- Một thanh thần kiếm rất giỏi. Lão tổ ta không tin thu thập ngươi không được! Trong tiếng cười giận dữ, Thiên Tàm lão tổ hai tay bắt chéo trên đầu, toàn thân ánh sáng hội tụ, kết thành một cái kén tằm bao quanh người, phủ khắp thân thể của lão. Bên ngoài, làn kiếm do Thiên Ly thần kiếm phát xuất nhanh chóng thu nhỏ lại, tác dụng lên kén tằm, lập tức tạo nên hoa lửa tung tóe nhưng lại không hề đánh nát nó được.
Ở xa xa, Tân Nguyệt sau khi ổn định được thân thể, xem xét lại thương thế bản thân mới phát hiện tình hình không hề quá nghiêm trọng, lập tức vượt qua cự ly vài trăm trượng đến gần Thiên Tàm lão tổ. Chăm chú nhìn kén tằm trước mắt, Tân Nguyệt hơi kinh ngạc, vừa vận khí trị thương, vừa thăm dò động tĩnh bên trong của kén tằm. Thiên Ly thần kiếm tự động công kích, sau vài lần thất bại thì thân kiếm xoay tròn giữa không trung, thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp, thân kiếm bộc phát ra ánh sáng rực rỡ hệt như thần kiếm khai mở trời đất, đột ngột đánh trúng kén tằm mạnh mẽ. Lúc đó, kén tằm trắng toát hơi chấn động, lập tức từ trong đó vỡ tan ra, bắn ra một bóng sáng màu xanh lục, chớp mắt đã ép gần đến Tân Nguyệt trong vòng ba thước.
Do chuyện quá đột ngột, Tân Nguyệt không kịp né tránh, chỉ đành giơ ngang kiếm trước ngực, dùng Tàn Tình kiếm đỡ lấy bóng sáng màu xanh lục đó. Tân Nguyệt thân thể chấn động, vẻ mặt lập tức ảm đạm đi, cả người bị một bóng sáng không biết tên hất lùi lại vài chục trượng, thân thể phải thối lui mới dần dần dừng lại.
Hơi khép hờ mắt lại, Tân Nguyệt không kịp nghỉ ngơi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng xanh đang tung bay kia, liền phát hiện ra đó là một con bướm xanh, điều này khiến Tân Nguyệt kinh ngạc vô cùng. Đồng thời, ở gần kén tằm còn có một con bướm xanh đang tung bay rất nhanh, quấn lấy Thiên Ly thần kiếm không rời. Nhìn thật cẩn thận, con bướm xanh đó bề ngoài quái dị, hệt như một con người có hai cánh bướm, có tứ chi và đầu, động tác vô cùng nhanh nhạy, vượt quá phạm vi bướm thường có thể đạt được. Con bướm này thực lực kinh người, đôi cánh màu xanh lục trên lưng khi múa lên có thể phát xuất hàng vạn điểm sáng xanh lục, ẩn chứa sức mạnh ăn mòn vô cùng đáng sợ, dễ dàng làm tan rã công kích làn kiếm do Thiên Ly thần kiếm phát ra. Hơn nữa, mỗi khi Thiên Ly thần kiếm nắm được cơ hội ép gần đến, bướm xanh lục liền cuộn đôi cánh lại bao trùm cả người. Lúc này, những làn kiếm màu lưu ly do Thiên Ly thần kiếm phát ra đánh trúng vào đôi cánh xanh lục sẽ phát ra hoa lửa chói mắt, nhưng lại không phá được phòng ngự bằng đôi cánh của con bướm này. Như vậy, thần kiếm và con bướm xanh lục truy đuổi lẫn nhau, quấn quít lấy nhau, ai cũng không làm gì được ai cả. Nhìn thấy cảnh này, Tân Nguyệt lập tức giật mình tỉnh lại, thân thể bị thương xoay chuyển giữa không trung, vừa hay né tránh được một đợt đánh lén của con bướm xanh lục.
Ổn định thân thể, Tân Nguyệt chăm chú nhìn con bướm xanh lục đang tiến gần đến, phát hiện nó vô cùng giống Thiên Tàm lão tổ, không khỏi cất tiếng hỏi:
- Ngươi là hóa thân của Thiên Tàm lão tổ?
Bật cười ha hả, con bướm xanh lục trả lời:
- Cũng không tính là hóa thân, phải nói đây là chân thân của ta. Trước đây ngươi chỉ nhìn thấy một dạng hình thức tồn tại của ta.
Tân Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc, khẽ hừ giọng nói:
- Nghĩ lại chắc chân thân này của ngươi thì năm xưa cũng có người đã từng thấy qua.
Bướm xanh lục cười đáp:
- Không sai, năm xưa đúng là có người thấy qua rồi, đáng tiếc bọn họ đều đã chết trong tay của ta.
Tân Nguyệt phản bác lại:
- Sợ là không phải hoàn toàn thật sự như vậy.
Bướm xanh lục cười âm hiểm đáp:
- Muốn biết thì ngươi chỉ có cách tự mình trải qua.
Ánh xanh lục lóe lên, bóng bướm ập đến, tiếng gào thét lạ lùng kinh tai điếc óc hệt như ác quỷ địa ngục phát ra âm thanh gọi hồn vậy. Tân Nguyệt không né không tránh, múa kiếm phản kích. Thiên Tuyệt trảm pháp không gì ngăn được đánh trúng vào người bướm xanh lục, chấn động mạnh mẽ khiến bướm xanh lục gào thét giận dữ, đồng thời cũng hất bay Tân Nguyệt. Ưu điểm của Thiên Tuyệt trảm pháp ở chỗ có thể phá hết mọi pháp quyết. Nhưng nếu như địch nhân phát động công kích bằng vật chất thực sự, ưu thế của Thiên Tuyệt trảm pháp sẽ từ mất đi, tiếp đó trở thành tỉ đấu sức mạnh. Lúc này, công kích bướm xanh lục thi triển chính là công kích vật lý nguyên thủ nhất, ép cho Tân Nguyệt phải sử dụng tu vi chân thực để ứng phó, hai bên không có cơ hội dùng sự khéo léo nào cả. Lúc này, Tân Nguyệt đang bị thương, tình hình tỏ ra vô cùng bất lợi.
Sau một chiêu, bướm xanh lục nhanh chóng ổn định thân thể, liếc Tân Nguyệt đang lắc lư lùi lại phía sau, liền kêu to một tiếng, sau đó phốc thẳng đến. Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, công kích của địch nhân thật nguyên thủy mà lại đơn giản, nhưng bản thân mình lại khó mà ứng phó được. Bật cười khổ, Tân Nguyệt chấn tỉnh tinh thần, thi triển Phiêu Tuyết kiếm quyết, di động rất nhanh giữa không trung, né tránh công kích của bướm xanh lục. Các đó vài trăm trượng, Thiên Ly thần kiếm và một con bướm xanh lục khác đang giao chiến kịch liệt. Thần kiếm có được năng lực không gì ngăn được, phối hợp thêm Thiên Tuyệt trảm pháp và Cửu Thiên Huyền Nữ kiếm quyết, mạnh mẽ ép cho bướm xanh lục liên tục thối lui, tiến gần đến Tân Nguyệt. Một lúc sau, chiến tuyến hai bên âm thầm xích lại, hai con bướm xanh lục đột nhiên tụ lại, hóa thành hình dạng Thiên Tàm lão tổ, lơ lửng trên đỉnh đầu của Tân Nguyệt.
Triệu hồi Thiên Ly thần kiếm, Tân Nguyệt thu thế phòng ngự, trong mắt ánh sáng lấp lánh, đang suy tính chuyện nào đó.
Thiên Tàm lão tổ cười âm hiểm, hỏi lại:
- Cảm giác thế nào, có phải là càng lúc càng có ý tứ không?
Tân Nguyệt hừ giọng đáp:
- Thời gian giao chiến càng dài, ta càng phát hiện ngươi không có năng lực, chẳng trách năm xưa thua trong tay của tiên tổ Đằng Long cốc.
Câu này vừa nói ra, Thiên Tàm lão tổ lập tức rất giận, rống lên điên cuồng:
- Nha đầu thúi, trong vòng ba chiêu ta muốn ngươi phải chết không đất chôn, cho ngươi biết được thực lực của lão tổ ta.
Tân Nguyệt tâm thần căng thẳng, quan sát qua tình hình chung quanh, phát hiện trong bầu trời đêm bông tuyết lóng lánh, trong lòng lập tức có một suy tính. Cố gắng che dấu biến hóa trong lòng, Tân Nguyệt mặt như vô tình lạnh lẽo đáp:
- Sau ba chiêu, ta sợ ngươi không còn mặt mũi gặp người khác.
Thiên Tàm lão tổ tức giận vô cùng, gằn giọng cười nói:
- Được, đủ ngạo khí. Lão tổ ta cho ngươi một cơ hội giao chiến công bằng. Chiêu thứ nhất để ngươi ra chiêu là được rồi.
Tân Nguyệt lạnh lùng cao ngạo đáp:
- Làm như vậy thì ngươi sẽ hối hận!
Thiên Tàm lão tổ hừ giọng đáp:
- Thế thì phải coi ngươi có bản lĩnh thực sự hay không.
Tân Nguyệt nói:
- Có bản lĩnh hay không, chút nữa sẽ biết.
Dứt lời, Tân Nguyệt không nói gì thêm, nhanh chóng điều chỉnh chân nguyên trong người thi triển Huyền Băng quyết, bắt đầu hấp thu khí lạnh trong màn đêm chuyển hóa thành tu vi bản thân để bổ sung thực lực đã hao tổn. Thiên Tàm lão tổ mặt không đổi sắc, thoáng cái lão đã nhìn ra Tân Nguyệt đang đề tụ chân nguyên hấp thu khí lạnh, nhưng lão lại không hề ngăn cản. Nguyên nhân bên trong chủ yếu do Thiên Tàm lão tổ hơi tự phụ, lại thêm đã nói trước rồi, chiêu thứ nhất sẽ để Tân Nguyệt ra tay trước, vì thế lão chỉ làm như không biết. Đối với tính cách của Thiên Tàm lão tổ, Tân Nguyệt đã hiểu qua rồi, vì thế thừa cơ trị thương, hoàn toàn không vội công kích. Hơn nữa, ngầm trong Huyền Băng quyết của Tân Nguyệt còn có huyền cơ, xem như hấp thu khí lạnh chung quanh bổ sung thực lực, trên thực tế lại đang liên lạc với từng đóa hoa tuyết trên bầu trời, thông qua chúng và cả băng tuyết trên Băng Nguyên liên kết với nhau, đạt đến cảnh giới hợp nhất với vật. Đây là một loại cảnh giới công phu kỳ diệu, cần phải có thiên bẩm và ngộ tính cực cao, còn phải có một chút may mắn. Tân Nguyệt vừa hay có những điều này, vì thế rất dễ dàng tiến vào cảnh giới đó, khí mạch và băng tuyết trời đất dung hợp thành một, đạt đến mức trời và người hợp nhất lập tức.
Thời khắc đó, trong cơ thể Tân Nguyệt phát sinh biến hóa cực lớn, thân thể trọng thương nhanh chóng phục hồi, tu vi trong chốc lát đã đột phá giới hạn, tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới, khiến cho thiên văn biến đổi tạo nên chú ý của Thiên Tàm lão tổ.
Thời gian lúc đó phảng phất như dừng lại.
Tân Nguyệt khi tiến vào cảnh giới công phu kỳ diệu rồi, tu vi trong sát na tăng hẳn, toàn thân có mây lành vây bọc, ánh sáng vàng kim trùm khắp cả người, vô số ánh sáng màu trắng bạc từ bốn phương tám hướng bay đến, hóa thành một luồng linh khí dư dật vây phủ quanh người Tân Nguyệt, bồi dưỡng thân thể nàng. Bầu trời, hoa tuyết đột nhiên ngừng lại. Mặt đất, băng tuyết ánh trắng hội tụ. Màn đêm đen ngòm lập tức sáng ngời, khiến cho hai phe giao chiến đều cảm thấy rất kinh hãi, ào ào ngửng đầu nhìn lên hai người trên cao.
Thiên Tàm lão tổ ánh mắt âm lạnh, tâm tình tự phụ hơi có biến đổi, bị phủ lên một bóng ma xua mãi không tan đi được. Khẽ hừ một tiếng, Thiên Tàm lão tổ thu thế chuẩn bị, hai chưởng đối lòng vào nhau, phát xuất hai luồng chớp điện màu trắng bạc, luân chuyển tới lui giữa hai lòng bàn tay, khí tức phát ra khiến người chấn động kinh hãi. Giây lát sau, hai luồng chớp điện trong lòng bàn tay của Thiên Tàm lão tổ tăng vọt mấy lần, theo sự khống chế của lão phá không bay lên, xoay tròn trên đầu của Thiên Tàm lão tổ, tự biến hóa thành hai con trùng tằm trắng trong như tuyết, cuộn lấy nhau, dần dần hợp thành một thể.
Bên này, Tân Nguyệt bị tiếng hừ khẽ của Thiên Tàm lão tổ làm cho giật mình tỉnh lại, vẻ mặt lạnh lùng, mắt bắn ra ánh lạnh như đao sắc.
Quan sát động tĩnh chung quanh, Tân Nguyệt bắt đầu thu thế công kích. Thiên Ly thần kiếm trên đầu dựng đứng xoay tròn, bóng kiếm run rẩy hình thành một cột kiếm hình trùy, cùng với ngàn vạn làn kiếm rực rỡ, hình thành một khu vực làn kiếm có hình cái lọng che trên đỉnh đầu của Tân Nguyệt, rọi chiếu khu vực chung quanh.
- Chiêu thứ nhất, Thiên Tuyệt Diệt Thần!
Thanh âm lạnh lùng khốc liệt lại tàn độc vô tình cùng với gió âm trong địa ngục, khi truyền đến tai của Thiên Tàm lão tổ thì công kích đáng sợ ập đến. Thời khắc này, Tân Nguyệt múa kiếm tung mình lên, hệt như mũi tên bắn tới. Tàn Tình kiếm và Thiên Ly thần kiếm đồng thời xuất kích, thi triển bảy thức Thiên Tuyệt trảm pháp, từ những phương vị khác nhau và góc độ khác nhau để triển khai một chiêu cực mạnh. Trước đây, Thiên Ly thần kiếm trên đầu Tân Nguyệt khí thế hơn người, hấp dẫn phần lớn tinh lực của Thiên Tàm lão tổ. Nhưng khi tiến công, Tân Nguyệt lại tung mình múa kiếm, dùng Tàn Tình kiếm thi triển kiếm quyết tương đồng, chỉ có chuyển đổi thứ tự chiêu thức, tạo thành một tổ hợp công kích phức tạp có tên là Thiên Tuyệt Diệt Thần.
Chăm chú nhìn công kích của Tân Nguyệt, Thiên Tàm lão tổ tâm thần chấn động mạnh mẽ. Lão vốn chỉ dự tính đến Thiên Ly thần kiếm, ai ngờ Tân Nguyệt lại phát động công kích đồng thời.
Lúc này, biến chiêu đã không còn kịp nữa, Thiên Tàm lão tổ chỉ thuận thế xuất chiêu, miệng rống lên giận dữ:
- Khúc Kính U Quang, biến hóa vô cùng, Lục Điệp Bát Ảnh, trước giờ vô địch.
Dứt lời, trùng tằm trong suốt trên đầu của Thiên Tàm lão tổ lập tức hóa thành chớp điện chói mắt tản ra như làn kiếm không ngừng phân thành từng mảnh nhỏ đón lấy công kích của Thiên Ly thần kiếm.
Chính diện, Tàn Tình kiếm trong tay của Tân Nguyệt bóng sáng biến ảo, làn kiếm đỏ rực hư hư thực thực, đang không ngừng biến đổi khiến người ta cảm thấy cao thâm khó dò, khó có thể phòng ngự được.
Thiên Tàm lão tổ hai mắt trợn tròn, chăm chú nhìn làn kiếm đang bay đến như chớp, tay trái múa lên giữa không trung, sóng sáng cong lượn lập tức mở ra một thế giới, lập tức nuốt lấy làn kiếm trước mắt, hóa giải được nguy cơ.
Lúc này, giao chiến trên đỉnh đầu đang tiến hành khốc liệt.
Thiên Tuyệt trảm pháp không gì ngăn được gặp phải Khúc Kính U Quang của Thiên Tàm lão tổ, hai bên không hề nhường nhau, va chạm kịch liệt lập tức phát sinh ra sóng ánh sáng hủy diệt, liên tục không ngừng tích lũy, cuối cùng hình thành một vụ nổ lớn như hủy diệt cả thế giới, lập tức hất bắn hai phe đang giao chiến.
Chiêu thứ nhất, kết cục có phần khiến người ta phải kinh hãi.
Không chỉ Tân Nguyệt cảm thấy bất ngờ, ngay cả Thiên Tàm lão tổ bản thân cũng cảm thấy ngạc nhiên trước kết quả này.
Đối với Tân Nguyệt, nàng hy vọng chiêu thứ nhất có thể đánh địch nhân trọng thương. Ai ngờ Thiên Tàm lão tổ bản lĩnh kinh người, chỉ trong chốc lát đã phá ra một thế giới khác, lợi dụng sức mạnh hấp thụ của không gian, xảo diệu hóa giải được công kích đáng sợ nhất của Tân Nguyệt, khiến cho Tân Nguyệt uổng công phải lùi về lại. Còn đối với Thiên Tàm lão tổ, điều lão kinh ngạc chính là tu vi của Tân Nguyệt. Đây là điều bất ngờ hoàn toàn khiến lão phải cảm thấy kinh hãi.
Vốn dĩ, với tu vi của Tân Nguyệt, nếu không nhờ vào Thiên Tuyệt trảm pháp có năng lực đặc thù có thể phá vỡ mọi pháp quyết, nàng căn bản không có cơ hội so chiêu với Thiên Tàm lão tổ, bởi vì thực lực hai bên có khoảng cách rất lớn.
Nhưng chỉ trong chốc lát, tu vi của Tân Nguyệt đột nhiên tăng tiến mãnh liệt, nhờ vào Thiên Ly thần kiếm thi triển Thiên Tuyệt trảm pháp lại có thể đối kháng với bản thân lão. Điều này làm sao lại không khiến lão giật mình được?
Đương nhiên, đây chỉ là tình hình chiêu thứ nhất, giữa hai bên còn tính chưa hiểu rõ về nhau, kết quả như vậy không thể làm căn cứ để phán đoán thắng bại.
Còn hai chiêu tiếp theo nữa, đó mới tỏ ra vô cùng quan trọng, bởi vì đây chính là điểm phân biệt quyết định thắng bại. Ai có thể từ đây mà chiếm lấy ưu thế, ai có thể thu được thắng lợi cuối cùng đây.
Điểm này, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ đột nhiên quan tâm đến. Hai người ai cũng không dám đại ý. Sau khi ổn định được thân thể liền nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, bắt đầu chuẩn bị cho chiêu thứ hai.
Trận chiến quan trọng sắp sửa ập đến, Tân Nguyệt và Thiên Tàm lão tổ ai nấy chuẩn bị thực lực. Một bên là nhân tài mới xuất hiện của Đằng Long cốc, cả đời trải qua rất nhiều kỳ ngộ, một bên là kẻ mạnh tuyệt thế trước đây tung hoành Băng Nguyên tám trăm năm vô địch. Trận chiến giữa bọn họ cuối cùng ai có thể chiến thắng, điều này liên quan đến vận mạng của mỗi người.
Đêm, từ từ trầm xuống, gió lạnh thấu xương.
Hoa tuyết trắng toát rơi xuống mặt đất, dường như đang mô tả chuyện nào đó ...