Ngọa Vân cư sĩ điềm nhiên đáp:
- Có ý kiến nông cạn cá nhân, đang muốn nói ra để mọi người cùng bàn luận.
Mặc Hứa nói:
- Cứ thẳng thắn đi, không cần phải thừa nước đục thả câu.
Ngọa Vân cư sĩ liếc mọi người, cười khẽ nói:
- Luận đến sự việc, nếu muốn thống nhất nhân gian, trước tiên Thần Vương đại nhân phải tự mình tới tận nhân gian mới được. Đương nhiên, trước mắt còn chưa đến thời cơ tốt nhất. Nhưng không bao lâu sau, Thần Vương phải tự mình thống lĩnh đại quân chinh chiến nhân gian, đó mới là đường đi của bậc vương giả. Trong lúc này đây, chúng ta chi bằng chia binh hai đường, một mặt toàn lực loại trừ những kẻ không đồng lòng, một mặt tăng thêm nhân thủ để đồng thời đối phó được cao thủ nhân gian, cũng tận hết khả năng hiểu rõ tình hình cụ thể của nhân gian, tiện thể tùy lúc xây dựng được kế sách đối phó tương ứng.
Hoành Ảnh nghe xong, hừ giọng nói:
- Ta còn cho là cư sĩ có được điều gì cao minh nữa chứ, té ra chỉ đơn thuần là tập họp góc nhìn của tất cả mọi người lại với nhau, trở thành kế sách ứng phó của ông, quả thật khiến cho người ta không thể nào không bội phục được.
Ngọa Vân cư sĩ nghe vậy ngầm tức giận, ngoài mặt lại không thể hiện gì nhiều, khẽ cười trả lời:
- So với Hoành đường chủ, chút thông minh nhỏ nhoi này của ta sao đáng để nhắc đến được.
Câu này vừa nói ra, Ngũ Sắc Thần Vương ngồi chủ tọa bên trên liền mở miệng nói:
- Được rồi, không cần phải đấu võ mồm với nhau nữa, hay là chúng ta bàn về kế sách ứng phó này đi. Trước tiên, hay là để Cừu cung chủ nói qua xem tình hình có liên quan đến Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực.
Thấy Ngũ Sắc Thần Vương đã mở miệng, Cừu Nhược Băng không dám chậm trễ, trầm giọng nói:
- Trước mắt Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực đã ngầm kết ước phối hợp ăn ý với nhau, chỉ cần đánh vào một phe nào đó, phe kia sẽ lập tức ra tay hỗ trợ. Trải qua khoảng thời gian liên tục công kích hiện nay, Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực đã tổn thất một phần ba thực lực. Chiếu theo tiến độ như vậy, tối đa chỉ trong khoảng chừng nửa tháng là có thể lập tức tiêu diệt tất cả bọn họ.
Huyền Châu nói:
- Khoảng thời gian nửa tháng hoàn toàn không dài, nhưng trong khoảng nửa tháng này, chúng ta cũng phải chiếm được cái gì mới hay.
Vụ Thanh Ti lên tiếng:
- Nếu như Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực có được Chấn cung ra mặt giải quyết, chúng ta liền có thể tập trung tinh lực vào nhân gian, lợi dụng cơ hội này để đảo chuyển tình thế bất lợi.
Ngũ Sắc Thần Vương hỏi lại:
- Ngọa Vân cư sĩ, ông thấy trong thời gian nửa tháng này, chúng ta phải làm thế nào mới tốt đây?
Ngọa Vân cư sĩ trầm ngâm trả lời:
- Cá nhân ta thấy rằng, có thể phái ra hai tổ, một tổ đi chi viện cho Thiên Ngô thần tướng, tổ còn lại phụ trách thám thính động tĩnh của nhân gian, cả hai một minh một ám.
Ngũ Sắc Thần Vương trầm tư rất lâu, hỏi lại:
- Theo như cư sĩ thấy, phái ai đi là thích hợp nhất đây?
Ngọa Vân cư sĩ trầm ngâm rồi đáp:
- Ở Ngũ Sắc Thiên Vực, thiện nghệ thăm dò tình hình địch nhân nhất chính là Hiểu Vân cô nương của Dị Thú đường, thiện nghệ ám sát nhất phải kể đến Ám Ảnh đường. Cá nhân ta thấy thám thính tin tức của nhân gian có thể để Hiểu Vân cô nương phụ trách. Còn việc chi viện cho Thiên Ngô thần tướng có thể để Hoành Ảnh đường chủ ra tay. Dù sao Thiên Ngô thần tướng cũng quá tự phụ, rất nhiều khi sẽ rơi vào mưu kế của địch. Nếu có được Hoành đường chủ hỗ trợ, hai người một cương một nhu thì phối hợp thật tuyệt vời.
Ngũ Sắc Thần Vương liếc Hoành Ảnh và Hiểu Vân, hỏi lại:
- Hai vị có ý kiến gì không?
Hiểu Vân hờ hững trả lời:
- Thuộc hạ nghe theo an bài của Thần Vương, núi chông biển lửa cũng không từ chối.
Hoành Ảnh nói:
- Nghe rằng cao thủ nhân gian lợi hại, ta đang muốn đi thử xem thế nào, Thần Vương hạ lệnh đi.
Nghe vậy, Ngũ Sắc Thần Vương nói:
- Nếu đã như vậy, sáng sớm ngày mai các vị tiến vào nhân gian, ai nấy hoàn thành nhiệm vụ chỉ định của mình. Bây giờ các vị hãy lui xuống chuẩn bị đi.
Hiểu Vân và Hoành Ảnh cùng đồng thanh vâng, rồi đứng lên rời khỏi Thần Vương đại điện.
Đợi hai người rời đi rồi, Ngũ Sắc Thần Vương liếc những người còn lại ở đó, điềm nhiên nói:
- Liên quan đến Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực, ta muốn mời Huyền Âm Quỷ Mẫu và Ngọa Vân cư sĩ ra chút sức lực, hỗ trợ cao thủ Chấn cung nhanh chóng tiêu diệt bọn họ.
Huyền Âm Quỷ Mẫu đáp:
- Nếu như Thần Vương đã mở miệng, chuyện này ta tự nhiên tận hết sức.
Ngọa Vân cư sĩ nói:
- Thần Vương đại nhân yên tâm, chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ, trong mười ngày chắc chắn sẽ tiêu diệt sạch Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực.
Ngũ Sắc Thần Vương cười nói:
- Được, có được lời này của ông, bản vương sẽ yên tâm nhiều. Bây giờ, mọi người tự mình đi làm việc đi.
Mọi người nghe vậy đứng lên rời đi, không bao lâu đại điện đã yên lặng trở lại.
Rời khỏi Thần Vương đại điện, Hoa Ngạo Nguyệt và Vụ Thanh Ti cùng nhau quay về Dật Vân sơn.
Trên đường đi, Vụ Thanh Ti hỏi lại:
- Chuyện hôm nay có cảm tưởng thế nào?
Hoa Ngạo Nguyệt đáp:
- Hành động của Thần Vương hôm nay có hai mục đích, thứ nhất chính là để mọi người thương nghị đối sách, thứ hai là để nhắc nhở Thánh Nữ giáo, uy thế của Chấn cung không thể xem thường, Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực đã nguy trong sớm tối rồi.
Vụ Thanh Ti khẽ thở dài nói:
- Nếu như cô đã biết rồi, chắc chắn phải cẩn thận đề phòng, nhất định không được suy nghĩ lung tung, chống đối lại Thần Vương.
Hoa Ngạo Nguyệt thở dài u oán đáp:
- Cuộc đời có lúc phải cần mạo hiểm, cuộc sống như vậy không phải điều ta mong muốn.
Vụ Thanh Ti điềm nhiên đáp:
- Sinh tồn và lý tưởng có khoảng cách nhất định, cô phải suy xét cho tốt.
Hoa Ngạo Nguyệt điềm nhiên đáp:
- Lý tưởng thì cần bản thân mình phấn đấu để đạt được.
Vụ Thanh Ti lắc đầu thở dài cũng không nói gì thêm nữa, hai người trên đường trầm ngâm mãi, đến lúc chia tay cũng vẫn giữ nguyên tình trạng này.
Quay về Thánh Nữ giáo, Hoa Ngạo Nguyệt tâm tình phức tạp, nàng trước đây cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh, lúc này đã trở nên phiền não vì Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực. Đi vào trong phòng của mình rồi, Hoa Ngạo Nguyệt ngồi trước cửa sổ, nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, khuôn mặt vốn tuyệt đẹp toát ra chút buồn phiền. Thời gian âm thầm trôi qua, không biết vào lúc nào, bên cạnh Hoa Ngạo Nguyệt lóe lên ánh nhạt, một hình bóng màu tím đã khiến cho Hoa Ngạo Nguyệt đang suy tư xa xăm quay về lại hiện tại.
- Ngươi đã quay về rồi, ta đang muốn làm cách nào để liên hệ với ngươi đây.
Có mấy phần kinh ngạc, Hoa Ngạo Nguyệt nhẹ nhàng thở phào.
Thiếu nữ áo tím hỏi lại:
- Đã xảy ra chuyện gì khiến cho chủ nhân phải lo lắng như vậy?
Hoa Ngạo Nguyệt khẽ thở dài đáp:
- Vừa rồi Thần Vương triệu tập hội nghị cao cấp... những chuyện mà Tuyệt Dục gặp phải ở nhân gian, thông qua Hồng Vân Ngũ Thải Lan đã thể hiện sinh động trong mắt chúng ta... Hiện nay, Ngọa Vân cư sĩ và Huyền Âm Quỷ Mẫu phụ trách hỗ trợ Chấn cung, trong vòng mười ngày phải tiêu diệt cho được Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực ...
Nghe xong những lời kể của Hoa Ngạo Nguyệt, thiếu nữ áo tím kinh ngạc nói:
- Hoành Ảnh và Hiểu Vân cùng đồng thời tiến vào nhân gian, Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực cùng đối mặt với hung hiểm, xem ra lần này Thần Vương quyết tâm muốn tiến quân vào nhân gian rồi.
Hoa Ngạo Nguyệt thở dài đáp:
- Chuyện này đã xác định rồi, phỏng chừng rất khó để vãn hồi.
Thiếu nữ áo tím nhướng cao mày đẹp, nghiêm mặt lên tiếng:
- Chủ nhân cũng không cần phải quá lo lắng, thuộc hạ lần này quay về cũng có chuyện muốn bẩm báo.
Hoa Ngạo Nguyệt ánh mắt khẽ lay động, nhìn thiếu nữ áo tím khẽ giọng hỏi:
- Nói đi, nhân gian tình hình như thế nào?
Thiếu nữ áo tím đáp:
- Thuộc hạ đã liên hệ được với Mẫu Đơn, Hoa Hồng, hơn nữa còn nói rõ ý muốn, bọn họ đối với thuộc hạ tuy không phải là tin tưởng hoàn toàn, nhưng cũng tín nhiệm được bảy tám phần.
Té ra, thiếu nữ áo tím này chính là Hoa Ảnh, dung mạo của cô ta lúc này và dung mạo khi ở nhân gian có khác biệt rất lớn.
Hoa Ngạo Nguyệt thở dài nói:
- Lúc này đây, cho dù bọn họ tín nhiệm ngươi cũng không thay đổi được chuyện sắp thành hiện thực kia.
Hoa Ảnh tiếp lời:
- Ngoại trừ những chuyện này, thuộc hạ còn cùng cao thủ nhân gian chống lại Thiên Ngô thần tướng, hiểu được một số tình hình ở nhân gian. Theo thuộc hạ biết được, nhân gian hiện nay đã do Dịch viên và Trừ Ma liên minh làm chủ đạo, Băng Nguyên thì có Đằng Long cốc là thực lực mạnh mẽ nhất, cả ba đã đạt thành hiệp nghị cùng nhau chống lại Ngũ Sắc Thiên Vực. Ngoài ra, thuộc hạ khi vừa mới vào nhân gian đã gặp một người đàn ông tên là Thiên Lân, thân phận kỳ lạ đặc biệt. Nếu chủ nhân có được sự hỗ trợ của người này thì có hy vọng chống lại Thần Vương được.
Hoa Ngạo Nguyệt khẽ giọng nói:
- Thiên Lân? Hắn là người như thế nào?
Hoa Ảnh đáp:
- Thiên Lân năm nay mười chín tuổi, có quan hệ mật thiết với ba đại thế lực ở nhân gian. Hơn nữa, sau khi Mẫu Đơn và Hoa Hồng tiến vào nhân gian rồi, đã gặp được Thiên Lân, liền cùng nhau yêu thương Thiên Lân.
Hoa Ngạo Nguyệt sửng sốt, ngạc nhiên nói:
- Mẫu Đơn và Hoa Hồng đồng thời yêu thương một người?
Hoa Ảnh đáp:
- Thiên Lân rất tuấn tú, người anh tuấn nhất thuộc hạ đã từng gặp, khí thế đàn ông, sức hấp dẫn cực mạnh. Ở nhân gian, Thiên Lân ngoại trừ Mẫu Đơn và Hoa Hồng, còn có ba vị hồng nhan tri kỷ, đều là hạng xinh đẹp vô cùng, trong đó có một người là Tân Nguyệt, dung mạo của người này với chủ nhân khó mà phân định hơn thua.
Hoa Ngạo Nguyệt cau mày nói:
- Một người hào hoa đa tình như vậy, vì sao còn có nhiều phụ nữ thích đây?
Hoa Ảnh cười đáp:
- Vấn đề này thì phải chờ đến khi nào chủ nhân gặp được Thiên Lân rồi, chủ nhân tự nhiên sẽ hiểu rõ.
Hoa Ngạo Nguyệt nghe vậy sửng sờ, không hay không biết trong não đã để lại một hình bóng của Thiên Lân.
- Cho dù là như vậy, chỉ bằng một mình Thiên Lân làm sao có thể chống lại Ngũ Sắc Thần Vương được?
Bỏ đi tạp niệm, Hoa Ngạo Nguyệt lạnh lùng cất tiếng hỏi.
Hoa Ảnh đáp:
- Chỉ bằng một mình Thiên Lân tự nhiên là không đủ, nhưng sau lưng Thiên Lân lại có được thế lực rất mạnh mẽ. Nói cách đơn giản, Thiên Lân quan hệ đến an nguy của nhân gian, cũng ảnh hưởng trực tiếp đến tồn vong của Ngũ Sắc Thiên Vực.
Hoa Ngạo Nguyệt kinh ngạc nói:
- Theo như ngươi nói, Thiên Lân này thật là không đơn giản chút nào, thực ra lai lịch của hắn thế nào mà có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy?
Hoa Ảnh đáp:
- Theo như thuộc hạ biết được, nhân gian hai mươi năm trước xuất hiện một vị thần Thất giới, hiệu xưng là người số một thiên hạ, đã từng tự tay giết chết hai đại hung sát mà Ngũ Sắc Thần Vương vài ngàn năm trước đã dùng quỷ kế để lừa vào nhân gian là Địa Âm Tà Linh và Thiên Sát, hóa giải một trận tai ách.
Nghe đến đây, Hoa Ngạo Nguyệt kinh hãi la lên:
- Ngươi nói hai đại hung sát có phải năm xưa hoành hành ở Ngũ Sắc Thiên Vực không sợ ai cả, ngay cả Thần Vương cũng phải đau đầu vì hai người này phải không?
Hoa Ảnh đáp:
- Chính là hai người bọn họ.
Hoa Ngạo Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc, tâm tình một hồi lâu vẫn không sao bình tĩnh được, rõ ràng chuyện này khiến cho nàng cảm xúc thâm sâu.
Chốc lát sau, Hoa Ngạo Nguyệt khôi phục lại bình tĩnh, nhẹ giọng nói:
- Ngươi tiếp tục nói đi.
Hoa Ảnh nói tiếp:
- Thuộc hạ từ những lời của Mẫu Đơn mà hiểu được, té ra Thiên Lân chính là con trai của thần Thất giới Lục Vân hai mươi năm trước, Dịch viên và Trừ Ma liên minh cũng bởi vì Lục Vân mà coi trọng Thiên Lân vô cùng, không tiếc gì cả hỗ trợ cho Thiên Lân. Trước khi thuộc hạ đến được nhân gian, Thiên Lân đã từng chết trong tay của người khác ... Sau đó trải qua việc được rất nhiều người liều chết bảo hộ, Thiên Lân cuối cùng chết đi sống lại, sáng tạo một truyền kỳ mới.
Hiểu qua tình hình của Thiên Lân rồi, Hoa Ngạo Nguyệt trong lòng không khỏi dâng lên một niềm hy vọng, vẻ mặt cũng toát ra nụ cười điềm đạm, khẽ lẩm bẩm:
- Ngươi thấy Thiên Lân sẽ hỗ trợ chúng ta sao?
Hoa Ảnh trầm ngâm đáp:
- Thế thì phải coi chủ nhân nắm chắc cơ hội thế nào. Hiện nay đã có một cơ hội, chỉ cần Thiên Lân tình nguyện theo Mẫu Đơn và Hoa Hồng trở về Ngũ Sắc Thiên Vực, hỗ trợ Lam Quang Thánh vực và Hắc Trì Huyền vực, hai người sẽ có cơ hội gặp được nhau. Đến lúc đó, mọi thứ phải trông vào bản thân chủ nhân mà thôi.
Hoa Ngạo Nguyệt nói:
- Chuyện này ta sẽ suy xét thật kỹ lưỡng, trước mắt, chuyện trọng yếu chính là ngươi phải lập tức quay lại nhân gian, thông báo cho Mẫu Đơn và Hoa Hồng.
Hoa Ảnh đáp:
- Lần này quay về, thuộc hạ phát hiện Thần Vương đã tăng cường mức độ phòng bị, muốn dễ dàng ra ngoài chắc không được.
Hoa Ngạo Nguyệt trầm ngâm đáp:
- Chuyện này ta sẽ nghĩ ra biện pháp, ngươi tạm thời không cần nóng nảy, hãy nói qua thật rõ ràng tình hình nhân gian cho ta biết, khi có cơ hội ta sẽ đưa ngươi ra ngoài.
Hoa Ảnh khẽ gật đầu, không hỏi đến chuyện rời đi nữa, tập trung kể lại tất cả mọi thứ mình đã gặp được trong chuyến đi vào nhân gian.
Hoa Ngạo Nguyệt chăm chú lắng nghe, khi nghe đến sự cường hãn của Thái Huyền Hỏa Quy và sự mạnh mẽ của Ngạo Thiên Quân Vương, cùng với người Bác Phụ khổng lồ, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần nở chút tươi cười, tự nói với bản thân mình:
- Xem ra Thần Vương xâm nhập nhân gian quả thật là tự mình chuốc lấy cực khổ...
Thời gian âm thầm trôi qua, màn đêm cũng từ từ buông xuống.
Hoa Ảnh cứ mải mê kể lại đến tận nửa đêm, Hoa Ngạo Nguyệt mới bảo nàng hãy rời đi.
Sau nửa đêm, Hoa Ngạo Nguyệt ngồi xếp bằng trước cửa sổ trầm tư, mãi đến trời sáng mới lên giường nghỉ ngơi.