Ở trong hoàn cảnh như vậy, sự xuất hiện của Hồng Vân Ngũ Thải Lan không nghi ngờ gì chính là một tin tức thật tốt, có thể giúp bọn họ thoát khỏi cảnh khốn khổ. Vì thế, Xà Ma và Lam Phát Ngân Tôn vô cùng vui mừng. Nhưng Tuyết Ẩn Cuồng Đao và Bạch Đầu Thiên Ông lại không hề vui vẻ chút nào, điều này là như thế nào đây?
Nói đến nguyên nhân thì phải bàn về thân phận của hai người. Bạch Đầu Thiên Ông và Tuyết Ẩn Cuồng Đao đều xuất thân từ nhân gian, năm xưa vì một nguyên nhân nào đó mà tiến vào Ngũ Sắc Thiên Vực, cuối cùng bị Ngũ Sắc Thần Vương kềm chế, phong ấn một phần thực lực của bọn họ, cho làm một trong năm đại thần tướng của Ngũ Sắc Thiên Vực, điều này khiến cho hai người trong lòng không khỏi có sự oán hận, nhưng lại không dám biểu lộ ý nghĩ trong lòng. Lần này trở về, Bạch Đầu Thiên Ông luôn muốn thoát khỏi sự khống chế của Ngũ Sắc Thần Vương, nhưng lại không nỡ bỏ đi ba phần thực lực của bản thân, điều này khiến lão tiến thoái lưỡng nan, cứ mãi do dự.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao không có tâm tình khao khát tự do mãnh liệt như Bạch Đầu Thiên Ông, lão tuy cũng có hận thù trong lòng nhưng dường như đã chấp nhận hiện thực, ý nghĩ phản kháng lúc có lúc không, vì thế trong lòng chỉ than thở mà thôi. Hiện nay, khi đối mặt với chọn lựa sống chết, Tuyết Ẩn Cuồng Đao hoàn toàn không chần chừ, thản nhiên chọn lựa Hồng Vân Ngũ Thải Lan, bỏ qua tự do và tự tôn. Bạch Đầu Thiên Ông đau lòng vô cùng, lão không hề muốn chấp nhận vận mạng chút nào, nhưng lại nghĩ không ra được đối sách nào tốt hơn.
Thân là một trong năm đại thần tướng, Bạch Đầu Thiên Ông trong lòng hiểu rõ, một khi bản thân tiến vào Hồng Vân Ngũ Thải Lan rồi, sẽ không thoát khỏi được sự khống chế của Ngũ Sắc Thần Vương. Tất cả nỗ lực, tâm tình trước đây đều theo gió bay đi hóa thành bụi trần. Hồng Vân Ngũ Thải Lan chính là pháp khí của Ngũ Sắc Thần Vương, cũng tương đương với nguyên thần của Ngũ Sắc Thần Vương, nó có thể dễ sàng khống chế mỗi cá nhân trong đó, biết được suy nghĩ mong ước trong lòng của bọn họ, hơn nữa còn thông qua nhãn quang của bọn họ để hiểu được thế giới này. Do có năng lực thần kỳ như vậy, mỗi thần tướng tiến vào trong đó đều phải tuyệt đối trung thành, nếu không sẽ bị Thần Vương trừng phạt, mất đi tất cả mọi thứ. Đây chính là nguyên nhân khiến Bạch Đầu Thiên Ông cứ do dự mãi.
La lên một tiếng thất thanh, Xà Ma kích động không thôi, nói với ba đại thần tướng còn lại:
- Đây quả thật là ông trời giúp ta, mọi người mau trở về vị trí, chúng ta xông ra khỏi chỗ này.
Bạch Đầu Thiên Ông trong lòng rỉ máu, miệng lại nói:
- Năm khuyết mất một, tuy có Hắc Kim Cương thay thế, nhưng sợ ...
Té ra, Hồng Vân Ngũ Thải Lan có thể đột nhiên xuất hiện đều nhờ công của Hắc Kim Cương, chính y đã mang Hồng Vân Ngũ Thải Lan phá không xông đến, tạo cho mấy người Xà Ma một cơ hội.
Trước đây, Xà Ma dặn Hắc Kim Cương âm thầm rời khỏi nơi này chính là sau khi thấy không thể nào đánh thắng được mấy người Triệu Ngọc Thanh, dự tính vào thời điểm quan trọng sẽ dùng Hồng Vân Ngũ Thải Lan để chống lại thực lực của Đằng Long cốc. Hiện nay, kế hoạch này tuy còn chưa thể hoàn thành, nhưng lại bất ngờ phá giải được Địa Huyền Liệt Diễm kết giới của Thái Huyền Hỏa Quy, hóa giải nguy cơ lần này cho mấy người Xà Ma, điều này cũng tính là Tái ông thất mã.
Nghe giọng nghi hoặc của Bạch Đầu Thiên Ông, Xà Ma không vui nói:
- Hồng Vân Ngũ Thải Lan không cần phải tập trung đủ năm thần tướng mới có thể phát huy, cho dù không có Hắc Kim Cương, chúng ta cũng có thể phát huy được uy lực siêu cường, chỉ có phần kém so với đủ năm thần tướng tập trung. Bây giờ thời gian khẩn cấp, nếu như ngươi tự cho mình có đủ năng lực có thể xông ra được, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Nhưng đến lúc đó nếu có sai lầm gì, ngươi cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi trước.
Dứt lời, Xà Ma lóe lên biến mất, hóa thành một luồng sáng lưu chuyển bắn vào trong Hồng Vân Ngũ Thải Lan. Lam Phát Ngân Tôn thấy vậy cũng không nói thêm câu nào, nhanh chóng theo sát phía sau tiến vào.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao hơi chần chừ một chút, ánh mắt phức tạp liếc Bạch Đầu Thiên Ông, khẽ than:
- Từ khi gặp nhau, vận mệnh của chúng ta đã sớm định sẵn, ngươi hà tất phải cố chấp như vậy?
Bạch Đầu Thiên Ông khổ sở trả lời:
- Ta trong lòng không cam, còn có hận thù không giải được.
Tuyết Ẩn Cuồng Đao bật cười phức tạp, có phần đau thương trả lời:
- Nuối tiếc là thứ bẩm sinh của con người, lòng cố chấp của ngươi chỉ sẽ khiến ngươi phải đau khổ cả đời. Đi đi, thứ thuộc về ngươi ai cũng không cách gì đoạt được. Thứ không thuộc về ngươi có cưỡng cầu cũng không được.
Tung mình bay lên, Tuyết Ẩn Cuồng Đao có mấy phần khổ sở tiến vào trong Hồng Vân Ngũ Thải Lan.
Đến lúc này, chỉ còn một mình Bạch Đầu Thiên Ông vẫn còn do dự, sinh tử và tự do, lão chỉ có thể chọn một, cuối cùng lão sẽ chọn thế nào? Để ý đến hành động của Bạch Đầu Thiên Ông, Ứng Thiên Cừu đảo tròn mắt liên tục, dường như đang mưu tính kế hoạch thế nào đó, nhưng lại có mấy phần do dự. Lúc này, Bạch Đầu Thiên Ông trầm ngâm một lúc, sau khi cảm ứng nhiệt độ bên ngoài càng lúc càng nóng, cuối cùng thở dài thườn thượt, bản thân cảm khái vô cùng, toát ra vẻ vô cùng không nỡ. Ngửng đầu nhìn lên, Bạch Đầu Thiên Ông nhìn lên trời, trong mắt toát ra một sự không cam lòng, nhưng chỉ trong chốc lát, ánh mắt đó đã biến mất, thay vào đó là một sự lạnh lẽo như mặt nước, không một chút tình cảm nào cả.
Thời khắc đó, Bạch Đầu Thiên Ông đã đưa ra quyết định, dứt khoát từ bỏ tự do, chọn lựa mạng sống, tiến vào Hồng Vân Ngũ Thải Lan, đứng vào vị trí vốn thuộc về mình. Thấy Bạch Đầu Thiên Ông đã vào vị trí rồi, Xà Ma vẻ mặt nghiêm trang, trầm giọng nói:
- Kim Cương ở giữa, mọi người ở vào vị trí của mình, chúng ta trước hết nghĩ cách rời khỏi nơi này.
Dứt lời, Xà Ma toàn thân ánh sáng hội tụ tiến vào vị trí phía Đông của Hồng Vân Ngũ Thải Lan. Lập tức, chỗ trống ảo ảnh ánh sáng như lưu ly, chỉ chốc lát đã từ hư hóa thành thực, phát ra hào quang đen ngòm. Lúc này, Xà Ma một mình ở vào vị trí, trên trán lộ ra dấu hiệu rắn độc.
Lam Phát Ngân Tôn thấy vậy, chỉ chốc lát sau đã tiến vào vị trí phía Nam, toàn thân toát ra ánh sáng màu xanh lam, nhanh chóng cùng ảo ảnh kết hợp lại, trên trán liền xuất hiện hình thờ con ong. Tuyết Ẩn Cuồng Đao và Bạch Đầu Thiên Ông không dám chần chừ, hai người chia ra đứng vào phía Tây và Bắc, trên người lấp lánh ánh sáng, chùm sáng màu nâu và màu xanh lục tràn vào trong ảo ảnh hoàn thành Tứ Độc vào vị trí. Lúc đó, bốn đại thần tướng người nào chỗ nấy, đồng thời bộc phát ánh sáng khác nhau, hình thành một vầng sáng bốn màu mờ mờ vây phủ bên ngoài Hồng Vân Ngũ Thải Lan, tạo thành một kết giới rực rỡ chói mắt, phát xuất khí thế mạnh mẽ bá đạo.
Từ xa nhìn lại, Hồng Vân Ngũ Thải Lan hệt như một yêu hoa có sinh mạng, bên ngoài có kết giới bốn màu phòng thủ, bên trong có chân nguyên năm đại cao thủ truyền vào bên trong, khiến cho nó kiều diễm đẹp đẽ, tạo cho người ta cảm giác đẹp mà tà mị vô cùng. Ở vị trí trung ương, Hắc Kim Cương toàn thân ánh đen tụ lại, nhưng y không phải là một thần tướng, vì thế không cách gì kết hợp với ảo ảnh, chỉ có thể tự mình phòng ngự, để cho bốn người Xà Ma thực hiện.
Vị trí trung ương vốn là chỗ để phát hiệu lệnh, nhưng do khuyết mất một vị thần tướng cuối cùng, chỉ đành tạm thời để cho Xà Ma ở vị trí phía Đông phụ trách chỉ huy. Lúc này, Xà Ma đang toàn lực thúc động tu vi, liên tục không ngừng truyền năng lượng khai mở phòng ngự và thế công của Hồng Vân Ngũ Thải Lan, khống chế nó bay tới bay lui tại chỗ. Còn ba phía kia, Lam Phát Ngân Tôn, Bạch Đầu Thiên Ông, Tuyết Ẩn Cuồng Đao toàn lực phối hợp, bốn người không kể gì đến thương thế bản thân, cố gắng đề tụ chân nguyên, chớp mắt đã đẩy khí thế của Hồng Vân Ngũ Thải Lan đến cảnh giới cực cao, tạo nên áp lực đáng sợ vô cùng cho mọi người có mặt ở đó.
Thái Huyền Hỏa Quy phát hiện được tình trạng này, ánh mắt xuất hiện vẻ kinh dị, nhanh chóng tập trung lực công kích đánh trúng vào Hồng Vân Ngũ Thải Lan. Như vậy, hai luồng sức mạnh to lớn mà đáng sợ liền gặp nhau, Địa Huyền liệt diễm gặp phải kết giới phòng ngự bốn màu của Hồng Vân Ngũ Thải Lan, lập tức phát nổ, tạo nên phản ứng liên hoàn. Lúc đó, các vụ nổ liên tục mật độ dày đặc bùng phát trong khu vực lân cận, nhiệt độ cực nóng thông qua phát nổ mãnh liệt mà được kích phát, hình thành một dòng khí hủy diệt vạn vật, tạo nên uy hiếp cực lớn đối với hai phe Ứng Thiên Cừu và Đằng Long cốc.
Đối mặt với tình hình như vậy, Ứng Thiên Cừu hoảng sợ né tránh, mặt xám như tro tàn. Triệu Ngọc Thanh bảo Lâm Phàm thúc động Phi Long đỉnh để chế ngự sức tấn công của lực lượng hủy diệt đó. Như vậy, ba phe tại chỗ mỗi người theo ý mình làm, đều nỗ lực vì sinh tồn. Trong đó, áp lực lớn nhất đặt lên năm người Ngũ Sắc Thiên Vực. Vốn dĩ, Hồng Vân Ngũ Thải Lan có thể khuếch đại rất lớn tổng hợp thực lực của bốn đại thần tướng, khiến bọn họ phát xuất uy lực kinh thế hãi tục. Bất đắc dĩ bốn người Xà Ma đã sớm bị trọng thương, tuy tận sức làm vậy lại chỉ có thể phát xuất được thực lực đến hai ba phần. Như vậy, tổng hợp sức mạnh bốn người cũng chỉ tương đương thực lực lúc bình thường của Tuyết Ẩn Cuồng Đao, thông qua khuếch đại của Hồng Vân Ngũ Thải Lan thì thực lực tăng lên năm lần cũng không phải là quá sức mạnh mẽ.
Đương nhiên, luồng sức mạnh này cũng vô cùng kinh người, lại thêm Hồng Vân Ngũ Thải Lan mạnh nhất là phòng ngự, Thái Huyền Hỏa Quy tuy đợt một áp chế được khí thế của bốn đại thần tướng, nhưng bản thân cũng tiêu hao không ít thực lực. Đối mặt với kết cục như vậy, Xà Ma kinh giận vô cùng, vốn còn tự phụ bất phàm nhưng chỉ trong chốc lát thì chút tự tin đó cũng bị sự mạnh mẽ của Thái Huyền Hỏa Quy đánh nát. Để sớm thoát thân, Xà Ma cũng không còn quan tâm đến mặt mũi, lập tức hạ lệnh:
- Tạm thời tránh bão, khởi động phòng ngự cấp ba, rút lui.
Lam Phát Ngân Tôn, Bạch Đầu Thiên Ông, Tuyết Ẩn Cuồng Đao lập tức hưởng ứng, nhanh chóng chuyển biến phương thức, chuyển công kích thành phòng ngự, phối hợp hành động với Xà Ma chuẩn bị đột phá vòng vây. Lúc này, Hồng Vân Ngũ Thải Lan xuất hiện biến hóa, cánh hoa vốn phân bố theo phương vị ngũ hành tự động thu nhỏ lại, hình dáng xuất hiện biến hóa rõ ràng, gần như chỉ sau một lúc đã biến thành hai đầu nhọn, tròn ở giữa, nhìn tương tự như một cái đồng la. Biến đổi hình dạng xong, Hồng Vân Ngũ Thải Lan nhanh chóng bắt đầu xoay tròn tốc độ cao, đỉnh nhô lên cao bắn ra một cột sáng bốn màu hệt như một thanh kiếm bén phá trời, mang theo toàn bộ Hồng Vân Ngũ Thải Lan phóng thẳng lên trời cao.
Nhìn Hồng Vân Ngũ Thải Lan biến hóa hình dạng bay tới nhanh chóng, Thái Huyền Hỏa Quy vừa kinh hãi vừa ngạc nhiên, sau khi trầm ngâm một chút, tập trung ý nghĩ trong đầu phát xuất một mệnh lệnh hủy diệt. Lập tức, vô cùng vô tận Địa Huyền liệt diễm cuồn cuộn tụ lại, hình thành một cột sáng đỏ ngầu rọi chiếu cả mặt tuyết, hệt như một tia sét từ chín tầng trời đánh xuống lập tức đè ép lại. Thời khắc đó, Hồng Vân Ngũ Thải Lan và Địa Huyền liệt diễm đỏ rực gặp nhau, ma sát rất nhanh tạo nên nhiệt độ nóng bỏng, lại thêm bén nhọn chém vào nhau, chớp mắt liền ngưng tụ tạo ra một luồng sức mạnh hủy diệt vạn vật tác dụng lên Hồng Vân Ngũ Thải Lan.
Va chạm tốc độ cao bắn ra tia lửa tứ bề, khi dòng khí khuếch tán không có chỗ phát tiết thì phát nổ là tự nhiên tạo ra. Lúc đó, Địa Huyền liệt diễm nồng đậm thiêu hủy mọi thứ, trong quá trình ma sát va chạm cùng với Hồng Vân Ngũ Thải Lan liền tạo ra một nhiệt lượng to lớn, tiếp tục tăng tốc cho tiến trình hủy diệt. Đối mặt với công kích hủy diệt như vậy, áp lực lên mấy người Xà Ma tăng mạnh, thân thể bốn người run rẩy, Tuyết Ẩn Cuồng Đao và Lam Phát Ngân Tôn lập tức phun máu ngã xuống, trọng thương hôn mê liền. Xà Ma và Bạch Đầu Thiên Ông nghiến răng chống đỡ, liều hết sức lực cả đời, dùng ý niệm kiên định để thúc động Hồng Vân Ngũ Thải Lan thẳng tiến tới, cuối cùng phá tan trở ngại của Địa Huyền liệt diễm, xông ra khỏi kết giới Địa Huyền liệt diễm.