳ diệu ở chỗ nào không?

Thiên Lân lắc đầu đáp:

- Mới tiếp xúc, còn chưa biết rõ ràng.

Hình bóng trắng như tuyết trầm ngâm một chốc, nhẹ nhàng nói:

- Thế nào là hoàng đế? Hoàng đế phải chuẩn bị những năng lực như thế nào?

Thiên Lân chần chừ rồi trả lời:

- Chuyện này bản thân vãn bối lại chưa hề nghĩ đến bao giờ.

Hình bóng trắng như tuyết khẽ lẩm bẩm:

- Tà Hoàng quyết kỳ lạ ở một chữ tà, hoàn toàn không phải người nào cũng có thể tu luyện được. Trên thế gian có một số pháp quyết rất đặc biệt, chuẩn bị tập trung cho một số người có tiềm chất đặc thù. Giống như Phi Long quyết của Đằng Long cốc, Lâm Phàm có thể luyện thành, ngươi lại không nhất định.

Thiên Lân kinh hãi nói:

- Theo như tiền bối, vãn bối có thể tu luyện được Tà Hoàng quyết, thế chẳng phải vãn bối đã có tiềm chất của Tà Hoàng?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play