Rơi ầm xuống mặt đất, Xích Địa tung mình lùi lại, huyền diệu né tránh thân thể của chim hai đầu đâm vào mình, rồi cả người bắn ra rơi xuống một chỗ lõm thấp cách đó vài chục trượng.

Tung mình đuổi theo, chim hai đầu tốc độ kinh hoàng, khi Xích Địa còn chưa kịp đứng vững ổn định, chim hai đầu đã ập đến. Gầm lên một tiếng giận dữ, Xích Địa múa binh khí, trong lúc vội vàng đỡ thẳng một chiêu của chim hai đầu, thân thể lại bị bắn đi vài chục trượng, khi rơi xuống mặt đất phải liên tục lùi lại năm sáu bước mới ổn định lại được.

Đối mặt với phản kích của Xích Địa, chim hai đầu cũng bị đánh lùi tại chỗ, thân thể bị phản lực nghiêm trọng, rơi xuống đất liền lùi lại vài trượng, trong nhất thời cũng khó mà tổ chức được thế công mới.

Xích Địa thừa cơ thở dốc, quan sát tình hình quanh đó, liền phát hiện bản thân không ngờ ở gần bên Xích Thủy.

Chăm chú nhìn Xích Thủy, Xích Địa cau mày, nhắc nhở:

- Xích Thủy cẩn thận …

Nhắc nhở tốt đẹp đầy quan tâm, đáng tiếc lại đến quá trễ.

Xích Thủy và thú lạ đầu người thân chim đuôi rắn sau khi giằng co một lúc, thấy địch nhân vẫn luôn bất động, trong lòng Xích Thủy cảm thấy hơi không ổn, không khỏi nảy ra ý nghĩ chủ động tiến công.

Để cho an toàn, Xích Thủy phân tích tình hình cẩn thận, phát hiện công kích chính diện có tính nguy hiểm rất to lớn, vì thế áp dụng chút thủ đoạn, di chuyển xoay tròn quanh địch nhân rất nhanh, lợi dụng khuyết điểm bất tiện của thân thể địch nhân, từ sau lưng của thú lạ đầu người thân chim mình rắn để phát động công kích. Thời khắc đó, Xích Thủy tung mình bắn lên, đao bằng đá trong tay giơ cao chém xuống, làn đao đỏ rực phá không gào thét cùng với lớp lớp cơn sóng nóng bỏng chém thẳng xuống đầu của địch nhân.

Đối mặt với tiến công của Xích Thủy, thú lạ đầu người thân chim đuôi rắn hai mắt khép hờ, nỗ lực quay đầu lại nhìn Xích Thủy, trong mắt hiện lên một tia hận thù băng lạnh. Do thân thể đã bị hoại tử, nó không cách nào né tránh, dễ dàng bị Xích Thủy đánh trúng, cơ thể huyết nhục lập tức chia năm xẻ bảy. Thú lạ đầu người thân chim đuôi rắn kêu lên thảm thiết một tiếng, cái đầu lâu đột nhiên thoát khỏi thân hình phát nổ, hệt như quỷ mị bắn thẳng về phía Xích Thủy. Biến cố bất ngờ khiến người ta chấn động kinh hãi, Xích Thủy trong nhất thời tâm thần mất đi kiểm soát, quên mất chuyện né tránh.

Thời khắc đó, Xích Địa ở cách đó không xa rống to một tiếng lớn, thân hình khổng lồ bắn đến hệt như một mũi tên ánh sáng, chớp mắt đã xuất hiện trước người Xích Thủy, đỡ lấy một chiêu công kích của địch nhân cho nàng.

Xích Địa ập đến khiến Xích Thủy giật mình tỉnh lại, nàng ta tỏ ra hơi bất ngờ, vọt miệng nói:

- Xích Địa, huynh … A? Huynh thụ thương rồi.

Té ra, vì phản kích địch nhân, con thú lạ đầu người thân chim đuôi rắn đó đã sớm có chuẩn bị kỹ lưỡng, đem sức mạnh tàn dư toàn thân tập trung vào đầu, khi thân thể gặp phải tập kích của ngoại lực khiến cho phát nổ lập tức, cái đầu đột nhiên bắn ra mang theo oán hận cả đời đâm thẳng vào Xích Thủy. Khi đó, nó chỉ một lòng muốn giết chết Xích Thủy, mang tâm tình cùng chết với nhau để phát động một chiêu cực mạnh. Nhưng chuyện có bất ngờ, Xích Địa đột nhiên ập đến, giữa đường ngăn hẳn thế công của nó, khiến cho toàn bộ nỗ lực của nó đều tập trung vào người của Xích Địa.

Lúc đó, thú lạ đầu người do mất đi cơ thể huyết nhục, phương thức công kích có chuyển biến, khi va chạm vào thân thể của Xích Địa, nó liền há miệng cắn chặt lấy cơ thịt trước ngực của Xích Địa, vừa hấp thu máu tươi của Xích Địa, vừa đem toàn bộ sức mạnh tích lũy được truyền vào trong cơ thể Xích Địa. Loại công kích như vậy xem ra hoàn toàn không có gì sắc bén, nhưng trên thực tế, sức mạnh cực âm ẩn chứa trong con thú lạ đầu người chứa chấp biết bao là oán hận báo thù, khi truyền vào trong cơ thể cực dương của Xích Địa, liền nhanh chóng tạo nên bài xích bởi khí cực dương cực cương trong người Xích Địa, từ đó làm loạn sự vận hành máu huyết của Xích Địa, hữu hiệu gây trở ngại cho việc phát huy thực lực của Xích Địa.

Nói cách khác, luồng sức mạnh âm tà kia do thú lạ đầu người cũng giống như là chất kịch độc, khi vào trong cơ thể của Xích Địa liền tạo nên sóng to gió lớn, xuất hiện hiện tượng kinh mạch thác loạn, khí huyết không thông khoái.

- Ta không sao, muội không cần phải lo lắng.

Bật cười miễn cưỡng, Xích Địa tay trái nắm chặt lấy cái đầu lâu đang cắn chặt vào ngực mình, tay phải múa lên chợt lóe ánh đỏ, lập tức tiêu diệt ngay địch nhân.

Xích Thủy nghe thấy Xích Địa nói không sao cả, lòng đang trĩu nặng lập tức nhẹ nhõm, khẽ nói:

- Không có gì thì tốt rồi, ta còn …

Còn đang nói, cơ thể Xích Địa đột nhiên căng thẳng, tay trái đẩy bay Xích Thủy, tay phải múa binh khí phản kích lại, miệng quát to:

- Xích Thủy, né nhanh.

Ánh đỏ lóe lên, ánh xanh lam đột ngột ập đến.

Chim hai đầu thừa cơ đánh lén lóe lên đã đến, chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua được ngực của Xích Địa vọt ra cùng với mưa máu chói mắt, rơi xuống sau lưng Xích Địa chừng vài chục trượng, miệng phát ra tiếng cười đắc ý.

Thân thể Xích Địa chấn động, từ từ xoay mình lại, trước ngực xuất hiện một lổ khổng lồ, đang tuôn ra một lượng máu nóng lớn, tạo thành sương trắng trong không khí lạnh. Bật cười cô độc, Xích Địa vẻ mặt tiều tụy, trong đáy mắt lấp lánh sự đau thương, đang tức tối giận dữ trừng địch nhân.

Xích Thủy bị Xích Địa đẩy bay đi vài chục trượng, đợi đến khi ổn định trở lại quay đầu nhìn, miệng lập tức phát ra tiếng thét chói tai.

- Xích Địa …

Âm thanh này hệt như tiếng sấm động, làm rung chuyển cả mặt đất, lập tức khiến các thành viên khác của tộc Bác Phụ chú ý, mọi người đều ào ào quay đầu nhìn thấy tình hình Xích Địa toàn thân đầy máu tươi.

Thời khắc đó, người khổng lồ tộc Bác Phụ tức giận vô cùng, đồng thanh gào thét tức tối, âm thanh rung trời lập tức khuếch tán khiến cho toàn bộ tầng băng trong phạm vi vài dặm vỡ nát.

Cảm nhận được sự quan tâm của người trong tộc, Xích Địa vẻ mặt tái nhợt hiện lên một chút cười cười, quay đầu nhìn lại mọi người, thanh âm khàn khàn lên tiếng:

- Không nên đau thương, nam tử của tộc Bác Phụ từ đó đến giờ không rơi lệ, chúng ta là chiến thần bất bại!

Còn đang nói, tay trái của Xích Địa che lấy vị trí vết thương trước ngực, ngón tay liên tục búng ra ra phát xuất tám mũi tên máu đồng thời bắn trúng vào viên hồng bảo thạch trên binh khí trong tay phải của ông ta.

Thấy hành động này, Xích Thủy nóng nảy vô cùng, đau thương la lên:

- Xích Địa không nên … muội van cầu huynh!

Khẽ lắc đầu, Xích Địa đáp trả:

- Tộc Bác Phụ chỉ có anh linh chết trận, muội phải cảm thấy vui mừng cho ta. Bây giờ, hãy để bọn họ thấy được một chút những tuyệt kỹ của chiến thần làm chấn động thiên hạ ngày trước thật ra có uy lực đến bao nhiêu.

Dứt lời, tay phải Xích Địa múa lên, viên hồng bảo thạch trên binh khí chịu sự khống chế chân nguyên của Xích Địa, lập tức bộc phát ánh sáng rực rỡ chói mắt, hơn nữa còn phát ra tám luồng ánh đỏ đón gió hóa thành tám cột lửa, khóa chặt tám con thú lạ giữa chiến trường. Đồng thời, trên người Xích Địa có lửa đỏ bừng bừng, vết thương trước ngực liên tục không ngừng tuôn ra máu tươi, một bộ phận hóa thành lửa đỏ vây quanh người Xích Địa, phần lớn tràn ra mặt đất, hình thành một khu vực đỏ rực như máu. Theo sự gia tăng của máu tươi, trên mặt đất dần dần hình thành một ao máu, biến hóa có quy luật trở thành một Bát Quái đỏ như máu, lại ép sát mặt đất phát ra tám cột máu nhỏ bé vây quanh Xích Địa làm trung tâm, tràn lan ra khắp cả thung lũng băng.

Rất nhanh, trong thung lũng băng sương máu nổi lên bốn phía, lửa đỏ hừng hực bao trùm cả khu vực tạo thành một thế giới đỏ như máu, rọi chiếu tuyết trắng đỏ rực. Ở bên trong ngọn lửa hừng hừng, tám con thú lạ kinh hãi vô cùng, con nào cũng phân ra một bộ phận tinh lực quan sát động thái của Xích Địa, hơn nữa còn nảy sinh tình cảm bất an mãnh liệt. Rõ ràng, những con thú lạ hoàn toàn không quan tâm đặc biệt gì đến biểu hiện của Xích Địa. Bọn chúng cũng chưa từng được thấy tuyệt kỹ của chiến thần, không biết được mấy chữ tuyệt kỹ của chiến thần biểu thị hàm nghĩa như thế nào.

Các thành viên của tộc Bác Phụ vẻ mặt đau thương, trong lòng bọn họ có quá nhiều điều không nỡ, nhưng lại không hề có người nào ra mặt ngăn cản, bởi vì điều này quan hệ đến thanh danh của Xích Địa, quan hệ đến vinh dự chiến thần bất bại của tộc Bác Phụ. Thân là con dân của tộc Bác Phụ, mỗi cá nhân đều phải tận lực duy trì vinh dự của tộc Bác Phụ, duy trì truyền kỳ bất bại vài ngàn năm nay của tộc Bác Phụ.

Giữa không trung, Xích Viêm cảm nhận được khí tức của Xích Địa, rút lui ra khỏi cuộc chiến đấu, ánh mắt phiền muộn nhìn Xích Địa, mơ hồ toát ra bi thương nhàn nhạt. Bá Thiên Thú thương thế không nhẹ, thấy Xích Viêm đã hưu chiến rồi, nó liền thừa cơ để nghỉ ngơi, đồng thời cũng muốn xem qua một chiêu trước khi chết của Xích Địa thật ra có uy lực mạnh bạo đến cỡ nào.

Nhìn quanh một vòng, Xích Địa vẻ mặt nghiêm nghị, trên người lửa đỏ phun trào hệt như một hỏa thiên thần, bộc phát khí thế bức người. Tay phải giơ cao, Xích Địa ánh mắt băng lạnh, lãnh đạm nói:

- Giằng co cả đêm đến giờ kết thúc, bây giờ để ta đưa các ngươi xuống địa ngục.

Chim hai đầu trong lòng đầy cảnh giác, phản bác lại:

- Ngươi tim đã vỡ nát, mạng đã không còn bao lâu, ta khuyên ngươi chớ nên uổng phí khí lực.

Xích Địa mắt trợn tròn xoe, sát khí bức người đáp trả:

- Chiến thần tuyệt kỹ, quỷ khóc thần sầu.

Chim hai đầu hừ giọng đáp:

- Thúi lắm. Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh thì đã không rơi vào tình cảnh như thế.

Câu này vừa nói ra, bảy con thú lạ còn lại ào ào phụ họa, đồng thanh tán thưởng ý nghĩ của chim hai đầu, không tin Xích Địa có được bản lãnh lớn lao.

Các thành viên tộc Bác Phụ ngậm miệng không nói, bọn họ chỉ im lặng nhìn Xích Địa, trong lòng đầy tiếc hận khôn nguôi.

Bật cười lạnh lùng tàn khốc, Xích Địa hoàn toàn không tức giận, chậm rãi đáp lời:

- Chiến Thần tuyệt kỹ đệ tam thức – Huyết Nhiễm Càn Khôn! (Tuyệt kỹ thứ ba của chiến thần – máu nhiễm trời đất!)

Thanh âm đơn giản có lực với sức xuyên thấu cực mạnh, vào sát na vang lên liền tạo thành một cảnh sức hoa lệ. Từ xa xa nhìn lại, trong thung lũng băng sương máu sôi trào, lửa đỏ tung tóe, ánh sáng đỏ rực tăng lên gấp vài chục lần, lập tức bao trùm cả thung lũng băng, hình thành một kết giới đỏ như máu, chiếu đỏ tận trời cao.

Bá Thiên Thú giữa không trung gầm nhẹ một tiếng, thân thể nhanh chóng bay lên né tránh phạm vi của kết giới ánh máu.

Xích Viêm không né không tránh, khi kết giới ánh máu đến gần thì toàn thân lóe lên ánh đỏ, một luồng khí mênh mông từ trong người ông ta truyền vào trong kết giới, khiến cả thung lũng băng ngập tràn khí thế chiến đấu vút cao, lập tức khiến các thành viên tộc Bác Phụ đồng thanh đáp ứng.

Thời khắc đó, một tiếng rống to rung trời vang dội cả thế giới, khí thế dũng cảm tiến lên, coi cái chết như về nhà tràn ngập cả vùng trung tâm giao chiến, điều này khiến cho tám con thú lạ kinh hãi khiếp sợ trong lòng, từ trong thâm tâm của chúng dâng lên một tâm tình khiếp hãi, vô cùng bất an.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play