Đêm, yên lặng không gió, đen ngòm như mực.
Trên Hắc Thủy lĩnh, Thiện Từ bị bóng đen dụ dỗ đã tiến vào trong Hắc Thủy hồ, mong giải quyết được nghi hoặc trong lòng.
Vừa vào trong hồ, thân thể Thiện Từ liền xuất hiện một cảm giác đặc thù, phảng phất có một loại sức mạnh nào đó đang âm thầm lặng lẽ xâm nhập vào trong người của hắn, không chịu sự khống chế của hắn mà lại kích thích các dây thần kinh của hắn. Nhanh chóng lặn xuống, Thiện Từ quan sát vùng nước quanh đó, phát hiện trong màn đêm đen ngòm thì mắt thường căn bản không thấy được bất cứ thứ gì, muốn tìm người chỉ có thể dựa vào sóng thăm dò. Để cho an toàn, Thiện Từ trước tiên bố trí phòng ngự, sau đó triển khai linh thức phát xuất vài trăm luồng sóng thăm dò tản ra khắp bốn phía. Rất nhanh, một bộ phận sóng thăm dò đã có hồi đáp, phát ra tương tự tin tức khiến cho Thiện Từ phải chú ý đến. Thông qua thăm dò, Thiện Từ đã có hiểu biết đại khái với Hắc Thủy hồ, phát hiện hồ này tuy không lớn nhưng lại rất sâu. Đảo ở giữa hồ rất kỳ quái, hệt như một cây cột đá thẳng tắp như ngọn bút từ đáy hồ lên thẳng đến trên mặt hồ, hình dạng có vẻ tuân theo quy luật nào đó.
Đi vòng quanh cột đá để hạ mình xuống, Thiện Từ không hề phát hiện được tung tích của bóng đen, nhưng lại cảm ứng được dưới chân cột đá truyền lại một khí tức kỳ dị đặc biệt. Có phần hiếu kỳ và cảnh giác, Thiện Từ giảm tốc độ chậm lại, hơn nữa còn tăng mạnh sức thăm dò, sau khi xác nhận tình hình không có gì nguy hiểm, hắn mới dần hạ xuống gần đáy hồ. Để hiểu cho rõ tình hình dưới đáy hồ, toàn thân Thiện Từ hiện lên ánh sáng Phật vàng kim, phát hiện dưới đáy hồ những tảng đá kỳ lạ san sát, hoàn toàn không có bùn như trong tưởng tượng, rõ ràng sạch sẽ khác thường. Đi xuyên qua những tảng đá kỳ lạ, Thiện Từ hoàn toàn không phát hiện được tình hình đặc biệt nào cả, cũng không phát hiện được lai lịch nguồn gốc của nước Hắc Thủy hồ, điều này khiến cho hắn có phần khiếp sợ. Chiếu theo những gì Ngạc Tây nói trước đây, Hắc Thủy hồ vài ngàn năm nay đều như vậy, nước hồ quanh năm tuôn ra Hắc Thủy nhai, nguồn nước phải hết sức sung túc, cớ sao đáy hồ này lại không thấy con suối nào chảy vào, cũng không thấy bất kỳ đường nước chảy vào nào cả? Nghĩ đến đây, Thiện Từ dần dần bình tĩnh lạnh lùng lại, thu hồi ánh Phật quanh người, toàn thân nhắm mắt ngưng thần triển khai thăm dò toàn diện mà tường tận. Lần này, Thiện Từ tăng tần suất của sóng thăm dò, tăng thêm số lượng của sóng thăm dò, thu lượm được một lượng lớn tin tức. Thông qua phân tích, Thiện Từ từ đó hiểu được càng nhiều tình hình, nghi hoặc trong lòng cũng càng thêm sâu sắc.
Trước hết, nguồn nước của Hắc Thủy hồ đến từ nơi đâu?
Tiếp đến, nước trong Hắc Thủy hồ ẩn chứa một luồng khí linh thiêng huyền bí.
Thứ ba, đảo ở tâm của hồ hình dạng độc đáo, nhìn qua không giống như hình thành tự nhiên, có mấy phần giống như được con người tạo thành.
Nếu như những suy đoán này là chính xác, trong Hắc Thủy hồ này lại ẩn chứa huyền bí nào đây?
Để trả lời được những vấn đề này, Thiện Từ tạm thời bỏ qua chuyện bóng đen, đi vòng quanh cột đá ở giữa đáy hồ để tra xét cẩn thận, hy vọng có thể từ đó tìm được một chút đầu mối. Nhưng nói ra quái lạ, Thiện Từ liên tục vòng quanh cột đá hết mấy vòng, tra xét từ trên xuống dưới lại không thêm được điểm nào, điều này khiến hắn kinh ngạc khác thường.
Dừng lại, Thiện Từ nhìn cột đá, tự nhủ:
- Sao lại có khả năng này? Khắp đáy hồ thì cột đá là đáng nghi ngờ nhất, sao không tìm được chút đầu mối nào đây?
Trong lúc suy tư, Thiện Từ vô ý dùng tay gõ vào cột đá, tưởng muốn biết bên trong cột đá khổng lồ này có ẩn chứa bí ẩn nào không. Suy nghĩ này vô cùng chính xác, dù sao cột đá đường kính khổng lồ hơn ba mươi trượng, nếu như tất cả đều do một khối đá tạo thành thì cũng quá thần kỳ. Nhưng điều mà Thiện Từ chưa từng nghĩ đến lại có, khi cánh tay của hắn chạm vào cột đá thì một luồng sức mạnh kỳ quái đột nhiên từ trong cơ thể ào ra truyền vào trên cột đá, tạo nên biến hóa thần kỳ.
Thời khắc đó, thân thể Thiện Từ lắc lư, do luồng sức mạnh này nên lòng bàn tay bị hút chặt vào bề mặt của cột đá. Cũng đúng lúc đó, mặt ngoài cột đá hiện lên ánh sáng pha giữa xanh lam và xanh lục, vô số đường vân tự động kéo dài, hình thành trên mặt cột đá một bức họa thần kỳ mô tả rất nhiều hình ảnh các nhân vật, trong rất sống động hiện ra trước mắt của Thiện Từ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiện Từ vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, biết đã đụng đến cơ quan bí ẩn, lập tức ngưng thần chăm chú nhìn.
Đáy hồ lúc này bừng sáng, ánh sáng trên cột đá cứ kéo dài lên trên mãi đến khi cả hình ảnh hiện ra hoàn chỉnh với cao độ vượt trên năm chục trượng.
Lúc này, ánh sáng trên bề mặt cột đá luân chuyển, cảnh vật trông động lòng người, hình ảnh hoa mỹ hệt như sóng nước nhấp nhô, phát sinh những thay đổi thần kỳ. Ban đầu, hình ảnh chỉ chuyển biến màu sắc, lúc thì màu xanh lục rực rỡ, khi thì màu xanh lam lấp lánh.
Cảnh tượng này kéo dài một lúc, sau đó nhân vật cảnh tượng trên bề mặt bức hình bắt đầu di động, cùng với sự biến hóa của những tia sáng từ trên kéo xuống dưới, cuối cùng hình thành trước mắt Thiện Từ một cửa sáng kỳ lạ đủ màu đủ sắc, lập tức hút lấy Thiện Từ vào bên trong. Khi đó, tâm thần Thiện Từ chấn động, chỉ thấy bản thân phảng phất như tiến vào một thế giới đặc thù nào đó, ý thức có một khoảng trống ngắn ngủi tạm thời. Sau đó, khi Thiện Từ khôi phục lại được ý thức, cảnh tượng rực rỡ trước mắt khiến hắn cành giật mình kinh hãi.
Thiện Từ trong ý thức vốn cho là bản thân sau khi đi vào cột đá rồi, chắc chắn xuất hiện một không gian tương tự như động đá hoặc phòng đá, ai ngờ kết quả lại tiến vào trong một không gian thần bí, bốn bề vô số ánh sáng đang nhanh chóng lùi về sau, phía trước có một vầng mây sáng rực rỡ khiến người ta không cách nào nhìn cho rõ được.
Phát hiện bản thân mình đang bị một luồng sức mạnh điều khiển tiến lên, Thiện Từ vừa kinh hãi vừa ngạc nhiên, cố nén chấn động trong lòng, nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh. Khép hờ hai mắt, Thiện Từ để ý tình hình của bản thân, phát hiện mình đang ở trong một không gian tương tự như đường hầm kết nối thế giới, thân thể đang tiến lên rất nhanh chóng. Bên ngoài cơ thể, dòng khí gào thét bén nhọn dị thường, hệt như lưỡi đao bén tác dụng lên người của Thiện Từ, khiến hắn cảm thấy đau đớn vô cùng. Đối mặt với tình hình như vậy, Thiện Từ có ý bố trí kết giới phòng ngự. Nhưng do quấy nhiễu của ngoại lực, cũng như do tác dụng của tốc độ, kết giới phòng ngự cuối cùng không lập được, hắn chỉ có thể cố gắng chịu đựng chuyện đang gặp phải.
Thời gian vội vã trôi qua.
Khi tia sáng mãnh liệt ép cho Thiện Từ buộc phải nhắm chặt mắt lại, một chấn động yếu ớt truyền vào trong lòng của Thiện Từ, sau đó mọi đau đớn lập tức biến mất, Thiện Từ tiến vào một không gian khác, cảm giác bốn bề là một vùng yên ắng tĩnh lặng.