Hoa Ảnh cười đáp:
- Mẫu Đơn và Hoa Hồng tự nhiên không cách nào ngăn cản được, nhưng nhân gian lại có người có đủ sức ngăn cản. Người đó vừa hay lại có quen biết với Mẫu Đơn, Hoa Hồng, hơn nữa còn có quan hệ rất sâu đậm.
Bất Lão hỏi liền:
- Quan hệ thế nào?
Hoa Ảnh đáp:
- Lần trước sau khi nói chuyện với các vị, ta đã đi nhân gian một chuyến, vừa hay gặp được Mẫu Đơn và Hoa Hồng, cũng biết được không ít chuyện của nhân gian. Theo ta hiểu được, sau khi Mẫu Đơn và Hoa Hồng đến nhân gian rồi, trước sau cùng lui tới với một thiếu niên, hơn nữa còn đồng thời thích người đó.
Bất Lão Huyền Tôn hừ giọng trả lời:
- Lại có chuyện này, quả thực là buồn không ra gì.
Nhất Tịch Như Mộng hơi nghi hoặc, hỏi lại:
- Người đó là ai mà Mẫu Đơn và Hoa Hồng đồng thời cùng thích người này, thật ra hắn có gì hơn người chứ?
Hoa Ảnh cười đáp:
- Người đó tên là Thiên Lân, năm nay mười chín tuổi, cao lớn đẹp đẽ vô cùng.
Bất Lão Huyền Tôn hừ giọng nói:
- Người như vậy thì Hắc Trì Huyền Vực của ta rất nhiều.
Nhất Tịch Như Mộng trầm ngâm đáp:
- Chỉ bằng vào những chuyện này dường như còn chưa đủ để hấp dẫn Mẫu Đơn và Hoa Hồng.
Hoa Ảnh trả lời:
- Thiên Lân thông minh lanh lợi, thực lực hơn người, không những Mẫu Đơn, Hoa Hồng thích hắn, nhân gian cũng có rất nhiều phụ nữ yêu thương hắn nồng sâu không dứt được.
Nhất Tịch Như Mộng cau mày nói:
- Người mà có lòng đào hoa như vậy, không đáng để Mẫu Đơn và Hoa Hồng cùng quý trọng.
Hoa Ảnh trả lời:
- Nói cũng không nên dứt tình, mọi người còn chưa gặp qua được Thiên Lân, chưa biết được sức hấp dẫn của Thiên Lân. Đối với phụ nữ, trên người Thiên Lân có một sức hấp dẫn trí mạng, nữ nhân càng xinh đẹp, càng dễ bị hắn hấp dẫn. Theo ta hiểu được, trong số những nữ nhân ở bên cạnh Thiên Lân, nữ nhân xinh đẹp hơn Mẫu Đơn, Hoa Hồng cũng không ít, trong đó nghe nói có một Ngọc Tâm cô nương, dung nhan tuyệt đẹp, ngay cả chủ nhân của ta cũng không theo kịp.
Bất Lão Huyền Tôn nghi hoặc nói:
- Nhân gian có dạng mỹ nữ như vậy sao?
Hoa Ảnh đáp:
- Vô cùng chính xác, hoàn toàn không phải nói ngoa.
Bất Lão Huyền Tôn hừ giọng nói:
- Cho dù là như vậy, lẽ nào chỉ bằng một mình Thiên Lân liền có thể hóa giải được nguy cơ của chúng ta?
Hoa Ảnh cười đáp:
- Thực lực Thiên Lân tương đối kinh hồn, mà thân phận của hắn càng thêm kỳ lạ đặc biệt. Trước khi ta quay về đây, đã từng cùng với Mẫu Đơn, Hoa Hồng hỗ trợ cao thủ Chính đạo của nhân gian đánh một trận với năm đại thần tướng của Ngũ Sắc Thần Vương. Trận chiến đó thảm thiết vô cùng, Tuyết Ẩn Cuồng Đao, Lam Phát Ngân Tôn, Hắc Kim Cương chết ngay tại chỗ, Đao Hoàng Lãnh Vân bị bắt, Xà Ma và Bạch Đầu Thiên Ông bị trọng thương, cuối cùng, Thanh Ảnh Lưu Quang, Xích Ảnh Thiên Lang cùng với Tứ tinh quân xuất hiện mới hóa giải được nguy cơ của địch nhân.
Nhất Tịch Như Mộng kinh ngạc lên tiếng:
- Nói như vậy, cao thủ nhân gian quả thật không đơn giản chút nào.
Hoa Ảnh đáp:
- Ta đã từng tìm hiểu cẩn thận qua một lượt, năm đại thần tướng dưới trướng của Thần Vương bao gồm cả thủ hạ tổng cộng có hai mươi cao thủ trước sâu tiến vào nhân gian, hiện nay còn sống chỉ có Thiên Ngô thần tướng, Bạch Đầu Thiên Ông, Xà Ma, Bạch Hạc tiên tử là bốn người, trong đó Đao Hoàng Lãnh Vân đã đầu hàng Chính đạo nhân gian, còn sáu đại cao thủ của Thiên Ngô cung lúc trước Thiên Ngô thần tướng Tuyệt Dục dẫn vào nhân gian thì có bốn người cùng chết trong tay của Thiên Lân cùng một ngày.
Bất Lão Huyền Tôn kinh ngạc hỏi lại:
- Thiên Lân thật sự có bản lĩnh đến cỡ này?
Hoa Ảnh đáp:
- Nói thực cho các vị biết, bản lĩnh như vậy của Thiên Lân hoàn toàn không đủ hóa giải được nguy cơ của chúng ta, thật sự có thể đảo cuyển cục diện chính là thân phận của Thiên Lân. Hai đại hung sát mà năm xưa Thần Vương sử dụng quỷ kế lừa đi vào nhân gian thì hai mươi năm trước cùng chết trong tay của một người. Người đó có tên là Lục Vân, được người ta xưng tụng là thần Thất giới, Thiên Lân vừa hay chính là con trai của ông ta.
Bất Lão Huyền Tôn nghe vậy chấn động, vọt miệng nói:
- Hai đại hung sát ngươi nói chính là chỉ hai người năm xưa hoành hành không chút úy kỵ ở Ngũ Sắc Thiên Vực, ngay cả Ngũ Sắc Thần Vương cũng đau đầu vì bọn họ phải không?
Hoa Ảnh gật đầu trả lời:
- Không sai, chính là bọn họ.
Nhất Tịch Như Mộng kinh ngạc nói:
- Lục Vân quả thật lợi hại như vậy?
Hoa Ảnh cười đáp:
- Ta chưa hề gặp qua, chỉ là nghe nói. Bất quá theo ta biết được, Lục Vân và Chính đạo nhân gian có quan hệ rất sâu sắc. Thiên Lân là con trai của ông ta, thân phận thì cả thiên hạ đều biết, hai thế lực to lớn hiện nay là Dịch viên và Trừ Ma liên minh đều toàn lực hỗ trợ cho hắn.
Bất Lão Huyền Tôn kinh ngạc nói:
- Thiên Lân có thân phận đặc thù như vậy, hắn có mạo hiểm đến đây hỗ trợ chúng ta không?
Hoa Ảnh cười trả lời:
- Thế thì phải coi địa vị mà Mẫu Đơn và Hoa Hồng chiếm cứ trong lòng Thiên Lân như thế nào.
Nhất Tịch Như Mộng nói:
- Nếu như Thiên Lân có đến đây, đó cũng là nước xa không cứu được lửa gần, rất khó hóa giải được tình thế hiện tại.
Hoa Ảnh trả lời:
- Tình hình trước mắt đúng thực là vô cùng nguy cấp, Ngũ Sắc Thần Vương đã hạ lệnh, trong vòng mười ngày phải đánh ngã được Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực. Các vị đã như nước đến trôn quần, cần phải liên hệ với Mẫu Đơn và Hoa Hồng.
Bất Lão Huyền Tôn đáp:
- Lúc này phái người đi nhân gian cũng không biết còn kịp quay về nữa hay không.
Nhất Tịch Như Mộng trả lời:
- Về mặt lý thuyết thì còn kịp, nhưng trên thực tế chúng ta lại không biết được tung tích của Mẫu Đơn và Hoa Hồng, điều này cần phải tốn thời gian để tìm kiếm, lại thêm thời gian đi tới đi lui, chỉ sợ không sao kịp được.
Hoa Ảnh nói:
- Chuyện này không cần phải lo lắng, ta sắp sửa lập tức đi nhân gian, sẽ đem tất cả mọi chuyện nơi này nói cho Mẫu Đơn và Hoa Hồng biết, để bọn họ nghĩ cách gọi Thiên Lân về đây.
Bất Lão Huyền Tôn nghi hoặc hỏi lại:
- Ngươi tốt đến vậy sao?
Hoa Ảnh trả lời:
- Không sợ nói thực với các vị, chủ nhân ta cho là việc Thần Vương xâm nhập nhân gian là sai lầm lớn nhất đời này của ông ta, đây chính là cơ hội duy nhất có thể đánh ngã Thần Vương, vì thế mới đặc biệt sai ta liên hệ với các vị. Nếu như muốn gây bất lợi cho các vị, chủ nhân ta đại khái chỉ cần bỏ mặc, cứ để cho thủ hạ Thần Vương tự do tiêu diệt các vị, hà tất phải nhọc lòng nhọc sức chấp nhận nguy hiểm rủi ro to lớn như vậy để nói cho các vị biết những chuyện này?
Bất Lão Huyền Tôn nghe vậy không nói gì, Nhất Tịch Như Mộng nhẹ nhàng đáp:
- Chớ có để ý, chúng ta cũng chỉ là cẩn thận mà thôi, không thể không cẩn thận một chút, dù sao đây chính là lúc quan trọng, có sai lầm liền có khả năng phải hối hận cả đời.
Hoa Ảnh nói:
- Tâm tình các vị ta có thể hiểu được, ta cũng hoàn toàn không để ý đến. Chuyến này đến đây, thực ra cũng có chuyện muốn thương nghị với các vị.
Bất Lão Huyền Tôn kinh ngạc hỏi lại:
- Còn có chuyện nào đây?
Hoa Ảnh đáp:
- Chỉ là một chút chuyện nhỏ, cần các vị hỗ trợ. Lần này quay về, ta phát hiện Ngũ Sắc Thần Vương tăng cường phòng bị, muốn từ nơi đó tiến vào nhân gian, rất có khả năng bị ông ta phát hiện, vì thế muốn tiến vào nhân gian, cần các vị hỗ trợ, từ đây mà đi nhân gian.
Câu này vừa nói ra, Nhất Tịch Như Mộng khẽ biến sắc, trầm ngâm nói:
- Chuyện này tuy nhỏ nhưng lại quan hệ đến an nguy Lam Quang Thánh Vực của ta, ngươi bảo ta phải làm thế nào mới có thể hoàn toàn tín nhiệm ngươi đây?
Hoa Ảnh đáp:
- Ta biết bà có phần khó khăn, vì thế mới thương nghị với các vị. Nếu như các vị thực sự không yên lòng, đừng ngại phái một vị cao thủ đi cùng với ta tiến vào nhân gian, đến lúc đó có thể biết được những điều ta nói là thực hay giả.
Nhất Tịch Như Mộng có phần khó khăn, quay đầu nhìn Bất Lão Huyền Tôn, cất tiếng hỏi:
- Huyền Tôn thấy thế nào?
Bất Lão Huyền Tôn đáp:
- Ta thấy đề nghị này của cô ta cũng không sai chút nào, có thể suy tính.
Nhất Tịch Như Mộng nói:
- Hiện nay chiến sự rất căng thẳng, nếu như phái cao thủ đi nhân gian, chuyện này đối với chúng ta thật sự như bão còn có mưa nữa.
Bất Lão Huyền Tôn hiểu được ý của lời này, trầm ngâm một lúc rồi trả lời:
- Thế thì chỉ có thể đánh cuộc một lần với số mạng. Dù sao hôm nay chúng ta cũng đã ở trong tình cảnh thế này rồi.
Nhất Tịch Như Mộng suy xét một lúc, cuối cùng quyết định đồng ý, nói với Hoa Ảnh:
- Ta phái một vị thị nữ của Mẫu Đơn đi cùng với ngươi, hy vọng ngươi sẽ không khiến cho ta phải thất vọng.
Hoa Ảnh nghiêm mặt nói:
- Yên tâm đi, chuyện này quan hệ đến an nguy của chủ nhân ta, cho dù ta không suy nghĩ cho các vị, cũng phải suy tính cho chủ nhân của ta.
Nhất Tịch Như Mộng gật đầu trả lời:
- Chuyện không nên chậm trễ, ta lập tức phái người đi gọi thị nữ của Mẫu Đơn, chút nữa sẽ đưa ngươi đi nhân gian.
Hoa Ảnh không đáp, gật đầu đồng ý, yên lặng chờ đợi an bài của Nhất Tịch Như Mộng. Rất nhanh, Nhất Tịch Như Mộng phái người gọi đến thị nữ Tiểu Lan của Mẫu Đơn, sai cô ta đi cùng với Hoa Ảnh đến nhân gian tìm kiếm Mẫu Đơn.
Trước khi chia tay, Nhất Tịch Như Mộng dặn dò:
- Tiểu Lan, chuyến này quan hệ đến tồn vong của Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, ngươi nhất định phải tìm cho được tiểu thư, bảo tiểu thư nghĩ cách hóa giải trận tai nạn này.
Tiểu Lan nhìn qua chừng mười sáu mười bảy tuổi, xinh tươi khả ái, nhẹ nhàng đáp:
- Thánh chủ yên tâm, Tiểu Lan nhất định hoàn thành nhiệm vụ, sớm có ngày dẫn tiểu thư quay về.
Nhất Tịch Như Mộng khẽ gật đầu, sau đó dẫn Tiểu Lan rời khỏi Cô Tinh Vân Nhai, tự mình làm phép đưa bọn họ đến nhân gian.