Tuyết Cơ suy nghĩ kỹ lưỡng, cuối cùng hướng về Đỗ Trần cười khổ, nói: - Như Á Lực tiên sinh đã nói qua, Sinh Mệnh mê cung giống như một gốc cây đại thụ, chúng ta đang ở ngay trong thân thể cây cối này, mà bên trong cây này thường xuyên có lửa cháy. Vì không cho thân cây bị thiêu đốt hoàn toàn, cây này sẽ đem ngọn lửa nén lại tại một điểm, làm cho ngọn lửa bị thiêu đốt hết trong một không gian bịt kín, đây là sinh mệnh hỏa nhãn. Cho nên trước khi ngọn lửa hao hết năng lượng, xung quanh không tìm được đường thoát.
Nàng nhìn thoáng qua vách tường bốn phía: - Nếu muốn đi ra ngoài, trừ phi năng lực có thể làm đánh vỡ tường của đại thụ này, nếu không...
Đỗ Trần chau mày, mới vừa rồi hắn đã thí nghiệm qua, chắc chắn trình độ bây giờ của Đỗ Trần không thể đánh vỡ vách tường này được, chẳng lẽ thật sự phải chết ở chỗ này sao?
Đỗ Trần không cam lòng, kiếp trước chính mình không quay đầu mà chết, kiếp này chẳng lẽ lại bị thiêu chết trong mê cung sao? Tuyệt không cam lòng!
Nhưng bây giờ ngoài việc chờ chết, hắn còn có thể làm cái gì đây?
Ngọn lửa càng ngày càng mạnh, băng trụ Đỗ Trần huyễn hóa ra thậm chí đã không đủ để bảo vệ Tuyết Cơ, về phần Steven, thực lực Bác Bì cũng khó có thể chống cự ngọn lửa, Đỗ Trần thậm chí đã có mấy sợi tóc bắt lửa!
Tuyết Cơ sâu kín thở dài một hơi, nhìn Đỗ Trần bận rộn bảo vệ mình, áy náy nói: - Á Lực tiên sinh, nếu không phải vì Tuyết Cơ, bây giờ ngài cũng sẽ không lạc tới chỗ này, là Tuyết Cơ làm hại ngài...
Đỗ Trần cười khổ: - Chuyện này là ta tự tìm, không quan hệ tới cô nương! Hắn tiếp tục quan sát tử địa, ý đồ tìm ra một đường sống.
Tuyết Cơ lại than thở: - Gia sư dưới tay có chín vị đệ tử, hôm nay lại mất đi một người, chỉ còn lục tỷ Tuyết Ny không hợp cùng lão nhân gia, ai. Lão nhân gia bên người lại không còn thân nhân nữa!
Margaret lão yêu bà nọ cũng cần có thân nhân sao? Đỗ Trần uốn lưỡi cười, tiếp tục xem xét.
Tuyết Cơ ca thán: - Chẳng biết Tuyết Ny tỷ tỷ đi đâu, kỳ thật mấy năm nay sư phụ vẫn còn rất nhớ sư tỷ, đáng tiếc bây giờ lục tỷ lại mất tích...
Đỗ Trần trong lòng thầm than, tiểu yêu bà, tiểu cô nãi nãi, bây giờ là lúc nào vậy? Ngươi suy nghĩ một chút cho mình xem làm sao chạy thoát khỏi chỗ chết này a? Chẳng lẽ ngươi thực sự muốn cùng lão tử bỏ mạng tại chỗ này làm thành một đôi thi thể trần truồng sao?
Dần dần, Đỗ Trần càng ngày càng nóng. nội kình của hắn sắp tiêu hao hết…
Đúng lúc này, trên Liên Hoa đột nhiên phóng ra một đạo quang mang màu xanh biếc!
Đỗ Trần cả kinh, vội vàng nhìn lại, nguyên lai vật phẩm trên đài sen phần lớn đã lửa thiêu cháy hết, nhưng duy nhất có hạt cây đáng ra phải sợ lửa nhất lại bình yên vô sự! Bất quá chuyện này tịnh cũng không kỳ quái, khi diệt sát mười vạn Ngư nhân hạt cây này vẫn như cũ nằm ngoài phạm vi Đỗ Tư cảm giác, không ai có thể tìm hiểu chi tiết về nó được!
Nguy hiểm tới cực điểm, cường hãn đến biến thái, đây là cách tiểu Bối Bối hình dung về hạt cây lạ này!
Giờ phút này hạt cây quang mang đại thịnh, từ lúc đại nổ mạnh tại Duerkesi hải vực đến nay, hạt cây vẫn bị Đỗ Tư áp chế, hơn nữa nổ mạnh làm nó hao hụt đi tuyệt đại bộ phận năng lượng, lâu nay vẫn hãm vào trạng thái ngủ mê mệt.
Ngay khi cảm giác được, nhiệt độ cao đã mãnh liệt kích hoạt hạt cây...
-----------------
Đáng chết, đây là chỗ nào vậy? Nóng muốn chết đi!
Trời ơi, đây là hỏa nhãn! Ta, ta như thế nào lại quay lại bên thân thể mẫu thân đây? Trời ạ, ta thật vất vả mới chạy thoát ra ngoài. Là kẻ hỗn đản đáng chết nào đem ta quay trở lại đây? Ta mặc dù là hạt cây từ vong linh trong sinh mệnh thụ kết xuất thành, nhưng đời này cũng không muốn trở lại bên thân thể mẫu thân nữa!
Hạt cây hoảng sợ thất thố. Nó là từ mệnh môn ở Thiên Vương sơn chạy thoát ra, rơi vào tay Đỗ Trần. Có thể nói, nó sinh tại Sinh Mệnh mê cung, lớn lên trong Sinh Mệnh mê cung, đối nơi này thật sự là hiểu quá rõ... nơi này chính là mẫu thân của nó, là nhà của nó a!
- Ta không muốn bị thiêu chết ở chỗ này! Hạt cây trong lòng kêu khóc, thân thể quang mang đại thịnh, điều dụng tất cả lực lượng cần thiết cho lần chạy trốn sống còn.
Đỗ Trần ngạc nhiên biến hóa của hạt cây, nhưng lại không hiểu rõ lắm. Nhưng giờ phút này bất cứ dị biến gì đều có thể là sinh lộ, hắn tiến lên nắm lấy hạt cây.
Đúng lúc này, hạt cây bắt đầu chạy trốn. Sưu! Nó giống như một đạo lưu tinh màu xanh biếc, nhắm thẳng hướng vách tường Sinh Mệnh mê cung! Ngay cả Đỗ Trần cùng đài sen cũng bị nó mang theo bay về phía vách tường!
Chẳng lẽ này hạt cây biết cách thoát ra như thế nào?
Đỗ Trần trong lòng mừng như điên, lập tức thu nhỏ đài sen, biến Liên Hoa thành một hạt cát nhỏ bám vào trên mình hạt cây.
- Oanh! Hạt cây nhỏ đương nhiên ở trên vách tường Sinh Mệnh mê cung chọc ra một lỗ thủng lớn, cú va đập kịch liệt làm cho Đỗ Trần trên Liên Hoa choáng váng nhức đầu hoa mắt! Hắn trấn tĩnh lại, một tay ôm lấy eo Tuyết Cơ ở bên, tay kia với ra tóm lấy Steven đi cùng, bởi toàn thân hắn đã cạn kiệt nội lực để chống lửa, hắn ngoẹo đầu ngất đi.
Hạt cây chạy thoát ra khỏi hỏa nhãn, nhưng lại có một cỗ tử vong khí tức bức ép ngay bên thân thể của nó - nó đang bị Đỗ Trần hấp thu, mà khí tức trên người Đỗ Trần chính là khắc tinh trời sinh của nó! Hạt cây kinh hãi, liều mạng bay loạn trong Sinh Mệnh mê cung, với ý đồ thoát ra khỏi Liên Hoa đang bám trên người mà hấp thụ nó: - Đáng chết, cút ngay!
Nhưng Đỗ Trần ngoan cố vẫn bám lên hạt cây! Cứ như vậy, hạt cây mang theo Đỗ Trần bay loạn như ruồi trong mê cung... có trời mới biết nó đem Đỗ Trần chạy đến chỗ nào!
-------
Mà lúc này, những người khác đang rất bận rộn.
Tyre cùng với Andy được bầy Cốt Lâu thú dẫn đi trong mê cung - Sean trước khi chết bảo bọn chúng bị tách ra căn bản là nói xạo! Tyre oán giận nói: - Brockman ở ngay ba mươi thước phía trước, lập tức tìm cho ta đường tới đó!
Một Cốt Lâu thú quay đầu lại nhếch miệng cười: - Ca ca, không là chúng ta không muốn đưa ngài đi tới a, chỉ là trong Sinh Mệnh mê cung khoảng cách ba mươi thước đôi khi có thể phải vòng qua bảy tám cái lộ khẩu, Tyre tiên sinh, mời ngài đi bên này…
Ở chỗ khác, Dịch Cốt tóm lấy hai Cốt Lâu thú phi hành rất nhanh, vượt qua một lộ khẩu, một Cốt Lâu thú chỉ dẫn: - Bên trái, Andy chạy ở phía trái, hắn quá nhanh, chúng ta đuổi không kịp a!
Nhưng ở một chỗ khác, hơn mười gã Cốt Lâu thú tụ lại ở một mảnh đất trống, ôm đầu khóc rống: - Sean quân vương đã đem ác ma kia đi vào hỏa nhãn, cùng ác ma kia đồng quy vu tận... ô ô!
Trong không gian tràn ngập không khí bi thương, tích đáp, vách tường trên đỉnh đầu nhỏ xuống vài giọt chất lỏng màu xanh biếc, tựa hồ cũng bị bọn Cốt Lâu thú làm cho cảm động mà rơi lệ, tích đáp, tích đáp... chất lỏng càng rơi càng nhiều, chỉ chốc lát thời gian, đã như một trận mưa to màu xanh biếc rơi xuống đầu bầy Cốt Lâu thú đang khóc lóc!
- Chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ trên vách tường đỉnh đầu có cái hang sao? Cả bầy Cốt Lâu thú đều ngẩng đầu, tò mò nhìn chằm chằm lên phía trên.
Mưa càng nặng hạt, đột nhiên, lục quang thoáng hiện, trên vách tường đỉnh tự dưng mở ra một cái động khẩu, ba bóng người từ trên giáng xuống, rơi vào giữa đám Cốt Lâu thú!
Trên người khoác quân khôi đen với trường bào đỏ, chính là bọn ba người đến đây truy sát Đỗ Trần đoạt lại Constantine!
Thập Tam sau khi rơi xuống đất lạnh lùng nhìn thoáng qua đám Cốt Lâu thú, vươn năm ngón tay nhẹ nhàng chộp một cái, một Cốt Lâu thú bị hắn tóm được cổ họng: - Có nhìn thấy một người có quần áo giống chúng ta không?
Cốt Lâu thú sửng sốt, nhất thời không có phản ứng. "Ba" Thập Tam xiết vỡ xương cổ hắn, tiện tay lại tóm lấy một tên khác: - Ta không thích kẻ do dự!
Cốt Lâu lâu thú thứ hai sợ quá vội kêu to: - Đã gặp, đã gặp!
Thập Tam cùng hai người khác liếc nhau, gật đầu: - Hắn đâu?
- Hắn, hắn bị ác ma cất vào một cái thánh khí cổ quái, đưa, đưa vào trong hỏa nhãn rồi!
Thập Tam hừ một tiếng: - Hỏa nhãn? Chẳng lẽ ác ma kia muốn thiêu chết chính hắn sao?
- Không, không phải a! Sáng nay Sean quân vương triệu tập chúng ta, người nói có một ác ma tiến vào Sinh Mệnh mê cung, dặn chúng ta phải xếp đặt giết hắn... Hắn đem chuyện nhất nhất kể lại một phen, khóc ròng nói: - Bây giờ, bây giờ quân vương của chúng ta đã cùng ác ma kia đồng quy vu tận... van cầu ngài, thả ta ra đi!
Thập Tam cau mày: - Hỗn trướng! Lập tức đưa chúng ta đến chỗ hỏa nhãn! Hắn hai tay tóm bắt, hơn mười Cốt Lâu thú bị hắn dùng đấu khí khốn lại một chỗ, rồi bắt đi trước dẫn đường, giọng uy hiếp nói: - Đừng nghĩ lừa gạt ta! Cứ cách mỗi chung thời gian ta sẽ giết chết một người bọn các ngươi, các ngươi đem ta thẳng đến hỏa nhãn!
Cốt Lâu thú môn nghe vậy vội vàng, ai cũng không dám trì hoãn, chạy thẳng phía trước dẫn đường.
Vừa đi, Thập Tam vừa hỏi: - Các ngươi nghe được trong miệng ác ma nói cái gì, trông bộ dáng nó như thế nào?
- Hắn tự xưng là Á Lực, bất quá quân vương Sean của chúng ta... Một Cốt Lâu thú cơ trí vội trả lời, hắn vừa định nói - bất quá đầu lĩnh của chúng ta nói hắn chính là Francis! Ngoài ra còn có Brook, Andy, Tyre. Nhưng mới vừa nghĩ đến đó đã chuyển ý, không thể nói a! Nói ra xong hối không được, ác ma này lại bức ta dẫn bọn hắn đi tìm bọn Brook, mà xem thủ đoạn bọn hắn, trên đường tìm người cứ mỗi khoảng thời gian lại giết một người. Ta lắm miệng tìm phiền toái để làm gì? Sợ mạng quá dài sao?
Nghĩ tới đây, Cốt Lâu thú cơ trí sửa lời nói: - Bất quá, quân vương Sean của chúng ta cũng không có nói quá rõ ràng, chúng ta chỉ là chấp hành mệnh lệnh của quân vương, ngoài ra cái gì cũng đều không biết a!
Thập Tam hừ một tiếng, lại hỏi người khác, nhưng Cốt Lâu thú đều khẳng định, bọn họ chức vị không cao, nên không biết được rõ nhiều bí mật như vậy, mà cao cấp Cốt Lâu thú biết bí mật lại đều đã cùng Á Lực ác ma kia táng thân trong hỏa nhãn!
Chút thông minh của Cốt Lâu thú giúp chính mình bớt đi chút phiền toái, cũng là giúp Dịch Cốt, Andy cùng Tyre tránh được một lần tai nạn!
Không lâu sau, ngọn lửa đã tắt, trước mắt Thập Tam hiện ra lỗ thủng lớn trên vách tường
- Đáng chết, Á Lực đã mang Constantine chạy thoát! Độ ấm hỏa nhãn phảng phất rồi đột nhiên giảm xuống đến lạnh cóng, Thập Tam cười lạnh: - Sinh Mệnh Tiệp Kính, không phải ngươi nói chỉ cần trong sinh mệnh thụ không ai có thể thoát được tay ngươi sao? Á Lực dựa vào cái gì có thể chạy ra khỏi hỏa nhãn, giờ bọn nó lại đi nơi đâu? Nói cho ta biết!
Đạo lục quang dẫn bọn hắn đến đây lại xuất hiện trên đỉnh đầu, bất ngờ phát ra thanh âm: - Là đệ đệ phản đồ của ta dẫn bọn hắn đào tẩu, về nơi chúng nó đến... Thanh âm dừng lại một lúc lâu: - Từ phương hướng mà đoán, thì là nơi Tử Huyết Nhân lưu đày tội nhân - phạt tội chi thành!
Thập Tam gật đầu, đột nhiên mười ngón tay giơ lên "Đông đông", bầy Cốt Lâu thú hoành thi tại chỗ! - Đi, chúng ta đi phạt tội chi thành! Liên Hoa Bảo Giám
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT