Tuyết Hồ nghe vậy, lên tiếng đề nghị:
- Vì an toàn của mọi người, hai vị trưởng lão tốt nhất chuyển sang chỗ khác ra mặt để tránh khiến cho địch nhân chú ý.
Nhị trưởng lão trả lời:
- Điều này ngươi có thể yên tâm, chúng ta còn chưa ngu đến mức như vậy. Được rồi, các vị hãy bảo trọng, xin cáo từ.
Tuyết Sơn thánh tăng khẽ nói:
- Mọi sự phải cẩn thận.
Linh Hoa lên tiếng:
- Từ sư huynh hãy cố gắng lên, cẩn trọng đối với an nguy bản thân.
Tuyết Hồ và gấu Bắc Cực trước sau cùng lên tiếng chúc phúc và dặn dò ba người, trong lòng cũng đầy âu lo. Còn lại những người khác đang bị trọng thương còn chưa hôn mê, ánh mắt đều hơi chuyển động để biểu đạt sự quan tâm trong lòng của riêng mình. Cáo biệt đơn giản nhanh chóng trôi qua, Nhị trưởng lạo, Tứ trưởng lão và Từ Tĩnh nhanh chóng rời đi, lợi dụng sở học của bản thân để đi xuyên qua tầng băng, không bao lâu sau đã xuất hiện cách đó ba dặm, âm thầm từ dưới đất đi ra rồi bay thẳng đến những con thú lạ giữa không trung.
Lại nói về chiến trường, năm người Triệu Ngọc Thanh sau khi tách ra, lập tức rơi vào vòng vây công của những con thú lạ thượng cổ, trong đó Tam trưởng lão bị bốn con thú lạ tấn công. Đối mặt với tình thế hiện nay, năm đại cao thủ của Đằng Long cốc gắng sức phản kích, Triệu Ngọc Thanh thi triển Đằng Long Cửu Biến, dùng thanh thế to lớn vĩ đại để tạm thời ổn định tình thế. Băng Thiên thi triển Băng Hỏa quyết, nhờ vào tu vi mạnh mẽ vô cùng cũng ở vào thế không thể thất bại. Phương Mộng Như thân có Băng Huyền Ngọc Hoa thần quyết, lợi dụng khí băng lạnh để bài xích sự tiến gần lại của địch nhân, tạm thời thu được hiệu quả nhất định. Băng Tuyết lão nhân múa kiếm phản kích, làn kiếm dày đặc tung hoành đan xen, hình thành quanh người một màn sáng rực rỡ chống lại công kích của thú lạ thượng cổ. Tam trưởng lão áp dụng phương thức tương đồng, dùng kiếm trong tay làm vũ khí với ý đồ chống lại thú lạ thượng cổ trước mắt, đáng tiếc lại gặp phải áp lực cực lớn, rơi vào vòng nguy hiểm. Nhìn tổng quan toàn cực, trong năm đại cao thủ Đằng Long cốc, Triệu Ngọc Thanh, Băng Thiên, Phương Mộng Như ba người tình hình có phần tốt đẹp, Băng Tuyết lão nhân và Tam trưởng lão tình thế nghiêm trọng, đang dần dần đi vào tình cảnh khốn khó.
Loại tình hình trước mắt thì người đang giao chiến trong lòng biết rõ ràng. Triệu Ngọc Thanh, Băng Thiên, Phương Mộng Như ba người gắng hết sức tiến gần đến Băng Tuyết lão nhân và Tam trưởng lão, ý đồ đoàn kết lại chống cự cường địch. Mười sáu con thú lạ thượng cổ xảo trá vô cùng, ai nấy phân công rõ ràng, hành động ăn ý, cố tình cắt đứt mối liên hệ giữa năm người trong Đằng Long cốc, khiến bọn họ hoàn toàn bị cô lập. Như vậy, tình thế phe Đằng Long cốc bất lợi, về mặt nhân số bọn họ có phần thất lợi. Đối mặt với tình hình như vậy, năm đại cao thủ Đằng Long cốc chỉ đành dựa vào bản thân, tự mình tận hết toàn lực để thi triển tranh đấu liều chết với địch nhân. Mà mười sáu con thú lạ thượng cổ khổ chiến cả đêm, lúc này cũng đã bừng bừng lửa giận, trước mắt thấy cơ hội đến rồi, kích động trong lòng của bọn chúng có thể hiểu được, bọn chúng áp dụng phương thức tiến công điên cuồng và mạnh bão, hận không thể nghiền nát năm người Đằng Long cốc để nuốt chửng.
Giữa không trung, con chim quái lạ ba đầu chăm chú nhìn vào tình hình chiến trường, vẻ mặt cổ quái mà quỷ dị, bảy con mắt lấp lánh màu sắc khác nhau, khiến người ta không đoán ra được trong lòng nó nghĩ gì.
Bầu trời, hoa tuyết như mưa, khí lập thấu xương. Băng Nguyên rộng lớn có tử khí nặng nề, chỉ có gần Đằng Long cốc đang diễn ra một trận tranh đấu sinh tử.
Ở trong tình cảnh khốn khổ, Băng Tuyết lão nhân tâm tình nóng nảy, trường kiếm trong tay tung bay chuyển động, làn kiếm đỏ rực tung hoành bắn ra hệt như từng đợt sóng từ trong tuôn tràn ra ngoài để ngăn cản địch nhân tiến gần đến với mình. Đối với phòng ngự của Băng Tuyết lão nhân, ba con thú lạ trong lúc tiến công phân bố thành hình chữ phẩm, kết với nhau chằng chịt mà hợp lý, từng đợt công kích nối tiếp nhau, dùng phương thức chênh lệch khoảng cách để giảm thấp sức mạnh phòng ngự của Băng Tuyết lão nhân, nhanh chóng đánh nát làn kiếm quanh người Băng Tuyết lão nhân, phá giải được phòng ngự của ông.
Lắc mình chuyển động, Băng Tuyết lão nhân vẻ mặt nặng nề, dự cảm bất an bao trùm trong lòng của ông, khiến cho ông có cảm giác u buồn không biết tên. Nhìn địch nhân trước mắt, Băng Tuyết lão nhân kiếm khí rợp trời, ý thức chọn lựa phòng ngự, có cảm giác sợ hãi đối với kết quả cuối cùng. Gào lên một tiếng, con thú lạ đầu hổ mình chim phóng đến như tên, thân thể xoay tròn lập tức hóa thành ánh sáng ngưng tụ thành một cột sáng rực rỡ nhắm thẳng vào thân thể của Băng Tuyết lão nhân. Cũng đúng lúc đó, hai con thú lạ còn lại cũng triển khai công kích, phương thức mỗi con khác nhau nhưng thanh thế kinh người, không hề kém chút nào so với công kích của con thú lạ mình chim đầu hổ.
Thấy tình hình như vậy, Băng Tuyết lão nhân tâm thần chấn động, miệng rống to một tiếng, trường kiếm trong tay quay ngược trở về, tiếng kiếm chói tai như phá không rẻ mây cùng với bóng kiếm đỏ rực như máu, chớp mắt đã chém thẳng về ba phía. Chớp mắt, thế công hai bên gặp nhau đúng chỗ, hình thành ba điểm tương ngộ, đồng thời sức mạnh được tích lũy và sản sinh kích hóa, chốc lát đã khuếch tán ra, hình thành một chuỗi vụ nổ, lập tức che lấp cả hai bên đang giao chiến. Một chiêu này, hai bên ai nấy tận toàn lực, không hề lùi lại.
Sức mạnh tích lũy to lớn, đủ sức hủy diệt mọi thứ. Đặt mình trong trung tâm vụ nổ, Băng Tuyết lão nhân không nơi né tránh, tuy cực lực tạo ra kết giới phòng ngự, nhưng khi đối mặt với một chiêu toàn lực của ba con thú lạ thượng cổ, kết giới của ông liền cho thấy không chịu nổi một chiêu, lập tức bị nghiền nát. Áp lực to lớn tác dụng lên người của ông tạo nên sức phá hủy cực mạnh, lập tức đánh cho Băng Tuyết lão nhân trọng thương phun máu, vẻ mặt thoáng cái đã ảm đạm đi. Bên ngoài, ba con thú lạ cũng bị vụ nổ tác dụng lên, ai nấy thụ thương không nhẹ, nhưng nhờ bọn chúng có được khí lực mạnh mẽ, thương thế nhẹ hơn Băng Tuyết lão nhân rất nhiều.
Gào lên một tiếng, như cuồng phong xé tan mây trời. Con thú lạ thân chim đầu hổ lập tức quét sạch sương mù trước mắt, để lộ ra Băng Tuyết lão nhân thân hình run rẩy. Gào lên một tiếng, ba con thú lạ tranh nhau xông đến, ý đồ muốn đem Băng Tuyết lão nhân làm thức ăn để được một bữa no nê.
Đối mặt với tình hình như vậy, Băng Tuyết lão nhân ánh mắt lạnh như băng, lập tức đem toàn bộ chân nguyên còn sót lại đẩy lên đến cực hạn, thúc động Phi Long pháp quyết, thân thể trong lúc xoay tròn bay thẳng ra ngoài, trường kiếm trong tay đảo chuyển quay vuồng múa ra hàng vạn làn kiếm, ngưng tụ thành một màn sáng xoay tròn hệt như cơn gió lốc thổi thẳng ra bên ngoài.
Phát hiện được phản kích của Băng Tuyết lão nhân, ba con thú lạ đồng thanh gào lên, lập tức chuyển đổi phương thức tiến lên tấn công bằng phương thức vây công để ứng phó với tình thế trước mắt.
Hai lần giao tranh, phát nổ tiếp tục, nhưng kết quả lại khác hẳn.
Trước đây, Băng Tuyết lão nhân trọng thương phun máu, tình thế bất lợi. Hiện nay, Băng Tuyết lão nhân vẫn không thoát khỏi ách vận bị thương phun máu, nhưng kết quả ba con thú lạ thu được lại có phần nghiêm trọng hơn Băng Tuyết lão nhân.
Lắc lư ổn định thân mình, Băng Tuyết lão nhân vẻ mặt xám như tro tàn, ánh mắt ảm đạm đầy hận thù, đang cảnh giác nhìn địch nhân, nỗ lực điều chỉnh hơi thở. Quanh đó, ba con thú lạ chạm phải cơn gió lốc do Băng Tuyết lão nhân phát ra, bị hất bắn bay đi cả chục trượng, con nào cũng choáng váng, gào thét như sấm động. Tình hình này kéo dài một lúc, sau đó ba con thú lạ khôi phục lại bình tĩnh, nhanh chóng quay lại vây quanh Băng Tuyết lão nhân, trong ánh mắt toát ra sự hung tàn, miệng phát ra những tiếng gào thét rung trời, đang từng bước đi gần đến Băng Tuyết lão nhân. Bật cười thương tang, Băng Tuyết lão nhân không hề né tránh, cũng không còn chỗ né tránh, chỉ đành đứng yên giơ cao trường kiếm, từ từ thủ ra một thế kiếm, cả người tụ tập tinh thần thu thế chuẩn bị công kích.
Cũng trong lúc Băng Tuyết lão nhân kịch chiến với ba con thú lạ, Tam trưởng lão cũng đang giao tranh sống chết. Từ khi bắt đầu, Tam trưởng lão đã có thời vận không hay, bị bốn con thú lạ tranh nhau xem ông như món ăn ngon lành nhất. Luận về thực lực, tu vi của Tam trưởng lão và Băng Tuyết lão nhân tương đối gần nhau, tuy chưa từng trải qua cuộc chiến với Thái Huyền Hỏa Quy, thực lực bảo trì tương đối hoàn chỉnh, nhưng khi đối mặt với tiến công liên hợp của bốn con thú lạ thượng cổ, ông cũng chịu áp lực còn to lớn hơn so với Băng Tuyết lão nhân.
Lúc này, Tam trưởng lão đang múa kiếm phản kích thi triển kiếm quyết bí truyền của Đằng Long cốc, vừa giao tranh kịch liệt với bốn con thú lạ quanh mình, vừa nhanh chóng di động thân thể để tận hết khả năng giảm bớt áp lực cho bản thân đang chịu. Đối với cử động của Tam trưởng lão, bốn con thú lạ hiểu rõ vô cùng, bọn chúng lợi dụng ngôn ngữ đặc thù của thú để giao lưu với nhau, nhanh chóng phong kín mọi đường lùi của Tam trưởng lão, ép cho ông chỉ có thể liều mạng mà thôi. Hai mắt khép hờ, Tam trưởng lão tâm thần căng thẳng, trường kiếm trong tay múa lên không ngừng, đầu lại đang suy nghĩ kế sách ứng phó.