Tân Nguyệt suy xét một chút, gật đầu đáp:

- Cũng được, mọi người chờ ta một chút, chút nữa ta sẽ quay về liền.

Lóe lên đi liền, Tân Nguyệt thoáng cái đã không còn thấy tung tích.

Rất lâu sau, Lâm Vân Phong và Dương Thiên đồng thời tỉnh lại, Dương Thiên đã cơ bản khôi phục, Lâm Vân Phong cũng hao phí không ít chân nguyên, tỏ ra có phần mệt mỏi. Lúc này vừa hay Tân Nguyệt quay lại, mọi người nói với nhau vài câu đơn giản, Lâm Vân Phong liền dẫn Hứa Khiết, Lâm Y Tuyết, Dương Thiên, Tân Nguyệt chào từ biệt mọi người, xuôi Nam ngăn cản Thái Huyền Hỏa Quy. Triệu Ngọc Thanh, Trần Ngọc Loan mấy người đưa tiễn ra ngoài, mọi người tâm tình nặng nề, ai cũng lo lắng và nóng nảy trước tình thế hiện nay.

******

Rời khỏi Băng Nguyên rồi, Thái Huyền Hỏa Quy được Kim Sí Huyết Ảnh dẫn đường đi thẳng đến Tu Di sơn.

Trên đường đi, Thái Huyền Hỏa Quy hưng phấn vô cùng cười nói:

- Đây mới chính là vùng đất phì nhiêu mà ta muốn tìm kiếm, chính là gia viên tốt đẹp trong lý tưởng của ta.

Kim Sí Huyết Ảnh cười đáp:

- Nam phương sản vật phong phú, thực vật đầy đủ, so với Băng Nguyên thì gấp trăm gấp ngàn lần.

Thái Huyền Hỏa Quy cười lớn nói:

- Lần này đi theo ngươi đến đây quả thật là hành động sáng suốt. Chúng ta hiện nay phải đi đâu đây?

Kim Sí Huyết Ảnh đáp:

- Đi Tu Di sơn, đó là đất mà yêu thú linh dị tụ tập.

Thái Huyền Hỏa Quy nghi hoặc:

- Đi đến đó làm gì?

Kim Sí Huyết ảnh cười trả lời:

- Đi đến đó chiêu binh mãi mã để tiện đánh thiên hạ. Hiện nay ta đã phái Ám Mị Ưng Điêu đi trước tìm hiểu tình hình nơi đó, chờ sau khi chúng ta đến nơi rồi, sẽ căn cứ vào tình hình cụ thể mà thực hiện kế hoạch của chúng ta.

Thái Huyền Hỏa Quy nghi ngờ nói:

- Binh mã chiêu hồi như vậy có đáng tin hay không?

Kim Sí Huyết Ảnh đáp:

- Vật là do cách dùng, giết một để răn trăm. Sinh mạng chính là đáng quý nhất, bọn chúng cho dù không cam tâm tình nguyện, có thể vì tính mạng mà nghe theo an bài của ngươi, bán mạng cho ngươi.

Thái Huyền Hỏa Quy gật đầu trả lời:

- Lời này có lý, cứ theo ý ngươi mà làm đi thôi.

Kim Sí Huyết Ảnh cười đáp:

- Có ta định mưu tính kế cho ngươi, chỉ cần ngươi đừng ngại xưng bá thiên hạ. Bây giờ chúng ta tăng tốc độ tiến lên, sớm đến được Tu Di sơn, sớm có thể thực hiện kế hoạch của chúng ta.

Thái Huyền Hỏa Quy nói:

- Thế thì đi thôi.

Lóe lên đi liền, Thái Huyền Hỏa Quy và Kim Sí Huyết Ảnh chớp mắt đã không còn thấy tung tích đâu nữa.

Giờ Dậu buổi xế chiều, Thái Huyền Hỏa Quy theo Kim Sí Huyết Ảnh dẫn đường cuối cùng cũng đến được Tu Di sơn.

Từ xa xa nhìn lại, Thái Huyền Hỏa Quy cảm ứng được khí tức của ngàn vạn linh dị ở trong Tu Di sơn, trong lòng không khỏi kinh ngạc trầm giọng nói:

- Nơi này có phần kỳ dị đặc biệt, khiến cho ta cảm thấy rất kỳ lạ.

Kim Sí Huyết Ảnh trầm ngâm đáp:

- Ta cũng cảm thấy nơi này có phần kỳ quái, dường như có một lượng máu không sao nhìn thấy được đang khống chế cả giải đất này.

Thái Huyền Hỏa Quy cau mày nói:

- Nghe kể Tu Di sơn rất thần bí, xem ra chuyện lưu truyền quả thực không giả trá.

Kim Sí Huyết Ảnh nói:

- Nơi như vậy chính là mục tiêu chúng ta tìm kiếm, chỉ cần khống chế được Tu Di sơn, ngươi chẳng khác nào có được cả thiên hạ.

Thái Huyền Hỏa Quy có chút động tâm, trầm ngâm nói:

- Nghe cũng không không tệ, chỉ sợ gặp phải những tên quỷ sứ gây khó khăn như những tên khổng lồ Bác Phụ, lúc đó quả thật là phiền toái lắm.

Kim Sí Huyết Ảnh đáp:

- Hai tay chuẩn bị, suy xét nhiều mặt, chúng ta trước hết phải hiểu rõ tình hình nơi này đã, sau đó mới ra quyết định.

Thái Huyền Hỏa Quy trả lời:

- Cũng được, trước tiên ngay hãy gọi Ám Mị Ưng Điêu lại đây trước, hỏi qua tình hình nơi này thế nào.

Kim Sí Huyết Ảnh khẽ cười nói:

- Không cần phải tìm, chỉ cần ta phát tín hiệu ra, nó sẽ nhanh chóng xuất hiện liền.

Nói rồi, Kim Sí Huyết Ảnh kêu khẽ một tiếng, thanh âm thật cao vút, truyền ra xa khắp chung quanh.

Chốc lát sau, trong Tu Di sơn bay ra một bóng đen, chạy thẳng đến chỗ Thái Huyền Hỏa Quy và Kim Sí Huyết Ảnh đang trú ngụ, chớp mắt đã đến trước mặt. Thấy Ám Mị Ưng Điêu đã đến rồi, Kim Sí Huyết Ảnh hỏi lại:

- TÌnh hình nơi này như thế nào?

Ám Mị Ưng Điêu ánh mắt liếc Thái Huyền Hỏa Quy, trong đó toát ra mấy phần e sợ, khẽ trả lời:

- Theo tình hình thuộc hạ biết được, các cao thủ thuộc các chủng tộc cùng thời kỳ với chúng ta từ Băng Nguyên đi đến nơi này tổng cộng có bảy người, trong đó có ba người đã liên hệ được, hơn nữa còn có ý theo với chúng ta.

Kim Sí Huyết Ảnh hỏi tiếp:

- Đó là ba người nào?

Ám Mị Ưng Điêu trả lời:

- Phích Lịch hổ, Thiểm Điện báo, Đan Dực lang.

Kim Sí Huyết Ảnh chần chừ rồi trả lời:

- Ba người này chắc không phải là hạng cam tâm thần phục, sao lại dễ dàng đầu hàng chúng ta.

Ám Mị Ưng Điêu nói:

- Theo như thuộc hạ biết được, bọn chúng sau khi đến nơi này rồi, ỷ vào thực lực bản thân bất phàm gây nên không ít chuyện thị phi, cuối cùng chọc giận linh dị nơi này, khiến bọn chúng nuốt phải quả đắng, trước mắt cơ bản đã ở không được nữa rồi.

Kim Sí Huyết Ảnh kinh ngạc đáp lại:

- Ba tên này thực lực cũng không yếu, khó mà phân cao thấp với ngươi, không ngờ lại chịu thiệt thòi lớn ở nơi đây sao?

Ám Mị Ưng Điêu nói:

- Tu Di sơn thần bí hơn so với chúng ta tưởng tượng, ở đây có không ít kẻ mạnh.

Thái Huyền Hỏa Quy hừ giọng nói:

- Cái mà ngươi gọi là kẻ mạnh có những ai?

Ám Mị Ưng Điêu đáp:

- Nghe nói trong Tu Di sơn có chín đại linh dị, hiện nay ta chỉ mới thám thính được năm người, chính là Nhất Trụ Kình Thiên, Toàn Ảnh, Hồ Sinh Cửu Diệp Liên, Tiếu Di Lặc, Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Trong đó Khiếu Nguyệt Thiên Lang đã từng gặp qua ở Băng Nguyên, không còn ở nơi này nữa, còn lại bốn vị cũng vô cùng thần bí, ta vẫn chưa hề được gặp qua.

Kim Sí Huyết Ảnh hỏi tiếp:

- Ngoại trừ những linh dị này ra, ngươi thấy có bao nhiêu linh dị sẽ theo với chúng ta?

Ám Mị Ưng Điêu trả lời:

- Nếu như theo tình hình bình thường mà xét, phỏng chừng không đến năm phần, bởi vì linh dị nơi này thích yên tĩnh, dường như không có dã tâm chút nào cả. Nếu như dùng sức cưỡng bách bọn họ, phỏng chừng theo với chúng ta có thể đến năm phần, bất quá sẽ gặp phải phản kích mạnh mẽ.

Thái Huyền Hỏa Quy hừ giọng nói:

- Thuận với ta thì sống, nghịch với ta thì chết, ai dám phảng kháng thì cứ dùng cách giết chết mà luận.

Kim Sí Huyết Ảnh lên tiếng:

- Cũng không cần phải nói đến mức đoạn tuyệt như vậy, chúng ta có thể chuẩn bị hai tay cho sẵn. Nếu như có thể dễ dàng lấy được Tu Di sơn, tất cả mọi linh dị có mặt ở đây đều phải nghe theo hiệu lệnh của chúng ta. Còn nếu như gặp phải phản kích mạnh mẽ, chúng ta có thể tạm thời né tránh, không cần phải lãng phí tinh lực và thời gian ở nơi này, dù sao trong khắp thiên hạ, không phải chẳng có nơi nào bằng Tu Di sơn.

Thái Huyền Hỏa Quy nghĩ lại thấy có lý, lập tức cũng không cố gắng nữa, gật đầu nói:

- Cứ theo như lời ngươi nói, tùy theo tình hình mà xác định.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play